Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 373: Thoát ra khỏi vòng vây lớp lớp (1)



Nhưng mà lần này hắn lại bại trong tay của võ giả Tiên Thiên cảnh bát trọng.

Địch Phi Long cho rằng kiếm thuật đã hoàn mỹ, tạo nghệ rất sâu, không phải cường giả Địa giai cảnh không thể phá, nào biết trước mặt Huyền Thiên lại có nhiều sơ hở như vậy.

Huyền Thiên vừa xuất kiếm đã đánh lên nơi lực lượng của hắn yếu nhất, làm lực lượng mười phần của hắn chỉ còn bảy tám phần, hơn nữa kiếm ý tam giai ảnh hưởng tới hắn nên chỉ phát huy ra được sáu thành, đương nhiên dễ dàng đánh bại Huyền Thiên.

"Phá Vân Kiếm" tiến quân thần tốc, nhanh như thiểm điện, Địch Phi Long cho dù nhanh như thế nào, nhưng khi né tránh thì kiếm quang bám sát hắn, Địch Phi Long còn kinh hãi, liền sinh ra cảm giác kiếm xuyên tim.

"Phá Vân Kiếm" cũng không có đâm vào cổ họng của hắn, kiếm kia đã đâm xuyên qua tim của hắn rồi.

Trái tim đau nhức kích liệt, Địch Phi Long phát ra tiếng thét thê lương thảm thiết, âm thanh vang vọng khắp nơi, thân thể nhanh chóng lui ra phía sau, rất nhanh hóa thành kiếm quang tiêu tán.

Rầm rầm! Rất nhiều linh thảo rơi xuống, yêu hạch cùng với sách vở.

Khí tức linh thảo Địa cấp cùng Huyền cấp linh thảo có khác biệt cực lớn, ánh mắt Huyền Thiên quét qua, liền phát hiện có năm gốc linh thảo địa cấp, xem ra Địch Phi Long tới không muộn, thu hoạch năm gốc linh thảo địa cấp, nhưng hiện giờ kính dâng Huyền Thiên.

Sách vở cũng có sáu bản, Huyền Thiên không có thời gian đi kiểm tra bí kíp gì, phẩm cấp, linh thảo, yêu hạch, sách vở đều thu vào trong "không gian giới chỉ", chỉ có linh thảo Huyền cấp hạ phẩm mới chứa vào trong bao quần áo.

Đánh chết Địch Phi Long, nhưng thời gian mấy hô hấp, đệ tử Tiêu Diêu Kiếm Tông nhìn thấy Địch Phi Long phá tín hiệu, đang trên đường chạy tới.

Âm thanh gào thét trước khi chết của Địch Phi Long rất to, mặc dù là hậu bối tinh anh ở tít bên ngoài đều nghe được rõ ràng, đệ tử Tiêu Diêu Kiếm Tông cũng không ngờ Địch Phi Long với tư cách là võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng đỉnh phong, trong thời gian mấy hô hấp bị Huyền Thiên đánh chết.

Một đạo kiếm quang từ bên ngoài núi bắn vào.

Đạo kiếm quang vô cùng lóng lánh này, vô cùng thô to, trong bóng kiếm, một đạo xà ảnh hiện ra, tất cả không khí đều đảo lưu tiến vào trong miệng rắn, giống như bị thôn phệ tất cả.

"Thiên Xà Thôn Tượng", Huyền cấp thượng phẩm kiếm kỹ "Thiên Xà kiếm pháp", Hoành Phượng Vân đã từng sử dụng qua với Huyền Thiên.

Giờ phút này đạo kiếm quang này từ ngọn núi chính diện bổ qua ngọn núi của Huyền Thiên, cách xa nhau chừng năm trăm mét, tương đương ngàn bước chân.

Ít nhất là võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng mới có thể đem kiếm quang chém ra ngoài ngàn bước, nhưng mà uy lực của kiếm quang sẽ giảm nhỏ lại.

Đạo kiếm quang này tuy uy lực giảm đi, nhưng mà khí thế rất cường đại, kiếm quang vô cùng ngưng luyện, đối với võ giả Tiên Thiên cảnh hậu kỳ có sát thương cực lớn.

Chỉ có cao thủ đạt tới nửa bước chân nguyên đứng đầu mới có thể mới từ khoảng cách ngàn bước chân chém trọng thương võ giả Tiên Thiên cảnh hậu kỳ.

- Chẳng lẽ là Hoành Phượng Vân ra tay?

Trong nội tâm Huyền Thiên khẽ động, đạo kiếm quang kia vô cùng sáng ngời, nhìn không được bóng người nào.

Một chiêu "Thiên Xà Thôn Tượng" này uy hiếp thập phần to lớn nhưng dù sao lướt qua khoảng cách ngàn bước chân, mặc dù đối với võ giả Tiên Thiên cảnh hậu kỳ còn có ảnh hưởng, nhưng đối với Huyền Thiên mà nói không chịu nổi một kích.

"Phá Vân Kiếm" chém xuống, một đạo kiếm quang bắn ra trăm mét.

Kiếm quang lướt qua, không khí phía trước bị nghiền nát, trong chốc lát đã chém lên con rắn hư ảnh, con rắn có thể thôn phệ tất cả bị kiếm quang của Huyền Thiên chém xuống, trực tiếp bị chém ná, một phân thành hai, hư ảnh cực lớn sụp đổ.

Người ở ngọn núi đối diện rốt cục xuất hiện trong mắt Huyền Thiên, thân mặc bạch y, ngọc thụ phong lâm, cũng không phải là Hoành Phượng Vân, là một nam tử anh tuấn, tuổi chừng hai mươi hai ba, là một cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu của Tiêu Diêu Kiếm Tông -- Sở Lan Ca.

Kiếm quang của Sở Lan Ca bị phá nằm trong dự liệu, một kiếm này chém tới Huyền Thiên, kiếm quang vừa biến mất, thân ảnh Sở Lan Ca nhảy lên, từ ngọn núi đối diện bắn tới.

Trong nháy mắt thân thể Sở Lan Ca vượt qua ba trăm mét, nhưng hắn lúc này đánh ra sau một chưởng, chưởng lực cực mạnh chấn động hư không, phản lực cực lớn làm tốc độ của hắn tăng nhanh, tại rơi xuống trước sơn cốc, lại vượt qua hơn trăm mét rơi vào trên ngọn núi của Huyền Thiên, cách xa nhau xa nhau chừng năm mươi mét.

Thiên Xà Bàn Long!

Sở Lan Ca vừa mới rơi xuống đất, một chiêu tuyệt thuật mạnh hơn nữa đánh về phía Huyền Thiên.

Một kiếm này đánh xuống sinh ra kình đạo xoay tròn cực lớn, một xà ảnh lại hiện ra, muốn quấy lấy Huyền Thiên, đem Huyền Thiên xoắn thành phấn vụn.

Kình đạo xoay tròn này phân bố khắp nơi, Huyền Thiên cảm giác được lực lượng hư không từ bốn phương tám hướng như muốn xoắn nát hắn, xà ảnh cực lớn còn chưa xoắn được hắn cũng đã sinh ra lực lượng khổng lồ.

Hai tay Huyền Thiên nắm chặt "Phá Vân Kiếm", hừ lạnh một tiếng, không né tránh một kiếm chém xuống.

Hôm nay Huyền Thiên đã đem "Cửu Đoán Công" tu luyện tới đoán thứ sáu, một thân lực lượng thập phần khủng bố, "Phá Vân Kiếm" là vương của huyền giai bảo khí, vô cùng sắc bén, kiếm quang chém xuống thì xà ảnh nát tan.

Đúng vào lúc này, một tiếng quát từ sau lưng Huyền Thiên vang lên, lại là một đạo kiếm quang xoay tròn mang theo xà ảnh cực lớn quấn lấy hắn, cũng là một chiêu "Thiên Xà Bàn Long".

Một chiêu này "Thiên Xà Bàn Long" uy lực so với Sở Lan Ca thi triển còn mạnh hơn, ánh mắt Huyền Thiên nhìn qua người thi triển chiêu này là Hoành Phượng Vân, trong đôi mắt của nàng có lửa giận bừng bừng.

Huyền Thiên vừa mới đối phó Sở Lan Ca, đúng lúc lực cũ vừa hết, lực mới không sinh, đối mặt với tuyệt chiêu như vậy, khó có thể ngăn cản, không sử dụng "Linh Kiếm Địa Cấp" khó có thể thoát được.

Chính vào lúc này chỉ nghe tiếng rống to, Tiểu Hổ đã bay tới đỉnh đầu của Huyền Thiên.

Âm thanh rống to chấn đắc đại địa run rẩy, một đạo lôi điện từ trong miệng Tiểu Hổ bắn ra ngoài, kích lên kiếm quang của Hoành Phượng Vân, xà ảnh kia lập tức sụp đổ không còn lại gì.

Huyền Thiên thấy thế đại hỉ, cấp bậc của Tiểu Hổ tăng lên, trở thành yêu thú tứ cấp thượng giai, trách không được thực lực cường đại như thế, thân thể nhảy lên, nhảy vào lưng của Tiểu Hổ, Tiểu Hổ lập tức bay lên trời.

Tiểu Hổ bay lên không trung, Huyền Thiên ngồi trên lưng hổ có thể nhìn thấy từ bốn phương tám hướng chí ít có hơn hai mươi đệ tử tinh anh đang nhanh chóng lao về phía của hắn, trong đó có hai người là cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu, tự nhiên là Thanh Phong cốc Phong Mộ Phàm cùng Phong Thiểu Quân.

Vừa rồi quả nhiên lâm vào trong vòng vây của Thanh Phong cốc cùng Tiêu Diêu Kiếm Tông, nếu không có Tiểu Hổ kịp thời chạy đến thì phải bạo lô "Linh Kiếm Địa Cấp' mới thoát thân được.

Uy lực "Linh Kiếm Địa Cấp" cực lớn, nhưng sẽ đưa tới đại phiền toái, không phải vạn bất đắc dĩ Huyền Thiên không muốn bạo lộ, dùng tu vi hiện giờ của hắn đối mặt cường giả Địa giai cảnh chỉ dữ nhiều lành ít.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.