Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 514: Thượng Cổ Lôi Cung (2)



Những lôi thi này tuy không nhúc nhích, nhưng mà Huyền Thiên cũng không dám cam đoan tới gần bọn họ cũng không động thủ, bởi vì bảo khố dưới lòng đất hắn đã thấy chúng động thủ rồi.

Tới gần hai lôi thi cường đại nhất, làm cho Huyền Thiên có cảm giác thuần túy là tìm chết.

Vừa mới chạy ra khỏi bảo khố dưới đất, lại bị khốn ở nơi này, không chỉ có hai mươi lôi thi vây khốn hắn, hơn nữa còn có một cỗ khí thế hư hư thực thực của khô lâu trên vương tọa, giống như bao quát hắn.

Đây quả thực là vừa ra khỏi hang sói lại vào hang hổ.

Cho dù là Tiểu Hổ không sợ trời không sợ đất nhìn qua khô lâu trên vương tọa đều lộ ra vẻ sợ hãi, phát ra tiếng rống trầm thấp.

Huyền Thiên đang do dự, nên rời khỏi nơi này như thế nào, có phải nên đẩy lôi thi ra hay không, trong lúc đó trong nội tâm chấn động, thầm nghĩ thật đau đầu.

Hắn có thể thông qua trận vân kia từ bảo khố tầng thứ tư dưới mặt đất nhìn qua hư không, thây khô Thiên giai cảnh đỉnh phong cũng có thể thông qua trận vân xông ra ngoài.

Nghĩ lại trong mắt Huyền Thiên hoảng hốt, lập tức đi tới hai thây khô cường đại nhất, chuyện cho tới bây giờ hắn không dám quản nhiều như vậy, cho dù là đầm rồng hang hổ cũng phải xông vào, nếu không bị thây khô Thiên giai cảnh đỉnh phong đuổi theo, tánh mạng khó giữ!

...

Cường giả Địa giai cảnh bên ngoài Thượng Cổ Lôi Cung thấy Huyền Thiên bay vào tầng thứ ba của lôi cung, rồi sau đó cửa lớn của Lôi Cung mở ra, sợ có người đoạt bảo tàng trước nên một trước một sau phóng vào.

- Không tốt, có người trực tiếp đi vào tầng ba Lôi Cung.

- Ngàn vạn đừng cho hắn cướp bảo tàng đi, chúng ta nhanh đi vào...

- Thượng Cổ Lôi Cung tự động xuất hiện trước mắt chúng ta, đây là thiên đại cơ duyên, không nên để người khác vượt qua trước, đi mau...

...

Hơn hai trăm cường giả Địa giai cảnh cùng xông vào cổng chính của Lôi Cung, tuy cửa của Lôi Cung vô cùng rộng rãi, nhưng mà không có khả năng cùng lúc cho hai trăm người xông vào.

Lập tức vì có thể tiến vào Lôi Cung trước tiên đại chiến ở cổng chính đã bộc phát, không ít cường giả Địa giai cảnh ra tay với cường giả ngăn cản đường đi của mình.

Kiếm quang đao mang sáng ngời hiện ra, tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, lập tức có hơn mười cường giả Địa giai cảnh đầu thân khác biệt, máu tươi bay tứ tung, càng nhiểu cường giả chạy nhanh tránh được một kiếp, nhưng cũng bị thương nặng nhẹ không đều.

- Đáng giận, lại dám đánh lén!

- Hèn hạ đồ vô sỉ, còn chưa có tranh đoạt bảo tàng đã bắt đầu lấy mạng của người khác, nếu như vào được bên trong chẳng phải là muốn giết hết chúng ta hay sao.

- Cản đường của ta phải chết!

...

Đám cường giả bị công kích tụ với nhau lập tức triển khai đánh trả, đại chiến hết sức căng thẳng, nhiều cường giả Địa giai cảnh đại chiến như vậy khí thế che trời, kiếm quang xông lên trời, tràng diện vô cùng hỗn loạn, lập tức lại có vài tiếng tiếng kêu thảm thiết vang lên, máu tươi phiêu đãng trên không trung, đoàn thể thực lực hơi yếu và người đơn độc gặp nạn đầu tiên, chết vài người.

Có mấy cường giả thừa dịp loạn đấu dẫn đầu lao vào trong Lôi Cung, với tư cách là đám cường giả đầu tiên xông vào lập tức hấp dẫn ánh mắt tất cả cường giả, ngay cả đánh nhau kịch liệt cũng dừng lại.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong Lôi Cung truyền ra, lập tức có đầu và tay chân cụt từ trong Lôi Cung bay ra ngoài, huyết nhục bay tứ tung, đám cường giả lao vào đầu tiên đã chết thảm.

Tất cả cường giả Địa giai cảnh chấn động, bọn họ cho rằng trong Lôi Cung có bảo tàng, còn không có tiến vào trong cũng đã tàn sát lẫn nhau, giờ phút này mới hiểu được thì ra trong Lôi Cung vô cùng hung hiểm.

Chỉ có trước mặt nguy hiểm thì những kẻ này mới đoàn kết lại, hiện tại kẻ thù bên ngoài tình huống không rõ, không nên nội đấu, chúng cường giả vừa đưa ra quyết định, trước liên thủ giết vào trong Lôi Cung, nếu như có bảo vật gì thì lúc đó bằng vào thủ đoạn của bản thân.

Cường giả Địa giai cảnh vừa chết đi còn chưa tới hai mươi người, hơn nữa đại bộ phận đều là cường giả Địa giai cảnh sơ kỳ thực lực yếu kém, cường giả còn lại cũng hơn hai trăm, thực lực cơ hồ không có hao tổn gì, do mấy chục cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ giết vào trong Lôi Cung.

Mấy chục cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ liên thủ, thực lực vô cùng cường đại, nhảy vào trong Lôi Cung chỉ thấy trong đại điện rộng lớn, khắp nơi đều là lôi thi, mỗi một cỗ lôi thi tu vi Địa giai cảnh, yếu thì có tu vi Địa giai cảnh nhất trọng, mạnh thì Địa giai cảnh thập trọng cũng có.

Nhưng mà thức tỉnh chỉ là vài chục lôi thi gần cửa, chín thành lôi thi đang đứng nguyên bất động.

Hơn mười cường giả Địa giai cảnh hậu kỳ nhìn thấy những lôi thi này, hai mắt lập tức sáng lên, trong những lôi thi này chừng một phần ba trong tay đều cầm vũ khí, đại bộ phận đều là địa cấp bảo khí.

Vẻn vẹn những lôi thi bọn họ nhìn thấy đã có vài chục địa cấp bảo khí, đây quả nhiên là bảo tàng kinh thế, tâm tình mọi người vô cùng sảng khoái, toàn lực thi triển kiếm thuật kinh thế, lập tức bổ hơn mười lôi thi thực lực yếu kém, sau đó lại chiến đấu với đám lôi thi khác.

Cường giả Địa giai cảnh bên ngoài nghe được âm thanh chiến đấu, biết rõ nguy hiểm đã trừ, lập tức lao vào bên trong, khi nhìn thấy vũ khí của lôi thi thì vô cùng hưng phấn.

- Nhiều địa cấp bảo khí như vậy? Đây là địa bảo tàng nha!

Chúng cường giả hưng phấn hét lên, rất nhanh, hơn hai trăm cường giả Địa giai cảnh đều nhảy vào lôi cung tầng đầu tiên.

Lúc này lại có hơn mười Địa giai cảnh cường đại đi tới bên ngoài Thượng Cổ Lôi Cung, trong đó bên phải Lôi Cung có hào quang bắn lên, tế đàn vừa xuất hiện lại bay vào tầng ba của Lôi Cung.

- Trong tế đàn là cái gì?

Một vị cường giả kinh ngạc nói.

Một cường giả Địa giai cảnh cửu trọng nhìn qua, càng khiếp sợ hét lên,

- Một thây khô lông xanh!

Huyền Thiên phóng tới chỗ hai cỗ lôi thi ở đầu cầu thang. Mới vừa đi ra được khoảng mười mét thì quang mang trong đại điện đột nhiên lóe sáng lên.

Huyền Thiên xoay người nhìn lại thì cảm thấy chấn động, chỉ thấy ở giữa quang mang xuất hiện một tế đàn, có một cố thây khô lông xanh đứng bên trong tế đàn, há rộng cái miệng khô quắp ra mà cười to sằng sặc.

Hô! Khô lâu ở trên vương tọa tản mát ra uy áp cái thế, đột nhiên uy áp lại tăng thêm gấp mấy lần nữa.

Huyền Thiên lảo đảo một cái, lập tức bị áp nằm sấp xuống trên mặt đất, dùng lực lượng khủng bố với một cánh tay có thể nâng đồ vật nặng hơn mười ngàn cân của hắn, cho dù là bị thứ gì đó nặng ba bốn mươi ngàn cân đè xuống cũng đều có thể nâng được một lúc, tuyệt đối sẽ không có chuyện trong nháy mắt đã bị ép mạnh tới mức không thể trở mình được thế này, có thể thấy được cỗ uy áp vô hình này có lực lượng mạnh tới cỡ nào.

Hơn nữa, theo cỗ uy áp này đột nhiên tăng mạnh, rắc rắc rắc rắc rắc rắc…. mười tám bộ lôi thi ngồi ở hai bên trái phải đều đứng hết cả lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.