Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 571: Trảm Vũ Văn Hiên (2)



Tiễn cường giả Địa giai cảnh ngũ trọng đi uống trà với diêm vương, Huyền Thiên dùng chân hỏa đốt thi thể hắn thành hư vô sau đó lập tức khởi hành, hướng Phách Kiếm Môn tiến đến đuổi giết Vũ Văn Hiêu.

Dù Vũ Văn Hiêu đi đường suốt đêm cũng không thể có thể một mực không nghỉ ngơi, tốc độ của Huyền Thiên lại nhanh hơn Vũ Văn Hiêu, trước khi hắn phản hồi Phách Kiếm Môn thì vẫn còn có cơ hội.

Một trong ngũ đại siêu cấp thế lực Thần Châu đại địa tiếng tăm lừng lẫy -- Phách Kiếm Môn là bá chủ khu vực Tây Bắc, nơi này vì Phách Kiếm Môn mà mệnh danh.

Ngạo Châu ở phía tây bắc của Bắc Vực. 

Từ Ngạo Châu tiến về Phách Kiếm Môn cần từ Ngạo Châu đông nam bộ xuất cảnh đi ngang qua Thanh Châu tiến vào Phách Châu còn cần tiếp tục đi về phía trước hơn một vạn dặm.

Phải đi qua hai địa phương là Ngạo Châu và Thanh Châu khoảng cách thì vượt qua mười vạn dặm, Vũ Văn Hiêu muốn từ Thú Hoang phản hồi Phách Kiếm Môn là khoảng cách vô cùng xa.

Huyền Thiên từ Bắc Lĩnh Sơn lên đường, ngự kiếm phi hành cùng Bách Quỷ Thôi Hành Thuật đồng thời thi triển, tốc độ đạt tới Địa giai cảnh cực hạn, một ngày sau liền từ Ngạo Châu đông nam bộ xuất cảnh.

Vũ Văn Hiêu không chỉ cần nghỉ ngơi, hơn nữa mỗi ngày còn muốn ăn uống, dùng xuất thân thiên tài yêu nghiệt được chiệu chuộng như hắn chắc chắn sẽ không chịu cảnh màn trời chiếu đất, đói khát khốn lúc mệt mỏi, nhất định sẽ ở khách điếm tốt nhất.

Huyền Thiên ở ven đường Đại Thành nghe ngóng tung tích hạ lạc của Vũ Văn Hiêu rất nhanh liền đã nhận được tin tức của hắn, quả nhiên tại đại khách điếm của Đại Thành hoặc là dừng lại trong tửu lâu.

Huyền Thiên mỗi ngày chỉ ngủ hai canh giờ, một canh giờ tĩnh dưỡng thân thể, một canh giờ điều tức chân nguyên thông qua hấp thu linh thạch rất nhanh bổ sung tiêu hao chân khí, khôi phục được cực nhanh.

Lại qua hai ngày, sắc trời đã tối, Huyền Thiên đi tới biên giới tây nam Thanh Châu, một tòa Đại Thành cuối cùng -- Thanh Thủy thành, lúc này tại khách điếm lớn nhất của thành - Thiên Phúc Khách Sạn thăm dò được tung tích hạ lạc của Vũ Văn Hiêu. Hắn tiến vào khách điếm này từ nửa canh giờ trước, ở trong phòng chữ thiên tầng số một.

Rốt cục đuổi kịp bước chân của Vũ Văn Hiêu, Huyền Thiên thở ra một hơi thật dài, nếu là Vũ Văn Hiêu tiếp tục suốt đêm phi hành chỉ sợ sáng sớm ngày mai, liền có thể trở lại Phách Kiếm Môn.

Bất quá dừng lại trong một thành trì cuối cùng tại Thanh Châu có thể thấy được hắn đã liên tục phi hành không ít thời gian. Nhất định là chân nguyên nhanh hư thoát, nếu không sẽ không ở lại thành Thanh Thủy, chỉ cần lại về phía trước tám trăm dặm, liền có thể đến tới đại thành Phách Châu, nơi đó là địa bàn của Phách Kiếm Môn thì nhiệm vụ của hắn liền hoàn thành rồi.

Thanh Thủy thành theo Thanh Thủy mà xây dựng, qua Thanh Thủy chính là Phách Châu.

Thanh Thủy từ khởi nguyên từ phía bắc Nhạc Châu, đi ngang Thanh Châu. Sau đó dọc theo biên giới Thanh Châu cùng Phách Châu đi tám nghìn dặm tiến vào cảnh nội Phách Châu đi qua vạn dặm thì rót vào Bắc Vực đệ nhất đại giang -- Bắc Giang. Toàn bộ dài hơn bảy vạn dặm, là sông lớn số một số hai ngoại trừ Bắc Giang của Bắc Vực.

Thanh Thủy thành bên cạnh Thanh Thủy là vùng trung lưu, mặt nước rộng chừng trăm dặm. Trừ phi là mượn thuyền, nếu không ngoại trừ cường giả Địa giai cảnh thì không thể vượt qua.

Huyền Thiên thăm dò được tin tức của Vũ Văn Hiêu nhưng không có động thủ ở Thanh Thủy thành, nhân số thành này hơn trăm vạn, không phải nơi tốt để động thủ.

Trong lòng của hắn kết luận, Vũ Văn Hiêu khôi phục nguyên khí xong thì đêm nay nhất định sẽ đi suốt đêm đến Phách Châu cảnh nội đem tin tức truyền về Phách Kiếm Môn. Huyền Thiên ở trong một gian phòng đối diện phòng chữ thiên. Sau khi phụ dụng một viên đan dược, hai tay đều nắm một viên linh thạch hấp thu rất nhanh điều tức chân nguyên tới trạng thái đỉnh phong, chuẩn bị đêm nay chiến đấu.

Quả nhiên, lúc nửa đêm, Vũ Văn Hiêu ra gian phòng, xem ra hắn đã hoàn toàn khôi phục. Rời khỏi khách điếm, suốt đêm hắn bay qua Thanh Thủy tiến về Phách Châu.

Hết thảy đều ở trong lòng bàn tay của Huyền Thiên, Huyền Thiên kéo xuống một góc áo che mặt đuổi theo.

Chờ hai người phi đến Thanh thủy thì trước sau đều không lối đi, tốc độ Huyền Thiên đề cập đến cực hạn. Rất nhanh hắn đã đuổi theo sau lưng Vũ Văn Hiêu, hét lớn một tiếng:

- Vũ Văn Hiêu nhận lấy cái chết.

Lôi Ngân Kiếm ra khỏi vỏ, Huyền Thiên lập tức chém ra một kiếm. Kiếm quang nổ bắn ra sáng chói ngàn thước chiếu rọi đêm tối, cắt đứt hư không.

Kiếm khí kịch liệt trong chốc lát bao phủ Vũ Văn Hiêu, kiếm ý tứ giai cực hạn lập tức triển khai công kích hư thật khó phân biệt Vũ Văn Hiêu.

Trên không trung có vô số đạo kiếm quang thoáng hiện như thực như ảo, ánh mắt có thể thấy được một hồi kiếm vũ, từ bốn phương tám hướng bổ về phía Vũ Văn Hiêu.

Bay qua Thanh Thủy liền tiến vào cảnh nội Phách Châu, đó là địa bàn của Phách Kiếm Môn, Vũ Văn Hiêu tuyệt không nghĩ tới, lại sẽ ở thời điểm này lọt vào tập kích.

Bất quá Vũ Văn Hiêu thân là yêu nghiệt hậu bối thiên tài đại danh đỉnh đỉnh Bắc Vực, cho dù là tại nhị phẩm tông môn Phách Kiếm Môn đều cao cao tại thượng, ít có người có thể so sánh với. Thực lực của hắn đáng sợ hơn tu vi, dễ dàng khiêu chiến vượt cấp ngay cả cường giả Địa giai cảnh lục trọng đều không phải là đối thủ của hắn.

Công kích Huyền Thiên tới đột nhiên, Vũ Văn Hiêu mặc dù cả kinh nhưng không sợ.

Vô số đạo kiếm quang như thực như ảo từ trong cơ thể của Vũ Văn Hiêu thoáng hiện, bổ về phía bốn phương tám hướng, đồng dạng là tứ giai kiếm ý cực hạn. Lĩnh ngộ kiếm ý của hắn không kém Huyền Thiên chút nào.

Một đạo tiếng kiếm "đinh" vang lên, trong tay Vũ Văn Hiêu nhiều hơn một chuôi bảo kiếm sáng lóng lánh vô cùng đẹp mắt. Thiên địa nguyên khí bốn phía bị bảo kiếm điên cuồng hấp lấy, không hề kém cạnh Lôi Ngân Kiếm, cũng một thanh Địa Cấp trung đẳng bảo kiếm.

Vũ Văn Hiêu bổ ngược lại một kiếm, không có bất kỳ né tránh giống như cây kim so với cọng râu kiếm quang sáng chói chém tới Huyền Thiên.

Tiếng nổ vang liên tiếp truyền ra, quang mang lóng lánh tấn công như là pháo hoa bắn ra bốn phía, hư không bị kiếm quang đâm thành tổ ong.

Một kích này, hai người có lực lượng ngang nhau. Song phương cách xa nhau vài trăm mét đứng ở trên không giữa thanh thủy.

- Cẩu tặc lớn mất, ngươi cũng biết bản thiếu gia là ai? Lại tập kích bản thiếu gia, đúng là muốn chết!

Vũ Văn Hiêu hét lớn một tiếng.

- Lấy mạng chó của ngươi!

Huyền Thiên quát lạnh một tiếng, lập tức động thủ không cùng Vũ Văn Hiêu nói nhảm. Kiếm quang trong cơ thể thoáng hiện, hắn giẫm chân tại chỗ trong hư không vọt tới Vũ Văn Hiêu. Lôi Ngân Kiếm nổ bắn ra quang hoa sáng chói chém tới Vũ Văn Hiêu.

Không có chiêu thức kiếm thuật, cự lực khủng bố của thân thể Huyền Thiên phát huy ra cùng đem kết hợp hùng hậu hùng hậu chém ra kiếm quang kinh thiên động địa. Dốc toàn lực mười phần cùng sở trường chém giết Vũ Văn Hiêu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.