– Cực Diễm Địa Quả! Băng Tâm Trúc dù có tu vi định lực như thế vẫn cả kinh kêu lên, may mà Chu Hằng phản ứng nhanh phất tay một cái, vận chuyển tiểu phù văn công kích bao quanh phá tan thanh âm này của nàng.
– Đừng kích động! Chu Hằng vỗ vỗ vai của nàng, trong số hỏa diễm nhân phía dưới đúng là không thiếu Thăng Hoa Hoàng, cũng có mấy khí tức vô cùng cao thâm, khẳng định là Thăng Hoa Đế!
Nếu như bị họ phát hiện, thì sẽ rất khó cướp đoạt bảo vật!
Băng Tâm Trúc cũng chỉ vì quá mức kích động, vội vàng gật gật đầu, tỏ vẻ sẽ không tái phạm sai lầm như vậy.
– Cực Diễm Địa Quả này đến tột cùng là thứ tốt gì, có thể được nàng coi trọng như vậy? Chu Hằng ngạc nhiên hỏi.
– Đương nhiên là linh quả thiên địa! Băng Tâm Trúc trợn mắt nói.
“Tiểu cô nương này, còn muốn đánh đòn hay sao?” Chu Hằng lộ ra vẻ cười xấu xa, đưa tay phải ra, thẳng đụng tới mông Băng Tâm Trúc, năm ngón tay siết lại, chính là bóp mạnh một cái.
Sắc mặt Băng Tâm Trúc vô cùng thuần khiết, nàng tuyệt đối không nghĩ tới Chu Hằng ở vào thời điểm này mà còn dám chớt nhả với nàng, đúng là một chút phòng bị cũng không có! Thể chất của nàng quá mức mẫn cảm, tuy rằng vô cùng xấu hổ, nhưng lại có một loại khoái ý không cách nào hình dung lan tràn trong thân thể, làm cho cả người nàng đều run rẩy.
Tên khốn này mới vừa rồi còn bảo mình đừng kích động, nhưng hắn làm như vậy, sao mình có thể không kích động?
Nhưng nàng cố nhịn không thể phản kháng, né tránh thì sẽ dẫn tới chú ý của đám hỏa diễm nhân ở phía dưới, đến lúc đó bọn họ cũng chỉ có bị buộc phải chiến một trận, có thể cướp đoạt được Cực Diễm Địa Quả hay không còn là một ẩn số chưa biết.
Tên khốn nạn mà! Nhất định hắn biết rõ như thế, cho nên mới có hành động như vậy!
Băng Tâm Trúc dùng sức trừng mắt nhìn Chu Hằng, định dùng ánh mắt xem thường để Chu Hằng biết khó mà lui.
Chu Hằng vuốt bờ mông nhỏ của nàng, vểnh lên vểnh lên săn chắc, xúc cảm thật tuyệt vời tới cực điểm, khiến hắn hoàn toàn yêu thích không buông tay. Hắn dùng thần thức nói: – Người vợ ngoan! Nàng còn chưa nói ra Cực Diễm Địa Quả có công dụng gì vậy?
Băng Tâm Trúc đâu còn dám làm eo với Chu Hằng nữa, vội nói: – Chỉ có Liệt Diễm Chi Địa mới có thể sinh ra Cực Diễm Đằng, ít nhất phải 3 vạn năm mới có thể thành thục, sau đó 5 vạn năm kết quả: chính là Cực Diễm Địa Quả. Bởi vì quả này ngay từ đầu là sống ở dưới đất, chỉ có sau khi thành thục mới theo dây mây mẹ mọc ra mặt đất, lại cần sinh trưởng lâu thêm 2 vạn năm!
– Đây là cấp bậc tiểu thánh dược, là một loại đại bổ đối với bất kỳ Sáng Thế Đế nào, có thể giúp cho bọn họ tiến thêm một bước chạm tới huyền bí của cảnh giới!
– Đối với Thăng Hoa Cảnh thì một quả Cực Diễm Địa Quả gần như có thể tăng lên một cảnh giới!
Chu Hằng gật đầu, không trách được những hỏa diễm nhân này tràn đầy kính sợ đối với Cực Diễm Địa Quả, mà ở địa phương nơi này vốn trước giờ hẳn không có truyền thừa võ đạo, cũng có thể xuất hiện Thăng Hoa Đế!
Khẳng định là bọn họ hết đời này qua đời khác sinh trưởng ở trong này, có vài người đã may mắn ăn vào Cực Diễm Địa Quả, trở thành Thăng Hoa Đế!
Thậm chí… trong bọn họ còn có Sáng Thế Vương, chỉ là lực lượng pháp tắc bị Hoặc Thiên giam cầm, hiện tại chỉ có thể phát huy ra lực lượng Thăng Hoa Đế.
Nhưng Cực Diễm Địa Quả tác dụng cường đại như vậy, khoản mua bán này là nhất định phải làm!
– Ta hai ngươi một! Băng Tâm Trúc nói với Chu Hằng.
– Cô nương này còn là con gái chưa xuất giá đã có lòng tham như vậy ư! Không được! Ta hai nàng một! Chu Hằng vội lắc đầu, nói.
– Ngươi chiếm tiện nghi ta nhiều như vậy, nhường cho ta ăn thêm một trái cũng không chịu ư? Đồ keo kiệt!
Băng Tâm Trúc lườm hắn một cái quyến rũ nhưng đầy ý xem thường.
Khoan hãy nói, bởi vì từ trước đến nay nàng với diện mạo trong sáng nhưng lạnh lùng gặp người, một cái lườm mắt này thật sự là phong tình vạn chủng, làm cho tim gan của Chu Hằng không tự chủ đập nhanh một trận. Thế nhưng đầu có thể cắt, máu chảy thành sông, chủ quyền của nam nhân không thể vứt bỏ!
Hắn kiên quyết lắc đầu, nói: – Đừng tưởng rằng ta không biết đây là nàng đánh chủ ý gì! Không phải là nàng muốn ở cảnh giới áp chế ta, rồi đánh ngược ta một trận sao? Ha ha… Một ngày nàng bị ta đặt ở dưới thân, cả đời này đều chỉ có thể bị ta đặt ở dưới thân!
Băng Tâm Trúc bị hắn nói lưu manh như vậy, xấu hổ đến sắc mặt đỏ rực, càng thêm buồn bực, thật vất vả tung ra chiêu nhõng nhẽo, không ngờ tên khốn này không thèm nhìn! Tức chết nàng mà!
Như nàng và Chu Hằng thực ra đều không cần lo lắng vấn đề tốc độ tu luyện, chỉ là nàng bị Chu Hằng khi dễ quá thảm, lúc này mới định mượn hiệu lực của Cực Diễm Địa Quả ép ngược lại Chu Hằng một phen!
Nàng đi vào nơi này mục đích cũng không phải là Thiên Kinh, mà vì thánh dược!
– Mỗi người một nửa! Nàng lui mà cầu hòa.
– Hôn ta một cái, ta sẽ đáp ứng nàng! Chu Hằng cò kè mặc cả.
– Dựa vào cái gì? Băng Tâm Trúc tức giận giá giá nắm tay nhỏ nhắn. Tên này còn nhân lúc cháy nhà đi hôi của như thế!
– Chỉ bằng vào ta lợi hại hơn nàng, xuất ra lực nhiều hơn, vốn phải chia được 2 trái linh quả, hiện tại chia phân nửa với nàng, nhất định nàng phải có điều biểu hiện đền bù chứ?
– … Nam nhân không thể nhỏ mọn như vậy!
– Anh em ruột thịt còn trắng trợn tính sổ nhau! Rốt cuộc nàng có hôn hay không, không hôn thì quên đi, một quả! Chu Hằng hạ thông điệp sau cùng.
Băng Tâm Trúc thật không làm sao được! Nếu để cho Chu Hằng ăn nhiều hơn một quả Cực Diễm Địa Quả, chẳng phải là sẽ vượt qua mình một cảnh giới sao? Vậy không phải nàng vẫn luôn không là đối thủ của Chu Hằng? Tên khốn đáng ghét mà! Đoan chắc mình không thể cự tuyệt mà!
– Được! Ta đáp ứng! Nàng oán hận gật đầu.
– Vậy hôn đi! Chu Hằng chỉ chỉ miệng mình.
– Hiện tại ư? Không được! Băng Tâm Trúc vội vàng lắc đầu: – Chờ sau khi lấy được Cực Diễm Địa Quả!
– Ta sợ đến lúc đó nàng chơi xấu, nếu đồng ý thì hôn bây giờ đi! Nếu không quá thời hạn trở thành hủy bỏ giao kèo! Chu Hằng cũng lắc đầu, thái độ rất kiên quyết.
Băng Tâm Trúc oán hận nhìn Chu Hằng, một lát sau cuối cùng nàng thỏa hiệp, nói: – Bây giờ hôn cũng được, nhưng ngươi phải nhắm mắt lại, không cho phép nhìn!
– Được! Chu Hằng nhắm hai mắt lại.
Băng Tâm Trúc do dự một chút, chậm rãi ngẩng đầu xích tới gần.
– Này…
Khi môi của nàng sắp đến gần miệng Chu Hằng, không ngờ Chu Hằng đột nhiên mở ra hai mắt, không đợi nàng lùi bước đã ôm choàng lấy nàng, hôn vào môi của nàng.
Bốn bờ môi lập tức đan vào một chỗ.
Băng Tâm Trúc trong đầu trống rỗng, cũng không thể dâng lên ý niệm gì.
Chu Hằng thì sau một hồi hôn quá chừng nghiện, lúc này mới hài lòng lui binh, nói: – Phản ứng ngơ ngác, tuy nhiên có thể cải tiến, lần sau chú ý phối hợp đấy!
Nghe hắn nói ra những lời này, Băng Tâm Trúc mới từ trong trạng thái ngây ngất tỉnh lại, trong nháy mắt hai gò má nàng đỏ bừng, trong mắt lấp lánh như nước, vô cùng xinh đẹp, nhung trên nét mặt của nàng lại dường như muốn ăn thịt người.
Còn nghĩ tới lần sau?
Nàng vươn một bàn tay tìm được bên hông Chu Hằng, chính là nhéo mạnh một cái!
– Ái da! Chu Hằng nghiến răng, như thế nào tất cả nữ nhân đều thích dùng một chiêu này?
– Đừng làm rộn, để ta phụ trách lôi kéo chú ý của những người này, nàng lơi dụng cơ hội hái xuống Cực Diễm Địa Quả. Nàng từ nơi này đi vòng qua, ta đi qua từ bên này, cuối cùng hội hợp ở phía trước!
Hắn vẽ vẽ trên mặt đất nói.
– Ngươi không sợ ta ăn hết ba quả Cực Diễm Địa Quả ư? Không biết nghĩ gì, nghe Chu Hằng bố trí như vậy, trong lòng Băng Tâm Trúc dâng lên cảm giác xúc động không nói rõ, rồi nàng thầm tự trách mình tâm địa mềm yếu, dễ dàng như vậy đã bị cảm động.
– Đúng vậy! Tại sao ta không nghĩ tới nhỉ! Chu Hằng lập tức làm ra vẻ áo não, vỗ mạnh đầu một cái, nói: – Tốt lắm, nhiệm vụ của chúng ta trao đổi một chút!
Trên gương mặt xinh đẹp của Băng Tâm Trúc vừa mới dâng lên cảm giác xúc động lập tức không cánh mà bay, thay vào đó là lửa giận hừng hực.
Thật đáng ghét! Uông công nàng vừa rồi còn bị xúc động!
– Ha ha… Đừng nóng giận! Ta chỉ là trêu chọc nàng một chút thôi! Chu Hằng vuốt nhẹ trên gương mặt xinh đẹp của nàng: – Nàng là vợ ta, sao ta lại không tin nàng?
Không để Băng Tâm Trúc có cơ hội phát tác, hắn đã phóng vọt người đi, phát động Tấn Vân Lưu Quang Bộ, hắn giống như một con rồng phẫn nộ lướt thẳng vào trong cốc, thét dài một tiếng, chấn động trời cao.
– Rống! Rống! Rống! Hỏa diễm nhân trong cốc đều nhìn về phía hắn, cảnh giới thấp thì nhao nhao rống giận đáp lại, mà cảnh giới cao thì bắn vọt lên chặn đón hắn, từng ngọn lửa lóe sáng.
Chu Hằng cười ha hả… hai tay quyền rung lên, “ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm…”, hắn vận quyền đánh ra như múa, trong nháy mắt liền đồng loạt đánh bay 19 Thăng Hoa Vương đang vọt tới, bảy Thăng Hoa Hoàng cũng đồng loạt lui về phía sau, hoàn toàn không địch lại hắn.
Đây là lẽ đương nhiên, hiện tại hắn chính là Thăng Hoa Vương 16 tướng, trình độ lực lượng đã nhảy vào Thăng Hoa Hoàng, như vậy ở trước uy lực của tiểu phù văn công kích, Thăng Hoa Hoàng nào có thể đối địch nổi?
“Vù! Vù! Vù! Vù! Vù!” Mấy hỏa diễm nhân có khí tức cao thâm trong cốc kia không thể không bị ép bay ra, số lượng không nhiều lắm, tổng cộng chỉ có năm người, trong đó bốn người đều là Thăng Hoa Đế thứ thiệt, nhưng khí tức của người thứ năm còn cường đại hơn rất nhiều, chỉ là lực lượng bị áp chế xuống còn tương đương với Thăng Hoa Đế!
Đây là một vị Sáng Thế Vương!
Chu Hằng dĩ nhiên không sợ, liền tế ra hắc kiếm, cười nói: – Thật xin lỗi các vị! Tại hạ muốn mượn dùng linh quả của các vị, chỉ có thể đắc tội! Tuy nhiên, trước khi tại hạ thất lễ, xin hứa sẽ không giết một người nào!
– Người ngoài tới kia! Ngươi dám xông vào lễ tế tổ của tộc ta, tội không thể tha! Tên Sáng Thế Vương chấn động thần thức nói, hắn vốn cũng không biết ngôn ngữ nhân loại, nhưng thần thức trao đổi lại tránh được phiền toái bất đồng ngôn ngữ.
– Thất lễ! Thất lễ! Chu Hằng vái chào, nói. Hắn tự nhận vẫn rất biết đạo lý: Cực Diễm Địa Quả này tuy rằng không phải hỏa diễm nhân trồng dưỡng ra, nhưng dù sao cũng là bọn họ phát hiện trước, cho nên hắn hứa hẹn không giết người.
– Sát! Bốn vị Thăng Hoa Đế liên thủ đánh ra, bọn họ cũng không thèm để ý tới vấn đề mặt mũi lấy nhiều đánh ít này, đây chính là bọn họ đang tế tổ, kẻ quấy phá phải chết!
Chu Hằng rung lên hắc kiếm, khí thế bản thân đột nhiên đẩy ra, “ầm”, trong nháy mắt cuốn tới toàn trường.
“Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm”, hỏa diễm nhân Thăng Hoa Hoàng trong cốc lập tức ngã nhào đầy đất, cho dù bốn Thăng Hoa Đế kia đều là chiến lực giảm xuống!
Trong cùng cảnh giới, khí thế của hắn chỉ có Vương giả trong võ mới có thể miễn cưỡng chống đỡ, mà cảnh giới càng cao tự nhiên bị ảnh hưởng khí thế của hắn cũng càng nhỏ, nhưng cũng không phải nói là hoàn toàn không bị ảnh hưởng!
Bởi vì trong khí thế này là có xen lẫn uy lực mảnh phù văn của Hoặc Thiên, cái này đã vượt ra khỏi cảnh giới, mà là một loại pháp tắc!
Bốn vị Thăng Hoa Đế này cũng không phải là Vương giả trong võ, bởi vậy cho dù họ cao hơn Chu Hằng hai cảnh giới vẫn phải bị ảnh hưởng, chẳng qua là mức độ ảnh hưởng cũng không sâu, không dẫn tới bị bại dưới tay Chu Hằng.
Chu Hằng thét dài không dứt, đối mặt với bốn Thăng Hoa Đế liên thủ hắn cũng không dám có bất kỳ mảy may sơ suất. Trên hắc kiếm đã thêm vào tiểu phù văn công kích, thi triển Tinh Vân Kiếm Pháp… gần như hắn đã dùng ra chiến lực mạnh nhất.
“Ầm! Ầm! Ầm!” Hắn giao phong kịch liệt với bốn vị Thăng Hoa Đế, mỗi một lần va chạm đều là uy lực kinh người, chấn vỡ từng cột đá trong cốc. Gần 10 phút sau, song phương còn đang đánh cho khó phân thắng bại… Cuối cùng vị Sáng Thế Vương kia không ngồi yên được nữa, phải bước ra ngoài.