Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 517: Bố cục xảo giết!!



– Tiếp tục như vậy không được! Chu Hằng trầm giọng nói.  

Đây không phải vô nghĩa, nhưng Phong Ẩn Hồ giảo hoạt lại vừa nhỏ, một kích không trúng lập tức biến mất, căn bản không thể truy kích.  

Gặp được địch nhân như thế, trừ bỏ lui lại ra, chỉ có bị động phòng ngự.  

– Nếu không, chúng ta rời khối đại lục này! Dương Lan Hinh sợ.  

Chu Hằng lập tức lắc lắc đầu, đầu tiên, nơi này có một tòa tài nguyên khoáng sản kim loại rất to, với tính cách của hắn không thu vào tay tuyệt không nguyện rời đi, tiếp theo, Tiên giới trong vũ trụ tuy rằng trôi nổi rất nhiều mảnh vỡ đại lục, nhưng một mảnh tinh vũ lớn ra sao, bọn họ có thể có vận khí tốt như vậy, gặp gỡ một khối đại lục lơ lửng?  

Nói không chừng, 100 năm, một ngàn năm đều không gặp được!  

Ở trong vũ trụ mịt mờ, khả năng gặp được tinh thuyền lại vô hạn tiếp cận với số không!  

Thứ ba, cho dù bọn họ thoát mảnh đại lục này, đầu Phong Ẩn Hồ kia trừng mắt tất báo lại mặc cho bọn hắn rời đi sao? Có thể một đường luôn luôn đuổi theo hay không?  

Ở trong này, còn có thể tìm sơn động các loại để che chở, tận lực giảm bớt góc độ công kích, nhưng ở trong tinh hải mờ mịt, Phong Ẩn Hồ lại có thể từ phương hướng tùy ý, góc độ tùy ý phát động công kích!  

Cho nên, bỏ khối đại lục nghĩ như thế nào đều là một cái chủ ý xấu!  

– Vậy làm sao bây giờ? Dương Lan Hinh không kìm lòng được nhìn về phía Chu Hằng.  

Chu Hằng suy nghĩ một lát rồi nói: – Ta có chủ ý!.  

– Cái gì? Dương Lan Hinh nửa tin nửa ngờ. Thực không biết nên phá giải cái khốn cục trước mắt này như thế nào.  

– Sơn nhân đều có diệu kế! Chu Hằng phun ra một câu văn, bắt lấy Dương Lan Hinh, quát – Đi!.  

Hắn triển khai Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hưu, thân hình thoát ra, hắn nhanh như ánh sáng.  

Hưu. Hắn chạy đi không có bao lâu, chỉ thấy Huyền Quang nhoáng lên một cái, Phong Ẩn Hồ cũng hiện ra thân hình, đi theo sau lưng của hai người, nhưng cũng không thân cận quá, mà vẫn duy trì khoảng cách tương đối.  

Tốc độ yêu thú cực nhanh, nếu Chu Hằng không phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ đến mức tận cùng thật không có khả năng bỏ rơi nó!  

Cũng may Chu Hằng cũng không định bỏ rơi nó, chỉ vẫn duy trì tốc độ cao phi hành.  

Dương Lan Hinh dùng tay kia ôm cái mông của mình, bởi vì váy bị rạch ra, lúc này lại bị gió thổi qua, nàng không muốn để Chu Hằng nhìn thấy cái mông không che của mình!  

Tuy rằng nàng sớm đã quyết định phải sắc dụ Chu Hằng. Nhưng tuyệt đối không thể làm ra hy sinh to lớn như vậy!  

– Đây là kế hoạch của ngươi? Dương Lan Hinh có chút bất mãn nói, tuy rằng Phong Ẩn Hồ đang toàn lực đi sẽ hiện ra bộ dạng, nhưng chỉ cần bọn họ một giết cái hồi mã thương, đầu yêu thú này khẳng định sẽ lập tức ẩn nấp thân hình.  

– Hắc hắc. Chờ coi đi! Chu Hằng cười một tiếng, tốc độ càng lúc càng nhanh – Chỉ mong ngươi nói không sai, con yêu thú kia trừng mắt tất báo, sẽ luôn luôn đi theo chúng ta!.  

Dương Lan Hinh chung quy không phải người xuẩn ngốc, tỉnh ngộ lại, nói: – Cực Nịch Lưu Sa!.  

– Không tồi! Chu Hằng gật đầu, nữ nhân này phản ứng không chậm.  

Cực Nịch Lưu Sa, làm cho bọn họ nếm nhiều nhức đầu, nếu Chu Hằng không có Bách Quỷ Kiếm, bọn họ khẳng định còn bị vây ở bên trong, nói không chừng bị vây khốn cả đời! Cực Nịch Lưu Sa đối với bọn họ là một phiền toái lớn, đối với Phong Ẩn Hồ mà nói cũng giống như vậy!  

Dương Lan Hinh không khỏi kính nể Chu Hằng, đây đúng là một cái lựa chọn tốt, cho dù Phong Ẩn Hồ có cảnh giác, nhưng giao chiến tại cái khu Vực kia, ưu thế của Phong Ẩn Hồ cũng sẽ giảm bớt rất nhiều.  

Hai người nhanh như điện chớp, một ngày một đêm sau, bọn họ gần như tới khu vực Cực Nịch Lưu Sa.  

Mũi chân Chu Hằng nhìn như đạp đất, nhưng trên thực tế lại là hư đạp, thủy chung giữ khoảng cách 1 tấc với mặt đất, đây là dùng để mê hoặc đầu Phong Ẩn Hồ kia.  

– Đến rồi!  

Chu Hằng cùng Dương Lan Hinh đều nói ở trong lòng, bọn họ đã đi tới khu vực Cực Nịch Lưu Sa.  

Phong Ẩn Hồ một đường đi theo, vì tiết kiệm khí lực, nó cũng không phi hành, dù sao trọng lực nơi này quá lớn.  

Nó đang cao hứng phấn chấn, còn đang suy nghĩ nên làm sao giết hai người kia, chợt cảm thấy không thể nhấc chân lên được!  

Không chỉ là một chân, chân thứ hai, chân thứ ba, chân thứ bốn, toàn bộ không thể nhúc nhích!  

– Ô Đầu yêu thú này bối rối, lập tức phát ra một tiếng kêu to lo lắng, cúi đầu vừa thấy, chỉ thấy của 4 chân nó đều rơi vào trong một mảnh cát chảy, như thế nào cũng không nhổ ra được!  

Nó muốn phóng người lên, nhưng phiến cát chảy lại có tính dính cực mạnh, khiến nó vừa mới bốc thân hình lên lại rơi xuống, ngược lại đình trệ thêm vài phần.  

– Ha ha ha! Chu Hằng buông lỏng Dương Lan Hinh ra, cầm hắc kiếm đạp không mà quay về.  

Thói quen mà thôi, Phong Ẩn Hồ lập tức đi vào trạng thái ẩn nấp, nhưng nó chỉ ẩn hình, cũng không phải thực sự biến mất, một mảnh cát chảy lõm xuống hoàn toàn bán đứng nó.  

Giết!  

Chu Hằng bị Phong Ẩn Hồ đánh lén nhiều lần. Thù này, tự nhiên thế nào cũng phải báo!  

Phi Vũ Thất Kiếm!  

Chu Hằng nhìn xuống trên cao, triển khai tiên thuật với hắc kiếm, xuất hàng vạn hàng ngàn đạo kiếm khí, 10 vầng trăng khuyết phía sau chiếu rọi, hắn thôi phát lực lượng đến cực hạn.  

Trên thực tế, nếu hắn tế xuất Lăng Thiên Cửu Thức, tin tưởng có thể một kích đánh giết Phong Ẩn Hồ, nhưng vấn đề là, một khi hắn dùng ra Lăng Thiên Cửu Thức thì linh lực sẽ tiết hết không còn!  

Phía dưới chính là Cực Nịch Lưu Sa a, hắn mất đi linh lực không thể phi hành, ngã xuống làm sao bây giờ?  

Hắn làm sao không đề phòng Dương Lan Hinh? Giống như Dương Lan Hinh cũng không có khả năng hoàn toàn tin tưởng hắn.  

– Ô Thân thể Phong Ẩn Hồ lại tái hiện, bốn đạo nửa vầng trăng dâng lên, va chạm đối với Chu Hằng, đỉnh đầu cũng có một con tiểu hồ ly tọa trấn, móng vuốt vũ động tăng mạnh lực sát thương.  

– Hừ! Dương Lan Hinh cũng tức giận đầy bụng, phía trước chỉ có thể bị đánh không thể trả đòn, khiến Nữ Vương từ trước đến nay tâm ngoan thủ lạt sao chịu được, giờ phút này ôm nỗi hận ra tay, uy lực kinh thiên.  

Oanh! Oanh! Oanh!  

Phong Ẩn Hồ kiệt lực chống cự, nhưng mất đi ưu thế ẩn nấp xuất thủ, thực lực của nó thực ra gần cùng Dương Lan Hinh, lúc này tứ chi bị cát chảy trói buộc tự nhiên ảnh hưởng chiến lực rất lớn, sao có thể là đối thủ Dương Lan Hinh?  

Huống chi còn có Chu Hằng ở một bên, tiên thuật thêm Tiên khí, với lực sát thương mà nói thậm chí còn mạnh hơn so với Dương Lan Hinh.  

Dưới tình huống như vậy, cho dù là Nguyệt Minh Hoàng có thể kiên trì bao lâu, rất nhanh ăn được một chưởng cùng một kiếm.  

Bị hắc kiếm đâm trúng yếu hại, bất kể là tồn tại gì, hữu tử vô sinh!  

Phong Ẩn Hồ ầm ầm ngã xuống, ngay cả giãy giụa đều không có, bị cát chảy chậm rãi cắn nuốt, chìm về trong lòng đất.  

– Thành công! Dương Lan Hinh hân hoan, loại lật lại thế cờ ở dưới tình thế bất lợi làm thắng lợi vô cùng ngọt, để cho nàng kích động toàn thân đều dường như bùng nổ.  

Chu Hằng thì cười hắc hắc, ánh mắt liếc cái mông Dương Lan Hinh, yêu tinh này dưới sự kích động đã quên lấy tay che giấu, mông trắng như tuyết lại lộ ra nửa, da thịt tinh tế, khiến người ta thèm nhỏ dãi.  

Phát hiện Chu Hằng nhìn, lúc này Dương Lan Hinh mới kinh giác, vội vàng che mông chạy xa xa, một lát sau trở lại, đã thay đổi một bộ quần da bó sát người.  

Tê, ánh mắt của Chu Hằng không khỏi sáng ngời.  

Yêu tinh này trời sinh còn có dáng người Ma quỷ, hiện tại thay quần áo da một thân bó sát người sau, lập tức hoàn toàn lộ ra ngoài dáng người ngạo nhân của nàng.  

2 quả cầu thịt khoa trương đè ở ngực, cổ có chút thấp, bộc lộ ra một rãnh sâu đậm giữa hai vú, hai bên mỗi có thể nhìn thấy một mảnh nhỏ nhũ thịt hở ra!  

Nhưng vòng eo lại cực tinh tế, khiên người ta lo lắng thắt lưng như vậy làm sao có thể chống đỡ được bộ ngực vĩ đại như vậy.  

Mà thị giác tấn công còn chưa kết thúc, eo nhỏ dưới nhanh tiếp theo chính là một đạo khoa trương đường cong, màu mỡ cái mông nhanh thực, mượt mà, chẳng những không có từng tia tia rủ xuống, còn kiêu ngạo mà hơi hơi hướng về phía trước nhếch lên, tản phát ra thành thục mê người phong tình.  

Dưới mông đẹp là 2 chân dài, thẳng tắp, thon dài, khiến người ta không kìm lòng sinh nhớ, nếu như bị hai chân dài này quấn ở trên lưng sẽ là cảm giác tiêu hồn thực cốt như thế nào!  

Thật là một yêu tinh a!  

Dù Chu Hằng thường thấy mỹ nhân, nhưng chợt nhìn vẫn để cho trái tim của hắn không tự chủ nhảy lên vài cái.  

Dương Lan Hinh rất vừa lòng đối với phản ứng của Chu Hằng, nàng tìm nửa ngày ở pháp khí không gian mới chọn trúng bộ quần áo này, dụng ý chính là vì mê đảo Chu Hằng, đi bước một trở thành thuộc hạ trung thực của nàng, vì nàng vượt lửa quá sông.  

Nhưng nàng lập tức trợn tròn mắt, bởi vì Chu Hằng chỉ nhìn mấy lần rồi đặt mông ngồi xuống, bắt đầu vận khí điều nguyên!  

Lại điều, ngươi không điều thì chết người sao?  

Không thấy lão nương xinh đẹp như hoa như thế, ngươi bắt đầu điều tức, có mắt không tròng a!  

Dương Lan Hinh lập tức hiện lên u oán vô cùng, lòng tự tin bị đả kích khổng lồ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.