Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 301: Thông Thiên Đại Trận



Khí tức của Cửu Đầu Xà khiến mọi người vô cùng kinh sợ, mà thiên long màu tím đúng là phải kính sợ, thần phục, dường như đó là một pho viễn cổ Thiên Tôn, Đại Đế biến thành, khiến cho người ta nổi lên sự thuần phục từ sâu trong nội tâm.  

– Bịch, bịch, bịch… Người xung quanh đều quỳ xuống, trừ đám nữ Ứng Mộng Phạm ra, không người nào ngoại lệ!  

Chu Hằng ngạo nghễ mà đứng, giống như Thần Vương đi dạo, đang tiếp thụ thần dân quỳ lạy.  

Đám nữ Ứng Mộng Phạm ai cũng mê ly nhìn, rất muốn nép mình vào lòng hắn, giành nam nhân giống như thần này làm của riêng của mình, hưởng thụ ánh mắt ghen tỵ của mọi người.  

Tử diễm biến mất, hiện ra thân hình Mao Vũ Hằng, Cửu Đầu Xà đã sớm bị đốt thành tro bụi, sắc mặt xám xịt, đồng tử cũng tan rã. Hắn nhìn Chu Hằng, nhưng ánh mắt đã không còn tập trung được nữa, không biết còn có thể nhìn thấy Chu Hằng hay không.  

– Linh, Linh Hải Cảnh! Mao Vũ Hằng không cam lòng trước khi chết thốt lên một câu, thân thể ầm ầm ngã xuống, mặt vẫn mang vẻ phẫn hận.  

Hắn tất nhiên là không cam lòng!  

Liều mạng rút đi linh lực, hắn sử xuất bí thuật của gia tộc, đạt tới huyết mạch tổ tiên viễn cổ Cửu Đầu Xà chân chính, miễn cưỡng tăng tu vi lên tới Linh Hải Cảnh, vốn còn tưởng có thể áp được Chu Hằng, lại không nghĩ rằng… Chu Hằng không ngờ là Linh Hải Cảnh!  

Miễn cưỡng tăng lên tới Linh Hải Cảnh có thể so sánh được với Linh Hải Cảnh chân chính sao?  

Thật giống như một trò hề vậy!  

Mao Vũ Hằng chết không nhắm mắt, giống như một tên hề nhảy nhót nửa ngày, kết quả lại bị người ta một tay đập chết, bị chết khó coi như vậy, không biết trở thành đề tài gây cười bao lâu.  

Chu Hằng thu hồi khí thế, vẫy tay với chúng nữ, Ứng Mộng Phạm các nàng lập tức từ phòng nhảy ra, ăn uống cũng bị người quấy rầy, mọi người không muốn ăn nữa, trở lại khách điếm tắm rửa ngủ nghỉ.  

Hơn nữa, nhìn thấy khí phách của Chu Hằng, Hàn Vũ Liên, Ứng Mộng Phạm các nàng cũng chỉ muốn chìm trong niềm vui triền miên với Chu Hằng, phóng thích ra tình cảm mãnh liệt của các nàng. …  

Màn đêm đi qua, Chu Hằng mang theo chúng nữ đi tới Thượng Thiên Võ Các, không chỉ hắn muốn xông vào Thông Thiên Trận một lần, mà Ứng Mộng Phạm, Hàn Vũ Liên cũng có ý này, dù sao Thượng Thiên Võ Các chỉ có đệ tử chính thức mới có thể đi vào.  

Tòa học viên võ đạo danh chấn đế quốc nhân loại này tọa lạc tại phía tây đế đô, diện tích bằng một phần mười đế đô, nếu như Dương Thiên Thánh giả chịu bán thì tuyệt đối là giá trên trời.  

Từ bên ngoài mà xem. Tòa Võ Các này cũng không khác gì với dinh thự tầm thường, có tường vây toàn bộ Võ Các, Đông Nam Tây Bắc mỗi hướng có một cửa ra vào, mỗi một cửa chính đều có thủ vệ trấn giữ.  

Đừng tưởng rằng có thể trèo tường mà vào, ở đây có cường giả Thần Anh Cảnh trấn giữ, toàn bộ Võ Các đều nằm dưới thần thức bao phủ của cường giả. Ai dám xông vào? Một niệm tới, công kích của Thần Anh Cảnh lập tức đánh tới, cho dù lão tổ Kết Thai Cảnh cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh, những người khác sẽ lập tức bị thuấn sát!  

Vị cường giả tuyệt thế này mặc dù truyền võ đạo thiện tâm, nhưng mà không có nghĩa là hắn nhân từ nương tay, hang ổ người nào bị xâm phạm mà còn cười ha hả được đây?  

Hơn nữa, vị Thánh giả này có cống hiến lớn cho nhân loại. Chỉ nói riêng về một lòng muốn phát dương võ thuật của hắn đã làm cho người ta vô cùng tôn trọng cùng kính nể rồi.  

Chu Hằng cùng chúng nữ đi tới của đông, hắn chắp tay với bốn gã thủ vệ nói: – Tại hạ Chu Hằng, muốn tiến vào Thông Thiên Trận!  

– Hả?  

Bốn gã thủ vệ đều ngẩn ra, Thông Thiên Trận này cũng không phải là đùa giỡn, xông vào trọng thương, chết ở bên trong cũng không phải là không thể! Bọn họ thủ vệ ở đây hoặc dài hoặc ngắn, nhưng người dám cả gan tiến vào Thông Thiên Trận, mấy năm cũng không có một người.  

Dương Thiên Thánh giả có lệnh, chỉ cần tu vi đạt tới Khai Thiên Cảnh là có tư cách xông vào Thông Thiên Trận, bởi vậy nếu Chu Hằng muốn tiến vào Thông Thiên Trận, bọn họ cũng chỉ còn cách thông báo cho cao tầng Võ Các mở ra đại trận.  

– Xin mời đi theo ta! Một gã thủ vệ nói với đám người Chu Hằng, ánh mắt đảo qua đám nữ Ứng Mộng Phạm, không kìm nổi lộ ra vẻ kinh diễm.  

Hắn dẫn đám người Chu Hằng tiến vào trong Võ Các. Rất nhanh đi tới trước một tòa Thạch Điện khổng lồ. Người này xoay người lại, nói: – Các vị, Thông Thiên Đại Trận có tất cả 99 cửa ải, Dương Thiên Thánh giả có lệnh. Xông qua 50 cửa liền có thể trở thành đệ tử Võ Các, mà xông qua 99 cửa thì có thể trở thành đệ tử đích truyền của Thánh giả!  

– Các vị, nếu không chịu nổi, cứ bóp nát lục phù này, nó sẽ truyền tống mọi người ra! Tuy nhiên, nhất định phải nhanh, không nên tham công tiến tới, nếu không rất có thể thân vẫn đạo tiêu, quả thực không đáng!  

Chu Hằng cười cười, lấy ra một khối linh thạch thượng phẩm đưa tới, nói: – Đa tạ nhắc nhở!  

Thủ vệ kia sáng mắt, linh thạch thượng phẩm a, không phải loại người có thân phận địa vị như hắn có thể có được! Có thiên địa lĩnh ngộ trong linh thạch thượng phẩm này, hắn có hi vọng đột phá Ích Địa Cảnh rồi!  

Hắn vội vàng tiếp nhận, khom lưng rối rít cám ơn.  

Mấy ngày này, Tiêu Họa Thủy, Lan Phi, Nam Cung Nguyệt Dung cũng nhao nhao đột phá Khai Thiên Cảnh, trong 10 nữ cũng chỉ có Mai Di Hương thân nữ của lão tổ Kết Thai Cảnh này còn tội nghiệp dừng lại ở Tụ Linh Cảnh, cũng may nàng cũng không cảm thấy buồn, cả ngày đều rất vui vẻ.  

Nhưng Lan Phi và Tiêu Họa Thủy đều tự hiểu, các nàng cũng không phải tự mình luyện được, có thể đột phá Khai Thiên đều là do công hiệu của linh dược, cũng không nên mạo hiểm, vạn nhất chết trong trận thì thảm rồi.  

Mai Di Hương có các nàng bồi tiếp, cuối cùng cũng thoát khỏi xấu hổ một mình cô đơn ngắm cảnh.  

– Tiến lên!  

Lâm Phức Hương, An Ngọc Mị, Cổ Tư, Phong Liên Tình, Ứng Mộng Phạm, Hàn Vũ Liên, Nam Cung Nguyệt Dung theo thứ tự đi vào Thạch Điện, Chu Hằng là người cuối cùng, khi hắn nhảy vào cửa điện, chỉ cảm thấy thân thể trầm xuống, thấy hoa mắt, đã mất đi bóng dáng chúng nữ.  

Đây là một cánh cửa truyền tống, người tiến vào trong sẽ bị truyền tống tới những nơi khác nhau, đừng nghĩ đến ai giúp ai, liên thủ phá trận.  

Chu Hằng ở trong một cái thông đạo rất dài, vách tường trên đỉnh đầu có một dải đá phát sáng dài. Lối đi này chia làm hai màu trắng đen, cứ mỗi 50 trượng lại đổi màu, dường như một con rắn cạp nong đen trắng.  

Mỗi một khúc có khắc một con số, bắt đầu từ một, với thị lực của Chu Hằng cũng chỉ có thể nhìn thấy 10, bởi vậy thời điểm đạt tới 10, lối đi này đã đến cuối.  

Mấy chữ này đại biểu là ở trong cửa ải Thông Thiên Đại Trận, nhưng rõ ràng là có 99 cửa mà, sao nơi này lại chỉ có mười cửa chứ?  

Chu Hằng cũng không để ở trong lòng, khoanh tay mà đi, bất kể là cái gì, hắn chỉ cần một quyền là có thể oanh bạo!  

Tạp tạp tạp tạp!  

Khi hắn bước ra bước đầu tiên, trong thông đạo trống rỗng này lập tức xuất hiện 10 người kim loại, mỗi một người đều có màu xám bạc, mỗi một người kim loại đều canh giữ ở một cửa.  

Một đường đánh tới sao?  

Chu Hằng mỉm cười, bước nhanh tới trước.  

Oanh! Người kim loại đứng đầu lập tức công kích tới Chu Hằng, nắm tay xé gió mạnh mẽ đấm tới Chu Hằng.  

Chu Hằng cười hắc hắc, tay phải vươn ra đánh thẳng tới.  

– Đinh, đinh!  

Người kim loại bị một quyền đánh bẹp.  

– Hắc hắc, đây chính là tại liệu cấp bậc Linh Hải Cảnh à, đáng tiếc, ta muốn tham ô thì vị Thánh giả kia cũng đem ta đánh cho một trận à! Chu Hằng có chút đáng tiếc ném qua một bên, mấy ngày nay hắn có ra vô tiến, linh lực cảnh giới gia tăng, nhưng cường độ thân thể lại có chút hạ xuống, phải nhanh bổ khuyết, đáng tiếc!  

Hắn tiếp tục đi về phía trước, đi vào khoang thứ hai.  

Hưu, người kim loại thứ hai cũng đánh tới, tay phải rung lên, cánh tay vươn ra, hóa kiếm đâm tới Chu Hằng.  

– Đinh, đinh!  

Chu Hằng lại đánh ra một quyền, người kim loại thứ hai cũng bị đánh bẹp, bị hắn tiện tay ném ra ngoài.  

– Đinh, đinh!  

Người kim loại thứ ba bị đánh bẹp. – Đinh, đinh!  

Thứ tư bị hạ!  

Chu Hằng một đường quét ngang, rất nhanh đi tới khoang cuối thông đạo, 10 người kim loại bị hắn đánh bẹp, nằm đầy đất.  

Tạp tạp tạp, cuối vách tường dâng lên, xuất hiện một đoạn thông đạo mới, vẫn là 50 trượng lại đổi một màu trắng, đen, ngọn từ 11 đến 20.  

– 10 người kim loại đầu tiên, con thứ nhất chỉ có lực lượng Linh Hải Cảnh bình thường, sau mỗi một con lực lượng lại gia tăng gấp đôi, nếu cứ tăng lên với tốc độ như vậy, như vậy cửa thứ 99 cũng chỉ có lực lượng gấp 99 lần Linh Hải Cảnh, không đủ sợ hãi!  

Trong lúc lẩm bẩm, Chu Hằng không khỏi bật cười, không gian đan điền của hắn rất lớn, rất khó tìm được một người cùng giai so được với hắn, không phải mỗi người đều có không gian đan điền gấp 360 lần võ giả cùng giai à?  

Lực lượng tăng phúc gấp trăm lần tuyệt đối là đáng sợ!  

Trách không được chỉ cần xông qua 50 cửa là tính được thông qua, lực lượng gấp 50 cao thủ cùng cảnh giới tuyệt đối là yêu nghiệt trong thiên tài, có thể lọt vào pháp nhãn của Dương Thiên Thánh giả.  

Chu Hằng bước ra một bước, tạp tạp tạp, 20 người người kim loại lại xuất hiện.  

Trong mỗi một khoang có hai người kim loại.  

Chu Hằng không sợ hãi, một đường đi qua, từng người kim loại một đều hắn đánh bẹp, không đỡ nổi một chiêu.  

Người kim loại này dù sao cũng là vật chết, không thể vận dụng võ kỹ, dù có lực lượng mạnh mấy đi nữa cũng không phát huy uy lực với võ giả cùng cấp.  

Bước chân không ngừng lại, hắn giống như đi dạo trong nhà, dễ dàng đi tới cuối lối đi thông đạo thứ hai.  

Ầm ầm, vách tường dâng lên, đoạn thông đạo thứ ba hiện ra, vẫn như vậy, chỉ là mỗi một khoang có một con số từ 21 đến 30.  

Khi Chu Hằng bước ra một bước, 30 người kim loại hiện ra.  

Lực lượng người kim loại lại tăng lên, hơn nữa số lượng cũng là bội số của 10, càng ngày càng nhiều.  

Còn chưa đủ lọt vào mắt!  

Chu Hằng bước nhanh tới trước, hai đấm vũ động, từng người kim loại vẫn khó thoát khỏi vận mệnh bị đánh bẹp, thực lực của hắn đã cường đại vượt qua số lượng có thể bù đắp, giống như hổ nhảy vào đàn dê, quét ngang vô địch.  

Không mất bao lâu, hắn đã đi tới đoạn thông đạo thứ 5.  

Năm mươi người kim loại đồng thời xuất hiện, đằng đằng sát khí, như kim giáp Chiến Thần.  

Chu Hằng nhanh đi tới, thình thịch thình thịch thình thịch, hai đấm đảo qua, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, trực tiếp đánh tới cuối.  

Ầm ầm, thông đạo thứ sáu mở ra.  

Chu Hằng cười, lại cũng không tiếp tục đi tới, mà lại lấy ra phù lục, tâm niệm vừa động chấn vỡ, một cổ lực lượng cuốn tới, thân hình hắn lập tức xuất hiện ở ngoài Thạch Điện.  

Đối với hắn mà nói, chỉ cần đạt được cơ hội được nghe Dương Thiên Thánh giả truyền đạo là đủ rồi, còn muốn hắn bái vị Thánh giả này làm sư phụ? Chu Hằng cũng không có ý niệm này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.