Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 608: Mất mặt xấu hổ



Nói thật, Lưu Hàn Diệp thật không thể nào tin được!  

Ngày đó chi tiết một trận chiến Thiên Uy Điện cũng dần dần lưu truyền mở ra, không ít người đều biết Chu Hằng giết vài cái Nguyệt Minh Đế, đó là khí phách bực nào?  

Mặc Diệu Quang quả thật rất lợi hại, nhưng lợi hại hơn nữa cũng chỉ là Nguyệt Minh Đế 7 luân, lúc trước Thiên Uy Điện cũng không chỉ có một Nguyệt Minh Đế 7 luân, nhưng còn không phải không thể ngăn cản được Chu Hằng giết người?  

Hắn giao thủ Chu Hằng, coi như là tự tìm đường chết, tên kia cũng không phải người thiện tâm a!  

– Quang thiếu Lưu Hàn Diệp run giọng nói, hắn muốn để Mặc Diệu Quang thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.  

– Như thế nào, bản thiếu cho ngươi làm chút chuyện đều bất đắc dĩ như vậy? Mặc Diệu Quang lạnh lùng nói.  

Sắc mặt Lưu Hàn Diệp khó coi, hắn vừa không dám giao chiến cùng Chu Hằng, cũng không dám nghịch lại Mặc Diệu Quang, bởi vì lần này Mặc gia phái ra Nhật Diệu Vương, hoàn toàn có thể quét ngang tất cả nhà quyền thế Dã Mã Thành.  

Bằng không lão tử hắn là Nguyệt Minh Đế, cần gì phải thấp giọng, thái độ tiểu nhân?  

Thấy hắn khó xử, người xem ở ngoài cửa đều nhịn không được cười lên. Bọn họ không giống đám người Chu Hằng, thẳng đến bây giờ mới biết Mặc gia đột kích, trên thực tế mấy ngày trước Mặc gia đã đến rồi, thứ nhất là với chi thế lôi đình vạn quân bắt lại Dương gia.  

Tuy rằng các nhà quyền thế khác trong thành nhao nhao ra mặt cầu tình, nhưng Mặc gia căn bản không để Dã Mã Thành nho nhỏ vào mắt! Mặc gia là cái tồn tại gì? Có Nhật Diệu Đế trấn giữ, cần cấp mặt mũi cho thế lực Nguyệt Minh Cảnh nho nhỏ?  

Đều nói cường long không áp địch đầu xà, Mặc gia với thái độ cường thế mà đến, ngại vì pháp tắc Tuyệt Tiên Thành, bọn họ không có khả năng thành lập thế lực ở Dã Mã Thành, bởi vậy mấy ngày nay bọn họ có thể nói cố gắng phá hư, thậm chí bắt đi vài nữ nhân tuyệt sắc.  

Điều này tự nhiên khơi dậy toàn thành công phẫn, đối với người trợ Trụ vi ngược đương nhiên cũng cực kỳ khinh bỉ, giờ phút này nhìn thấy bộ dáng Lưu Hàn Diệp làm sao có thể không cười lạnh trào phúng?  

Gọi kẻ trộm làm cha!  

Mặc Diệu Quang tuy rằng thu Lưu Hàn Diệp là tùy tùng. Nhưng thực sự sao coi hắn ra gì? Lần này mục đích Mặc gia tới rất đơn giản, chính là giết người!  

Uy nghiêm Mặc gia không thể xâm phạm!  

Lưu Hàn Diệp đầu đầy mồ hôi lạnh, hắn không dám cầu tình Mặc Diệu Quang, chỉ có thể cất bước đi đến Chu Hằng, đi rất chậm, sắc mặt trắng bệch. Đằng, đằng, đằng, hắn đi ra 5 bước sau. Đột nhiên ngã trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích.  

Mọi người đều sửng sốt, sau đó nhao nhao phát ra cười to.  

Tên này lại bị dọa ngã!  

Mất mặt a!  

Nhưng cũng có mấy người lại lộ ra cười lạnh, nào có dễ dàng dọa như vậy, tên kia khẳng định là giả bộ bất tỉnh.  

Mặc Diệu Quang cười lạnh một tiếng: – Đứng lên cho ta! Còn dám giả chết trên mặt đất, bản thiếu giết sống ngươi!.  

Lưu Hàn Diệp vẫn không nhúc nhích, hiện tại nếu hắn đứng lên chẳng những càng thêm mất mặt, chiến một trận với Chu Hằng cũng là chữ chết! Nếu giả vờ, vậy phải giả vờ hết cỡ đi.  

Chu Hằng cười ha ha, quay đầu nói với Dương Lan Hinh: – Cái nghĩa huynh này của ngươi thật rất có tính cách!.  

Dương Lan Hinh chỉ cảm thấy trên mặt nóng hừng hực, hận không thể đào động chôn mình. Tuy rằng Lưu Hàn Diệp không họ Dương, nhưng chuyện hắn làm sẽ bị người tính trên đầu Dương gia.  

Mặc Diệu Quang đi lên trước vài bước, đá mạnh ra một cước, thình thịch, Lưu Hàn Diệp lập tức bị hắn đá bay ra hơn mười trượng, xẹt qua một đường vòng cung ở trên trời mới hạ xuống, cái đùi phải bị đá gẫy, máu tươi bắn ra bốn phía.  

Lưu Hàn Diệp có thể chịu. Chân bị đá không nói một tiếng, hạ quyết tâm phải giả bộ bất tỉnh.  

Nhưng cái này cũng thật không hợp tình lý, ai nhận được tổn thương như vậy không tỉnh lại?  

Lúc này Mặc Diệu Quang cũng lười để ý tới loại tiểu nhân vật giả chết, hắn nhìn Chu Hằng lạnh lùng nói: – Ngươi dám giết người Mặc gia, chẳng những ngươi phải chết, thân nhân ngươi ở hạ giới, bằng hữu cũng đều phải chết, đây là một cái cảnh cáo. Với Mặc gia là địch chỉ có một cái kết quả!.  

– Quỳ xuống! Hắn đột nhiên quá độ thần uy, 7 vầng trăng tròn vận chuyển ra, tản phát ra khí tức kinh khủng.  

Thình thịch thình thịch thình thịch, người xem cuộc chiến bốn phía hơn phân nửa đều không tự chủ được quỳ xuống. Nguyệt Minh Đế 7 luân thật sự quá mạnh mẽ, đứng ở đỉnh phong toàn bộ Dã Mã Thành, bình thường đều thuộc loại nhân vật cấp lão tổ mỗi đại gia tộc không thế ra, làm sao dễ dàng xuất đầu lộ diện?  

– Quang thiếu, đối phó một cái Nguyệt Minh Hoàng làm sao ngươi phải tự mình ra tay, để lão phu! Hưu, mấy đạo nhân ảnh hạ xuống trên bầu trời, đều là lão nhân sáu mươi, đồng dạng là cấp bậc Nguyệt Minh Đế đỉnh phong.  

Bốn vị Nguyệt Minh Đế đỉnh phong đều đến!  

– Chẳng lẽ Vu gia chúng ta không có người sao? Hưu, lại mấy đạo nhân ảnh bay vụt mà đến, đó là bốn vị Nguyệt Minh Đế đỉnh phong Vu gia!  

Hai nhà nguyên bản tương giao tâm đầu ý hợp cùng Phó gia, mưu đồ đẩy ngã chức thành chủ của Tư Đồ gia, không nghĩ tới bởi vì Chu Hằng, sự tình còn chưa bắt đầu Phó gia đã bị 14 đại gia tộc liên thủ tiêu diệt.  

Tuy rằng hai nhà Tôn, Vu ở mặt ngoài lựa chọn biến chiến tranh thành tơ lụa với Chu Hằng, hơn nữa cũng tham dự cuộc chiến huỷ diệt Phó gia, nhưng bọn hắn luôn lo lắng Chu Hằng có thể nhớ hận bọn hắn liên thủ Phó gia ở Thiên Uy Điện tạo áp lực hay không.  

Đợi Mặc gia lại đây, bọn họ cảm giác cơ hội tới!  

Giết chết Chu Hằng, mượn tay Mặc gia xử lý Tư Đồ gia, như vậy bọn họ có thể đoạt được chức thành chủ, nhưng lại không có hậu hoạn!  

Bởi vậy bọn họ biết được Chu Hằng trở về, tự nhiên phải vội vã chạy tới lấy lòng Mặc Diệu Quang.  

Mặc Diệu Quang cười ha ha, hắn tự nhiên biết hai gia tộc này tất nhiên có mưu đồ đối với hắn, nhưng hắn không quan tâm, thân là một cái tuấn kiệt gia tộc Nhật Diệu Cảnh, hắn cần để ý những con kiến này sao?  

– Các ngươi cùng tiến lên, đánh hạ hắn cho bản thiếu! Hắn thu hồi 7 vầng trăng, hạ lệnh hướng về tám Nguyệt Minh Đế đỉnh phong.  

– Vâng, Quang thiếu! Tám người này đều thập phần cung kính nói.  

– Dọa người!.  

– Các ngươi không biết xấu hổ!.  

Người xung quanh nhìn không được, nhao nhao kêu to lên, gì thì gì, ngoại nhân lấn đến trên cửa, không hợp tác giúp người mình cũng thôi, không ngờ khuỷu tay chếch ra phía ngoài giúp người ngoài khi dễ người mình!  

– Muốn chết! ám đại Nguyệt Minh Đế đồng loạt hừ lạnh, uy áp tỏa ra, trấn mọi người đều tay chân như nhũn ra.  

– Ha ha ha! Phía trước 14 đại gia tộc liên thủ diệt Phó gia mới có Dương gia bây giờ, thật sự là trào phúng, hiện tại đến phiên Dương gia bị Tôn gia cùng Vu gia liên thủ công kích, thế sự thật đúng là vô thường! Mặc Diệu Quang vừa nói, hai tay ôm ngực nhìn náo nhiệt.  

– Chu Hằng, thúc thủ chịu trói đi! Tám lão tổ đều quát Chu Hằng.  

Bọn họ cũng đều biết Chu Hằng có được 11 vầng trăng, mặc dù là Nguyệt Minh Hoàng lại có được chiến lực Nguyệt Minh Đế, nhưng Nguyệt Minh Hoàng 11 luân nhiều nhất bằng Nguyệt Minh Đế 2 luân, có thể so sánh cùng Nguyệt Minh Đế đỉnh phong sao?  

Huống chi bọn họ có tám người!  

Chu Hằng có thể cậy vào bất quá là bộ thân pháp mà thôi, cũng là như vậy, bọn họ mới không vội vã động thủ, muốn cho Chu Hằng buông bỏ chống cự.  

– Các ngươi không biết xấu hổ, lần trước tha các ngươi một mạng, rồi lại bội bạc, lại đầu nhập vào kẻ thù bên ngoài, các ngươi còn có mặt mũi còn sống? Chu Hằng khinh thường nói.  

Tám đại Nguyệt Minh Đế chưa từng bị người nhục mạ như thế. Bọn họ ở Tây Hợi Thành chính là đại danh từ mạnh nhất, lại là lão tổ gia tộc, đều là đại nhân vật cao cao tại thượng, từ trước đến nay được cung kính vô cùng.  

Nguyệt Minh Hoàng cũng dám nói năng lỗ mãng ở trước mặt bọn họ, thật sự là muốn chết!  

Hưu hưu hưu, tám người đồng thời ra chiêu đối với Chu Hằng.  

Bọn họ biết thân pháp Chu Hằng quá nhanh, bởi vậy đã sớm phân tán ra vây quanh Chu Hằng.  

Tám người đồng thời vận chuyển ra 7 vầng trăng tròn, Thần chích đỉnh đầu trồi lên, tiên thuật vận chuyển. Ở trước mắt bao người bọn họ không sợ mất mặt, đã lấy nhiều khi ít, nếu vẫn không thể bắt lại Chu Hằng gọn gàng sạch sẽ, bọn họ có thể tìm dây thừng tự mình treo cổ.  

Chu Hằng nhếch miệng cười, thân hình không nhúc nhích, đợi cho tám đại Nguyệt Minh Đế bay vụt mà tới, hắn ra quyền vô cùng nhanh.  

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!  

Liên tục đánh ra tám quyền, phân biệt đón đỡ tám đại lão tổ.  

Chẳng ai nghĩ tới tốc độ hắn ra quyền nhanh như vậy, Nguyệt Minh Đế đều không thể bắt được quyền ảnh của hắn.  

Tám đạo nhân ảnh gần như đồng thời xẹt qua bầu trời, sau đó bịch bịch bịch rơi xuống trên mặt đất, mỗi một người đều ngã.  

Rõ ràng là tám đại lão tổ kia!  

Đường đường tám vị cấp bậc đỉnh phong Nguyệt Minh Đế không ngờ bị Chu Hằng một đấm đánh sập toàn bộ, này này này này, đây là thật sao?  

Mọi người kinh ngạc trố mắt, đây quả thực giống như đang nằm mơ!  

Chu Hằng không phải Nguyệt Minh Hoàng sao? Làm sao có thể có chiến lực kinh khủng như vậy?  

Dù hắn là Nguyệt Minh Đế tốt lắm, dù hắn là Nguyệt Minh Đế đỉnh phong, nhưng tu giả đồng giai đối chiến có năng lực một quyền đánh sập tám đối thủ sao?  

Thần thoại hoang đường!  

Ngay cả Mặc Diệu Quang đều lộ ra một chút ngạc nhiên, đừng nhìn cùng là Nguyệt Minh Đế đỉnh phong, nhưng chiến lực lại xuất hiện chênh lệch trời cùng đất, thật giống như Tử Anh Minh, Quách Vũ Hậu trong Tinh Phong Thí Luyện, bọn họ chỉ là Nguyệt Minh Đế 4 luân mà thôi, lại có được thực lực đánh giết Nguyệt Minh Đế đỉnh phong!  

Nhưng cũng chỉ khiến hắn kinh ngạc một chút mà thôi, hắn đến từ Đông Mùi Thành, Nguyệt Minh Đế đỉnh phong tầm thường sao có thể so?  

Hắn cũng có thể một kích đánh sập tám gã Nguyệt Minh Đế đỉnh phong!  

Nguyệt Minh Đế hai nhà Vu, Tôn giãy giụa bò dậy, khóe miệng đều mang theo một đạo máu tươi, khí tức cũng rớt xuống tầng một, hiển nhiên đều bị thương không nhẹ.  

Bọn họ đều hoảng sợ, kết quả như vậy để cho bọn hắn không thể tưởng tượng cùng tiếp nhận!  

Phía trước bọn họ rất kiêng kỵ Chu Hằng, tuy nhiên đó là bởi vì Chu Hằng có danh hiệu Dược sư tam tinh, nhưng bây giờ Chu Hằng lại bạo phát ra thực lực tuyệt đối, khiến bọn họ đều cảm nhận được hàn ý từ ở sâu trong nội tâm!  

Tiểu tử này cũng không phải Nguyệt Minh Hoàng!  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.