Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 332: Thiên Kiếm vương triều (3)



Võ giả Tiên Thiên cảnh đang xem trận đấu ở bốn phía đều thất kinh, cực kỳ khó hiểu, không biết vì sao Kinh Vô Bại lại chém vào nơi không có người như vậy.

Mà lúc này kiếm mang của Huyền Thiên đã lập tức tới cổ họng của Kinh Vô Bại.

Kinh Vô Bại thu đao không kịp, kiếm quang đã đặt lên cổ họng, làm cho hắn cảm thấy toàn thân lạnh buốt.

"Trọng Nhạc Kiếm" đã đặt lên ngay cổ Kinh Vô Bại, mũi kiếm dán vào cổ họng.

Người của Thiên Kiếm Tông trong chốc lát đứng dậy, rống một tiếng:

- Tốt!

Thắng! Thiên Kiếm Tông không thể tưởng tượng kết quả lại là như thế này, Huyền Thiên lại thắng.

Thiên Kiếm Tông đoạt được đệ nhất trong lần tứ tông luận võ này.

Cách lần trước Thiên Kiếm Tông đạt được đệ nhất đã năm mươi năm rồi, thời điểm Lăng Dật Trần là đệ tử Thiên Kiếm Tông cũng vì Thiên Kiếm Tông túm lấy một lần đệ nhất.

Rồi sau đó chín lần luận võ sau đều là Thần Đao môn vượt lên đầu, nhoáng một cái đã bốn mươi lăm năm. Thế cho nên về sau võ giả sinh ra chỉ nghe được tên của Thần Đao vương triều, cho tới bây giờ dường như cái tên Thần Đao vương triều đã thành cố định.

Thần Đao môn liên tục dành danh hiệu đệ nhất chín lần, còn lần này đã bị Huyền Thiên đánh vỡ.

Thiên Kiếm Tông lần nữa lực áp Thần Đao môn. Xếp hàng thứ nhất.

Năm năm tương lai Thiên Kiếm Tông sẽ đạt được bốn thành trì lãnh địa, Thần Đao vương triều cũng đổi tên thành Thiên Kiếm vương triều.

Sắc mặt người của Thần Đao môn trong nháy mắt trắng bệch, thì ra tưởng rằng lần tứ tông luận võ này sẽ đạt đệ nhất là chuyện chắc chắn, nhưng vẫn có ngoài ý muốn nổi lên, chuyện này phát triển vượt qua dự đoan của Thần Đao môn.

Vốn là Mông Thế Trùng. Sau là Huyền Thiên.

Thực lực Kinh Vô Bại cường đại đánh lui Mông Thế Trùng, nhưng mà vẫn thua trong tay Huyền Thiên.

"Trọng Nhạc Kiếm" sắc bén gác lên cổ làm cho Kinh Vô Bại không dám hành động thiếu suy nghĩ, Huyền Thiên đề phòng hắn phản kích, mũi kiếm dính sát vào cổ của hắn, lúc nào có một tia máu.

Thời gian qua mấy hô hấp, rốt cuộc Triệu Phụng Minh cũng lên tiếng, tuy nhiên âm thanh rất không tình nguyện:

- Vòng thứ năm, Hoàng Thiên thắng, đại biểu Thiên Kiếm Tông, đạt được đệ nhất lần này!

Âm thanh của Triệu Phụng Minh làm cho lần tứ tông luận võ này kết thúc. Màn che rơi xuống.

Bài danh đã định, Huyền Thiên thu hồi "Trọng Nhạc Kiếm", cho vào vỏ kiếm.

Trên mặt Kinh Vô Bại tuy có thất bại thất lạc, nhưng mà ánh mắt nhìn qua Huyền Thiên thêm vài phần hiếu kỳ, nói:

- Một kiếm vừa rồi là kiếm pháp gì?

Huyền Thiên nói:

- Vô Thường Nhất Kiếm!

Kinh Vô Bại cả kinh nói:

- Đây là kiếm kỹ phẩm cấp gì? Từ đâu có? Thiên Kiếm Tông tuyệt đối không có kiếm kỹ như vậy.

Hắn khó có thể lý giải, nếu là huyền giai thượng phẩm kiếm kỹ, hắn không thể bại, nếu là địa giai kiếm kỹ thì với tu vi Tiên Thiên cảnh của Huyền Thiên, chân nguyên không có, không có khả năng thi triển địa giai kiếm kỹ.

Huyền Thiên nói:

- Ta cũng không biết là phẩm cấp gì, tự ngộ mà ra!

Sắc mặt Kinh Vô Bại trong chốc lát hóa thành kinh hãi, nói:

- Tự ngộ? Đây là kiếm chiêu ngươi tự ngộ ra? Ha ha ha ha... Xem ra ta bại không oan, không oan!

Nói xong sắc mặt thất lạc của Kinh Vô Bại biến mất hết, thân thể lóe lên, ra khỏi lôi đài, trở lại Thần Đao môn.

Huyền Thiên cũng quay về vị trí của Thiên Kiếm Tông, Tiểu Hổ lại nhảy lên đầu vai của hắn, "hù hù hù" vui vẻ kêu to.

Người của Thiên Kiếm Tông dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn qua Huyền Thiên.

Huyền Thiên đón ánh mắt của Lăng Dật Trần, nói:

- Lăng sư tổ, may mắn không làm nhục mệnh!

Lăng Dật Trần hưng phấn vỗ một chưởng vào vai của Huyền Thiên, nói: Nguồn tại http://Truyện FULL

- Ha ha ha ha, tốt! Hoàng Thiên, ngươi vì tông môn lập nhiều công lao lớn, từ nay về sau ngươi tại Thiên Kiếm Tông địa vị cũng giống như ta, về sau đừng gọi ta cái gì Lăng sư Tổ, ngươi là một chân long, ngày sau sẽ bay lên trời, ngươi nhất định là đại nhân vật quát tháo đại lục, ngươi gọi ta là Lăng sư Tổ, ta không đảm đương nổi, tuổi của ta có lẽ cũng đồng lứa với gia gia của ngươi, ngươi gọi ta một tiếng Lăng lão bá, có thể.

Huyền Thiên hơi quái lạ:

- Ta là đệ tử Thiên Kiếm Tông, này làm sao không hợp quy củ?

Lăng Dật Trần biết rõ Huyền Thiên không có khả năng ở lại Thiên Kiếm Tông, sớm muộn gì cũng như chân long bay lên trời, nhưng mà hắn nói mình là đệ tử Thiên Kiếm Tông thì Lăng Dật Trần đã rất thỏa mãn.

Hắn suy nghĩ không phải không có lý, nếu ngày sau Huyền Thiên là đại nhân vật thu đệ tử, Huyền Thiên là sư phụ của kẻ đó, mà gọi hắn là sư tổ, vậy hắn không phải chiếm tiện nghi của đại nhân vật sao?

Lăng Dật Trần nói:

- Ngươi có quyền đặc thù, quy củ Thiên Kiếm Tông không có hiệu quả với ngươi.

Nếu Lăng Dật Trần nói như vậy, Huyền Thiên không nói thêm cái gì, dù sao, linh hồn hắn không phải sinh trưởng ở Thần Châu đại địa, trong đáy lòng của hắn không có nhiều quy củ như thế, cử động lần này kỳ thật hợp ý của hắn.

- Ta đây cung kính không bằng tuân mệnh.

Huyền Thiên gật gật đầu.

- Ha ha, ta thích người sảng khoái.

Lăng Dật Trần vui vẻ cười cười, nói:

- Ta đi tìm bọn người kia thương thảo chuyện tứ tông luận võ, Hoàng Thiên, ta sẽ từ Thần Đao môn lấy Bắc Hằng Thành, Bắc Mạc Huyện ở Bắc Hằng Thành, thuộc lãnh địa sở hữu Thiên Kiếm Tông, chỉ cần Thiên Kiếm vương triều tồn tại một ngày, Hoàng gia sẽ không cần tiến cống.

Nói xong thân thể Lăng Dật Trần lóe lên, hướng Thần Đao môn đi tới.

Xích Đông Đình, Thiết Khôn Đồ hai người cũng tới, bốn người tiến vào đại điện của Thần Đao môn.

Lăng Dật Trần rời đi, Bạch Ngọc Thiện, Diệp Thông Minh, Từ Hưng ba người nhìn Huyền Thiên chúc mừng, vui sướng vô cùng.

Vũ Chấn Khôn cũng giơ ngón cái lên với Huyền Thiên, liên tục nói:

- Tốt lắm, ngươi là kiêu ngạo của Thiên Kiếm Tông!

Cũng không lâu lắm, bốn thái thượng trưởng lão cũng từ trong đại điện đi ra, Lăng Dật Trần trở lại Thiên Kiếm Tông.

Lăng Dật Trần đại hỉ nói:

- Từ nay về sau, Thần Đao vương triều sẽ đổi tên thành Thiên Kiếm vương triều, tiếp tục năm năm, thẳng đi khi lần luận võ mới tiếp tục, Thần Đao môn sẽ giao quyền quản lý Bắc Hằng Thành ra.

Vũ Chấn Khôn cười to nói:

- Ha ha, cách xa nhau bốn mươi lăm năm, cái tên Thiên Kiếm vương triều cũng xuất hiện, là chuyện đáng mừng nhất của bổn tông trong bốn mươi lăm năm qua, Hoàng Thiên là công thần của tông môn, đại công như vậy vĩnh viễn ghi trên công đức bảng, vĩnh viễn truyền đời sau, ha ha ha...

Bạch Ngọc Thiện nói:

- Bổn tông xuất hiện chân long, từ nay về sau nhất định số mệnh thịnh vương may mắn, thiên tài xuất hiện lớp lớp, thực lực đại tiến, độc lĩnh một phương, Đại sư huynh là chân long xuất thế, ngày sau không ai bằng, lần này tứ tông luận võ sẽ lưu truyền hậu thế, Đại sư huynh sẽ là một đời truyền kỳ.

Diệp Thông Minh nói:

- Kết quả này trong ba ngày sau chắc chắn truyền khắp Thần Đao... Không đúng, là Thiên Kiếm vương triều, Đại sư huynh sẽ là thần tượng cho đệ tử hậu bối khắp nơi noi theo.

Từ Hưng nói:

- Hắc hắc, còn có thể trở thành tình nhân trong mộng của vô số nữ tử khắp Thiên Kiếm vương triều.

Ba người nói khoác Huyền Thiên nhún nhún vai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.