Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 964: Ngột ngạt



Liễu Duẫn Nhi cái hiểu cái không, Chu Hằng cũng không có hứng thú quản người khác, đề tài này tự nhiên cũng theo đó hơi ngừng.  

Liễu Thi Thi khôi phục tính cách nàng nóng hừng hực rất nhanh, nghiêm chỉnh cảnh cáo đối với Chu Hằng một phen, về tới chỗ thuộc về của nàng. Thực ra Liễu Duẫn Nhi cũng có tư cách như vậy, nhưng nàng căn bản không muốn nhìn thấy Lâm Hiến Dương, chỉ ôm Tiểu Hỏa đứng xa xa.  

Đinh Toàn lại lưu lại, bởi vì hắn diện mạo kỳ quái, tới chỗ nào đều không được đãi kiến, ngược lại Liễu Duẫn Nhi chưa hiểu nhiều, cũng không cảm thấy bộ dáng hắn có gì không ổn, ngược lại thấy thú vị.  

Chu Hằng cũng không phải người trông mặt mà bắt hình dong, để Đinh Toàn hứng thú nói chuyện, lôi kéo Chu Hằng nói trên trời dưới biển.  

Loại này đại gia tộc đi ra ngoài thiếu gia tự nhiên không đơn giản, Đinh Toàn chỉ là diện mạo có điểm lấm la lấm lét, nhưng làm như thương nhân hậu đại, nhãn lực của hắn thực ra so với đại bộ phận nhân đều phải độc, đều phải chuẩn!  

Người khác chỉ kính sợ phía sau Chu Hằng có một vị cường giả cấp Hắc Động, lại coi thường tu vi Chu Hằng Tinh Thần Đế, căn bản không kết giao cùng hắn. Nhưng Đinh Toàn lại không hề áp lực, hắn chính là một cái thương nhân thông minh lanh lợi mà không phải võ giả ngạo khí.  

Hắn cảm thấy Chu Hằng có thể đầu cơ kiếm lợi, mà hay hơn chính là, hiện tại cũng chỉ có một mình hắn đưa ra cành ô- liu hướng Chu Hằng!  

Tên này chẳng những diện mạo lấm la lấm lét, nói chuyện cũng cực kỳ khôi hài, Liễu Duẫn Nhi thường thường bị hắn chọc cho cười duyên khanh khách, ngay cả Chu Hằng đều không kìm nổi mỉm cười. Tuy nhiên, ánh mắt Lâm Hiến Dương lại như đứng ngồi không yên, luôn nhìn chằm chằm Chu Hằng, để hắn cực không thoải mái!  

Con lừa đen thấy thế, đứng dựng chân sau lên, dựng thẳng hai móng trước hoa một chút.  

Nó vốn muốn đưa ngón tay giữa ra, nhưng một con lừa dựng thẳng ngón giữa như thế nào? Đành phải lung tung khoa tay múa chân một chút, ý tứ ra được là được rồi.  

Ánh mắt Lâm Hiến Dương càng lạnh hơn, khóe miệng nhếch, lộ ra một tia cười lạnh.  

– Chu huynh, ta duy trì ngươi, đuổi thất công chúa tới tay, để Lâm Hiến Dương khóc đi! Đinh Toàn nói với Chu Hằng. Một bộ dáng như thân huynh đệ.  

Chu Hằng liếc nhìn Liễu Duẫn Nhi, không khỏi rùng mình một cái, hay là thôi đi, nuôi không nổi a!  

Cuộc so tài bắt đầu tới gần, mọi người cũng chậm chậm yên tĩnh lại, mỗi người trở lại trận doanh mình, trên cơ bản đều đủ đội hình mười người. Không giống bọn Chu Hằng, chỉ có mỗi vài cái.  

ads  

– Chu huynh, gia phụ dặn dò ta nhất định phải lấy tốp 10, nếu không sẽ đánh chết ta, ta không nói chuyện phiếm cùng các ngươi! Đinh Toàn cũng chắp tay hướng Chu Hằng, sau khi chào hỏi hướng về Liễu Duẫn Nhi, về tới trận doanh mình.  

Lại vài phút sau, một đạo kẻng vang lên, mở màn cuộc so tài săn bắn lần này.  

Cuộc so tài lần này tổng cộng mười ngày liên tục, đánh chết yêu thú ghi điểm, một đầu yêu thú Tinh Thần Cảnh tính một phần, một đầu yêu thú Thiên Hà Cảnh tính một trăm phân, yêu thú chẳng phân biệt được tiểu cảnh giới. Dù sao yêu thú không có tinh tú, thiên hà, không dễ phân chia.  

Ở dưới áp bách của Đại Nhật Lưu Ly Kính, mọi người đều mất đi năng lực phi hành, hơn nữa tốc độ chạy cũng giảm nhiều, để trận đấu có trì hoãn đáng sợ hơn.  

Trong cuộc so tài, cho phép người dự thi đấu đá, thậm chí giết người đều được, tuy nhiên rất nhiều con cái quyền quý hoặc là thiên tài siêu cấp đều ở trong danh sách bảo vệ, một khi những người này gặp được nguy hiểm. Đại Nhật Lưu Ly Kính sẽ phát ra sức mạnh to lớn ngưng hẳn chiến đấu.  

Tỷ như Lâm Hiến Dương, Đinh Toàn, Liễu Duẫn Nhi, những người này đều ở trong danh sách bảo vệ, bị chăm sóc trọng điểm, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, nhưng bộ hạ bọn hắn tuyệt đối không có ưu đãi như vậy.  

Cuộc so tài săn bắn, không chỉ đấu cùng với yêu thú, lại còn đấu với người.  

Tuy nhiên trận đấu bắt đầu nửa tiếng trước không cho phép nội đấu, tách mọi người ra, miễn cho một đầu yêu thú cũng không săn được đã chết hơn phân nửa. Chính là bởi vì cuộc so tài săn bắn này tương đối hung hiểm, học sinh không có bối cảnh không dám tham gia, miễn cho đã chết còn chết vô ích,.  

Liễu Duẫn Nhi đã nghĩ mượn hoàng cung vệ đội, nhưng bởi vì khóe miệng không nghiêm tiết lộ tin tức, đành phải lui mà cầu tìm tới Chu Hằng.  

– Chu tiểu tử, có người đi theo chúng ta! Đi một đường sau, con lừa đen nói.  

Chu Hằng gật đầu, hắn cũng cảm ứng được, chỉ là không nói ra mà thôi.  

– Ai nha ai nha? Liễu Duẫn Nhi cưỡi ở trên người của Tiểu Hỏa, hết sức tò mò nói.  

– Tám thành có liên quan cùng vị hôn phu ngươi! Chu Hằng cười cười.  

– Phi, bổn cung không cần phu quân đại tinh tinh, người ta còn nhỏ! Liễu Duẫn Nhi không vui nói.  

Nửa tiếng lặng yên trôi qua, bọn Chu Hằng cũng xâm nhập đến trong thâm sơn, bắt đầu từ nơi này, uy lực Đại Nhật Lưu Ly Kính bắt đầu phát huy được, để tốc độ tất cả mọi người đều trở nên thong thả, tự nhiên cũng bao gồm yêu thú ở bên trong.  

Cuộc so tài săn bắn, chính thức bắt đầu.  

Yêu thú phân bố rất có quy luật, vòng ngoài yếu, bên trong mạnh, mỗi thứ đội ngũ đều có thể căn cứ thực lực của chính mình quyết định đến tột cùng nên xâm nhập đến chỗ nào. Mà ở chỗ sâu nhất dãy núi, có một đầu yêu thú Tuệ Tinh Cảnh bị thương nặng, so với Thiên Hà Đế đỉnh phong hơi mạnh hơn chút, cũng không phải không có khả năng bị đánh chết.  

Đánh chết đầu yêu thú này, có thể được 5000 phân!  

Vận khí của bọn Chu Hằng hắn không tồi, vẻn vẹn chỉ một phút sau bọn họ gặp đầu yêu thú thứ nhất. Đây là một đầu Huyết Ngạc, dưới bụng sinh 6 chân, nhưng bất quá là Tinh Thần Cảnh, chính là 1 phân.  

Nhưng vào lúc này, một đạo nhân ảnh bay ra, với chi thế sét đánh không kịp bưng tai đánh chết đầu Huyết Ngạc này!  

Chu Hằng, Liễu Duẫn Nhi đều ngẩn ra, nhao nhao nhìn lại người nọ.  

Đây là một cái nam nhân trung niên chừng ba mươi tuổi, dáng người hơi gầy, mang trên mặt vẻ âm trầm, nhìn thấy Liễu Duẫn Nhi, hắn hơi hơi khom người, nói: – Thuộc hạ Mã Minh Nguyên ra mắt công chúa điện hạ!  

– Ngươi làm gì thế muốn cướp con mồi chúng ta? Liễu Duẫn Nhi cả giận nói.  

– Thuộc hạ phụng mệnh thiếu chủ, một đường bảo hộ Công chúa! Mã Minh Nguyên ôm quyền nói, giọng điệu tuy rằng cung kính, nhưng ánh mắt lại phát động khiêu khích hướng về Chu Hằng.  

– Bổn cung không cần ngươi bảo hộ, ngươi mau cút ngay cho bổn cung! Liễu Duẫn Nhi tức giận, Lâm Hiến Dương thật sự rất xấu, bản thân nàng ở trong danh sách bảo vệ, làm sao có thể gặp phải nguy hiểm?  

Lâm Hiến Dương rõ ràng muốn cho điểm số nàng dưới cùng, gây ra một cái cười to  

– Thuộc hạ được thiếu chủ dặn, chỉ có thể không tuân lệnh công chúa điện hạ! Mã Minh Nguyên áy náy nói, nhưng thái độ lại cường ngạnh vô cùng.  

Chu Hằng nhướng mày, Lâm Hiến Dương cũng quá khốn nạn đi, chính hắn là Thiên Hà Đế, lại dẫn theo một đống lớn Thiên Hà Đế là thủ hạ, còn cần lo lắng bị Liễu Duẫn Nhi vượt qua ở điểm?  

Đây rõ ràng là người ghê tởm!  

Hắn đã cầm Lan Tâm Cốt Thảo, tự nhiên phải xuất lực, liền đứng ra, nói: – Lập tức rời đi, ta không giết ngươi!  

Mã Minh Nguyên hơi biến sắc mặt, trên tay Chu Hằng có một kiện Cấm khí Tuệ Tinh Cảnh, đây là chuyện ai cũng biết, lúc trước một kiếm chém giết Thiên Hà Đế! Cấm khí cũng không cấm dùng ở trong này a! Chỉ là đánh chết yêu thú không tính điểm mà thôi!  

Sau lưng người ta có bối cảnh cấp Hắc Động, cho Mã Minh Nguyên gan lớn như trời cũng không dám ra tay đối với Chu Hằng, mà Liễu Duẫn Nhi lại là Công chúa, hai người này đều không phải Mã Minh Nguyên chọc nổi.  

Hắn chỉ là phụng mệnh Lâm Hiến Dương đến, để chi đội ngũ Liễu Duẫn Nhi một điểm đều không chiếm được, cuối cùng biến thành một truyện cười.  

Mục đích có hai, để Liễu Duẫn Nhi biết cho dù chính mình là Công chúa, nhưng một ngày nào đó nàng phải gả tới Lâm gia, chỉ là vợ Lâm gia mà thôi. Mặt khác chính là chấn nhiếp Chu Hằng, để tiểu tử này hiểu được đạo lý cường long không áp địa đầu xà!  

Ngươi có bối cảnh cấp Hắc Động thì thế nào? Đại Tần đế quốc có năm vị cường giả cấp Hắc Động, cường giả phía sau ngươi xuất hiện cũng phải tuân thủ quy củ đế quốc!  

– Hắc hắc hắc! Mã Minh Viễn cười lạnh vài tiếng, thân hình lui ra phía sau, rất nhanh thì biến mất vô tung.  

– Hắn đi rồi? Con lừa đen hỏi.  

– Hẳn không! Chu Hằng lắc đầu, lần này Mã Minh Viễn thu liễm khí tức, cố ý che dấu hành tích, hắn và con lừa đen đều yếu một cái cảnh giới, không thể cảm ứng được sự tồn tại của đối phương, nhưng Chu Hằng luôn luôn có cảm giác bị người nhìn chằm chằm có, bởi vậy hắn kết luận Mã Minh Nguyên chỉ là núp trong bóng tối.  

Hiển nhiên, đối phương cũng sẽ không dễ dàng bị phát hiện như vậy.  

– Thử một chút thì biết!  

Bọn họ tiếp tục đi tới, cũng không lâu lắm liền gặp đầu yêu thú thứ hai, ở khu vực này sẽ gặp phải yêu thú Tinh Thần Cảnh, Tiểu Hỏa lập tức đánh tiếp, thần thú uy thế toát ra, yêu thú cùng cảnh giới run rẩy, căn bản không thể chống cự.  

Nhưng khi Tiểu Hỏa muốn phun lửa kết thúc, hưu, một mũi tên bắn lén lại đến, chiếu vào sọ não yêu thú! Mũi tên này vô cùng mạnh, phốc một chút trực tiếp xuyên thấu đi ra từ chỗ cằm yêu thú, tiếp tục vọt tới Tiểu Hỏa.  

– Gâu Tiểu Hỏa kêu một tiếng, vừa vặn bị bắn. May mà, nó là thần thú thiên địa, nguyên bản da dày thịt chắc, mạnh nhất chính là thân thể phòng ngự, cộng thêm cũng đạt tới Tinh Thần Cảnh viên mãn, một mũi tên này đánh cho nó rên liên tục, cũng không tạo thành bị thương quá nặng.  

Ánh mắt của Chu Hằng bỗng nhiên trở nên lạnh lùng, đây là Mã Minh Nguyên bắn tên trộm!  

Đối phương biết nếu ở gần người, hắn có cấm khí chém giết Thiên Hà Đế, bởi vậy chỉ dám núp bắn tên trộm ở phía xa!  

Không thể không nói, thủ đoạn này thập phần hữu hiệu!  

Mã Minh Nguyên là Thiên Hà Đế, công kích tầm xa tuy rằng chỉ có thể phát huy một phần mười, thậm chí một phần trăm chiến lực, nhưng nếu chém giết yêu thú Tinh Thần Cảnh còn không phải dễ như trở bàn tay?  

Hiển nhiên, trước đó Lâm Hiến Dương đã dạy tuỳ cơ hành động.  

– Chu tiểu tử, làm sao bây giờ? Muốn bổn tọa dùng Thuấn di phù văn rời đi nơi này hay không? Con lừa đen cũng không thích nói, nhưng bị một cái Thiên Hà Đế trốn âm thầm đảo loạn, bọn họ thật không có cách nào.  

– Không cần! Chu Hằng lập tức lắc lắc đầu – Ngươi và Tiểu Hỏa bồi tiếp thất công chúa tiếp tục săn bắn, ta đi làm ít chuyện!  

– Chu tiểu tử, ngươi muốn Con lừa đen sáng mắt lên.  

Chu Hằng cười lạnh gật đầu, Lâm Hiến Dương phái người tới quấy rối, hiện tại cho ngươi tự nhận quả báo, cho ngươi nếm thử chút lợi hại của Lạc Nhật Cung!  

– Thất công chúa, chúng ta tạm thời tách ra, mấy ngày nữa hội hợp!  

– Ngươi đi đâu? Liễu Duẫn Nhi không hiểu nói.  

– Đi theo người của chúng ta chỉ có một, chúng ta tách ra, hắn cũng chỉ có thể đi theo phương hướng một người trong đó! Hơn nữa, ta cũng muốn cấp Lâm Hiến Dương một kinh hỉ!  

Chu Hằng lộ ra một chút tươi cười.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.