Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 890: Hướng Thiếu hung hiểm (1)



Toàn thân Huyền Thiên đột nhiên tách ra kim quang, vận chuyển Đại Kim Cương Thần Lực Công, nói:

- Ta học được môn công pháp này từ người đó, bằng hữu ta cũng có. Niên kỷ của hắn cũng bằng ta.

Thần Cơ tiên sinh từ trong tay áo xuất ra một cổ kính đồng thau loang lổ vết rỉ sét, bàn tay hắn phất một cái tại mặt kính, trong chốc lát trong hào quang đồng thau lóe lên xuất hiện một hình ảnh.

Một thanh niên tuổi chừng hai mươi tuổi đồng dạng Huyền Thiên, toàn thân phát ra kim quang, cấp tốc phi hành trên không trung, đúng là Hướng Thiên Tiếu.

Thần sắc Huyền Thiên vui vẻ, nói:

- Hướng Thiếu quả nhiên còn sống.

Thần Cơ tiên sinh đem mặt kính quay sang một bên, trong kính bắn ra một mảnh hào quang, hình ảnh Hướng Thiên Tiếu phi hành trên không trung trực tiếp bị phóng đến trong hư không, mở rộng ra rất nhiều.

Hình ảnh to lên, ngoại trừ Hướng Thiên Tiếu còn có thân ảnh của một người khác xuất hiện.

Đây là một nam tử dáng người phi thường cao lớn hơn 1m9, hơn cả Huyền Thiên. Niên kỷ 25~26, ăn mặc xiêm y màu đỏ như máu, chung quanh có sương mù màu đỏ như máu vòng quanh trong tay cầm một trường đao bảo khí cũng hiện ra huyết quang.

Huyền Thiên vừa nhìn thấy nam tử này lập tức thét lên một tiếng kinh hãi: 

- Luyện Huyết Công Tử?

Huyết y nam tử bên trong có chút yêu dị cùng Luyện Huyết Công Tử Huyền Thiên đã từng chứng kiến tuy có chỗ khác biệt, nhưng mà Huyền Thiên đã từng gặp Luyện Huyết Công Tử hai lần, lại là phi thường khẳng định, nam tử cao lớn này chính là Luyện Huyết Công Tử Đoạn Thủy Lưu.

Huyết sắc trường đao trong tay đúng là binh khí tùy thân của Luyện Huyết Công Tử -- Đoạn Đầu Đao.

Hình ảnh trong đồng thau cổ ngày càng rõ, Luyện Huyết Công Tử cầm trong tay Đoạn Đầu Đao chém xuống, trong chốc lát sương mù màu đỏ như máu quay cuồng ngập trời. Một đạo đao cương màu đỏ như máu dài đến hơn 2000m chém đôi hư không rồi kích tới Hướng Thiên Tiếu.

- Đoạn Đầu Đao Hạ Vô Sinh Hồn, Vương Giả Chi Lộ Đạp Thi Hành!

Trong tấm hình truyền đến một tiếng hét lớn của Luyện Huyết Công Tử.

Thanh âm giống như từ bốn phương tám hướng vọng lại làm cho người ta không cách nào phân biệt.

Đối mặt huyết sắc đao cương của Luyện Huyết Công Tử, Hướng Thiên Tiếu thần sắc nghiêm trọng, kim quang đại thịnh vận Đại Kim Cương Thần Lực Công tới cực điểm, oanh ra hai đạo kim sắc quyền cương như là hai vầng hào quang của mặt trời.

Nhưng mà đao cương của Luyện Huyết Công Tử vừa rơi xuống thì kim sắc quang mang như là mặt trời của Hướng Thiên Tiếu lập tức nát bấy, huyết sắc đao cương bổ tới Hướng Thiên Tiếu.

Quang mang màu vàng ngưng tụ thành một màn hào quang màu vàng bên ngoài cơ thể của Hướng Thiên Tiếu, đồng thời hai tay hắn giao chéo nhau đưa lên đỉnh đầu để đỡ mới ngăn được đạo công kích đao cương huyết sắc này.

Cương nguyên màu vàng cùng đao cương màu đỏ như máu bắn ra bốn phía, một tiếng nổ lớn khiến Hướng Thiên Tiếu phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lập tức bị đánh bay ra ngoài vài trăm mét.

Theo lực lượng đao cương Hướng Thiên Tiếu lui về phía sau với tốc độ nhanh như thiểm điện, không có bất kỳ dừng lại, hóa thành một đạo kim quang cấp tốc đi xa.

Mà sau kim quang thì có có một đạo quang mang màu đỏ như máu đuổi theo không bỏ, đúng là Luyện Huyết Công Tử. . .

Hai người càng đuổi càng xa, rất nhanh liền biến mất ở thiên không trên cái kính đồng thau, quang mang trong đồng thau cổ kính rất nhanh ảm đạm xuống. Mọi hình ảnh đều biến mất không thấy gì nữa, một lần nữa hóa thành một tấm gương cũ nát loang lổ vết rỉ sét.

Sắc mặt Huyền Thiên lo lắng, Hướng Thiên Tiếu lại gặp được Luyện Huyết Công Tử, nói rõ hắn đã ly khai ma vụ chi hải, nhưng mà tình huống còn nguy hiểm ở ma vụ chi hải.

Từ hình ảnh vừa rồi, Huyền Thiên nhìn ra, tu vi Hướng Thiên Tiếu đã đột phá Thiên giai cảnh tứ trọng nhưng mà tựa hồ vừa đột phá Thiên giai cảnh tứ trọng không lâu, cũng chưa vững chắc.

Mà Luyện Huyết Công Tử, tu vi thì đạt đến Thiên cảnh ngũ trọng, hơn nữa đã củng cố đến Thiên cảnh ngũ trọng hậu kỳ.

Hai năm qua, Luyện Huyết Công Tử không biết tu luyện công pháp gì, thực lực tựa hồ so với dĩ vãng mạnh lớn hơn rất nhiều, khí thế càng thêm đáng sợ, tu vi Hướng Thiên Tiếu thấp hơn Luyện Huyết Công Tử một cái cảnh giới, cùng là tuyệt thế thiên tài yêu nghiệt công tử nhưng kém hơn một cái cảnh giới, chiến lực cách xa nhau rất lớn.

Thần Cơ tiên sinh đã đem đồng thau cổ kính thu nhập trong tay áo, hắn thở ra một hơi thật dài. Sắc mặt trắng bệch hơn vừa rồi rất nhiều, tựa hồ trong thời gian mấy hô hấp hắn đã tổn hao rất nhiều tinh lực.

Thần Cơ tiên sinh nhắc ấm trà, đổ đầy hai chén, nói:

- Khách quý mời uống trà!

Huyền Thiên nâng chung trà lên, tạm thời đè vấn đề đang suy nghĩ trong lòng xuống, hắn nhấp nhẹ một ngụm, lại phát hiện trà này mùi thơm ngát vô cùng, làm cho người ta thư giãn, tâm tình vui vẻ, cảm xúc lo lắng bị hòa tan không ít.

Huyền Thiên lần nữa nếm thử một miếng, cả người đều tỉnh táo lại, tuy rằng lo lắng an nguy Hướng Thiên Tiếu như trước nhưng cảm giác lo lắng trong lòng lại là không còn nữa, hắn nói;

- Trà ngon!

Thần Cơ tiên sinh vui vẻ mà nhìn Huyền Thiên, nói:

- Mời!

Huyền Thiên lại hớp một cái, thẳng đến khi đem này chén trà uống xong, mới đặt chén trà xuống, nói:

- Còn có một vấn đề muốn thỉnh giáo tiên sinh, tại hạ muốn đi tìm bằng hữu, nên tới đâu?

Thần Cơ tiên sinh nói:

- Một đường đi về phía tây, xuyên dương độ hải có thể gặp hắn.

Huyền Thiên hỏi:

- Lúc ta đến, hắn còn sống không?

Thần Cơ tiên sinh cười nói: 

- Vậy phải xem ngươi nhanh hay là chậm, tình thế của hắn tuy rằng hung hiểm, nhưng ngươi đã không tin vận mệnh thì dù có hung hiểm cũng có kế sách hóa giải....

Huyền Thiên đứng lên, nói: 

- Đa tạ tiên sinh chỉ giáo, vãn bối sẽ đi về phía tây!

Thần Cơ tiên sinh mặc dù nói rất bình thản, nhưng Huyền Thiên có thể cảm giác được ý tứ trong lời nói của hắn, tình huống của Hướng Thiên Tiếu vô cùng hung hiểm, hắn nếu có thể nhanh tiến đến, tình huống hoặc có cải biến nếu là chậm thì chỉ sợ sẽ có kết cục cửu tử nhất sinh.

Thần Cơ tiên sinh cũng đứng lên, từ trong hai tay áo xuất ra một khối ngọc cũng không phải ngọc, giống như đá mà không phải đá, giống như mộc không phải mộc, bên trên khắc chữ Thiên (天), hắn đưa cho Huyền Thiên, nói:

- Khách quý tới Thần Cơ lĩnh một lần, lão phu không có gì làm lễ, thôi thì tiễn đưa khách quý một Thiên Cơ lệnh, bằng lệnh này nếu ngày sau gặp gỡ truyền nhân Thiên Cơ nhất mạch của ta thì đám người sẽ giúp ngươi giải đáp nghi hoặc và đồng thời cũng xin nhờ khách quý, ngày sau nếu là gặp gỡ truyền nhân Thiên Cơ nhất mạch gặp nạn xin hãy thuận tay trợ giúp.

- Thiên Cơ nhất mạch? Tiên sinh còn có đồng môn?

Huyền Thiên tiếp nhận Thiên Cơ lệnh, nhìn về phía mặt sau, quả nhiên khắc có một chữ Cơ.

Thần Cơ tiên sinh nói:

- Nơi nào có Thiên Cơ, nơi đó có truyền nhân của Thiên Cơ nhất mạch....

Huyền Thiên nói:

- Nếu không có Anh Nguyệt công chúa nói cho tại hạ, ta cũng không biết còn có kỳ nhân như Thần Cơ tiên sinh, thứ cho ta cô lậu quả văn, Thiên Cơ nhất mạch chưa từng nghe nói qua.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.