Hồn sư đạt tới Hồn Thánh cấp bậc về sau, đã đủ để bản thân tự hào mình đã tiến nhập tầng thứ cường giả của Đấu La Đại Lục. Tuy rằng còn xa xa không cùng một cấp bậc với Phong Hào đấu la, nhưng Hồn Thánh đã có đủ lực lượng để mang tới một hồi tai nạn hủy diệt.
Hồn Thánh so với Hồn Đế chỉ cách nhau một cấp bậc nhưng lại mạnh mẽ hơn rất nhiều. Bởi vì trở thành Hồn Thánh đồng nghĩa với việc nắm giữ võ hồn chân thân.
Võ hồn chân thân là trạng thái võ hồn hoàn toàn hóa thành chân thực tồn tại, cùng với thân thể của hồn sư tạo thành một thể thống nhất, để hồn sư có thể triển khai cực hạn uy lực mà võ hồn của mình có thể mang lại. Cho nên có thể nói Hồn Thánh là cánh cửa tối quan trọng để bước vào tầng thứ cường giả của mảnh đại lục này.
Tam Gia Minh mang tới năm vị Hồn Thánh, không còn nghi ngờ, bọn chúng hiển nhiên muốn ngày hôm nay đem Mộng gia toàn lực áp chế xuống, dùng vũ lực tước lấy Mộng gia quyền chưởng khống Hỏa Thần thành. Chỉ cần hoàn thành một bước này, mặc dù không biết khi nào Thành Chủ hồi thành, chỉ cần trong thời gian Hạo Thiên Trì xuất thế, Hỏa Thần thành cùng Hạo Thiên Trì đã là vật trong túi riêng của Tam Gia Minh.
Mộng gia gia chủ Mộng Tử Hinh là người cương trực cùng kiên định, mặc dù đối phương số lượng Hồn Thánh gấp đôi bên hắn, song phương lực chiến hội không thể nào cân bằng, thế nhưng hắn trong lòng từ lâu đã ra quyết định.
Muốn đem Mộng gia hủy diệt, vậy thì trước tiên phải bước qua xác của Mộng Tử Hinh ta.
Ngay khi Mộng Tử Hinh phóng lên trời, một vị trưởng lão Mộng gia đứng cạnh Mộng Hồng Nhan cũng lập tức theo sau. Trưởng lão này tên gọi Mộng Du Hòa, là vị trưởng lão Mộng gia duy nhất đạt tới Hồn Thánh tu vi ngoại trừ Mộng Tử Hinh ra.
Bất quá, cục diện hai đấu năm, phần thắng thực sự không nghiên về phía Mộng gia bọn hắn.
Trên dưới Mộng gia nhân không khỏi nuốt xuống một ngụm nước bọt, hôm nay trận chiến này chính là quyết định vận mệnh Mộng gia bọn họ. Bất quá, Hồn Thánh tầng thứ loại này chiến đấu, bọn hắn dĩ nhiên không có tư cách xen vào. Dù có muốn giúp hai người gia chủ nhưng hiện tại lực bất tòng tâm.
Ngay cả Mộng Hồng Nhan mặc dù tu vi không thấp, nhưng vẫn như cũ cắn môi chịu đựng. Nàng trong lòng âm thầm cầu khẩu, không biết tên đó có thể tới kịp lúc hay không.
Lâm Khang nhìn thấy Mộng gia hai vị cường giả phóng lên, hắn trong mắt dĩ nhiên không chút hoảng sợ. Trái lại còn làm ra vẻ mặt cực kỳ khinh thường.
“Tử Hinh, hôm nay ngươi đã quyết định cùng Tam Gia Minh bọn ta chống lại, hậu quả như thế nào hẳn ngươi phải biết.”
Lâm Khang cười cợt nhìn Mộng Tử Hinh đang phóng tới nói.
Mộng Tử Hinh cũng không có để ý tới, bước vào cấp độ này bản thân hắn đã tu luyện được một viên đạo tâm kiên định. Thủ đoạn khiêu khích bình thường dĩ nhiên không cách nào lây động được.
Sau lưng Mộng Tử Hinh, đệ ngũ hồn hoàn sáng lấp lánh, trên tay hắn một thanh cự đại quyền trượng cũng thuận theo lóe lên một cái, hóa thành một đầu Hỏa Long trực tiếp bắn thẳng tới năm người Lâm Khang.
“Đúng là đồ võ biền, chỉ thích đánh không thích nói chuyện.”
Một bên Minh An Đường, đường chủ Minh An lên tiếng nói. Dứt lời, hắn bước lên một bước, sau lưng bảy cái hồn hoàn lập tức dâng lên, võ hồn đồng thời phóng thích mà ra. Ngay sau đó, đệ lục hồn hoàn của hắn phát sáng.
Cánh tay phải của Minh An đột nhiên bành trướng lên, trong nháy mắt đã to gấp ba lần bình thường. Minh An hít mạnh một hơi đem đầu Hỏa Long đang bay tới hung hăng một quyền oanh vào.
ẦM!
Hỏa Long của Mộng Tử Hinh đã ngưng tụ đến mực chân thực, bất quá nó vừa cắn tới liền bị một quyền của Minh An đánh lõm một bên đầu, thế nhưng Hỏa Long cũng không chịu thua kém, miệng rồng há ra cắn một cái vào cổ tay đối phương.
Hỏa diễm cuồn cuộn từ Hỏa Long lập tức bộc phát khiến Minh An hai mắt kinh hãi, cũng may Hỏa Long đã bị trúng đòn nếu không tình hình Minh An có lẽ không tốt như bây giờ.
Minh An vội vàng chấn tỉnh lại, sau lưng hắn đệ ngũ hồn hoàn sáng lên, tức thì cánh tay còn lại cũng hóa to ra, sau đó vỗ thẳng vào phần đầu còn lành lặn của Hỏa Long, hai kích liên tục này đem Hỏa Long đầu lâu trực tiếp đánh nát.
Hỏa Long tan biến đi làm Minh An thân thể đang hứng chịu hỏa diệm cũng giảm bớt đi mấy phần, thế nhưng hắn còn chưa kịp vui sướng thì trước mặt đã phóng tới thêm ba đầu Hỏa Long nữa.
Con mẹ nó!
Minh An thấy một màn này liền kinh hồn bạt vía, một đầu Hỏa Long đã khó đối phó như vậy, bây giờ lại có thêm ba đầu Hỏa Long nữa, chẳng phải muốn nướng chết hắn sao. Đối phương dĩ nhiên, cường hãn đến như vậy.
Mộng Tử Hinh dù sao bước chân vào cấp bậc Hồn Thánh đã nhiều năm, so với Hồn Thánh bình thường thì mạnh hơn nhiều lắm. Mà ba vị gia chủ tam đại gia tộc ở đây đối với Mộng Tử Hinh cũng tương đối am hiểu, chỉ có Minh An là người ngoài, cho nên vừa giao chiến với Mộng Tử Hinh liền ăn không ít khổ.
Minh An ánh mắt bất đắc dĩ nhìn qua phía sau bốn người, chỉ thấy Hầu Tử là người đầu tiên động.
Minh An Đường gia nhập Tam Gia Minh là do Hầu Tử gia chủ Hầu gia này mời tới, cho nên đích thân hắn liên thủ đối phó với Mộng Tử Hinh là hợp tình hợp lý.
Cho dù là Lâm Khang hay Liễu Minh cũng không muốn đi trêu chọc Mộng Tử Hinh đang điên cuồng bên kia.
Hầu Tử cùng Minh An liên thủ với nhau, dĩ nhiên ép được Mộng Tử Hinh thế công mãnh liệt. Mà Mộng Du Hòa trưởng lão còn lại cũng không giống như Mộng Tử Hinh mạnh mẽ như vậy, miễn cưỡng cùng Âm Khâu Tổ thủ lĩnh, Lục Âm đại chiến một hồi bất phân thắng bại trên không trung.
Kế hoạch tiến triển như dự định, Lâm Khang Liễu Minh hai người liếc nhau một cái, chân đạp hư không thẳng xuống đám Mộng gia nhân ở bên dưới mà đi.
Bây giờ Lâm Khang cùng Liễu Minh hai tên Hồn Thánh còn đang rảnh tay, tự nhiên sẽ đối với Mộng gia nhân bên dưới gây khó dễ. Cho dù Mộng Tử Hình không muốn cũng đành bó tay bất lực, dù sao hắn đang bị hai tên Hồn Thánh vây công, nhất thời không thể nào trong thời gian ngắn thoát ra được.
“Cảnh Chân, Hồng Nhan. Trông cậy vào hai ngươi.” Mộng Tử Hinh bất đắc dĩ kêu khổ.
Mộng gia nhân đám người còn lại bên dưới, trong đó dĩ nhiên có trưởng lão tu vi đạt tới Hồn Đế, nhưng chân chính so với Lâm Khang cùng Liễu Minh chân chính Hồn Thánh hàng thật giá thật, bọn họ dũng khí bước lên chiến đấu còn không có a.
Lâm Khang hai người nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, hắn quét mắt một vòng, tựa như cao cao tại thượng nhân vật quét mắt xuống đám chúng sinh hèn mọn vậy. Ánh mắt này không khỏi làm người ta có cảm giác chán ghét.
“Ồ, Mộng tiểu thư, đã lâu không gặp.”
Lâm Khang ánh mắt rơi trúng Mộng Hồng Nhan, nhất thời cười ha hả nói. Hắn làm sao không biết Mộng tiểu thư danh tiến mấy năm gần đây nổi như cồn.
Hạo Thiên Trì bí cảnh chuẩn bị xuất thế, Hỏa Thần thành các đại gia tộc đều muốn đưa trong tộc tuổi trẻ thiên tài tiến nhập lịch lãm. Mộng Hồng Nhan tự nhiên cũng có một cái danh ngạch. Với thiên phú của nàng, Lâm Khang từ đầu chí cuối đều xem nàng như cái gai trong mắt.
Mộng Hồng Nhan từ khi thức tỉnh võ hồn lần hai, thiên phú đã xa xa vượt qua đám thiếu niên Lâm gia ba nhà. Cho nên vừa nhìn thấy Mộng Hồng Nhan ở trong đám người Mộng gia, Lâm Khang trước tiên liền muốn làm khó.
Mộng Hồng Nhan tất nhiên biết ý đồ của hắn, bất quá hiện tại nàng không có thừa hơi đi lo cho an nguy của mình, dù sao hôm nay nàng có thoát được thì trên dưới Mộng gia không tránh khỏi thảm cục.
Hiên ngang bước tới, Mộng Hồng Nhan nhìn thẳng vào Lâm Khang hai người, trừng mắt nói:
“Lâm Khang, Liễu Minh hai người các ngươi đừng được nước làm tới. Nếu như gia gia của ta ở đây, các ngươi còn không giống rùa đen hay sao.”
Lâm Khang nghe vậy nhất thời tỏ vẻ giật mình nghiên đầu ngó nghiên bốn phía xung quanh, một lát sau lại nhìn nàng nói:
“Gia gia của ngươi ở đâu tiểu nha đầu, ngươi kêu hắn ra đây dập đầu ba cái ta sẽ tha cho Mộng gia các ngươi một tia nối dõi tông đường.”
“Ngươi...” Mộng Cảnh Chân nghe đối phương xúc phạm gia gia, lại càng xúc phạm Mộng gia, trong người hắn nộ hỏa nhất thời không kiềm chế được mà bộc phát.
Hỏa Tinh Quyền Trượng võ hồn xuất hiện trên tay, liền một con Hỏa Viêm Cự Mãng hung hăn cắn tới Lâm Khang hai người.
Mộng Cảnh Chân một năm vừa qua tu vi tịnh tiến không ít, hiện tại chí ít đã tiệm cận Hồn Đế cấp bậc, cho nên Hỏa Viêm Cự Mãng này khí thế so với khi giao đấu cùng Vân Chính Thiên mạnh hơn nhiều.
Mộng Cảnh Chân ở trong gia tộc địa vị tuyệt nhiên không thấp, chính là nhờ một thân thiên phú cường hãn này. Nếu không phải Mộng Hồng Nhan thức tỉnh võ hồn lần hai, đem Hỏa Tinh Quyền Trượng tiến hóa thành Thất Thải Quyền Trượng, có lẽ trong tương lai Mộng gia gia chủ là của Mộng Cảnh Chân hắn.
Bất quá Mộng Cảnh Chân không vì điều này mà căm hận Mộng Hồng Nhan, trái lại hắn đối với đứa em gái này lại cực kỳ yêu thương. Sẵn lòng vì nàng mà trở thành cánh tay mặt đắc lực, vì đại nghiệp của gia tộc mà phò tá.
Hỏa Viêm Cự Mãng chỉ là đệ nhất hồn kỹ, so với Hỏa Long của Mộng Tử Hinh trên kia còn kém rất xa, nhưng đệ nhất hồn kỹ lại có thể sản sinh ra lực áp bách như vậy, tương đương hiếm thấy.
Ngay khi Mộng Cảnh Chân vừa động thủ, đông đảo Mông gia nhân hướng tứ phía mà tản ra. Hỏa Viêm Cự Mãng là hồn kỹ công kích mang tính quần thể, mà Mộng Cảnh Chân hiện tại không có tâm trí đi lo lắng cho từng người, hắn chỉ có thể tận lực phát huy uy lực đến cực hạn mà thôi.
Bởi vì đối thủ của hắn, là hàng thật giá thật Hồn Thánh a.
“Ngu xuẩn.” Liễu gia gia chủ Liễu Minh nhìn thấy Mộng Cảnh Chân đánh tới, hắn nhếch mép một cái trực tiếp phóng lên. Cánh tay giơ ra liền đem Hỏa Viêm Cự Mãng bóp nghẹt phần cổ.
Xuất thủ chính xác như vậy, đã tương đương bất phàm.
Bất quá, Hỏa Viêm Cự Mãng của Mộng Cảnh Chân lực sát thương không phải thế mạnh của nó, mà chân chính sự cường đại của đệ nhất hồn kỹ này chính là khả năng giam cầm.
Liễu Minh vừa bóp cổ Hỏa Viêm Cự Mãng, hắn lập tức cảm thấy có chuyện không đúng. Nguyên bản Hỏa Viêm Cự Mãng to lớn đột nhiên tựa như hòa tan ra, hóa thành một dòng suối hỏa diễm đem thân thể hắn bao phủ lại.
Đại chiến với Vân Chính Thiên một trận kia, Hỏa Viêm Cự Mãng khả năng giam cầm dễ dàng bị đánh bại, Mộng Cảnh Chân thất bại lần đó đã đúc kết được không ít kinh nghiệm quí báu. Căn bản Hỏa Viêm Cự Mãng mang trong mình là hỏa nguyên tố, nếu như để hỏa nguyên tố duy trì hình dạng cự mãng, như vậy hỏa nguyên tố sợi dây liên kết sẽ bị yếu đi, rốt cuộc tiện nghi cho đối thủ.
Vì vậy để gia tăng khả năng giam cầm của hồn kỹ này, Mộng Cảnh Chân liền thay đổi một chút, đó là để Hỏa Viêm Cự Mãng tồn tại ở dạng nguyên tố hòa tan, qua đó làm tăng khả năng liên kết của các nguyên tố, mang tới lực giam cầm mạnh mẽ hơn nhiều.
Vốn dĩ hồn kỹ này là để dành sau này gặp lại Vân Chính Thiên, cùng hắn so tài một lần nữa mới triển khai, không ngờ hôm nay bất đắc dĩ phải triệt để vận dụng.
Liễu Minh trong nháy mắt bị hỏa nguyên tố giam cầm, mặc dù bản thân hắn có tu vi Hồn Thánh, nhưng hồn kỹ của Mộng Cảnh Chân cổ quái như vậy, vẫn là lần đầu hắn được gặp.
VÙ VÙ!
Mộng Cảnh Chân ở bên ngoài điên cuồng đem hồn lực truyền vào hỏa diễm tù lung kia, hy vọng có thể bằng vào sức của mình đem Liễu Minh thiêu đốt cho trọng thương. Có như vậy mới có thể mở ra cho Mộng gia một cái sinh lộ.