Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 881: Quần ma ngầm động



89 thần tướng!  

Khoảng cách Minh Tiên cực hạn chỉ còn 10 thần tướng!  

Trong tay hắn thực ra còn có tài liệu cho một lò Minh Vương Đan, chỉ là thiếu một phần tài liệu chính Đông Tinh Thảo, trước mắt vẫn không thể luyện chế. Tuy nhiên chỉ cần luyện thành một lò Minh Vương Đan này… Cho dù là chỉ ăn vào 10 viên, cũng đủ để hắn trở thành Minh Tiên 89 tướng cực hạn.  

Mấu chốt là, đi đâu tìm Đông Tinh Thảo đây.  

Chu Hằng xuất quan, lại phát hiện con lừa đen và Tiểu Hỏa còn đang trong trạng thái ngủ say, trên người chúng có từng luồng khí tức cường đại lưu chuyển, mơ hồ có thể thấy tinh tú lóe sáng!  

Hắn không phải lần đầu nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trước đây khi Kim Long nữ hoàng đột phá Tinh Thần Vương cũng y như thế!  

Hai tên này sắp trở thành Tinh Thần Vương ư?  

Cái này, khẳng định con lừa đen kia dẫn Tiểu Hỏa đi ăn thiên tài địa bảo gì đây, nếu không hai vị này không có khả năng đồng thời đột phá!  

Chỉ mong tay chân bọn họ đủ sạch sẽ, đừng chọc ra phiền toái nữa!  

Chu Hằng lại đi tới Trân Dược Các một chuyến, tuy nhiên lần này hắn cũng không phải đi mua dược liệu, mà tới hỏi thăm tin tức Đông Tinh Thảo, ở nơi nào có thể hái được loại linh dược này.  

Kỳ Vân Sơn, Thanh Phong Hạp! Đây là tin tức của Trân Dược Các cấp cho hắn. Trên thực tế, Trân Dược Các cũng sẽ thu linh dược, nhưng giá cả so với bọn họ bán đi vốn không thể so sánh, bất cứ người nào đều sẽ kêu một tiếng “gian thương”!  

Nhưng ai bảo học phủ thu mua dược liệu còn phải tặng kèm điểm cống hiến, tuy rằng thật là ít ỏi, nhưng tích tiểu thành đa cũng không thể xem nhẹ!  

Chu Hằng lại đi tới Lăng Tiêu Lâu, nơi đó chính là chỗ phát ra nhiệm vụ. Nếu hắn muốn đi Kỳ Vân Sơn tìm kiếm Đông Tinh Thảo, vậy sao không tiện đường hoàn thành một hai nhiệm vụ, kiếm thêm một ít điểm cống hiến chứ?  

Dù sao, điểm cống hiến cũng sẽ không vì sau khi hắn tiến vào Tinh Thần Cảnh liền mất đi tác dụng, mà ngược lại sẽ càng thêm đáng giá.  

Hắn tìm kiếm một vòng, nhiệm vụ của Kỳ Vân Sơn chỉ có một: chính là đánh chết Xích Nguyệt Điểu đồng thời mang về lông cánh của Xích Nguyệt Điểu. Đó là nhiệm vụ của một vị Trận Văn sư ban bố, nghe nói lông cánh của Xích Nguyệt Điểu là một loại tài liệu kiểu mới.  

Ở trong này, chẳng những học phủ sẽ phát ra nhiệm vụ, mà chính là học sinh cũng đồng dạng có thể! Chỉ cần có người để ý tới thù lao đó là được rồi. Đương nhiên, bởi vì điểm cống hiến không thể chuyển nhượng, học sinh đưa ra nhiệm vụ cơ bản cũng chỉ có thể cấp cho Đại Hà tệ, sức thu hút sẽ giảm xuống không ít.  

Thông qua nhiệm vụ của Lăng Tiêu Lâu ban bố là nhận được học phủ bảo vệ. Cho dù là học sinh tư nhân ban bố thời điểm đệ trình nhiệm vụ cũng sẽ khấu trừ tưởng thưởng, đợi sau khi hoàn thành nhiệm vụ mới trực tiếp phát ra, tránh tình huống chối cãi quanh co.  

Nhưng lén giao dịch thì không nằm trong phạm vi được học phủ bảo vệ, phải tự gánh lấy hậu quả!  

Học phủ rất xấu, lãnh nhiệm vụ này cũng phải ứng trước một số điểm cống hiến nhất định, số lượng tương đương với một thành của khả năng thu được khi hoàn thành nhiệm vụ. Nếu nhiệm vụ hoàn thành, những điểm cống hiến này sẽ trả lại, nhưng nếu thất bại thì coi như xong.  

Bởi vì nguyên nhân này, rất nhiều người làm nhiệm vụ đều sẽ tìm người họp thành đoàn đội để chung sức hoàn thành. Tuy rằng như vậy sẽ làm giảm ích lợi của mình, nhưng không thể nghi ngờ điều đó có thể tăng cao xác xuất thành công hoàn thành nhiệm vụ.  

Mà sở dĩ học phủ có quy định như thế, thực ra cũng là vì nghĩ tới an toàn của học sinh. Ngược lại cũng không thể nói hoàn toàn là xấu tính.  

Sau khi Chu Hằng nhận lãnh nhiệm vụ đánh chết Xích Nguyệt Điểu, không lâu lắm, đột nhiên lệnh bài thân phận lóe lên dao động, đây là có thông tin yêu cầu.  

Lệnh bài thân phận này còn kiêm cả tác dụng của Truyền tấn thạch, tuy nhiên chỉ giới hạn trong phạm vi rất nhỏ.  

Hắn suy nghĩ một chút, sau đó mở ra thông tin, cơ bản có thể khẳng định, đó tất nhiên là các học sinh khác lãnh nhiệm vụ đánh chết Xích Nguyệt Điểu, nếu không không có khả năng truyền tin đúng lúc như vậy.  

“Vị sư đệ này! Chúng ta nơi này đã có 7 người, đang định xuất phát, có hứng thú gia nhập với chúng ta hay không?” Không đợi Chu Hằng lên tiếng, đối diện liền truyền tới giọng nói sang sảng, rầm rầm vang dội bên tai Chu Hằng.  

Chu Hằng mới tới Minh giới, đối với tình huống nơi này đúng là mù tịt, Kỳ Vân Sơn ở đâu? Đi lại trong núi như thế nào? Hắn hoàn toàn không biết!  

Đi theo người khác cùng nhau hành động cũng tốt, đợi sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hắn liền đi tìm Đông Tinh Thảo, thậm chí nửa đường cũng có thể tách đi riêng.  

Bởi vậy, hắn rất nhanh liền nói: “Các vị ở đâu? Ta sẽ đi tới!”  

“Đã ở cổng học phủ, huynh đệ nếu chậm một chút nữa khẳng định chúng ta đã xuất phát, sẽ không đợi nữa!” Người kia nói.  

Chu Hằng gật gật đầu, nói: “Ta đến ngay!”  

Hắn không kịp trở về báo cho con lừa đen và Tiểu Hỏa biết, tuy nhiên hai tên này hiện tại đang bế quan tấn công Tinh Thần Cảnh, phỏng chừng có nói với chúng cũng không nghe được. Quên đi! Không cần quản tới, hy vọng hai tên này nếu xuất quan trước khi hắn trở về, ngàn vạn lần không nên gây chuyện!  

Hắn nghiên cứu một chút lệnh bài thân phận, đặc biệt là công năng thông tin kia, lại phát hiện chức năng này chỉ có ở tình huống rất đặc thù mới có thể khởi động, nhất thời như trước đây nhận được nhiệm vụ cộng đồng, khi gặp phải nguy hiểm đặc biệt mới có thể khởi động, cầu cứu nhân viên Đại Nguyên Học Phủ ở khu vực gần đó.  

Thông tin cũng không có quan hệ đối ứng cố định từng cái, ví như bây giờ Chu Hằng muốn nói với Tề Nguyên một chút chuyện tạm đi xa, nhưng hắn cũng không biết làm thế nào để liên hệ với đối phương.  

Quên đi, không quản tới hắn, cứ để hắn nghĩ là mình còn đang bế quan là được.  

Chu Hằng đi ra hướng cổng học phủ. Bởi vì khoảng cách khá xa, hơn nữa hắn còn chưa quen thuộc với đường xá nơi này, nên phải mất gần 20 phút mới đi tới cổng.  

Hắn vừa đi vừa liên lạc với người kia, vừa đi tới cổng, hắn liền nhìn thấy một nam nhân tuổi còn trẻ đang vẫy tay, gã mặc một thân áo xanh, hiển nhiên là học sinh của Minh Tiên Viện. Hai người liếc nhìn nhau, đều biết đối phương chính là người mình đang đợi, mình muốn tìm.  

– Ồ! Huynh đệ là Chu Hằng đây mà! Người trẻ tuổi kia nhận ra Chu Hằng: – Không sai, chính là huynh đệ, hai tháng trước đánh vỡ kỷ lục của Lực Lượng Chi Tường Minh Tiên Cảnh!  

Lệnh bài thân phận cũng giống nhau với Truyền tấn thạch, chỉ có tác dụng thông tin, không thể nhìn thấy diện mạo đối phương, cũng không hiện ra tin tức thân phận của đối phương.  

Chu Hằng gật gật đầu, nói: – Ta là Chu Hằng, còn chưa có thỉnh giáo sư huynh xưng hô như thế nào?  

Đối phương thoạt nhìn lớn tuổi hơn hắn, kêu một tiếng sư huynh cũng không sao.  

Nhưng đối phương lại tỏ vẻ được sủng ái mà lo sợ, bởi vì hiện tại Chu Hằng chính là danh nhân siêu cấp trong Đại Nguyên Học Phủ đấy, chẳng những hắn phá vỡ kỷ lục hơn 300 vạn năm không hề nhích động, còn chứng minh 4444 nguyên lực đều không phải là đỉnh phong của Minh Tiên!  

Sự kiện này hoàn toàn có thể ghi vào sử sách của toàn bộ Minh giới!  

Hiện tại không ngờ Chu Hằng là “đại nhân vật” như vậy, lại xưng hô mình là sư huynh, hắn có thể không cảm thấy được sủng ái mà lo sợ sao?  

– Ta tên là Lưu Hổ, về sau còn xin Chu sư huynh chiếu cố nhiều hơn! Người trẻ tuổi kia liền vội vàng nói. Thực lực của hắn chỉ 37 tướng cũng không tính là cường đại gì: – Chu sư huynh! Mời đi theo ta, chúng ta lập tức xuất phát!  

Tuy rằng Chu Hằng gọi hắn là sư huynh, nhưng hắn cũng không dám thực sự tự cho mình là sư huynh, điểm chừng mực ấy hắn vẫn phải có.  

Hai người sóng vai đi tới một đoạn đường, sau đó liền thấy phía trước có sáu gã nam nhân, hoặc đứng hoặc ngồi chồm hổm, nhưng cũng nhìn ra được, những người này là cùng một nhóm, đều mặc trang phục màu xanh.  

– Lưu sư huynh! Một gã thanh niên tiến lên đón, nói: – Người kia là ai mà ra vẻ lớn như vậy, hại chúng ta chờ lâu như vậy!  

– Đừng nói nhảm, vị này chính là Chu sư huynh Chu Hằng! Lưu Hổ vội vàng nghiêm nghị khiển trách.  

– Chu Hằng? Là Chu Hằng đánh phá kỷ lục kia ư?  

– Thiệt hay giả?  

Những người khác đều ào tới, dù sao không phải mỗi người đều đã gặp Chu Hằng, tự nhiên cũng không phải mỗi người đều có thể liếc mắt một cái nhận ra hắn.  

– Đương nhiên là thật! Ta tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ lại nhận sai! Lưu Hổ nguýt mọi người một cái, nói: – Được rồi được rồi! Không phải vừa rồi đều la hét muốn lên đường sao, vậy thì nhanh lên!  

– Xuất phát! Xuất phát! Mọi người đều cười nói. Thời điểm chạy đi này không thể liên hệ cảm tình với vị nhân vật cường mãnh Chu Hằng này sao?  

…  

– Ca! Ca! Tên khốn Chu Hằng kia rời học phủ rồi! Kim Hoán Thành chạy vào như con gió lốc, kêu lên với một nam nhân diện mạo tương tự với hắn, nhưng rõ ràng bình tĩnh, uy nghiêm hơn: – Ca! Huynh nhất định phải báo thù cho đệ, làm thịt tên khốn kia!  

Kim Hoán Thành này chính là tên thiếu gia quần áo lụa là đụng phải Chu Hằng trên đường đi báo danh, sau khi hắn bị giáo huấn nho nhỏ một phen, liền ghi hận trong lòng đối với Chu Hằng. Vốn trước đó hắn cũng không biết Chu Hằng là ai, nhưng sau khi khảo hạch tân sinh kết thúc, Chu Hằng vinh quang đi lên đài với thân phận xếp thứ hai, liền bị hắn liếc mắt một cái nhận ra được.  

Thấy kẻ thù tự nhiên hắn đỏ mắt!  

Đáng tiếc, Chu Hằng vẫn luôn ở trong học phủ không có rời đi, hắn cũng không làm gì được. Hai tháng trước khi Chu Hằng phá vỡ kỷ lục phủ đầy bụi đã lâu, lại làm cho hắn tức giận đến cái mũi đều sai lệch, đập phá sạch các thứ trong phòng!  

Nhưng đây là tự mình thiệt thòi!  

Hắn là con của Tinh Thần Vương, còn có chút thế lực nhỏ, hắn cho mấy tên chó săn suốt ngày nhìn chằm chằm chỗ cổng ra vào học phủ, chính là theo dõi đợi Chu Hằng đi ra ngoài.  

Hiện tại, rốt cục hắn đợi được một ngày này.  

Đương nhiên hắn không có khả năng đi đấu trực tiếp với Chu Hằng, mà phải nhờ tới đại ca của hắn ra tay!  

Kim Hoán Nhật là đệ tử ở Tinh Vương Viện, hơn 500 năm trước ở Minh Tiên Viện tiến vào Tinh Vương Viện, hiện giờ tu vi có được 16 viên tinh tú!  

Xem theo số lượng tinh tú, người này khi còn ở Minh Tiên đánh hạ cơ sở cũng không kiên cố, bởi vì có thể được xưng là thiên tài ít nhất cũng phải có được 50 thần tướng, như vậy vừa đột phá vào Tinh Thần Cảnh là có thể có được 50 viên tinh tú!  

Nhưng rào cản của Tinh Thần Cảnh này ngăn chặn hết chín thành Minh Tiên, có thể đột phá cũng là đại hỷ sự thắp hương bái tạ ông bà rồi!  

Tư chất của Kim Hoán Nhật cũng không được tốt lắm, hắn có thể đột phá Tinh Thần Vương chính là 500 năm trước gặp được một cơ duyên, chuyện này là bí mật của hắn, hắn tuyệt đối không nói cho bất kỳ kẻ nào biết.  

Hắn nhìn lướt qua đệ đệ của mình, có một tia khinh thường, nhưng ai bảo tên này là đệ đệ ruột thịt của mình, cũng không thể một bàn tay đập chết hắn được?  

– An tâm một chút chớ nóng vội, trước đi tìm hiểu xem tiểu tử này đi nơi nào!  

– Đệ đã tìm hiểu qua, tên kia nhận một nhiệm vụ đi Kỳ Vân Sơn! Kim Hoán Thành nói.  

Kim Hoán Nhật không khỏi liếc nhìn tên đệ đệ bất tài này một cái, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc: không nghĩ tới tên đệ đệ này cũng không ngu xuẩn như hắn tưởng tượng. Hắn gật gật đầu, nói: – Uy nghiêm của Kim gia ta tuyệt đối không cho phép khinh nhục, ta sẽ đích thân đi giết hắn!  

Kim Hoán Thành lập tức vui mừng, chỉ cần ca ca ra tay, Chu Hằng hẳn phải chết không thể nghi ngờ!  

Tinh Thần Vương muốn giết Minh Tiên còn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay ư?  

…  

Một chỗ khác ở học phủ, Bàng Thiếu Long nằm ở trên giường giống như Cương thi. Hắn bị Chu Hằng đánh đứt toàn thân xương cốt, hai tháng nay đều chưa có hoàn toàn phục hồi. Tuy nhiên, người ta có tiền có thế có khác, rõ ràng hắn bị đoạt đi thẻ bài chiêu sinh, lại mất đi hết thảy năng lực hành động, nhưng vẫn được học phủ tuyển chọn!  

Hắn nhìn ra nơi cửa nói: – Đi nói cho cha ta biết, Chu Hằng đã rời học phủ, mục tiêu là Kỳ Vân Sơn!  

Nơi cửa, bóng đen nhoáng lên một cái…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.