Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 817: Thu thập tài liệu



Long Đế rất mạnh, hắn chính là Tinh Thần Vương của Minh giới, nhưng Chu Hằng cũng đồng dạng nghịch thiên, chính là tồn tại nắm giữ một giới Thiên Kinh, chiến lực tuyệt đối có một không hai.  

Bọn họ đúng là kỳ phùng địch thủ, chiến khó phân cao thấp.  

– Ha ha ha! Bản đế có chút xem nhẹ người một giới này! Long Đế bắn ra một lóng tay, hóa thành một đạo Thiên long màu xanh, dài ba trượng, nhưng long thân vô cùng ngưng thật, chui qua Chu Hằng công kích, hướng về phía sau lưng của hắn.  

Chu Hằng mở ra thổ hộ thuẫn, nhưng thơi điêm Chân Long tập thể, hắn nặng nề run lên, tầng thổ hộ thuẫn đã bị chấn vỡ, cái Thiên long kia gần như không dừng tiếp tục phi động hướng hắn.  

Hắn không khỏi cả kinh, vội vàng bố trí một tầng Ngũ Hành Phù Văn phòng ngự, thình thịch, hắn vọt tới trước vài bước, nhưng đạo công kích này cuối cùng bị hóa giải.  

Vì tiết kiệm linh lực tiêu hao, Chu Hằng vẫn dùng thổ phù văn tiến hành phòng ngự. Bởi vì hắn luôn luôn đánh bừa cùng đối phương, công kích của đối phương cũng không có khả năng trực tiếp đánh vào trên người của hắn, muốn đỡ vài đạo dư ba, như vậy một đạo thổ phù văn cũng đủ rồi.  

Không nghĩ tới một kích này lợi hại như vậy!  

– Chu Hằng, đây là cơ hội cuối cùng, quy thuận bản đế, nếu không ngươi sẽ vạn kiếp bất phục! Long Đế nói.  

– Si tâm mộng tưởng! Chu Hằng hét lớn một tiếng, trái quyền phải kiếm, hắn tiến công liên tục.  

Hai người kịch chiến, Long Đế lại đánh ra từng đạo tiểu thanh long đánh lén, tuy nhiên Chu Hằng tự nhiên có phòng bị, dùng thần tướng vận chuyển Ngũ Hành Phù Văn tiến hành phòng ngự, chân thân thì cuồng oanh loạn tạc đối với Long Đế.  

Hiện tại hắc kiếm hấp thụ đại lượng tinh khí sinh mệnh, cũng đủ hắn tiêu xài!  

Chiến lực bọn họ đều vô cùng kinh khủng, một thời gian dài hai người đều đầy vết thương, nhưng tương đối mà nói Chu Hằng bị thương nặng hơn một ít, dù sao tu vi thật sự của hắn bất quá là Sáng Thế Vương. Tuy nhiên liều mạng thì Long Đế cũng không khẳng định có thể toàn thân trở ra.  

– Hôm nay dừng ở đây! Long Đế một chưởng bức lui Chu Hằng, hạ mệnh lệnh, dẫn đầu lui về phía sau.  

Chu Hằng không truy, luận chiến lực chân thật, hắn thực ra cũng không phải đối thủ Long Đế – nếu không có tinh khí sinh mệnh lúc trước hắn hấp thu, căn bản tiêu hao không đủ! Hơn nữa hiện tại Long Đế cũng không phải bại lui, chỉ là không muốn chịu thương quá nặng thôi.  

Thân hình hắn bắn ra giúp đỡ ba đại Long Hoàng đánh hạ Lục Long nữ hoàng cùng Hắc Long nữ hoàng.  

Sao không mời nàng ra? Lam Long nữ hoàng nhỏ giọng hỏi Chu Hằng, thái độ nàng đối với Chu Hằng đã từ phẫn nộ, bất đắc dĩ, biến thành sùng bái cùng kính sợ, dù sao thế giới này người mạnh là vua.  

Nàng ám chỉ Hồng Nguyệt.  

Chu Hằng lắc lắc đầu, lại cũng không trả lời. Hiện tại khoảng cách cũng quá gần, nói không chừng từ lúc Hồng Nguyệt xuất hiện. Hoặc Thiên có thể lập tức cảm ứng được, sau đó lửa giận đùng đùng giết qua!  

Hắn tự nhiên có khuynh hướng Hoặc Thiên, chung đụng cùng Hồng Nguyệt nhiều ngày như vậy, nữ nhân này vẫn đối với hắn, thật sự khiến hắn rất khó dâng lên sát ý. Hơn nữa, nhiều năm trôi qua như vậy, hắn cũng không biết trong hai nàng rốt cuộc có cái ân oán gì.  

Đối với Hồng Nguyệt, hắn chỉ có cảm kích nhàn nhạt, còn có kính nhi viễn chi, cũng không muốn phát sinh chút gì cùng đối phương.  

Hắn còn không đến mức biết Hồng Nguyệt là tử địch nữ nhân hắn yêu mến còn sinh ra tình cảm ám muội cùng đối phương.  

Cường đạo tinh hải tạm thời lui binh, Chu Hằng cũng được chúng Minh Tiên nghênh vào Tuyệt Tiên Thành. Bởi vì danh hiệu Thánh Dược sư, Chu Hằng ở Tuyệt Tiên Thành nổi tiếng rất cao. Không nói tất cả người đều nhận thức, nhưng ít ra tất cả cao tầng đều nhận được hắn.  

Nhưng không nghĩ tới, tiểu tử này đi một vòng trở về, không ngờ có được thực lực miểu sát Minh Tiên, để mỗi người đứng ở trước mặt hắn đều có loại cảm giác run sợ kinh hãi.  

Cường giả sẽ không giết người lung tung, bởi vì trên đời không chỉ một cường giả, tùy ý phá hư quy củ có thể sẽ lọt vào quần công. Nhưng tồn tại giống Chu Hằng đã không phải cường giả có thể hình dung, hoàn toàn có thể miểu sát cường giả, bất kỳ quy tắc cũng không thể trói buộc được hắn!  

Ai có thể biết hắn bởi vì không một lời vui liền giết người hay không?  

Cũng không chào hỏi cùng Chu Hằng lại không được, người ta vừa mới bức lui đại quân cường đạo tinh hải. Vạn nhất bởi vậy đắc tội Chu Hằng, bị hắn giết đến trên cửa thì làm sao bây giờ?  

Chu Hằng không tỏ vẻ gì, tùy ý lên tiếng chào cùng mọi người sau, liền tìm chỗ ở, mang theo năm vị Long Hoàng cùng nhau đi vào trong Tiên Cư.  

Bí thuật trên thân Lục Long nữ hoàng cùng Hắc Long nữ hoàng tự nhiên phải giải, nếu không mang theo hai cái Minh Tiên 5 tướng chẳng phân biệt được địch hữu, thậm chí có thể bộc phát ra chiến lực Minh Tiên 7 tướng tại bên cạnh, vậy thì thật hại mình.  

Hồng Nguyệt cũng rõ ràng, không nói hai lời liền khôi phục nguyên trạng hai vị Long Hoàng cuối cùng, nhưng nàng vẫn bỏ thêm chút vật vào, để hai vị Long Hoàng này cũng nhận thức Chu Hằng làm chủ.  

Điều này cũng tốt, trong 5 đại Long Hoàng có ba cái hoàn toàn phục tòng Chu Hằng, mà bây giờ thể xác và tinh thần Lam Long nữ hoàng đều bị Chu Hằng chinh phục, cho dù không có Huyết Nguyệt Chú cũng như thế. Chỉ còn lại có Hồng Long nữ hoàng sau cùng còn kéo dài hơi tàn, nhưng nếu Chu Hằng chịu tốn chút công phu, nói không chừng nữ nhân này cũng sẽ lên tặc thuyền Chu Hằng – không phải đã có bốn vị tỷ muội lăn lộn cùng Chu Hằng sao, cũng không ngại thêm nàng.  

Từ điểm đó mà nói, Chu Hằng mới là cái tên Long Đế xứng đáng. Dù sao hắn cũng có thể vận dụng hư ảnh hình rồng, có điều kiện giả mạo Long Đế.  

5 đại Long Hoàng tỷ muội đoàn tụ, tự nhiên có vô số lời muốn nói, Chu Hằng cũng không quấy rầy các nàng, mà lập tức luyện hóa tinh khí sinh mệnh hấp thu trong hắc kiếm.  

Chiến với Long Đế một trận, để hắn hiểu nhược điểm của mình, còn chưa đủ để hoành hành toàn bộ Tiên giới.  

Dù sao, hắn vẫn chỉ là Sáng Thế Vương!  

Đáng tiếc tinh khí sinh mệnh trong hắc kiếm bị hắn tiêu hao chừng phân nửa, nhưng còn dư lại để cho cảnh giới của hắn ào tới 13 đạo thần tướng, ít nhất đánh vỡ hàng rào cảnh giới.  

Hắn hiện tại không cần dùng Ngũ Hành Phù Văn có thể giết Sáng Thế Hoàng bình thường, liều mạng đột phá cực hạn Sáng Thế Hoàng. Tồn tại như vậy vừa so sánh với với Long Đế, quả thực ngay cả tro bụi cũng không tính.  

Lần này đột phá, số lần hắn có thể vận chuyển Ngũ Hành Phù Văn tăng lên tới 30 lần.  

Không đủ! Không đủ a!  

Ta còn muốn càng mạnh!  

Chu Hằng siết quả đấm một cái, tốc độ tu vi của hắn tiến cảnh đã rất nhanh, nhưng thế giới biến hóa sẽ không chờ hắn, nếu Long Đế quay lại vào lúc này, hắn có thể ngồi yên không lý đến sao?  

Võ giả cao tầng Tuyệt Tiên Thành tự nhiên không đặt ở trong mắt của hắn, hắn thương là những người bình thường kia!  

Bọn họ tội gì, tại sao phải bị nô dịch? Tại sao phải bị giết?  

Thảm kịch rõ ràng ở trước mắt, Chu Hằng đã kiên định đuổi đi, quyết tâm tàn sát cường đạo tinh hải, nếu hắn bỏ đi, hắn vĩnh viễn sẽ không tha thứ chính mình.  

Vậy nghĩ biện pháp tăng lên thực lực!  

Chu Hằng rời Tiên Cư, đi Thiên Bảo Các, hắn phải tìm thuốc phụ luyện chế Thất Tinh Đan, đây là lợi thế lớn nhất trong tay hắn.  

Hắn tin tưởng, chỉ cần có thể phá vỡ mà vào Sáng Thế Đế, cho dù không thể chém giết Long Đế, nhưng nếu oanh bại hắn, đánh lui lại không khó. Long Đế bại một lần. Cường đạo tinh hải dưới tay hắn tự nhiên không chịu nổi một kích.  

Luyện chế Thất Tinh Quả tổng cộng cần ba loại phụ liệu trân quý nhất, còn dư lại 14 loại phụ liệu tuy rằng cũng tương đối quý báu, nhưng so với ba loại trước mặt đều thua chị kém em.  

Thiên Bảo Các không hổ là thế lực lớn nhất toàn bộ Tiên giới, ít nhất là một trong. Trong tổng bộ Tuyệt Tiên Thành cộng tất cả 11 loại phụ liệu thứ đẳng, tuy nhiên giá tiền cao thái quá, cho dù Chu Hằng chịu cầm tất cả mọi thứ trên thân đều không nhất định nuốt trôi.  

Nhưng bây giờ hắn không cần nói cái quy củ gì, không có tiền mua? Trực tiếp lấy!  

Dựa vào, nếu không phải giết bại Long Đế, Thiên Bảo Các giữ được sao? Còn không phải bị cường đạo tinh hải cướp sạch!  

Chu Hằng yên tâm thoải mái, cũng triệu tập lại tất cả nhà quyền thế Tuyệt Tiên Thành, phân cho bọn họ tìm kiếm các chủ liệu, phụ liệu còn lại.  

Vừa nghe Chu Hằng nói cần tài liệu quý báu như vậy, tất cả lão tổ nhà quyền thế đều tái mặt!  

Khẩu vị thật lớn a, vừa mở miệng đòi tiên thảo trân quý mười mấy vạn năm, thậm chí mấy chục vạn năm!  

Nếu đổi một người khác dám đòi hỏi nhiều như thế, bọn họ khẳng định đập chết người kia, sau đó phẩy tay áo bỏ đi. Nhưng đối mặt với Chu Hằng, bọn họ dám sao?  

Chỉ có thể cố ý giả bộ hồ đồ, nhao nhao chối bỏ sạch sẽ.  

– Ta có một gốc cây Nguyên Linh Băng Thảo! Thái Nhất Giáo chủ ném một cái, một đạo hàn quang lập tức bay về Chu Hằng.  

Chu Hằng tiếp nhận, đó là một cái hộp ngọc băng tinh, có thể nhìn thấy bên trong có một gốc cây tiên thảo toàn thân màu trắng ngà, quanh thân có đạo đạo hàn khí vây quanh, cho dù cách tầng đều có thể cảm ứng được bất phàm.  

Quả nhiên là Nguyên Linh Băng Thảo!  

Hỏa Thần Lô đã khẳng định ở trong đan điền của hắn.  

Đồ đệ phu quân coi như là nửa con rể, cái bán nhạc mẫu này quả nhiên ra tay phóng khoáng! Tuy nhiên, nếu lựa chọn được. Chu Hằng càng muốn tham khảo Hồng Liên Thiên Kinh của nàng một chút.  

Thấy Thái Nhất Giáo chủ không nói hai lời đưa một gốc tiên thảo có thể so với thánh dược, mọi người không khỏi cả kinh kêu lên không thôi, có mấy người thậm chí dùng ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm hộp ngọc trong tay Chu Hằng, rất có ý tứ ra tay cướp đoạt.  

Chu Hằng lạnh lùng, bọn người thật là ích kỷ!  

Hắn lấy ra hắc kiếm, nhẹ nhàng để xuống trên bàn, hàn quang nở rộ, nhiệt độ trong phòng lập tức hạ xuống.  

Lập tức, nguyên bản còn cả kinh kêu lên không ngừng trong nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ, mọi người đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Chu Hằng, không biết ý gì.  

– Ta cho các ngươi 3 ngày, ba ngày sau các ngươi phải mang tới năm loại tài liệu còn thiếu tới chỗ ta! Chu Hằng mờ nhạt nói.  

– Điều đó không có khả năng!  

– Ngươi nên biết rằng, những tài liệu này quý báu bao nhiêu, mấy vạn năm đều không nhất định sưu tập đầy đủ!  

– Ngươi đang ép buộc!  

Mọi người đều tức giận, bọn họ đường đường Minh Tiên, chưa từng bị người uy hiếp qua!  

– Hàn gia có một viên Bích Tâm Địa Linh Quả, nguyện đưa tặng Chu đại sư! Đúng lúc này, Minh Tiên Đông Quách gia nói – trường hợp này Đông Quách Hằng không tư cách xen vào.  

Ngay cả Đông Quách gia đều thỏa hiệp? Những người khác đều hung tợn nhìn Minh Tiên Đông Quách gia cùng Thái Nhất Giáo chủ, chính là hai người này phá hủy đồng minh, bằng không nhóm hắn đoàn kết nhất trí, cần sợ Chu Hằng sao?  

Tiểu tử này thật dám giết bọn hắn sao?  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.