Không thể dùng mắt thường để đo đạc tà hồn lực phẩm chất bên trong cơ thể một tên tà hồn sư, mà chỉ có thể thông qua một loại phương pháp đặc thù tiến hành thể nghiệm. Lấy hoàng phẩm là cấp thấp nhất, tăng dần lên lam, bạch, hắc, huyết và cao nhất chính là tử phẩm. Càng sở hữu phẩm chất tà hồn lực càng cao chứng tỏ tà hồn sư đó tiềm năng càng mạnh, sau này địa vị trong tổ chức tất nhiên sẽ không thấp.
Thang đo này cũng được dùng để xác định thứ bậc của Tà Hồn Điện. Tỷ như Đường Tâm, La Hổ đều là hắc cấp lãnh đạo, còn Lão Tà, Tinh Xà chỉ là bậc lính lác lam cấp, bạch cấp.
Bất quá, không phải ngươi sinh ra sở hữu hắc phẩm tà hồn lực thì nhất định sẽ trở thành hắc cấp lãnh đạo trong Tà Hồn Điện, muốn thăng chức trong cái tổ chức này cũng còn tạo ra cống hiến nhất định a.
La Hổ dẫn theo Vân Chính Thiên đến một gian mật thất ở sâu dưới lòng đất, bên trong mật thất tối đen như mực, lại có mùi ẩm mốc khắp nơi.
“Thắp nến lên.” La Hổ ra lệnh.
Vân Chính Thiên cẩn thận thắp từng ngọn nến tại bốn góc phòng, lúc này ánh sáng đã đầy đủ, hắn mới phát hiện tại dưới nền nhà trồi lên một đám dây nhợ, nhìn qua không khác gì dây leo hoặc rễ cây của một đại cổ thụ nào đó.
Không biết tại sao nhìn thấy đám dây leo cùng rễ cây này, trong người Vân Chính Thiên có một cỗ cảm giác quen thuộc kỳ lạ.
Ngoài trừ đám dây nhợ đó, thì trong mật thất chỉ còn lại một cái màn hình gắn ở sát góc tường, thứ kim loại này có lẽ dùng để hiển thị kết quả sau khi quá trình kiểm tra kết thúc.
“Ngồi xuống chỗ đó, phóng thích ra tà hồn lực của ngươi đồng thời thả lỏng cơ thể, để mặc cho rễ Hắc Ám Cổ Thụ quấn quanh.”
La Hổ trầm giọng nói.
Thì ra, đây chính là Hắc Ám Cổ Thụ bộ rễ. Bất quá tại trăm dặm xung quanh thành lũy này rõ ràng không tồn tại một cây cổ thụ nào đáng ngờ, vậy mà ngay chính giữa phòng lại có thể đâm lên bộ rễ vĩ đại của nó. Không lẽ nói, Hắc Ám Cổ Thụ vốn sinh trưởng ở một chỗ khác và bộ rễ của nó phát triển đến mực vượt cả trăm ngàn dặm để đến chỗ này.
“Có phải ngươi đang đoán xem Hắc Ám Cổ Thụ vị trí nằm ở đâu hay không?” La Hổ đột nhiên hỏi.
Vân Chính Thiên theo bản năng gật gật đầu. Thấy vậy, La Hổ cười khà khà, nói:
“Năm xưa lần đầu kiểm tra tà hồn lực phẩm chất, ta cũng có cùng suy nghĩ giống ngươi. Bất quá, hiện tại những thứ này ngươi vẫn chưa có tư cách để biết. Sau này đạt tới cấp độ cao hơn, kiến thức sẽ tự động mở ra. Đừng nghĩ vớ vẫn nữa, thả lỏng tinh thần đi.”
Trong đầu Vân Chính Thiên nghe thấy thanh âm La Hổ từ từ nhỏ dần, sau đó một mảnh không gian tịch mịch bao phủ trí óc hắn. Từng sợi dây leo, rễ cây bắt đầu dịch chuyển. Tại trong ánh sáng le lói của căn mật thất, bọn chúng tựa như những đầu hắc xà, đang không người trèo lên trên người Vân Chính Thiên.
La Hổ đã tự động lùi xa ra mép phòng, ánh mắt không giấu được vẻ chờ mong. Nếu như Vân Chính Thiên có thể sở hữu huyết phẩm chất, hoặc chí ít đạt tới hắc phẩm chất thì hắn lần này giao dịch với Tử Anh đã có lời rồi. Còn nếu như chỉ là bạch phẩm chất, xem như lần này huề vốn. Dù sao Kiệt Quỷ đồ đệ tâm ý nhất của hắn năm đó cũng chỉ đạt tới bạch phẩm chất mà thôi.
Đến khi hắc xà hoàn toàn đem Vân Chính Thiên bọc kín lại, một con hắc xà trực tiếp cắm vào sau gáy của hắn. Mãnh liệt chấn động truyền khắp trung khu thần kinh, ngay tại tinh thần hải của hắn cũng cuồn cuộn dậy sóng. Ma hạch bên trong cơ thể bạo động dữ dội, bàng bạc hắc lực thẩm thấu ra bên ngoài, đem toàn bộ ánh nến trong mật thất thổi tắt đi.
Tại bên trong cái kén làm bằng dây leo và rễ cây kia, Vân Chính Thiên gân xanh nổi đầy mặt, dĩ nhiên không nghĩ tới kiểm tra hồn lực phẩm chất lại đau đớn đến như vậy. Hắn cũng đã minh bạch lý do tại sao ma lực từ Ma Giới thoát đến có thể dễ dàng đem hồn lực đồng hóa, trở thành tà hồn lực. Bởi vì hai thứ lực lượng này, vốn dĩ không cùng một đẳng cấp.
Muốn kiểm tra phẩm chất một loại lực lượng đến từ không gian xa lạ kia, há lại có thể đơn giản như kiểm tra trị số tinh thần lực.
Một phút trôi qua, La Hổ ở bên ngoài, một vòng kinh ngạc xuất hiện trong đáy mắt. Hắn đã chứng kiến không biết bao nhiêu tà hồn sư tới nơi này kiểm tra phẩm chất tà hồn lực. Theo lẽ thường mà nói, thời gian kiểm tra càng lâu, tà hồn lực bạo động càng dữ dội thì phẩm chất càng cao. Thế nhưng bản thân hắn năm xưa đạt tới hắc phẩm chất cũng chỉ vỏn vẹn một phút chịu đựng đau đớn. Mà Vân Chính Thiên từ khi bắt đầu kiểm tra cho tới hiện tại, đã vượt hơn một phút từ lâu.
“Không lẽ là thật, hắn phẩm chất còn vượt cả ta?” La Hổ trong lòng mừng thầm.
Bất quá, niềm vui của hắn chỉ duy trì vỏn vẹn vài hơi thở. Cho đến khi thời gian đã hơn ba phút, La Hổ trong lòng đã nóng như có lửa thiêu đốt.
Con mẹ nó, rốt cuộc đến khi nào mới dừng lại. La Hổ thầm mắng, mặc dù thời gian kiểm tra lâu như vậy là dấu hiệu đáng mừng, thế nhưng không biết chừng có thể sinh ra sự cố nào đó không lường trước được.
Huyết phẩm chất người đạt được, thời gian để xác định chính là ba phút chịu đựng a. Còn mặt trên tử phẩm chất rốt cuộc như thế nào, La Hổ còn không có biết.
Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua, mấy phút thời gian này cũng chính là La Hổ thời khắc chờ đợi dài đằng đẳng nhất trong kiếp người của hắn. Mặc dù hắn không phải vì Vân Chính Thiên tính mệnh mà lo lắng, hắn chỉ đang sợ món hàng của mình vừa mới đầu tư chưa kịp kiếm lời đã hỏng mà thôi. Đối với tà hồn sư, không tồn tại khái niệm tình cảm.
“A. Mười lăm phút, đã mười lăm phút rồi. Vân Chính Thiên, ngươi rốt cuộc là cái giống gì vậy?”
La Hổ giống như phát điên, ở bên ngoài gian mật thất đi qua đi lại, chờ đợi tên tiểu tử bên trong hoàn thành kiểm tra quá trình.
Hắn vào đó, thế mà đã trọn vẹn mười lăm phút.
Cót!
Vào thời điểm La Hổ còn đang lấy đầu đâm rầm rầm vào tường cho đỡ sợ, tại bên trong gian mật thất rốt cuộc có động tĩnh. Dây leo cùng rễ Hắc Ám Cổ Thụ lại giống hắc xà trườn ra, để lộ bên trong một tên thiếu niên sở hữu nước đa trắng noãn, trên bề mặt càng là có một tầng ám quang bao phủ.
Hắn khoanh chân ngồi đó, mắt khép hờ, hàng mi khẽ rung động, tóc đen dài bồng bềnh trong không khí. Trên người hắn tỏa ra một loại đặc thù khí chất, ngay cả khi La Hổ vừa gặp lại hắn đều có cảm giác hít thở không thông, ý nghĩ muốn quy phục hiện lên trong đầu hắn.
“Làm sao có khả năng?” La Hổ thanh âm chấn kinh, lấy hắn tu vi tiếp cận Siêu Cấp đấu la tầng thứ, vốn dĩ không thể sinh ra cảm giác run rẩy trước một tên tiểu tử mới hai mươi tuổi đầu, tu vi còn chưa vượt qua Hồn Vương này.
Vội vã chạy tới nhìn màn hình treo tường sát góc, La Hổ ánh mắt không khác gì gặp ma.
Bởi vì kết quả trên màn hình hiển thị phẩm chất tà hồn lực mà Vân Chính Thiên vừa kiểm tra kia, dĩ nhiên không có cho biết hắn thuộc phẩm chất là màu sắc nào. Nhưng điểm làm La Hổ ánh mắt không khác gì nhìn thấy ma như vậy, đó chính là do một cái danh sách những người có cùng phẩm chất tà hồn lực với Vân Chính Thiên nằm ở góc dưới màn hình.
Danh sách này rất ngắn, danh tự cũng chỉ có một.
Tà Đế, đương đại Tà Hồn Điện Điện Chủ.
Chuyện gì xảy ra? Tên nhóc này, vậy mà phẩm chất tương đồng với chủ thượng. Không, không đúng, chủ thượng tà hồn lực phẩm chất là độc nhất vô nhị, là tà ma chi vương. Không thể xuất hiện người thứ hai mới đúng.
Vân Chính Thiên thanh tỉnh lại, nhìn thấy La Hổ ngây ngốc ở đó, hắn tỏ vẻ nghi hoặc hỏi:
“La đại nhân, ngài làm sao? Kết quả của ta không tốt?”
La Hổ khẽ giật mình, quay lại nhìn hắn, ánh mắt còn chưa hết kinh sợ, trong đầu vẫn miên ma suy nghĩ.
Tà Đế là bậc nào nhân vật, là chủ thượng của hết thảy tà hồn sư, là chân chính nhân loại người mạnh nhất. Hắn thành tựu Cực Hạn đấu la đã gần một trăm năm mươi năm nay, thậm chí bây giờ có lẽ đã siêu việt tầng thứ này, bước vào bán thần trình độ.
Tại tình huống một chọi một mà nói, Đế Thiên cũng không nắm chắc trăm phần trăm đem Tà Đế đánh bại. Còn Tam Đại Thần Nhân đỉnh đỉnh đại danh tại Nhân Vực kia thì không cần phải nói, phải cần ba người bọn hắn liên thủ mới có thể miễn cưỡng áp chế được Tà Đế. Vị Tà Đế này nếu chiến đấu ở trong hạch tâm Thú Vực, nơi có nồng độ tà hồn lực đậm nhất, có thể nói hắn sẽ đạt tới trình độ bất tử a.
Lý do Tà Đế mạnh như vậy, nguyên nhân trọng yếu là do hắn đối với tà hồn lực nắm giữ tinh thuần nhất phẩm chất. Vì vậy tà hồn lực có trong thiên địa mang đến cho Tà Đế tác dụng tăng phúc so với các tà hồn sư khác mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Mà hiện tại cái tinh thuần nhất phẩm chất dó, mơ hồ đang tồn tại trên người Vân Chính Thiên. Như vậy hỏi sao La Hổ không kinh hãi cho được.
Trước mắt hắn bây giờ, giống như nhìn thấy kẻ trong tương lai có khả năng nhất kế thừa Tà Đế a.
Trong đầu La Hổ đang suy nghĩ làm cách nào để khống chế Vân Chính Thiên theo đúng ý của mình. Chỉ cần tên tiểu tử này tương lai có thể đạt tới cấp độ kia, La Hổ thân là người chỉ dẫn ban đầu chắc chắn sẽ có công không nhỏ. Khi đó vinh hoa phú quý cả đời xài không hết a.
Thanh tỉnh lại tâm trí, La Hổ thu liễm tâm tình lại, lắc đầu nói:
“Ta không sao, kết quả của ngươi khá tốt, so với Kiệt Quỷ còn tốt hơn một bậc. Không nghĩ ngươi lại đạt tới hắc phẩm cấp độ, đồng dạng với ta. Chỉ cần nghe theo ta hướng dẫn, chắc chắn tương lai tiền đồ vô lượng.”
La Hổ dĩ nhiên giấu nhẹm đi kết quả thực sự, để Vân Chính Thiên không có vì vậy mà sinh ra tự cao tư thái, lúc đó hắn sẽ rất khó khống chế tên tiểu tử này. Mà chuyện ngu xuẩn như thế, La Hổ là kẻ tính toán tất nhiên không làm.
Vân Chính Thiên cũng không quan tâm lắm việc La Hổ che giấu mình, hắc lực của hắn nguồn gốc từ đâu mà có hắn là người rõ nhất, tin rằng thang đo do đám tà hồn sư này lập ra không đủ để đo lường được.
La Hổ tại trên máy tính làm một loạt thao tác kỳ lạ, mà hắn nói đó là đăng ký danh tính cho Vân Chính Thiên và gửi về tổng bộ. Tất nhiên tốn thêm một chút thời gian để che giấu phẩm chất thực sự của tiểu tử này.
Thân là hắc cấp lãnh đạo, La Hổ có một số quyền hạn nhất định, thế nhưng làm giả hồ sơ vẫn vô pháp thực hiện. Vì vậy La Hổ chỉ có thể nhất thời giả bộ sơ ý không điền đầy đủ thông tin mà thôi.
Keng!
Thao tác đăng ký hoàn tất, một cái huy chương rơi ra. Huy chương dâng hiến vì lam sắc, chính giữa huy chương là một chữ ‘tà’ được điêu khắc phi thường tinh tế.
Kể từ bây giờ, hắn chính là một tên lam cấp chiến sĩ Tà Hồn Điện, trực thuộc đội ngũ chiến sĩ dưới quyền quản lý của hắc cấp lãnh đạo La Hổ.