Diệu Âm có lẽ chẳng qua là trùng hợp, dù sao thế giới to lớn vô kỳ bất hữu (không thiếu chuyện lạ), cũng không coi là kỳ quái gì.
Chẳng qua trừ Diệu Âm ra, bên người nàng còn có vị nữ tử gọi là Bích nhi kia, đây không khỏi cũng có chút không thể nào nói nổi. Bốn người một bộ dạng? Ngay cả quan hệ cũng giống nhau? Trùng hợp cũng không phải trùng hợp đến trình độ như thế.
Giờ phút này, Diệu Âm đang cùng vị nữ tử gọi là Bích nhi kia tiến vào một kiến trúc thật lớn giống như hoàng cung, mất đi bóng dáng.
Nhưng chỉ cần như vậy đã làm cho Lăng Vân đủ để xác nhận, hai người này quả thật chính là Diệu Âm và Bích nhi của Tử Vân đế quốc Quang Ngọc học viện!
- Tinh cầu của Tịch Lưu Quang, truyền tống trận căn bản không cách nào khởi động, cho dù là Kiếm Thánh cường giả, dùng mọi cách cũng không thể ly khai cái tinh cầu kia tiến vào vũ trụ, hai người Diệu Âm và Bích nhi làm sao có thể?
Lăng Vân cau mày suy tư.
Một lát sau, hắn lại từ vấn đề này liên tưởng đến một vấn đề khác:
- Người của Thần chi liên minh đối phó với ta, đơn giản là vì nghiệm chứng từ trên người của ta sự tồn tại của thần linh, nghĩ biện pháp đánh vỡ giam cầm của thần linh ly khai phiến tinh cầu kia, nếu như có thể cho bọn hắn cơ hội một lần ly khai tinh cầu, bọn họ tất nhiên sẽ không bỏ qua một lần hành động...
Vừa có truyền tống trận, đại đa số bát, cửu giai cường giả, toàn bộ sẽ lựa chọn tạm thời ly khai tinh cầu kia, đi vào vũ trụ lịch lãm, dù sao bọn họ khẩn cấp cần công pháp tu luyện sau bát giai để đánh sâu vào cảnh giới càng cao.
Những bát, cửu giai cường giả này vừa đi, tinh cầu của Tịch Lưu Quang không thể nghi ngờ sẽ an toàn hơn, đến lúc đó an tâm ở trên đó tu luyện, không cần lo lắng thời khắc có đại phiền toái tìm tới cửa.
Để cho Tử khởi động truyền tống trận giúp người này khẳng định không thể nào, như vậy truyền tống trận mà Diệu Âm các nàng sử dụng không thể nghi ngờ sẽ trở thành lựa chọn duy nhất của mình.
Nghĩ vậy, Lăng Vân lập tức chỉ hướng đình viện thật lớn mà Diệu Âm vừa tiến vào:
- Đó là địa phương nào?
Vu Hóa nhìn đình viện Lăng Vân chỉ. Ngữ khí cung kính đáp:
- Đó là một trong tứ đại thất cấp môn phái thống trị một nửa Phong Diệp tinh chúng ta- Mộc Linh phái. Cũng chính là mục tiêu của chúng ta lần này.
- Mộc Linh phái? Một thất cấp môn phái. Quản hạt nửa tinh cầu?
- Đúng vậy các hạ. Nghe nói Mộc Linh phái này sau lưng có thế lực cường đại làm chỗ dựa. Cho nên dù hắn chiếm cứ một nửa lãnh thổ tinh cầu nhưng ba thất cấp môn phái khác lại không dám quá mức càn rỡ.
Thất cấp môn phái...
Thất cấp môn phái tất nhiên là có Thánh Kiếm Sư trấn giữ. Nếu như Lăng Vân tùy tiện dùng linh thức tiến hành phương vị dò xét. Tất nhiên sẽ khiến cho Thánh Kiếm Sư cường giả trong thất cấp môn phái kia bất mãn. Vạn nhất động tay thì với trạng thái Kiếm hồn bây giờ bị thương của hắn, tuyệt đối là không lấy được chỗ tốt.
Muốn tìm kiếm một chút Diệu Âm và Bích nhi rốt cục làm sao đi tới khỏa tinh cầu này thì phải tiến vào Mộc Linh phái. Nếu mạnh mẽ xông vào là không thể...
- Vừa lúc, ta cũng muốn ở Mộc Linh thành ở một đoạn thời gian, nếu vào cùng các ngươi sẽ không mang đến phiền toái gì chứ.
Vu Hóa vừa nghe, nhất thời mừng rỡ nói:
- Các hạ có thể ở lại trong đội chúng ta, bọn ta cầu cũng không được, lại có cái gì phiền toái.
Hắn lập tức nói:
- Để tiện cho việc các hạ xuất nhập Mộc Linh phái, bọn ta cả gan mời các hạ trở thành Khách khanh trưởng lão của Huyền Uyên phái ta, chẳng biết Huyền Uyên phái có may mắn ấy hay không?
Lăng Vân gật đầu.
Nếu như không cùng Huyền Uyên phái có một điểm quan hệ. Muốn đi vào Mộc Linh phái thật là có chút bất tiện.
Trong lòng Vu Hóa ngầm vui mừng, liền vội vàng hỏi:
- Các hạ, tại hạ mạo muội hỏi một câu, ngài bây giờ chức nghiệp nằm ở giai đoạn nào...
Bây giờ hắn vận dụng Kiếm nguyên công kích mặc dù sẽ tạo thành tổn thương nhất định đối với Kiếm hồn, nhưng chỉ dùng để tự bảo vệ vẫn là không thành vấn đề. Nếu như bất động xử dụng Kiếm nguyên, bằng vào kiếm kỹ bao hàm quỹ tích... Thực lực lẽ tất nhiên sẽ không thua kém với một vị ngũ giai Đại Kiếm Sư.
Ngũ giai... Thực lực quyết định đãi ngộ, nếu như mình muốn ở Mộc Linh phái dễ dàng làm việc, xuất nhập tự nhiên, ngũ giai có lẽ còn có chút không đủ.
- Lục giai.
Trong miệng Vu Hóa phát ra một trận kinh hô bị đè nén:
- Lục giai.
Lục giai cường giả a, Huyền Uyên phái chưởng môn nhân cũng mới là tứ giai tu vi thôi. Ở Phong Diệp tinh thất giai Thánh Kiếm Sư đã nằm ở trạng thái vô địch, lục giai tuyệt đối thuộc về đỉnh phong cấp bậc tồn tại. Nếu như có thể có một vị lục giai cường giả làm chỗ dựa, cho dù là mạnh như Mộc Linh phái cũng không dám giống như trước tùy tùy tiện tiện điều động mấy đệ tử chiêu đãi mình.
Bất kỳ ai khác cũng đều mừng rỡ không dứt, vì môn phái mình có thêm một vị lục giai cường giả mà cao hứng.
Mặc dù lục giai cường giả này chẳng qua là tạm thời.
Lục giai cường giả trấn giữ, Mộc Linh phái nhất mạch đãi ngộ lập tức phát sinh biến hóa thật lớn.
Đầu tiên những người chấp sự tiếp nhận bái thiếp thấy chẳng qua chỉ là tứ cấp môn phái Huyền Uyên phái, còn có chút không thèm để ý. Lấy thực lực Mộc Linh phái, quản hạt tứ cấp môn phái không có một ngàn cũng có tám trăm. Chẳng qua sau khi bọn hắn nhìn đến trên bái thiếp, nhất thời bị dọa cho hoảng sợ.
Một Huyền Uyên phái nho nhỏ đúng là có vị lục giai cường giả.
Điều này cho dù là đặc biệt chịu trách nhiệm tiếp đãi khách tới tổng chấp sự cũng ngồi không yên, vội vàng chạy ra cung kính đón Huyền Uyên phái nhất mạch ba mươi ba người đi vào.
Bằng vào ảnh hưởng của Lăng Vân vị lục giai Đại Kiếm Sư này, Huyền Uyên phái tứ cấp môn phái mỗi lần tới tổng môn đều ở tại đê cấp trạch viện, lần đầu tiên được sắp xếp đến cao cấp trạch viện, một chỗ hào hoa đình phủ so với Bích U Các cũng không thua kém.
Lăng Vân cũng không đem tính toán của mình nói cho đám người Huyền Uyên phái, bọn họ dù sao cũng không thuộc cùng thế giới với mình, vẫn là ít liên lụy bọn họ thì tốt hơn.
Bọn họ đến không lâu, Tổng môn tỷ thí cũng đã bắt đầu.
Tổng môn chia làm niên khinh (tuổi trẻ) tổ cùng hòa niên trường (tuổi trung niên) tổ, căn cứ danh thứ của các phái tỷ thí để xác định những phái này trong vòng mười năm phải giao nộp cung phụng bao nhiêu.
Thực lực càng mạnh, giao nộp cung phụng càng ít, về lâu dài thì thực lực môn phái tự nhiên càng ngày càng mạnh. Mà thực lực càng yếu, giao nộp cung phụng cũng càng nhiều, dần dần môn phái bắt đầu không chịu nổi gánh nặng, do đó suy tàn. Đây là một loại ác tính tuần hoàn vô cùng tàn khốc, nhưng cũng chỉ có thông qua phương pháp như thế, mới có thể kích thích người của những chi nhánh môn phái này cố gắng tu luyện, tăng cường thực lực tổng môn.
Những môn phái không tiến thủ, cuối cùng kết quả chỉ có thể có một- bị loại trừ, sau đó bị những môn phái khác thôn tính.
Đang trong lúc tỷ thí, ánh mắt Lăng Vân lập tức xuyên qua như con thoi ở bên trong Mộc Linh phái tìm kiếm hai người Diệu Âm và Bích nhi.
Chẳng qua Mộc Linh phái là một thất cấp môn phái, trú địa chiếm cứ to lớn, không chút nào thua kém với cả Hải Sâm Lâm gia. Tại một chỗ thật lớn như thế, lại không thể phóng thích ra linh thức của mình không chút kiêng kỵ đánh giá mọi nơi, nên liên tục bảy ngày tới lại không có bất cứ thu hoạch gì.
Trong bảy ngày, đệ tử trẻ tuổi của Huyền Uyên phái cũng tỷ thí một hồi. Bọn họ vốn là nhất giai thực lực, sau khi thực lực đề thăng nhất giai cuối cùng ở trên trận đấu đại phóng quang thải, mặc dù cách cướp lấy đệ nhất còn kém xa, nhưng ở trong tứ cấp môn phái lấy được thành tích lại là có một không hai.
Trong đó vị nữ đệ tử trẻ tuổi Mộ Hi một mực hầu hạ Lăng Vân tức thì được Mộc Linh phái trưởng lão chịu trách nhiệm xem cuộc chiến vừa ý, thu làm đệ tử, toàn bộ Huyền Uyên phái cũng vì vậy được miễn mười năm cung phụng, kết quả như thế làm cho Huyền Uyên phái trên dưới đều reo mừng.
Vu Hóa làm sao cũng không nghĩ đến, mình lúc đó nhất thời tâm thiện, trên đường chạy tới Mộc Linh phái cứu một người, cuối cùng vì mình lại mang đến cho môn phái lợi ích to lớn như thế. Chẳng những trong môn phái có đệ tử được Mộc Linh phái trưởng lão xem trúng miễn mười năm cung phụng, còn được một bộ công pháp có thể không ngừng khai thác tiềm lực tự thân, chỉ cần duy trì lâu dài xuống Huyền Uyên phái bọn họ sớm muộn sẽ ở trên Phong Diệp tinh đại phóng quang thải.
Đại bỉ tiến hành chín ngày, Lăng Vân là nhất vô sở đắc (người duy nhất không thu hoạch gì), điều này không khỏi làm cho hắn nghi ngờ đám người Diệu Âm có phải đã rời khỏi Mộc Linh phái rồi hay không.
- Đại bỉ ngày này, ta cũng không thấy qua bóng dáng hai người các nàng, nhưng hai người cũng không phải là người tới tham gia tỷ thí. Mà Mộc Linh phái ngoại vi ta cũng đã tìm kiếm toàn bộ một lần, bây giờ còn lại khu vực nội bộ... Xem ra hai người Diệu Âm, quan hệ cùng Mộc Linh phái có chút không đơn giản.
Ngay trong lúc hắn suy tư, sáu cỗ khí thế khổng lồ chợt từ phía chân trời xa xôi truyền đến, trong nháy mắt vượt qua mười dặm hư không, đem toàn bộ trú địa của Mộc Linh phái bao phủ ở bên trong, áp bách khổng lồ không chút kiêng kỵ phóng thích, trực tiếp làm cho nhóm kiếm sĩ bên trong Mộc Linh phái ứng phó không kịp gặp sức nặng trùng trùng, miệng phun máu tươi ngã xuống. Cho dù là một ít cường giả đạt tới Kiếm Sư cảnh giới, cũng là sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt sợ hãi nhìn lên trên hư không.
- Thánh Kiếm Sư!
Hơn nữa từ hành động của hắn xem ra nhất định là người tới không có thiện ý. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn
Sáu cỗ khí tức càn quét ở Mộc Linh phái không cố kỵ chỗ nào, nhưng toàn bộ Mộc Linh phái lại không có bất cứ phản ứng nào, phảng phất trong nháy mắt tất cả cao thủ trong phái toàn bộ trầm mặc, mà ngay cả một cỗ khí thế Đại Kiếm Sư cũng không toát ra, chớ nói chi là Thánh Kiếm Sư cường đại hơn.
- Là Cuồng Phong tông, Thiên Lôi phái cùng Hồng Trần giáo!
Một ít kiếm sĩ nhìn trên bầu trời sáu đạo thân ảnh nhanh chóng tới gần, trong lúc nhất thời có chút bối rối.
Chẳng qua, phía sau sáu đạo thân ảnh lần nữa xuất hiện hơn một ngàn đạo thân ảnh, sắc mặt mọi người lập tức trở nên vô cùng trắng bệch.
Hơn một ngàn đạo thân ảnh, thậm chí toàn bộ là thông qua phương thức phi hành trong hư không chạy tới, nói cách khác, đây hơn ngàn người này thậm chí toàn bộ là Đại Kiếm Sư cấp bậc cường giả.
Sáu vị Thánh Kiếm Sư, hơn một ngàn vị Đại Kiếm Sư, hơn nữa vừa lộ diện liền hạ sát thủ với người của Mộc Linh phái, cao thủ ba phái tới đây mục đích đã biểu đạt rất rõ ràng.
Lúc này, Huyền Uyên phái Vu Hóa cũng không biết thông qua phương pháp gì tìm được Lăng Vân, cười khổ nói:
- Các hạ, xem ra chúng ta đi không phải lúc, vừa lúc gặp Phong Diệp tinh thất cấp thế lực đại tẩy bài.
Lăng Vân nhíu mày. Mộc Linh phái một môn phái chiếm cứ khu vực của ba thất cấp môn phái, đổi lại là ai cũng sẽ không vui. Chẳng qua, trước mắt nhiều năm như vậy bốn phái đều sống yên ổn vô sự, vì sao hôm nay lại đột nhiên phát sanh biến cố?
Nơi này nhất định có nguyên nhân gì.
Sáu vị Thánh Kiếm Sư cùng hơn một ngàn Đại Kiếm Sư tề tụ trên bầu trời Mộc Linh phái, liên tiếp nổi lên bàng đại khí thế tùy ý tung hoành tàn sát, giống như một tòa sơn nhạc vĩ đại, hung hăng đặt ở đỉnh đầu tất cả Mộc Linh phái đệ tử, trực tiếp ép tới khiến bọn họ không thở nổi.
Đối với hết thảy việc này, Mộc Linh phái phảng phất không hề có cảm giác, lẳng lặng thừa nhận gắt gao áp chế của sáu vị Thánh Kiếm Sư cùng hơn một ngàn vị Đại Kiếm Sư.
Hồi lâu sau, một tiếng hỏi thăm giống như từ trên trời tới mới chậm chạp truyền ra từ bên trong Mộc Linh phái:
- Bạo Phong các hạ, Khiếu Lôi các hạ, Vô Trần các hạ, xem bộ dáng ba vị đã dùng hành động nói ra đáp án của mình cho chúng ta.
- Ba phái chúng ta nhẫn nại Mộc Linh phái các ngươi đã lâu rồi, đừng tưởng rằng sau lưng ngươi có người đứng sau chúng ta sẽ sợ ngươi. Mộc Linh phái các ngươi chẳng qua cũng chỉ là thất cấp môn phái, hà đức hà năng (có tài có đức gì) còn muốn chiếm cứ cả Phong Diệp tinh, cuồng vọng hạn ba phái ta trong một tháng hướng ngươi cúi đầu xưng thần!? Nằm mơ đi thôi! Ha ha ha ha!
- Đúng, có thủ đoạn gì cứ việc làm ra đi, ba phái chúng ta sợ các ngươi sao.
- Nếu các ngươi hồ đồ ngu xuẩn, Huyền Ẩn các hạ, đã làm phiền ngươi.
- Huyền Ẩn?
Lăng Vân nhướng mày
Nếu như hắn không nhớ lầm, vị phó hội trưởng của Kiếm Sư công hội mời mình hai lần kia, gọi là Huyền Ẩn.