Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 1106: Chết không đổi tính



Rốt cuộc tên này tu cái đạo gì?  

Sức người có giới hạn, đặc biệt là đến 9 động đỉnh phong, muốn bắt đầu đột phá Hỗn Độn Cảnh, vậy thì càng khẳng định sẽ chỉ tiến lên ở một nhánh đại đạo. Bởi vì Hắc Động Cảnh có hạn chế, Hắc Động Cảnh chỉ có thể đi trên mỗi một nhánh đại đạo ra được 10 bước, đây là cực hạn của Hắc Động Cảnh!  

Nếu muốn đi thêm 8 bước trên cực hạn, sẽ là chuyện khó khăn cỡ nào?  

Chẳng những khó khăn, càng là gánh nặng rất lớn đối với thân thể!  

Pháp tắc từ một mặt khác mà nói, thật ra không khác gì lực lượng, muốn làm Hắc Động Cảnh thừa nhận được lực lượng gần ngang Hỗn Độn Cảnh, có mấy ai mà làm nổi?  

Vì cái gì số lượng thần thú Hỗn Độn Cảnh đông hơn loài người cả mảng lớn, đây là nguyên nhân rất lớn!  

Đương nhiên, loại đại viên mãn này phải đặt trong ngoặc kép, hoàn toàn không thể so sánh với đại viên mãn tầng thứ linh lực!  

Vấn đề chính là, ở sau 9 động, chuyên tu một nhánh đại đạo cũng có thể làm cho võ giả không gánh nổi mà nổ tung, Chu Hằng lại còn tu hai nhánh đại đạo, vậy còn không phải muốn chết thì là gì?  

Khó trách lại ngã xuống chuyển thế mà!  

Khó trách lại sinh ra ảo tưởng!  

Đời trước đầu óc tên này đã không bình thường rồi!  

Mọi người đều “bừng tỉnh hiểu ra”, thì ra kẻ này bị bệnh thần kinh mà!  

Trì Binh lại không dám sơ ý, tên “bệnh thần kinh” này quá mạnh, chẳng những tu pháp tắc không gian đi ra hơn 15 bước, pháp tắc hỏa diễm này lại càng mạnh, thậm chí đạt đến 20 bước, có thể còn hơn nữa!  

Đúng là biến thái, lại đong đưa qua lại giữa hai loại đại đạo, đúng là tự tìm chết! Nhưng chiến lực… thật mạnh!  

Ầm!  

Nắm đấm tay phải bọc lửa của Chu Hằng đánh tới, ngọn lửa trắng thiêu đốt đến vặn vẹo cả không gian!  

Trì Binh vội vàng đối phó toàn lực, toàn lực vận chuyển 4 nhánh đại đạo, bốn cái hố đen đồng loạt xuất hiện, cắn nuốt lực lượng của Chu Hằng, bằng không hắn căn bản không dám chọi cứng với Chu Hằng!  

Ầm!  

Hai người đấu nhau một đòn, lúc này Chu Hằng bị đánh bay ra, nhưng cả nắm tay của Trì Binh cũng bị cháy đen, có thể thấy được cả xương cốt, mùi thịt thơm lan tỏa — cường giả cấp Hắc Động thật ra không khác thánh dược là mấy, đương nhiên loài người căn bản không tiêu hóa được chỗ tốt này.  

Mọi người nhìn rõ ràng, Chu Hằng là thua trên lực lượng. Còn Trì Binh… lại kém quá xa trên mặt pháp tắc!  

Nếu như pháp tắc có thể chồng lên, như vậy hiện tại Chu Hằng đạt tới 50 bước! Còn Trì Binh thì sao, lại chỉ nằm trong khoảng 26 đến 30 bước, làm sao mà so được với Chu Hằng?  

Một bên hơn ở lực lượng, một bên hơn ở pháp tắc, trong thời gian ngắn thì Trì Binh còn chống đỡ được. Nhưng Chu Hằng chỉ là bị hắn đánh lui, hắn lại lần lượt bị đốt cháy rụi, hai bên trả giá không thể nói cùng một bậc được.  

Tiếp tục đánh, Trì Binh thua chắc!  

– Đáng hận! Trì Binh rống to, trước đó còn khoác lác là phải đánh bại Chu Hằng trong vòng trăm chiêu, hiện tại bản thân hắn có chống nổi đến trăm chiêu hay không còn chưa biết! Oong một cái, hắn tế ra Bảo khí, một thanh trường kiếm tia sáng lạnh lấp lóe.  

Đây là Bảo khí cấp bậc 3 động, ban đầu chỉ là cấp bậc 1 động, là hắn ôn dưỡng lên đến 3 động, tự nhiên tâm linh tương thông với hắn, uy lực tăng gấp bội!  

– Dùng vũ khí? Chu Hằng nhếch miệng cười.  

– Ngươi đừng có hối hận!  

– Hừ! Ngươi cũng lấy Bảo khí ra đây, đừng nói Thái Hư Tông ta ức hiếp ngươi! Trì Binh lớn tiếng nói.  

– Ngươi thật sự sẽ hối hận! Chu Hằng thở dài, lấy ra Lạc Nhật Cung, giương cung cài tên, nhắm thẳng vào Trì Binh!  

Thật ra hắn không cần dùng cung cũng có thể bắn ra Thủy Tinh Tiễn, nhưng làm như vậy, đầu tiên là người khác chưa chắc có thể liếc một cái liền nhận ra Lạc Nhật Cung, thứ hai là lấy tay ném tên, giống như là dùng phi tiêu, có cảm giác hạ giá.  

– Lạc… Lạc Nhật Cung!  

Không làm Chu Hằng thất vọng, quả nhiên có người nhận ra nó!  

– Cái gì, Bảo khí của Xạ Thiên Tiễn Tôn hả?  

– Đó chính là Hỗn Độn Khí đấy!  

– Không phải Xạ Thiên Tiễn Tôn đã sớm ngã xuống rồi sao?  

– Tên này sẽ không phải là Xạ Thiên Tiễn Tôn chuyển thế đó chứ?  

– Không thể nào, hắn lĩnh ngộ pháp tắc không gian tối đa chỉ là 20 bước, còn Xạ Thiên Tiễn Tôn chính là chuyên tu đại đạo không gian!  

– Có lẽ là truyền nhân của Xạ Thiên Tiễn Tôn, kế thừa được Lạc Nhật Cung mà có thể hắn không thích hợp tu luyện đại đạo không gian, cho nên sau khi đạt đến 9 động liền đổi sang pháp tắc hỏa diễm, kết quả…  

– Rất có khả năng!  

Mọi người đều xì xầm nói, bọn họ nói thì nhẹ nhàng, nhưng Trì Binh lại toát mồ hôi lạnh ròng ròng!  

Đó là Hỗn Độn Khí đấy!  

Hắc Động Hoàng, cộng thêm Chu Hằng lĩnh ngộ pháp tắc cao đến 20 bước, đã đủ làm Lạc Nhật Cung bộc phát ra uy lực 6 động, thậm chí 7 động! Dù cho hắn là quái vật trong 4 động, ngay cả Chân Quân 5 động cũng có thể đấu một trận, nhưng tuyệt đối không có cuồng ngạo đến mức cho rằng mình có thể khiêu chiến được 6 động, thậm chí 7 động!  

Khó trách Chu Hằng nói hắn sẽ hối hận, má nó, hắn dùng Bảo khí 3 động, có thể so sánh với Hỗn Độn Khí hay sao?  

Chỉ có nước bị đánh chết mà thôi!  

Sau khi thấy Lạc Nhật Cung, ngay cả Vương Mẫn cũng biến sắc, hắn trầm giọng nói: – Trì Binh, lui ra!  

Tuy rằng hắn không cùng một phe với sư phụ của Trì Binh, nhưng nếu để cho một môn nhân Thái Hư Tông tiền đồ vô hạn ngã xuống ở trước mặt hắn, hắn cũng khó tránh tội, phải gánh vác trách nhiệm lớn.  

Chỉ là hắn cũng mới 5 động, không phải là 7 động năm đó, chống lại Lạc Nhật Cung này quả thật không có một chút nắm chắc nào.  

Chu Hằng mỉm cười, thu hồi Lạc Nhật Cung, nói: – Đừng nói ta ăn hiếp tiểu bối, tới đây, chúng ta buông tay đánh một trận!  

Quả nhiên, tẩu hỏa nhập ma đến mức thành ngu ngốc, Hỗn Độn Khí để đó không dùng, lại muốn đánh tay bo, bị thương đúng là không nhẹ mà!  

Đối thủ càng ngốc, đương nhiên càng có lợi có bản thân, nhưng ttên ngốc này có một điều không tốt, cứ luôn mạo nhận trưởng bối của bọn họ, nghe thôi cũng là bị thương mà!  

Vương Mẫn không còn dũng khí đâu mà bảo Chu Hằng cứ việc sử dụng Bảo khí, hắn phải chiếm ưu thế này, dù cho bị Chu Hằng chiếm tiện nghi trên lời nói, ngầm thừa nhận thân phận “trưởng bối” của đối phương, dù cho là Chu Hằng tự phong, nhưng hắn vẫn vô cùng khó chịu như ăn cả trăm con ruồi.  

– Đáng hận! Hắn quát khẽ, nhưng không nói gì khác, lật tay đánh tới.  

Chân Quân 5 động dù sao cũng là Chân Quân 5 động, trên lực lượng hoàn toàn vượt qua 4 động, lại còn không phải chỉ một chút, đây là nhảy vọt về chất! Hơn nữa, lão già này còn từng là 7 động, pháp tắc đã lĩnh ngộ được thì là lĩnh ngộ được, sẽ không vì cảnh giới rớt xuống mà biến mất, bảy đạo pháp tắc đồng thời lưu chuyển, chiến lực của lão già này không phải tầm thường!  

Chu Hằng hít sâu một hơi, Chân Quân 5 động, hơn nữa còn là rớt xuống từ cấp bậc 7 động, đáng để cho hắn đối phó toàn lực!  

Oong! Vòng thiên hà mở ra, ngay cả Chân Quân 5 động cũng phải hơi khựng lại, Chu Hằng đã vung quyền đón đỡ, Bá Long Quyền phối hợp pháp tắc cao tới 30 bước, uy lực vô cùng!  

Nên biết, chỉ cần lĩnh ngộ pháp tắc đạt đến 30 bước là uy lực đã đủ để sánh với Chân Quân 5 động, cộng thêm Bá Long Quyền đạo, Chu Hằng như một con rồng thần nhào lộn, không ngừng đánh bừa Vương Mẫn!  

Chu Hằng vẫn là thua xa trên lực lượng, lần lượt bị đánh bay, nhưng vừa bị đánh bay hắn liền sử dụng Tuệ Tinh Môn vượt qua không gian trở về, làm cho chiến đấu trở nên liên tục, căn bản không có thời gian thở một hơi.  

Vương Mẫn vừa sợ lại kỳ quái, bản thân mình ra tay, hắn lập tức phát hiện Chu Hằng chỉ nắm giữ hai loại pháp tắc! Nhưng đối phương đều đi ra ít nhất 20 bước trên cả hai loại pháp tắc này!  

Điều này quá không thể tưởng tượng!  

Nếu nói Chu Hằng là Chuẩn Hỗn Độn Cảnh 9 động chuyển thế, như vậy hắn không có khả năng chỉ biết hai loại pháp tắc, nhưng nếu nói hắn là người mới, lần đầu đột phá Hắc Động Cảnh, vậy thì làm sao lúc là Hắc Động Hoàng đã có thể nắm giữ hai loại pháp tắc lên đến trên 20 bước?  

Điều này tuyệt đối mâu thuẫn!  

Bệnh thần kinh cộng thêm quái thai, thể tổng hợp giữ thiên tài và thằng ngu mà!  

– Không đúng, Bá Long Quyền! Vương Mẫn ngẩn ra một hồi, lập tức liền nhận ra Bá Long Quyền.  

Đây là đạo của lão Thanh Long, tuy rằng trên đời này không chỉ có Long tộc biết dùng, nhưng chỉ có Long tộc mới có thể phát huy ra uy lực chân chính của Bá Long Quyền, bởi vì người ngoài không có huyết mạch Long tộc.  

Bá Long Quyền của Chu Hằng… uy mãnh bá đạo, hoàn toàn có được chân tủy!  

Tên này là Long tộc?  

Vương Mẫn cảm giác đầu óc không dùng đủ, không phải thần thú đều là đi con đường Thể tu hay sao, nhưng nhìn linh lực của Chu Hằng sôi trào như biển, rõ ràng là Linh tu mà!  

Quái thai! Thật là quái thai!  

Nhìn toàn cảnh, Vương Mẫn như đang chiếm hết thượng phong, mỗi một lần giao nhau đều có thể đánh bay Chu Hằng, nhưng Chu Hằng chẳng những không hề tổn thương, lại còn có thể lập tức thuấn di trở về tiếp tục phát động công kích dữ dối  

Vương Mẫn có khổ tự biết, trên mặt pháp tắc hắn lại không bằng Chu Hằng!  

Mạnh mẽ mặt ngoài không thể che giấu sự thật mỗi một đòn đánh hắn đều chịu hại, tiếp tục kéo dài như thế, cuối cùng hắn sẽ bại trận! Hắn không phải không còn bài tẩy, ví dụ như Bảo khí – nhưng hắn dùng Bảo khí, Chu Hằng cũng sẽ dùng Bảo khí, Bảo khí của hai bên có thể đặt ngang hàng hay sao?  

Dùng Bảo khí sẽ chỉ thua nhanh hơn!  

Hắn đã sắp khóc ra, một tên yêu nghiệt như thế không đi tu luyện yên lành, chạy đến Thái Hư Tinh nổi điên cái gì? Giương oai thì giương oai, nhưng tại sao lại đụng phải hắn chứ?  

– Đủ rồi! Ngay lúc này, một tiếng nói lạnh băng nghiêm nghị vang lên, giống như băng lạnh tạo thành, làm cho đáy lòng mọi người đều tuôn trào hơi lạnh.  

– Bái kiến Thiên Ấn trưởng lão! Mọi người đồng loạt quỳ xuống.  

Đây là đại nhân vật chân chính ở Thái Hư Tông, Thiên Ấn trưởng lão một trong bốn vị Chân Quân 9 động! Tuy rằng Thái Hư Tông nổi danh với đại đạo không gian, nhưng Thiên Ấn trưởng lão lại tu đường khác, tu đường chính là đại đạo thủy!  

Mấy đời trước hắn đã đạt đến 9 động, hiên tại đại đạo hệ thủy cũng đã đi ra ít nhất 70 bước, rất có khả năng ở kiếp này, hoặc là kiếp sau sẽ nhảy vào Hỗn Độn Cảnh!  

Thiên Ấn trưởng lão là Chấp Pháp trưởng lão, quản lý pháp quy toàn bộ Thái Hư tinh vực, là người thiết diện vô tư, đúng là người gặp người sợ! Đương nhiên, thân phận vị đại nhân vật này quá cao, người bình thường muốn gặp cũng không thấy được hắn!  

Không ngờ lần này lại kinh động cả Thiên Ấn trưởng lão, thật là chuyện hiếm thấy!  

Thiên Ấn trưởng lão đầy tóc bạc, dáng người cao to, mặc áo bào tím, sắc mặt nghiêm cứng, vừa nhìn là người nghiêm túc cứng nhắc. Hắn liếc Chu Hằng, hỏi:  

– Thiếu niên Long tộc, vì sao đến Thái Hư tinh vực ta?  

Chu Hằng vươn một ngón tay lên, nói: – Đầu tiên phải nói rõ ràng một điều, ta là trưởng bối của ngươi, từ thiếu niên này, không thích hợp cho ngươi gọi ta!  

Lại nữa!  

Tiểu tử này thật đúng là không sợ chết, ngay cả Thiên Ấn trưởng lão cũng dám “đùa giỡn”, chết không đổi tính mà!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.