Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 685: Quyền đánh Kiếm công tử (3)



Kiếm Công Tử cao ngạo tự đại, ngoại trừ Đệ Nhất Công Tử ra thì hắn khinh thường tất cả những thiên tài hậu bối còn lại, tự nhận mình là kẻ tài trí hơn người, trong tất cả những thiên tài yêu nghiệt hậu bối bao gồm cả Huyền Thiên, Kiếm Công Tử đều không để vào mắt.

Thế nhưng, bây giờ Kiếm Công Tử lại bị Huyền Thiên xem thường, nghe ngữ khí của Huyền Thiên thì hình như là có thể tùy ý muốn chém thì chém muốn giết thì giết hắn, đối với người cao ngạo tự đại, luôn quan tâm tới thanh danh thể diện như Kiếm Công Tử mà nói thì đây mới là sự sỉ nhục to lớn nhất.

Tuy rằng vừa nãy Kiếm Công Tử cảm nhận được nguy cơ trí mạng, thế nhưng hắn tuyệt đối không bao giờ tin đó lại là thực lực của Huyền Thiên, mà chắc chắn là mượn nhờ ngoại lực đánh ra một kích, ngoại lực chỉ có thể mượn được một lần, chưa chắc gì đã có thể mượn được lần thứ hai.

Hơn nữa, vừa nãy Huyền Thiên là nhờ vào đánh lén cho nên mới khiến cho Kiếm Công Tử lâm vào hoàn cảnh chật vật, hiện tại Kiếm Công Tử chính là đối diện với Huyền Thiên, nếu như nói hắn sợ Huyền Thiên thì đó là chuyện tuyệt đối không bao giờ có. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Vèo! vèo! vèo!

Theo một lời của Kiếm Công Tử vừa dứt thì lập tức có ba đạo kiếm quang bay ra từ mi tâm của hắn, chính là ba thanh Linh Kiếm Thiên Cấp, xếp hành hình chữ Huyền bay xung quanh hắn.

- Tuy rằng cương nguyên của bản công tử bị giam cầm, không cách nào phát huy ra được uy lực của kiếm trận, thế nhưng chỉ nhiêu đó cũng đủ để băm ngươi ra thành thịt vụn rồi! Giết - - !

Theo một tiếng rống to cuối cùng của Kiếm Công Tử, tốc độ của ba thanh Linh Kiếm Thiên Cấp lập tức tăng mạnh, đồng thời bay thẳng tới chỗ Huyền Thiên, ở trong hư không kéo lê thành ba đạo quang mang lấp lánh.

Linh Kiếm Thiên Cấp chính là có thể dễ dàng xuyên thấu cương nguyên hộ thể của cường giả thiên giai, là một lợi khí để chém giết, so với bảo khí thiên cấp thì còn kiên cố hơn rất nhiều, Huyền Thiên mặc dù có hai thanh Linh Kiếm Địa Cấp, nhưng hoàn toàn không ngăn cản nổi, lấy ra thì cũng chỉ có mỗi một kết cục là bị hủy mà thôi.

Đối mặt với ba thanh Linh Kiếm Thiên Cấp của Kiếm Công Tử đang lao tới, Huyền Thiên không chút sợ hãi, thân ảnh của hắn vừa động một cái liền qua lại không ngừng trong quỹ tích của trận pháp, hoàn toàn dung hợp cùng với trận pháp, hợp hai làm một.

Huyền Thiên vung tay lên, hoa cỏ kế bên hồ lập tức biến thành từng phiến từng phiến bay lên, hóa thành từng đạo kiếm quang, chớp mắt một cái đã xuất hiện ngay trước mặt hắn.

Những đạo kiếm quang này không phải là lực lượng của Huyền Thiên, mà là kiếm khí mà mộc kiếm vương lưu lại thông qua trận pháp của Vạn Kiếm Chân Kinh, lực công kích thập phần cường đại, uy lực khôn cùng.

Kiếm quang sáng chói bay tới, trong nháy mắt liền bao phủ toàn bộ ba thanh Linh Kiếm Thiên Cấp, một trận tiếng bang bang keng keng vang lên, ba thanh Linh Kiếm Thiên Cấp lập tức dừng lại, lóe lên một cái rồi rút về bên trong cơ thể của Kiếm Công Tử.

Mà thân thể của Kiếm Công Tử cũng chấn động mạnh, khóe miệng tràn ra vài đạo tơ máu, có thể thấy được, lực công kích của mấy đạo kiếm quang do hoa cỏ hóa thành kia kinh khủng tới mức nào, va chạm với Linh Kiếm Thiên Cấp, hư không chấn lên trên người của Kiếm Công Tử, cũng khiến cho hắn bị thương.

Huyền Thiên đứng ở bên trong trận pháp cũng hưởng thụ được một chút tuyệt thế kiếm thuật bên trong Vạn Kiếm Chân Kinh, hắn khống chế trận pháp, có thể tùy ý điều khiển mấy kiếm quang này tiến hành công kích.

Theo Huyền Thiên thủ thế chỉ về phía Kiếm Công Tử một cái, lập tức có một mảnh kiếm quang hệt như mưa rào bổ về phía Kiếm Công Tử.

Ngay cả Linh Kiếm Thiên Cấp bị đánh tới mức phải dừng lại, thân thể của Kiếm Công Tử làm sao dám đón đỡ mấy đạo kiếm quang này, huống hồ gì bây giờ hắn còn không cách nào vận dụng được cương nguyên hộ thể, chỉ có thể né tránh mà thôi.

Kiếm thuật của Huyền Thiên tinh diệu, mấy thứ hoa cỏ này hóa kiếm vốn chỉ có tiến hành được mấy đòn công kích thẳng đơn giản mà thôi, thế nhưng, dưới sự khống chế của Huyền Thiên cũng rất ngay ngắn chỉnh tề, không kém gì tuyệt thế kiếm chiêu cả.

Sau mấy giây, Kiếm Công Tử đã bị mấy kiếm quang này làm cho đại loạn, thập phần chật vật, ngay cả quần áo trên thân cũng đã bị cắt rách toạt mấy lỗ, suýt nữa còn bị thương, trong mắt không còn giữ nổi vẻ khinh thường nữa.

Bất quá, cho dù Kiếm Công Tử có nghĩ cách mấy cũng không nghĩ ra, Huyền Thiên cũng chưa từng xem qua Vạn Kiếm Chân Kinh, thế nhưng cái đám hoa cỏ hóa kiếm này rõ ràng là tuyệt thế kiếm thuật bên trong Vạn Kiếm Chân Kinh cơ mà.

Vèo - - !

Một đạo kiếm quang xẹt qua ngang cổ của Kiếm Công Tử từ phía trước, thiếu chút nữa cắt đứt cổ họng của hắn, khiến cho hắn toát một thân mồ hoopi lanh, trong lúc bối rối liền dùng hết khí lực bú sữa lách sang một bên mới có thể tránh được một kiếm tuyệt sát này.

Bất quá, Huyền Thiên dường như đã sớm đoán được Kiếm Công Tử sẽ phản ứng như thế này, biết rõ hắn không thể nào bị một kiếm này giết chết, cho nên đã sớm đứng đợi ở một bên, đợi Kiếm Công Tử vừa hao hết khí lực tránh thoát một kiếm kia thì vừa vặn lại vọt tới bên cạnh của Huyền Thiên.

Huyền Thiên chuẩn bị tốt quả đấm, lập tức nhằm thẳng về phía mặt của Kiếm công tử mà đấm một cú thật mạnh.

Bốp - - ! Vừa vặn lại bị nện trúng.

Huyền Thiên tu luyện Cửu đoán công, thể chất rất mạnh, về sau lại tu luyện Đại kim cương thần lực công của thần công vương giai, lực càng thêm lớn, mặc dù tu vi mới là địa giai cảnh ngũ trọng, nhưng lực lượng của một quyền này lại khiến cho người ta vô cùng kinh hãi.

Mặc dù Kiếm công tử là siêu cấp cường giả thiên giai cảnh, nhưng giờ phút này khuôn mặt cũng phải kịch liệt đau nhức một hồi, hàm răng bị đánh Huyền Thiên đánh gãy mất ba cái, hơn nữa ngay sau đó còn phun ra một búng máu, thân thể lập tức bị một quyền này của Huyền Thiên đánh bay một trọng.

Trước mắt Kiếm công tử tối sầm lại, hắn đường đường là một trong những thiên tài đứng đầu và là công tử cấp yêu nghiệt, từ trước đến nay hắn là người nhỏ tuổi nhất bước vào yêu nghiệt thiên giai cảnh tuyệt đại, thời điểm hắn đang là thiên giai cảnh lại một võ giả địa giai cảnh ngũ trọng đánh cho một quyền, lại là đánh vào trên mặt của hắn nữa chứ!

Hơn nữa, một quyền này đánh vào trên người của hắn, không giống như đang bị muỗi cắn mà là giống như đang bị thiết chùy đập cho một phát.

Nếu chuyện này mà truyền đi, Kiếm công tử hắn cũng chỉ sợ sẽ bị tất cả đám võ giả ở Thần Châu cười đến rụng hết cả răng!

Sỉ nhục! Quá sỉ nhục!

Một khắc này, cảm giác đầu tiên của Kiếm công tử không phải là đau đớn, mà là mặt mũi đã bị cú đánh này làm cho mất hết rồi.

May mắn không có người trông thấy! Trong lòng Kiếm công tử thầm nghĩ như thế.

Huyền Thiên đánh cho Kiếm công tử một quyền, nhưng cũng không dám xông lên đánh thêm quyền nữa, một quyền vừa rồi chính là hắn tóm được thời cơ đúng lúc Kiếm công tử không có cách nào phản kích, không có cách nào né tránh, chỉ có thể để cho hắn đánh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.