Đàn ông cứng cỏi cỡ nào cũng không chịu nổi con lừa đen lưu manh này!
Đặng Bộ Phi khai, khai hoàn toàn, cũng dứt khoát giao ra pháp khí không gian, không hề có ý cò kè mặc cả.
Hiện trạng Tiên giới, làm cho Chu Hằng kinh hãi không thôi.
Hắn đánh giá quá thấp tính phá hoại của trận đại chiến kinh thế trăm vạn năm trước!
Có thể nói, toàn bộ Tiên giới cũng thiếu chút tan vỡ trong trận đại chiến đó, tất cả hành tinh đều tan vỡ, vô số mảnh vỡ đại lục trôi nổi trong hư không, không còn tồn tại một hành tinh nào có người ở được!
Nhìn thấy Tiên giới sắp toàn diệt, lúc này có đại năng ra tay, xây dựng lên 49 tòa Tiên Thành, cho chúng dân Tiên giới có một chỗ ở.
49 tòa Tiên Thành tuy rằng mang một chữ thành, nhưng kích thương to lớn không thể so sánh với những tòa thảnh nhỏ bé mà Chu Hằng thấy trên Tiên đại lục. Ở Tiên giới, tùy tiện một Tiên Thành cũng có quy mô vượt qua Thiên Long Đế triều, thậm chí còn lớn gấp mấy lần Huyền Càn Tinh!
49 Tiên Thành không phải phân tán khắp Tiên giới, mà là tập trung vào một chỗ.
Kết cấu giống như 4 cây trụ chia ra bốn hướng đông nam tây bắc ghép lại với nhau, trên mỗi một “cây trụ” đều có 12 tòa Tiên Thành, tổng cộng 48 tòa. Cộng thêm một tòa nơi bốn cây trụ ghép lại, tổng cộng 49 tòa Tiên Thành.
Đầu tiên, Tiên Thành bởi vì 4 “cây trụ” khác biệt, chia ra làm Đông Nam Tây Bắc, lại dùng 12 Địa chi để gọi, ví dụ như Đông Tý Thành, Tây Thân Thành, Bắc Dậu Thành. Đông Tý Thành là chỉ tòa thành nằm gần trung tâm trong các Tiên Thành phía đông, còn Tây Hợi Thành là tòa thành nằm ngoài cùng ở Tiên Thành phía tây.
Tòa Tiên Thành thứ 49, nơi giao nhau của tất cả Tiên Thành đông tây nam bắc, được gọi là Tuyệt Tiên Thành!
Vị trí Tiên Thành khác biệt, địa vị cũng hoàn toàn khác biệt.
4 tòa Hợi Tiên Thành Đông Nam Tây Bắc, là chỗ có tầng thứ võ đạo thấp nhất toàn Tiên giới, trên lý thuyết chỉ cần đạt tới cảnh giới Nguyệt Minh Vương là có thể đi vào. Sau đó là Tuất Tiên Thành, vậy chỉ có Nguyệt Minh Hoàng mới vào được.
12 tầng Tiên Thành, tương ứng 12 cảnh giới lớn nhỏ từ Nguyệt Minh Cảnh đến Nhật Diệu Cảnh, Thăng Hoa Cảnh, Sáng Thế Cảnh.
Chỉ là bởi vì một người đắc đạo, gà chó lên trời, cho nên dù là trong bốn đại Tý Tiên Thành cũng có tồn tại người phàm. Nhưng mà người không có bối cảnh thì không thể chạy lung tung, cảnh giới gì thì chỉ có thể đi vào Tiên Thành tầng thứ đó.
Mỗi tòa Tiên Thành đều có thủ vệ cực kỳ nghiêm ngặt, căn bản không thể lừa gạt cho qua!
Nhưng cùng là Tiên giới, làm gì cứ phải chạy lên trên chứ?
Còn phải trách đại chiến trăm vạn trước.
Vũ trụ tối tăm không có linh khí, ngay cả Tiên giới cũng vậy, mà 49 tòa Tiên Thành lại đoạt thiên địa tạo hóa, có tác dụng như hành tinh, tụ tập rất nhiều linh khí.
Hơn nữa, càng là đi lên trên, linh khí càng dày đặc, đây cũng là nguyên nhân vì sao võ giả phải tranh nhau xông lên trên.
Tương đối mà nói, Tiên giới vẫn còn công bằng, chỉ cần thực lực của ngươi đủ là có thể tiến lên tầng trên, bằng không dựa vào cái gì cho ngươi được hưởng thụ môi trường tu luyện tốt hơn?
Gia tộc giống như Đặng gia là hào môn Bắc Dậu Thành, thế lực như bọn họ có khoảng 1000 cái ở Bắc Dậu Thành. Nhưng cân nhắc tới trên thực tế Bắc Dậu Thành còn rộng lớn hơn cả Huyền Càn đại lục, trên thực tế bọn họ thống trị địa vực không nhỏ chút nào.
Lãnh thổ có nghĩa là dân cư, dân cư có nghĩa là của cải.
Tiên nhân cũng không phải thật sự không ăn khói lửa dân gian, bọn họ cũng cần có tài nguyên tu luyện, bao gồm thạch, bao gồm linh dược!
Còn như là Giới Môn, Bắc Dậu Thành không có, Bắc Tuất Thành cũng không có, ngược lại Bắc Hợi Thành mới có một tòa, do tất cả thế lực cùng khống chế, chính là nối thẳng tới Long Hà đại lục, muốn qua những hành tinh khác thì phải dựa vào Tinh Môn xuyên qua vũ trụ.
Từ điểm này, năm đó Vạn Cổ Đại Đế lựa chọn đúng là chính xác.
Chu Hằng cũng hỏi qua tin tức Vạn Cổ Đại Đế, nhưng Đặng Bộ Phi cũng không biết nhiều. Chỉ nghe nói 2 vạn năm trước quả thật có một người hung mạnh trực tiếp đánh vào Tuyệt Tiên Thành, dẫn tới một trận các Tiên Thành rung chuyển, nhưng cuối cùng lại đột nhiên không có tin tức.
Vị hung mãnh này, hình như được xưng được xưng Vạn Cổ, nhưng cái tên Đại Đế thì không ai ở Tiên giới xưng hô, bởi vì không đủ tư cách!
— Giới hạn bởi trình tự, Đặng Bộ Phi chỉ biết những điều này.
Xem ra, vị lão tổ tông Chu gia này quả thật là dữ dội, lại đi đánh vào Tuyệt Tiên Thành, đó là điện phủ cao nhất Tiên giới đó!
Thích!
Đột nhiên Chu Hằng liền không có cảm tình gì với Tuyệt Tiên Thành, nếu như Vạn Cổ Đại Đế bị vây khốn bên trong đó, vậy hắn cũng sẽ đi đại náo một trận, cứu ra vị tổ tiên này!
Dù cho Vạn Cổ Đại Đế đã không có trong đó, hắn cugn4 phải đi quậy một trận!
Cũng chỉ vì một chữ thích!
Đương nhiên, chuyện này phải đợi cho hắn có thực lực mạnh mẽ rồi tính sau, không có đủ thực lực mà đi làm chuyện như thế sẽ không gọi là dũng cảm, mà là ngu xuẩn!
Tuy rằng không gi ết chết Đặng Bộ Phi, nhưng Chu Hằng cũng không tính khơi khơi thả hắn đi như thế. Mà cũng ném vào hố phân như Lệnh Hồ Huyền, không đợi đủ ba năm giải trừ lực lượng của Chu Hằng đặt lên hắn, hắn chỉ có thể ở mãi dưới đó.
– Chu tiểu tử, quả nhiên bản tính của ngươi cực ác! Con lừa đen đưa ra tổng kết.
– Học theo ngươi thôi!
Chu Hằng cũng không dẫn mọi người đi, lúc hắn đại chiến trên quảng trường đã thấu suốt ý niệm, đã nhìn ra bí mật Chuẩn Tiên ba kiếp, hiện tại có thể đi ra một bước cuối cùng bất cứ lúc nào.
Từ trước khi lên đường hắn đã dự liệu được tình cảnh này, cho nên đã sớm từ biệt cha mẹ, ôn chuyện với bạn cũ, nên an bài cũng đã làm, nhưng hắn không thể nào giống như bảo mẫu, luôn bố trí kỹ từng bước cho mỗi người bên cạnh.
Đường, phải dựa vào chân của mình bước đi, hắn đã tạo dựng cơ sở cho mọi người, trải phẳng con đường.
Hiện tại hắn cần làm là xông lên Tiên giới, đánh ra một mảnh cơ nghiệp, để tiến dẫn mọi người đi lên!
Như vậy, hắn càng sớm tiến vào cảnh giới Tiên nhân thì càng tốt.
Vậy còn đợi gì nữa, bắt đầu!
Chu Hằng buông ra áp chế cảnh giới bản thân, bắt đầu đánh sâu vào Chuẩn Tiên ba kiếp.
Trong thức hải, ngàn vạn yêu ma xuất hiện, điên cuồng lao về phía người nhỏ màu vàng, muốn xé nát, ăn sạch nó. Còn tâm linh của Chu Hằng nhanh chóng xoay chuyển, người nhỏ màu vàng tùy ý vung tay chân, từng mảnh ánh sáng vàng quét qua, tà ma đều liên tục hóa thành hư không.
Quá trình này kết thúc nhanh chóng, khí tức vốn đã mạnh mẽ của Chu Hằng lại tiếp tục điên cuồng tăng lên, uy thế vô thượng quét ngang khắp Long Hà đại lục. Vào lúc này, Chu Hằng đã chân chính đạt đến đỉnh cao Phàm giới, hắn chỉ cần vừa động ý niệm, mọi người ở các góc nào trên Long Hà đại lục đều khó thoát cái chết!
Vào lúc này, mới thật sự là thử thách!
Người nhỏ màu vàng không chút chống đỡ vỡ nát dưới lực thiên đạo, hóa thành vô số đốm sáng vàng, toàn bộ quá trình dù cực nhanh, nhưng làm cho Chu Hằng gân cổ thiếu chút nữa rống lên!
Tiếp đó có vô số ý thức tà ác hình thành, ăn mòn Chu Hằng.
Những thứ này, là oán khí trong thiên địa.
Vào lúc sinh linh chết đi nếu ôm đầy không cam lòng, giận dữ, chết đi sẽ để lại oán khí, đây là thứ cực độ tà ác, có thể ảnh hưởng bản tính con người! Đây cũng là kẻ địch lớn nhất với Thần chích.
Thần chích là thể hiện ý thức của võ giả, nhưng nếu trong ý thức này cắm vào ý niệm của những người khác…. vậy có còn là mình hay sao?
Tâm linh Chu Hằng vững chắc, đây là kiếp thứ ba của Thần chích, oán khí tuôn trào ra vượt xa hai kiếp trước. Nhưng vậy thì sao, tâm linh của hắn vững chắc, oán khí nào có thể dao động được?
Người nhỏ màu vàng nhanh chóng tái tạo lại, xung quanh ba xích trào ra hào quang vàng chói mắt, bất cứ tà niệm ăn mòn nào đến đó chỉ có thể lập tức hóa thành hư ảo.
Như dội nước sôi lên tuyết!
Nhìn thấy người nhỏ màu vàng sắp thành hình, oán khí xông tới càng nhanh hơn, muốn làm mọi cách bóp ch ết đường thành đạo của Chu Hằng.
– Đạo lộ của ta, các ngươi nào có thể ngăn cản! Chu Hằng quát trong tâm linh, linh lực toàn thân vận chuyển, cũng phát ra hào quang vàng vô thượng, toàn thân như tỏa thần quang, phong thái vô địch.
Chúng nữ Ứng Mộng Phạm ở đằng xa, nhìn cảnh này ai cũng tâm linh kích động, hận không thể lập tức lao đầu vào lòng Chu Hằng, hưởng thụ hắn yêu thương. Còn những người chưa từng gần gũi da thịt với hắn như Lâm Phức Hương, Mai Di Hương, Phong Liên Tình, Nguyệt Ảnh Thánh Nữ, thì cũng hai mắt mê ly, mặt ngọc phiếm hồng, có một loại khó chịu cùng khát vọng không nói rõ được.
Hoặc Thiên đứng ở xa nhất, do dự mấy lần, mới lẩm bẩm nói: – Thôi, cứ đưa cho ngươi một hồi cơ duyên!
Nàng chỉ ra một cái, một quầng sáng màu hồng chớp lóe, vụt một cáu liền nhập vào người Chu Hằng.
Thân thể Chu Hằng khẽ run, chỉ thấy bên trên trên thiên linh cái xuất hiện một cái dấu ấn, đường vâng phức tạp, chỉ nhìn qua liền làm hắn có cảm giác choáng váng.
Cốt phù!
Chu Hằng có thể cảm giác được động tác Hoặc Thiên, biết đây là thiên nữ tuyệt thế đưa cho hắn, chỉ là Cốt phù này quá cao cấp, vừa đánh vào xương của hắn liền bắt đầu nhạt đi, liền muốn lập tức biến mất!
Ngay lúc này, người nhỏ màu vàng hoàn thành tái tạo, ôm Tinh Hạch trồi ra, há miệng điên cuồng hút vào.
Lập tức, linh khí trong mấy dặm xung quanh nháy mắt khô cạn!
Linh khí thiên địa không đủ, chỉ có thể dựa vào Tinh Hạch để bổ sung.
Người nhỏ màu vàng ôm Tinh Hạch tham lam hấp thu linh khí, trong quá trình này, phù văn sắp biến mất cũng ổn định lại, bắt đầu ngưng thật từng chút một.
Chu Hằng không khỏi mừng rỡ, hắn đã tận mắt thấy uy lực của Cốt phù, nếu như hắn cũng có thể để lại phù văn trên xương cốt, về sau chỉ cần kích hoạt thành công, kẻ địch nào mà không đánh chết được?
Ngay cả tồn tại Sáng Thế Cảnh cũng không địch lại oai Cốt phù, có nó, ngang với việc hắn có thêm một cái siêu cấp đại sát chiêu.
Linh lực trong Tinh Hạch xoay chuyển điên cuồng, trong đó còn có những đạo lực lượng mà Chu Hằng không thể tra xét ồ ạt tràn vào, chính lực lượng thần bí kia ổn định Cốt phù, bằng không căn bản không thể nào bảo trì được.
Chỉ là lực lượng này còn chưa đủ, vừa mới ngưng thực được một góc Cốt phù liền tuyên bố hao hết, tạo thành hậu quả là ngoài một góc này ra, các bộ phận khác của phù văn biến mất hoàn toàn!
Tối đa chỉ sót lại có 1%!
Chu Hằng không khỏi liên tục hô đáng tiếc, rõ ràng là quá trình hấp thu Tinh Hạch còn chưa kết thúc, sao lại xuất hiện kết quả này?
Nhưng lúc này là lúc mấu chốt nhất, làm sao có thời gian cho hắn phân tâm, người nhỏ màu vàng nuốt linh khí như cá voi hút nước, nhanh chóng lớn mạnh, chớp động thần quang chí cao vô thượng.
Nửa ngày sau, cuối cùng đến được giới hạn, thân mình Chu Hằng run lên, cả người phóng ra dao động cuồn cuộn quét qua khắp Long Hà đại lục.