Lão Thanh Long biết khắp nơi đều sinh ra Ma Hải hình thức ban đầu, bởi vậy, hắn cũng ủng hộ Chu Hằng, dù sao ánh sáng thiên hà của Chu Hằng mới là lợi khí chân chính khắc chế Tử Linh!
Hắc Động Cảnh đã lợi hại như vậy, nếu Chu Hằng bước vào Hỗn Độn Cảnh thì sao?
Nhưng mà hiểu là một chuyện, nghĩ thông suốt lại là chuyện khác, bởi vì Chu Hằng đang khoét rỗng kho báu của hắn!
Long tộc ái tài, tham tài, cho dù không đạt đến trình độ con lừa đen thì cũng không kém quá nhiều. Kho báu kia lão Thanh Long dành dụm không biết bao nhiêu ức năm, bao nhiêu gian khổ, nhìn từng chút bị khoét rỗng, lão Thanh Long sao không nhỏ máu trong lòng?
Nhưng mà không có cách nào, nếu như Ma Hải thành hoạ, toàn bộ Minh giới đều tiêu vong, đến lúc đó hắn ôm một đống lớn tài bảo đi tìm chết sao? Lão Thanh Long sống lâu như vậy cũng không có gì, nhưng mà hắn còn có một nữ nhi bảo bối a, bây giờ là hậu đại duy nhất của hắn, hắn làm sao bỏ được!
Vì thế, hắn chẳng những muốn xem Chu Hằng khoét rỗng kho bấu, còn giúp đỡ Chu Hằng tới ba đại thần thú khác, còn có các khác thần thú thứ cấp đòi thánh được đề thăng thực lực!
Có thể xưng là thánh dược, dĩ nhiên hiếm lạ vô cùng, nhưng mà ai bảo thần thú truyền thừa quá lâu đời, mỗi một chi thần thú luôn có một vài kho báu! Hơn nữa, thánh dược trân quý nhất chính là gia tăng lĩnh ngộ cảnh giới. Gia tăng tích lũy linh lực tuy rằng quý báu, nhưng mà kém xa với cái trước.
Nể mặt lão Thanh Long và bị Hồng Nguyệt áp bách, không ngừng có thánh dược từ trong tinh vực vô cùng xa xôi truyền tống lại.
Chu Hằng bắt đầu điên cuồng ăn!
Tăng trưởng thể chất tuy rằng đơn giản, nhưng mà không có cách tăng nhanh, hắn muốn cho thể chất bước vào Hỗn Độn Cảnh không có vạn năm thì đừng có mơ. Nhưng linh lực thì lại khác, lĩnh ngộ cảnh giới tuyệt không thành vấn đề. Chỉ cần tích lũy linh lực đúng chỗ!
Hồng Nguyệt bế quan nuôi thai, hắn cũng bế quan điên cuồng đề thăng linh lực.
Bởi vì thánh dược không có khả năng lập tức đưa lại, hơn nữa một viên Tinh Hạch cấp Hắc Động cũng chỉ để hắn tích lũy linh lực hoàn thành một cái hắc động, thánh dược đương nhiên xa xa không thể so được với Tinh Hạch!
Tám tháng sau, Hồng Nguyệt xuất quan, Chu Hằng cũng hoàn thành tích lũy linh lực hắc động thứ hai, bất cứ lúc nào có thể hình thành hắc động thứ ba.
– Con mình còn 3 năm nữa mới sinh được! Hồng Nguyệt nói vậy với Chu Hằng.
– Ngươi vậy cũng tính ra chính xác được? Chu Hằng khóe miệng co giật.
– Đương nhiên. Ngươi cho rằng bản tôn là ai?
ads
Hồng Nguyệt ngạo nghễ nói. Có gì mà kiêu ngạo chứ? Chu Hằng sờ bụng Hồng Nguyệt một hồi, hài lòng đi bế quan đột phá Hắc Động Đế, mà toàn bộ Long tộc lại vì Hồng Nguyệt xuất quan mà gà bay chó sủa. Hồng Nguyệt là ai? Tiểu ma nữ thứ hai không thể trêu chọc, khiến Long tộc không biết nhỏ bao nhiêu huyết lệ, nhưng vị chủ này không ngờ xuất hiện ở Vĩnh Hằng Long Tinh, ai mà không bị dọa sợ run lên?
Chu Hằng bắt đầu bế quan, con trai còn ba năm nữa mới xuất thế. hắn sẽ làm phụ thân! Đại đạo thứ ba, lựa chọn cái gì đây?
Lôi hệ và đại đạo thời gian nói tương đối xa lạ đối với Chu Hằng, bởi vì trong tay hắn cũng không có loại Bảo khí thuộc tính này, cũng không có cách nào lý giải, vậy trước tiên là ngũ hành đi.
Có Hỗn Độn Thiên Kinh, ít nhất hắn không cần lo lắng bốn đại đạo còn lại. Tử vong chi đạo cũng không thành vấn đề, giết nhiều Âm Ảnh Tử Linh như vậy, Ảnh Hạch hắn cũng có một đống lớn!
Về phần lôi hệ và đại đạo thời gian, sau khi xuất quan hỏi lại Hồng Nguyệt, tiểu ma nữ này có thu thập Bảo khí tương ứng hay không.
Đại đạo thứ ba. Chu Hằng lựa chọn đại đạo kim hệ.
Hắn đã hoàn toàn phân tích Đại Ngũ Hành Phù Văn, đại đạo kim hệ cũng gần như nắm giữ bước thứ hai. Nhưng mà vì không có hắc động đối ứng cho nên không thể trở thành chiến lực chân chính.
Nhưng khi hắc động thứ ba hình thành, đại đạo kim hệ trong nháy mắt thành hình, hắn không ngừng thôi diễn cơ sở bước thứ hai, vẻn vẹn ba ngày sau liền đạt tới 10 bước!
Tiếp theo, muốn đạt tới cực hạn 20 bước thì cần một ít thời gian.
Chu Hằng xuất quan cùng mọi người chúc mừng, mà tiến bộ của hắn khiến cho lão Thanh Long và nhị tổ như thấy quỷ, hoàn toàn không thể tin tưởng!
Không tới một, hai năm có thể đề thăng một tiểu cảnh giới, lá chắn cảnh giới đâu?
Như vậy không phải là mười mấy 20 năm có thể đạt tới 9 động đỉnh phong sao? Kế tiếp, Chu Hằng kéo Hồng Nguyệt cùng mình bế quan.
Đối phương có thể giúp hắn tăng tốc lốc xoáy tinh tú! – Sư phụ tha thứ cho ta rồi sao? Hồng Nguyệt hỏi.
– Đại khái, dường như, có lẽ vậy! Chu Hằng không đám khẳng định nói, nếu Thiên Mệnh Chân Quân có thể từ thủ hạ Thánh nhân đã chết sống lại, như vậy muốn mê hoặc một Hỗn Độn Cảnh cũng không khó!
Cho nên, Hoặc Thiên ít nhất cũng nguôi nửa cơn giận, nhưng mà quan trọng là Hồng Nguyệt làm gì đây! Biết rõ quan hệ giữa Chu Hằng và Hoặc Thiên còn muốn chen chân vào.
– Chuyện bây giờ đã giải quyết một nửa rồi, về sau ngươi lại cầu tình, lấy lòng với sư phụ, nàng sẽ tha thứ cho ngươi! Hồng Nguyệt hời hợt nói.
– Ngươi nói thì hay lắm!
– Làm người phải lạc quan một chút, con người ngươi rất hắc ám.
– Tiểu ma nữ ngươi có tư cách gì phê bình ta, có muốn ta trừng phạt không?
Cô nam quả nữ, lại là củi khô lửa bốc, Chu Hằng trời sinh hấp dẫn nữ võ giả bậc cao, bọn họ không gian phu dâm phụ mới là lạ!
Vừa tu luyện, vừa hấp thụ dược hiệu, vừa tình chàng ý thiếp, cho tới khi bụng Hồng Nguyệt to lên một vòng, hai người cũng không dám làm loạn nữa. Cảnh giới càng cao, thì càng khó có bầu, cái thai này đã là kỳ tích, nói không chừng mấy ức năm sau mới có cái thai thứ hai đó! Cảnh giới càng cao thì càng khó có bầu. Sao mà võ giả nhiều thế? Nếu như vậy thì võ giả phải hiếm mới đúng. Ví dụ Long tộc toàn võ giả bậc cao nhưng tộc nhân đầy rẫy.
Nhưng khi Hồng Nguyệt sắp lâm bồn, Chu Hằng mới hoàn thành hắc động thứ ba, có thể tấn công 4 động.
Hắn không gấp, mà chờ con trai mình xuất thế!
– Ngươi sao khẳng định là con trai?
Hồng Nguyệt kỳ quái hỏi, có nàng bảo hộ, với lực lượng pháp tắc 1000 bước, cho dù Thánh nhân mạnh nhất Hoặc Thiên cũng không thể nhìn thấu.
Chỉ so pháp tắc, nàng cũng chỉ kém Hoặc Thiên một chút mà thôi.
– Ta lợi hại như vậy, thai đầu đương nhiên là nam! Chu Hằng hùng hồn nói.
Tên ngụy biện này!
Hồng Nguyệt mặc kệ hắn, nàng có thể sinh con bất cứ lúc nào, hiện tại cũng không phải thời điểm đấu võ mồm với Chu Hằng.
Hồng Nguyệt không kìm nổi hừ một tiếng, sau đó Chu Hằng đã bị đuổi ra ngoài, hơn mười vị nữ Chân Quân 9 động Long tộc làm bà mụ, bắt đầu đỡ đẻ… Nếu không, sản phụ đau đớn rất có thể vô ý đánh chết người!
Đội hình bà mụ như thế, chỉ sợ chỉ có bốn đại thần thú mới có.
Kế tiếp, toàn bộ Long Vực cơ hồ đều trải qua sóng thần mãnh liệt.
Đau, thật sự rất đau! Toàn bộ tinh vực đều vì tâm tình Hồng Nguyệt mà bất an, từng đạo lực lượng pháp tắc lưu chuyển, từng đạo huyết nguyệt phô khai, mặc dù không đả thương người, nhưng mà nhìn vào đã khiến lòng người phát lạnh.
Lão Thanh Long và nhị tổ đều dồn toàn bộ tinh thần đề phòng, khẩn trương đến mồ hôi hột chảy ra, nhưng mà lau cũng không dám, bởi vì sợ cảm ứng được khí cơ Hồng Nguyệt sẽ công kích!
Không nên lý luận với sản phụ.
Suốt năm ngày sau, tiếng rên của Hồng Nguyệt rốt cục biến mất, mà tiếng trẻ con khóc truyền khắp Vĩnh Hằng Long Tinh, cho đến lúc này, lão Thanh Long và nhị tổ mới thở phào một hơi!
Chết tiệt, rõ ràng người ta sinh con, sao cứ có cảm giác mình còn mệt hơn người ta trăm lần vậy?
– Chúc mừng! Chúc mừng! Là con trai! Bà mụ bế đứa trẻ ra, chúc mừng Chu Hằng.
Chu Hằng vội vàng đỡ đứa bé, là một đứa nhỏ xinh xắn vô cùng, hai mắt to vô cùng linh động, không khóc cũng không nháo, chỉ nhìn chằm chằm Chu Hằng, sau đó toét miệng cười, vung vẩy cái tay.
– Để cho ta ôm một cái!
– Để cho ta ôm một cái!
Chúng nữ đều tới tranh giành ôm, đây chính là đứa bé đầu tiên của Chu gia, nhưng lại xinh xắn như vậy, người gặp người thích!
Chu Hằng dùng thần thức quét một vòng, vẻ mặt có chút cổ quái.
Bởi vì, huyết mạch đứa con trai này cổ quái vô cùng!
Có Thanh Long, có Chu Tước, có Bạch Hổ còn có Huyền Vũ, quả thực là món thập cẩm, nhưng lại hoàn mỹ dung hợp với nhau!
Chẳng nhẽ là thuốc dưỡng thai!
Chu Hằng lập tức tỉnh ngộ, trong thuốc dưỡng thai có 4 vị thuốc chủ yếu đến từ bốn đại thần thú, vốn 4 huyết mạch này chụm trung một chỗ sẽ hoàn toàn loạn, nhưng mà một giọt máu Thánh nhân lại trấn áp hết thảy, hơn nữa còn có Thiên Địa Quả thần bí!
Dung hợp bốn đại huyết mạch Thần thú tạo ra thiên tài siêu cấp sao?
Hơn nữa, tiểu gia hỏa này còn có huyết mạch của Chu Hằng và Hồng Nguyệt, cho nên tương lại không thể tưởng tượng nổi.
Chém vãi!
Con của mình dù có mạnh mấy đi nữa, làm phụ mẫu cũng không ghen tỵ, ngược lại còn vô cùng vui sướng! Chỉ là phải xem giáo dục thế nào, đừng có dạy ra quần là áo lụa là được.
Hồng Nguyệt Thiên Tôn vui mừng, đây là đại sự!
Rất nhiều thế lực gần đó đều tới dâng lễ, về phần chỗ xa hơn, Chu Hằng lười đi thông tri, dù sao cũng không quan tâm! Hoặc Thiên khẳng định đã biết, nhưng Thái Hư Tông cũng không có sứ giả mang lễ vật tới.
Chu Hằng đương nhiên lý giải được tâm tình của Hoặc Thiên, nàng không giết tới cửa thì đã không tệ rồi, còn muốn nàng tới chúc mừng?
Không giết tới là chuyện tốt!
– Đặt tên đi! Đặt tên đi! Chúng nữ rối rít nói.
Chu Hằng nhìn con trai trong lòng mẫu thân, cười nói: – Vậy để cha và nương đặt đi.
Chu Định Hải và Triệu Khả Hân đều rất vui vẻ, sau khi suy nghĩ kỹ vài ngày, cho ra một cái tên rất thông thường: Chu An, hy vọng đứa nhỏ này cả đời bình an.
Đối với tên này Hồng Nguyệt rất không vừa ý, nàng tự nhiên hy vọng tên hài tử mình khí phách một chút, nhưng mà ai bảo công công bà bà quyết định, nhất định phải nể mặt.
Chu An thì Chu An đi, cùng lắm sau này lấy một cái ngoại hiệu khí phách một chút.
Chu Hằng ở bên con trai vài ngày, lại bắt đầu bế quan, hắn xung kích 4 động.
Đại đạo thứ tư, hắn lựa chọn pháp tắc mộc hệ, trước phải hoàn toàn cường hóa Đại Ngũ Hành Phù Văn đã. Mà đến lúc này, thánh dược cũng dùng hết!
Dù sao cũng là thánh dược a, cũng không phải rau cải trắng, không phải muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu.
Nhưng mà thời gian cấp bách, Chu Hằng và Hồng Nguyệt luôn bế quan, tăng tốc lốc xoáy tinh tú, mà Chu An cũng từ từ lớn thành một tiểu Ma Vương.