Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 518: Thể chất đột phá



Có thể làm cho Chu Hằng thần hồn điên đảo chỉ có một, đó chính là Hoặc Thiên, ngoài ra nhiều lắm hắn cũng chỉ thưởng thức một chút.  

Phong Ẩn Hồ là yêu thú, thuộc loại sinh vật, tự nhiên ẩn chứa tinh khí sinh mệnh, có thể bị hắc kiếm hút lấy, Chu Hằng tự nhiên phải luyện hóa nhanh một chút.  

Vẻn vẹn chỉ hai giờ sau, hắn luyện hóa xong tinh khí sinh mệnh khổng lồ của Phong Ẩn Hồ, tu vi tăng lên một chút nhỏ, vầng trăng khuyết thứ 10 sắp đạt tới một nửa.  

Nhìn thấy Chu Hằng đứng lên, Dương Lan Hinh không khỏi hừ lạnh một tiếng, lắc lắc mông đi về phía trước, thân hình như rắn, phong tình vô hạn.  

Yêu nữ này nhất định là cố ý!  

Chu Hằng thở dài, thân hình bắn lên, tiếp tục hướng về ngọn núi kia.  

Một ngày sau, bọn họ xuất hiện ở ngọn núi một lần nữa.  

Chu Hằng tiếp tục khai sơn, Dương Lan Hinh thì đứng một bên, nói: – Chu Hằng, ngươi có năng lực thăm dò kim loại? Thời điểm hỏi ra câu nói này, trái tim nhỏ của nàng không khỏi thình thịch thình thịch thình thịch.  

Trừ bỏ cường giả Sáng Thế Cảnh ra, các cấp bậc tiên nhân khác đều không thể đưa thần thức xuyên thấu địa tầng, trực tiếp rà quét trong lòng đất có kim loại tài nguyên khoáng sản hoặc là tiên thạch hay không. Nếu Chu Hằng thực sự có năng lực này, ý nghĩa Dương gia sẽ phát đại tài.  

– Coi là vậy đi! Chu Hằng gật đầu, hắn cũng không ngại để Dương Lan Hinh biết một ít bí mật của mình.  

Quả thế!  

Dương Lan Hinh nói ở trong lòng, ở sau khi Chu Hằng đào ra một mảng lớn núi đá. Bây giờ trong tầng nham thạch đã có thể nhìn thấy kim loại sáng bóng, đây là khoáng thạch trăm phần trăm!  

Chu Hằng ngừng lại, khoanh chân ngồi dưới đất, hai tay ấn vào trên tảng đá.  

Hắn hiện tại đã có thể xác thật chạm tới mạch khoáng, với cái điểm này tựa là xúc giác. Hắn có thể kéo dài đến chỗ sâu trong dưới lòng đất, giống như con rối cấp Vương lúc trước, Chu Hằng chỉ tọa trấn ở trong ngực có thể bắt đầu cắn nuốt từ đầu.  

Hiện tại cũng giống như nhau, chỉ cần Chu Hằng tiện tay, từ đó bắt đầu cắn nuốt, như vậy một khi xuất hiện đứt gãy. Một đầu kim loại khác cắn nuốt không tới, trừ phi lại một đường đào xuống phía dưới.  

Hắn như lão tăng ngồi thiền, không có một tia động tác, an tĩnh như tượng đá.  

Dương Lan Hinh tràn đầy kỳ quái, có một loại kích động muốn mở đầu Chu Hằng ra xem.  

Cái tên hỗn trướng này, đến tột cùng còn đứng đó làm gì?  

Chu Hằng tự nhiên sẽ không nói hắn đang cắn nuốt tinh hoa kim loại, trong lúc thần ý lưu chuyển, hắn điên cuồng mà cắn nuốt kim loại bậc cao ở chỗ sâu trong mặt đất, ở trong huyết dịch của hắn không ngừng hình thành từng viên nhỏ màu tím, không ngừng dung hợp vào trong xương cốt của hắn.  

Đây là lựa chọn hắn làm ra, với cường hóa tinh huyết xương cốt Phệ Kim tộc mà không động máu thịt kinh mạch, hắn muốn làm một người bình thường, cũng không muốn hóa thân thành quái vật lóng lánh, vạn nhất đang ngủ nói không chừng còn có người coi hắn trở thành một kim loại mà đào lên.  

Thể chất hắn bây giờ tương đương với pháp khí Hóa Thần Cảnh. Với Nguyệt Minh Vương thông thường cũng không có gì khác biệt, phòng ngự trước kia vẫn lấy làm kiêu ngạo sớm đã không còn sót lại chút gì, mà theo không ngừng dung hợp tinh hoa kim loại, thể chất của hắn cũng bắt đầu tăng lên.  

Thời gian chậm rãi trôi đi, Dương Lan Hinh không kiên nhẫn đi xem Chu Hằng. Mà là dời tầm mắt chăm chú vào trên bầu trời, lưu tâm quan sát tinh thuyền có bay qua hay không.  

Một ngày, hai ngày, ba ngày.  

Trong cơ thể Chu Hằng phát ra động tĩnh ầm ầm, dường như một cây chùy đang gõ binh khí, bách luyện thành mũi nhọn.  

Loảng xoảng! Oanh! Thình thịch!  

Âm thanh giống như tiếng sấm, Dương Lan Hinh tự nhiên không có khả năng không nghe được, nàng không khỏi lộ ra vẻ khiếp sợ.  

Tiên giới không phải không có Thể tu, nhưng số lượng ít ỏi, hơn nữa căn bản là kỳ thú thiên địa uẩn sanh, tỷ như Tinh Mị, đó chính là Thể tu tiêu chuẩn nhất, chẳng những lực lượng cơ thể mãnh liệt, hơn nữa lực phòng ngự kinh người, ít nhất cao hơn một cái cảnh giới mới có thể tạo thành bị thương trí mạng – hoặc là sử dụng Tiên khí.  

Chu Hằng lại còn là Thể tu?  

Dương Lan Hinh không khỏi líu lưỡi, tên này mới vừa vào Nguyệt Minh Cảnh không lâu đã có được 10 vầng trăng khuyết, thế này cũng đủ nghịch thiên, nhưng hắn lại còn là một Thể tu, thật hoàn toàn không cho người khác đường sống.  

Cái đó có quan hệ gì với Chu Hằng tìm được tài nguyên khoáng sản?  

Thiên hạ có chuyện tình trùng hợp như vậy sao, Chu Hằng chuyên môn chạy đến nơi đây, hơn nữa ngồi vài ngày lại đột nhiên đột phá thể chất?  

Kim loại, thể chất… Chẳng lẽ tên này có thể cắn nuốt kim loại, giống như Tinh Mị?  

Phệ Kim tộc!  

Mấy vạn năm trước đã bị giết tuyệt Tiên giới, không nghĩ tới lại đang mọc rể nảy mầm tại Phàm giới, lại còn sinh ra thiên tài nghịch thiên như thế!  

Tuy nhiên, tạo quan hệ cùng Phệ Kim tộc, rốt cuộc là lợi nhiều hay hại nhiều?  

Trong khoảng thời gian ngắn, Dương Lan Hinh cũng không thể làm ra phán đoán.  

Thế lực diệt sạch Phệ Kim tộc khẳng định vẫn tồn tại ở Tiên giới, vạn nhất bọn họ phát hiện Chu Hằng rồi triển khai truy giết, Dương gia ở trước mặt cỗ lực lượng này khẳng định chỉ có thể bị hủy diệt  

Nàng là người rất có dã tâm, nếu như vậy buông bỏ Chu Hằng, như vậy tương lai Dương gia nhất định chỉ có thể bình thường, vẫn chỉ có thể xông xáo ở Tây Hợi Thành.  

Cầu phú quý trong nguy hiểm!  

Dương Lan Hinh lập tức làm ra quyết định, nàng phải bảo vệ bí mật này, hơn nữa về sau cũng phải cảnh cáo Chu Hằng, để hắn tuyệt đối không thể lộ ra ngoài mình là Phệ Kim tộc.  

Thân thể Chu Hằng đang phát sinh biến hóa kịch liệt.  

Khi hắn hấp thu đầy đủ kim loại tinh hoa, cuối cùng từ lượng biến đạt tới chất biến.  

Thể chất của hắn từ Hóa Thần Cảnh phát động tấn công hướng Nguyệt Minh Cảnh.  

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!  

Thần cốt trong cơ thể hắn gãy, ở dưới tác dụng lực lượng Tiên cấp, thần cốt pháp khí Hóa Thần Cảnh coi là cái gì, chẳng những đứt đoạn, hơn nữa vỡ nát, hóa thành vô số viên cốt.  

Phá rồi lại lập.  

Khi tất cả xương cốt đều hóa thành mảnh vụn, Chu Hằng vừa chuyển ý niệm, thần cốt bắt đầu gây dựng lại.  

Khung xương dẫn đầu, sau đó từng đạo thần cốt chậm rãi lớn mạnh, trở nên cứng cỏi, phát triển hướng về cấp bậc Tiên khí.  

Toàn thân hắn tản ra ánh sáng màu vàng, máu bắt đầu khởi động tiếng động giống như tiếng sấm, thông thông thông, trái tim mạnh mà hữu lực nhúc nhích, mười dặm có thể nghe!  

Thình thịch!  

Hắn đứng mạnh lên, lực lượng kinh khủng điên cuồng lưu chuyển ở trong người.  

Thể lực cũng đi vào Nguyệt Minh nhất trọng thiên, mà thể chất mạnh mẽ… Có thể so với Tiên khí, cấp bậc Tiên khí thấp nhất!  

Còn chưa đủ cường đại!  

Chu Hằng thầm than trong lòng, thể chất cấp bậc này cũng không cần nhìn Nguyệt Minh Vương oanh kích, nhưng xa xa không đủ để ngăn cản Nguyệt Minh Hoàng, càng không nói đến là Nguyệt Minh Đế. Nhưng hắn vốn có được chiến lực Nguyệt Minh Hoàng, căn bản không sợ Nguyệt Minh Vương, lần này thể chất tăng lên rất rõ ràng, nhưng còn chưa đủ để mà chống đỡ chiến lực thực tế của hắn tăng lên thoát thai hoán cốt.  

Hắn bước ra ngoài, chỉ thấy Dương Lan Hinh đứng nghiêm, với tư thế ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chính là bởi vì cái tư thế này khiến bộ ngực của nàng càng lộ vẻ đột xuất, mông càng thêm căng tròn, bộ ngực căng như muốn xé áo ra.  

Gợi cảm, thật sự là gợi cảm, nữ nhân này thật đúng là yêu tinh!  

Hắn ho khan một tiếng, Dương Lan Hinh chậm rãi thu hồi ánh mắt, nói: – Chu Hằng, chúng ta cần nói một chút!.  

Nàng phải cảnh cáo Chu Hằng một phen, không nên dễ dàng lộ thân phận Phệ Kim tộc ra ngoài.  

Hai người nói chuyện hồi lâu, Dương Lan Hinh thập phần coi trọng Chu Hằng, bởi vậy nàng khuyên bảo Chu Hằng phát ra từ thành tâm, cũng không hy vọng cái thiên tài siêu cấp này chết non ở trong quá trình lớn lên.  

Chu Hằng thụ giáo, hắn thật sự không biết nhiều đối với Tiên giới, hiện tại có vị địa chủ này chỉ bảo, giới thiệu cho hắn, khiến hắn cuối cùng có hiểu biết chân chính đối với Tiên giới.  

Đương nhiên, cái này cũng hạn chế phạm vi Dương Lan Hinh biết đến, cha nàng là Nguyệt Minh Đế, bởi vậy địa phương nàng có thể xuất nhập cũng giới hạn trong tầng thứ mười đến tầng thứ mười hai Tiên Thành, về phần đi lên Tiên Thành cao hơn, nàng căn bản không đi được.  

Ngay cả đi đều không đi được, hết thảy chỉ có thể đến từ tin vỉa hè, có thể chênh lệch khá xa cùng chân tướng của sự thật, cũng chỉ có thể tùy tiện nói một chút, tùy tiện nghe một chút.  

Hai người trải qua nói chuyện lâu, quan hệ cũng thân cận không ít, đương nhiên loại thân cận này cũng không chỉ giữa nam nữ, mà là tín nhiệm đối với nhau, không đạt được thành thật với nhau, nhưng cuối cùng có cơ sở nhất định.  

– Bây giờ vấn đề là, chúng ta rời đi nơi này như thế nào! Dương Lan Hinh nhăn lại mày liễu.  

– Ta tin tưởng vận khí của mình từ trước đến nay không tồi! Chu Hằng cười nói.  

Cũng không biết là vận khí nào phát huy tác dụng, vẻn vẹn chỉ nửa tháng sau, một chiếc tinh thuyền toàn thân đen như mực bay qua ở trên trời, thân tàu tản ra ám quang sâu kín, mà lá cờ đầu thuyền cắm một chữ Mặc thật to.  

Không phải cường đạo tinh hải!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.