Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 882: Kiếm điển gia truyền (1)



Mà thượng phẩm bảo kiếm Thiên cấp của Văn Nhân Thiên Chí lại bởi vì kiếm cương tán loạn mà lực công kích đại giảm, đâm vào thánh giáp khôi lỗi chỉ vang lên thanh âm "keng!" một cái, lõm vào khoảng một đốt ngón tay thì không thể đâm thủng được nữa.

Thánh giáp khôi lỗi cầm cự long kiếm lập tức xốc ngược thân thể Văn Nhân Thiên Chí lên, thanh âm Huyền Thiên từ trong thánh giáp khôi lỗi rống to:

- Giết!

Cơ quan khôi lỗi phía sau hắn lập tức vọt lên!

Cường giả Văn Nhân Gia Tộc chấn kinh!

Toàn bộ vũ giả Thanh Kim Thành cũng chấn kinh!

Văn Nhân Thiên Chí mấy chục năm trước cũng đã bước vào Thiên Giai Cảnh cửu trọng, uy danh hiển hách lại bị người ta một kiếm đâm xuyên qua lồng ngực?

Tất cả mọi người cảm giác như là chứng kiến mặt trời mọc lên từ phía tây mà không thể tin nổi.

Hơn nữa kiếm cương công kích lần thứ nhất của hai người, tất cả mọi người thấy rõ ràng, là khôi lỗi kiếm sĩ bị đẩy lui hơn mười bước, như thế nào lần thứ hai liều mạng lại sinh ra khác biệt thật lớn thật lớn như thế?

Kết quả vượt quá đoán trước của tất cả mọi người trước, quả thực chính là phá vỡ nhận thức của đám người, trong ánh mắt của họ là vẻ không thể tin nổi.

Không để cho Văn Nhân Gia Tộc khiếp sợ lâu hơn, theo một tiếng rống to của Huyền Thiên, hơn hai trăm cái cơ quan khôi lỗi, lập tức hướng cường giả Văn Nhân Gia Tộc lao đến.

Cường giả Văn Nhân Gia Tộc lập tức hoảng sợ, thần sắc lập tức từ kinh ngạc hóa thành sợ hãi.

Ngay từ đầu Huyền Thiên cũng không để cho cơ quan khôi lỗi trực tiếp xông lên giết chóc mà đánh bại Văn Nhân Thiên Chí trước, xốc ngược thân thể Văn Nhân Thiên Chí lên mũi kiếm lúc này mới hét lớn một tiếng, để cho cơ quan khôi lỗi thẳng hướng đến đây!

Đả bại Văn Nhân Thiên Chí, tương đương phá hủy tín niệm của cường giả Văn Nhân Gia Tộc, đả kích tinh thần của đám người. Sau khi đạt tới hiệu quả này mới để cho cơ quan khôi lỗi hung hăng đả kích thân thể của họ.

Văn Nhân Thiên Chí thân là cường giả Thiên Giai Cảnh cửu trọng, một thân thực lực cường đại không thể tưởng tượng nổi, cương nguyên cực kỳ hùng hậu, nhưng mà bị một kiếm của thánh giáp khôi lỗi đâm xuyên qua lồng ngực, trực tiếp đâm thủng phổi của hắn làm hắn nghẹt khí, hơn nữa đau đớn kịch liệt khiến cương nguyên khó có thể vận chuyển.

Vì thế bị cự long kiếm xốc ngược lên, Văn Nhân Thiên Chí không có chút phản kháng nào...

Huyền Thiên rống to, cánh tay trái của thánh giáp khôi lỗi đưa về phía trước, một cái thủ ấn cương nguyên điểm ra trên trăm đạo cương mang trên người Văn Nhân Thiên Chí phong ấn huyệt đạo và cương nguyên của hắn, sau đó Huyền Thiên thu hồi thủ ấn cương nguyên, thu Thiên cấp thượng phẩm bảo kiếm của đối phương lại.

Huyệt đạo bị phong ấn, Văn Nhân Thiên Chí không cách nào nhúc nhích, cương nguyên bị phong ấn, Văn Nhân Thiên Chí không cách nào phản kháng, chỉ có thể mặc cho Huyền Thiên bài bố, nhưng mà khí huyết cường giả Thiên Giai Cảnh cửu trọng vô cùng cường thịnh, bị một kiếm đâm thủng lồng ngực không tính là trí mạng, muốn chết cũng khó khăn.

Tình huống hiện tại của Văn Nhân Thiên Chí chính là muốn sống không được, muốn chết không xong, chỉ có thể bị cự long kiếm đâm ngược lên trên không trung, làm cho tất cả mọi người thấy được bộ dáng thê thảm của hắn.

Mấy năm nay, Văn Nhân Thiên Chí hai tay buông xuôi, uy danh cuộc đời của hắn ghi lại vào sử sách của Văn Nhân Gia Tộc, thậm chí còn có sử sách của võ giả khác ghi lại, vĩnh viễn truyền xuống.

Bất quá tao ngộ hiện tại thì để cho uy danh cả đời của Văn Nhân Thiên Chí lập tức hóa thành hư ảo, trong sử sách hắn trở thành một trong những cường giả bị Huyền Thiên chém giết, trở thành hòn đá kê chân để Huyền Thiên bước lên con đường phong quang.

- Lão tử về lúc tuổi già khó giữ được khí tiết a!

Nghĩ đến đây, Văn Nhân Thiên Chí phun ra một ngụm huyết.

Văn Nhân Thiên Chí bị một kiếm đâm thấu cắm giữa không trung, tràng diện này làm cho cường giả Văn Nhân Gia Tộc trong lòng run rẩy, chiến ý mất hết. Trong mắt lộ vẻ sợ hãi, mà cơ quan khôi lỗi giết đến đều là máy móc không có cảm tình, không có hỉ bi, không sợ sinh tử, đằng đằng sát khí khiến cho khí thế mạnh yếu hai bên lập tức thấy rõ ràng.

- Văn Nhân Gia Tộc đã xong. . . !

Không ít vũ giả ở bên trong Thanh Kim Thành toát ra một cái ý niệm trong đầu như thế.

Theo ý nghĩ này không ít vũ giả phát hiện, trong lòng lại sinh ra một tia thoải mái, tựa hồ Văn Nhân Gia Tộc bị diệt là một việc làm cho người đáng chúc mừng.

Văn Nhân Gia Tộc xưng bá Trục Nhật Đại Lục, thực lực cường thịnh, không có một ai làm đối thủ, và đương nhiên có không ít gia tộc bị cường giả Văn Nhân Gia Tộc ức hiếp. Trước kia bởi vì Văn Nhân Gia Tộc thực lực cường đại, tựa như mặt trời không thể rung chuyển, vì thế vũ giả Trục Nhật Đại Lục cảm thấy cường giả Văn Nhân Gia Tộc hung hăng càn quấy là phải, trêu chọc đám người chịu chút giáo huấn cũng là chuyện đương nhiên.

Hiện tại, Văn Nhân Gia Tộc gặp đại nạn, nỗi sợ Văn Nhân Gia Tộc của không ít vũ giả lập tức bị đánh tan, cừu hận che dấu trong lòng những người bắt đầu bạo phát.

Một ít cường giả thế lực lớn hưng phấn lộ rõ trong ánh mắt, Văn Nhân Gia Tộc ngã xuống, đối với thế lực khác đương nhiên là có lợi nhất.

Tuy rằng đại bộ phận cường giả Văn Nhân Gia Tộc giờ phút này đều mặt không có chút máu, nhưng vẫn có một ít trấn định. Văn Nhân Gia Tộc truyền thừa ngàn năm mà hưng thịnh, trong tộc cường giả như mây, thế hệ tâm niệm kiên định cũng có không ít.

Văn Nhân Hạ Nhất bổ một kiếm về phía thánh giáp khôi lỗi đồng thời hét lớn một tiếng:

- Toàn bộ lên, cứu Thiên Chí lão tổ....

Văn Nhân Hạ Nhất xuất thủ, lập tức có hơn mười tên cường giả Thiên Giai Cảnh trung kỳ đều công kích thánh giáp khôi lỗi.

Ở bên trong Thánh giáp khôi lỗi truyền đến một tiếng cười lạnh của Huyền Thiên, cánh tay trái thi triển Vạn Hóa Thánh Pháp vẽ một cái, mọi công kích lập tức đều bị suy yếu, mà thân thể thánh giáp khôi lỗi thì phiêu nhiên lui về phía sau.

Chỉ có kiếm cương của Văn Nhân Hạ Nhất tốc độ rất nhanh, uy lực đủ mạnh mới có thể đánh tiếp về phía thánh giáp khôi lỗi.

Cự long kiếm trên cánh tay phải của Thánh giáp khôi lỗi vung Văn Nhân Thiên Chí lên chặn kiếm cương.

Trong chốc lát kiếm cương của Văn Nhân Hạ Nhất liền trảm trên người Văn Nhân Thiên Chí, thân thể cường giả Thiên giai cửu trọng vô cùng chắc chắn, nhưng vẫn tạo thành một vết thương, máu tươi chảy ròng. Văn Nhân Thiên Chí kêu một tiếng thảm thiết.

Lúc này toàn bộ cơ quan khôi lỗi phía sau Huyền Thiên đều vọt lên lướt qua thánh giáp khôi lỗi giết tới cường giả của Văn Nhân Gia Tộc.

Bảy Chí Tôn khôi lỗi Thiên cảnh thất trọng có hai cái đều công về phía Văn Nhân Gia Tộc Thiên cảnh thất trọng cường giả, 2 vs 1, song phương một kiếm liều mạng, cái thế cường giả Thiên cảnh thất trọng liền bị đánh bay vài trăm mét.

Còn có năm khôi lỗi toàn bộ đều công kích Văn Nhân Hạ Nhất Thiên cảnh bát trọng, tuy rằng thực lực của Văn Nhân Hạ Nhất cường đại nhưng mà đối mặt năm Chí Tôn khôi lỗi Thiên cảnh thất trọng thì thần sắc cả kinh, không dám có chút chủ quan.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.