Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 335: Thiên phong chi chiến (3)



Thiên Phong chi chiến lần này nổ ra, bên tà hồn sư mang theo mười người thì đã tử trận một, trừ bỏ Vân Chính Thiên mặt dầy nội gián ra thì bọn chúng chỉ còn vỏn vẹn tám người. Mà lại không phải tám người đang ở đỉnh phong trạng thái, đa phần đều đã mỏi mệt vì tiêu hao không nhỏ hồn lực.

Nếu không nhờ ngoại viện hồn thú dẫn đầu bởi Tà Mâu Bạch Hổ và Chấn Thiên Thú thì đám Kiệt Quỷ có lẽ đã bỏ mình rồi. Tử Anh phái ra hai mươi hai hồn thú, trong đó cao cấp nhất tồn tại đã đạt tới hai vạn năm, còn lại đều không thấp hơn năm ngàn năm. Nhưng thực tế đã chứng minh, hồn thú chung qui so với nhân loại còn tồn tại khoảng cách về trí tuệ và chiến lược quá xa.

Cho dù áp đảo về nhân số nhưng vẫn như cũ không thể đem Khởi Minh cường giả nhanh chóng diệt sát, trái lại còn bị đơn giản bom khói làm đánh mất lí trí, điên cuồng công kích lẫn nhau, dẫn tới bị thương một số. Mà Kiệt Quỷ Hãm Thi cũng không thể phối hợp nhuần nhuyễn với mấy đầu hồn thú này được.

Tình hình trước mắt càng thêm thảm trọng hơn, Khởi Minh viện binh đã kéo tới, dẫn đầu là Đinh Hương, theo sau là Thiết Huyết, Hoang Cương cùng Đồng La tam đại bộ lạc cường giả

Ngoại trừ Đinh Hương tu vi Hồn Vương ra, cao tầng các bộ lạc đều là Hồn Đế cấp bậc tồn tại, dưới trướng bọn họ còn có không ít Hồn Vương theo sau tháp tùng.

Thiết Huyết bộ lạc lãnh đạo có hai người góp mặt, một người là gương mặt thân quen Thiết Lạp thống lĩnh, đứng sau hắn là một nam nhân tai to mặt lớn, nhìn không khác gì một đầu cự nhân hồn thú đang trong giai đoạn ấu niên kỳ, thân cao hơn hai mét, tương tá khôi vĩ, ẩn giấu bộc tác lực lượng khủng bố. Hắn là Thiết Huyết thủ lĩnh, Thiết Thiên Kỳ. Tu vi Hồn Đế đỉnh phong, đã tiếp cận Hồn Thánh bình cảnh.

Lần trước Thiết Lạp dẫn quân kiếm chuyện với Khôi Nguyên bộ lạc, bị đánh tan tác là do Thiết Thiên Kỳ đang trong giai đoạn bế quan, nếu không cũng sẽ không nhún nhường mà giao nộp một phần ba những thứ đã cướp. Còn hiện tại Thiết Huyết bộ lạc đã giao đủ hay chưa, chuyện này để sau hẵn nói. Chỉ biết rằng bây giờ bọn họ đã chung một chiến tuyến, đối mặt với những thứ không nên tồn tại.

Bộ lạc thứ năm gia nhập Khởi Minh là Hoang Cương bộ lạc, hôm nay đích thân thủ lĩnh Hoang Mãng tới cứu viện, đi theo còn có Hoang Phong thống lĩnh. Hai người bọn họ đích xác một đôi huynh đệ ruột thịt, huynh làm thủ lĩnh, đệ làm thống lĩnh, dẫn dắt Hoang Cương bộ lạc nổi đình nổi đám ở vùng phía Đông. Luận về cường lực, Thiết Huyết so với Hoang Cương còn thua một bậc.

Cuối cùng một cái bộ lạc gọi Đồng La bộ lạc kia, cũng xuất chinh tới hai vị cường giả. Bộ lạc này là cái thứ nhất nữ thủ lĩnh tại vị, Đồng Mẫn Tuệ. Đi theo nàng là Nguyên Gia Chú thống lĩnh. Đồng La bộ lạc tại Lưỡi Quỷ đại đạo, xếp hạng chỉ hơn một mình Khôi Nguyên bộ lạc mà thôi. Bất quá, hai người này đều có tu vi Hồn Đế sáu mươi sáu cấp, coi như không tệ.

Kiệt Quỷ, Hãm Thi thần sắc trở nên âm trầm, tuy rằng đối phương đến thêm sáu tên Hồn Đế cũng không cách nào đem hồn thú cùng tà hồn sư liên minh này một mẻ diệt gọn, bất quá chuyện này rõ ràng cản trở mục tiêu quan trọng của bọn chúng.

Nên nhớ tà hồn sư và hồn thú cùng nhau liên thủ, đó chính là muốn đem Thiên Phong bộ lạc giết cho máu chảy thành sông, còn bàn tới chuyện phân chia lợi ích sau khi chiến thắng. Để Tử Anh và La Hổ biết mọi chuyện khó thành công như vậy, hóa ra trước đó tất cả không khác gì trò hề.

Hai người bọn hắn đều là bạch cấp dũng sĩ, nếu như có thất bại, chịu trách nhiệm dĩ nhiên là hai người bọn hắn. Mà đây tuyệt đối không phải tội mà Kiệt Quỷ, Hãm Thi có thể dễ dàng gánh được.

Chết đi một cái Truy Tung Nhãn người sở hữu võ hồn Quỷ Tung kia, đã là tổn thất to lớn cho đội ngũ dưới trướng La Hổ rồi. Không thể để nhân số giảm bớt nữa.

Kiệt Quỷ ánh mắt nhìn qua Hãm Thi cùng Quỷ Kiếm bên cạnh, hạ giọng nói:

“Lần này bọn chúng có chuẩn bị, chúng ta tình báo cũng không có chính xác, vì vậy bây giờ tốt nhất là tìm đường thoát đi. Các ngươi có ý kiến gì không?”

Quỷ Kiếm nghe vậy cũng lắc đầu, tỏ ý tán thành ý kiến của Kiệt Quỷ. Về phần Hãm Thi thì hắn cũng không có phản bác gì, chỉ nghiến răng kèn kẹt nhìn đám người Thiên Chí Vỹ, mắt lộ vẻ không cam tâm.

Khốn nạn, ngày hôm nay quả thực xui xẻo, không phải vì tình báo tên hung thú Tử Anh kia đưa tới vô cùng thiếu chính xác, thì đã không dẫn đến tình trạng này. Lại chết thêm một cái Quỷ Tung, trở về làm sao ăn nói với La đại nhân.

Hãm Thi trong lòng thầm mắng. Nếu bọn hắn biết trước mấy cái bộ lạc này liên minh lại, vậy thì trực tiếp để Tử Anh cùng La Hổ động thủ là được rồi, cần chi nhọc xác như vậy.

Vào thời khắc then chốt, tà hồn sư tính cách bộc lộ càng thêm rõ ràng. Cho dù ngươi là dũng sĩ, chiến sĩ hoặc lãnh đạo tầng lớp, đối mặt với tử vong nguy cơ liền chỉ muốn tìm mọi cách bảo toàn tính mạng của mình trước hết, mặc kệ cho sau đó đại sự đổ vỡ hay gì đi chăng nữa.

Quỷ Kiếm Vân Chính Thiên giả bộ thở dài nói: “Là do phía hồn thú đưa tới thông tin không chính xác, chuyện này ta nghĩ La đại nhân cũng sẽ không trách ngươi. Chúng ta cần nhất là giữ mạng trở về, sau này cơ hội còn rất nhiều.”

Kiệt Quỷ nghe vậy, cũng bất đắc dĩ gật đầu: “Ngươi nói đúng. Truyền lệnh của ta, mọi người cố gắng thoát thân, tránh đối đầu với bọn chúng.”

“Rõ.” Tất cả hạ giọng đồng thanh đáp.

Hãm Thi chợt hỏi: “Vậy đám hồn thú thì sao, có cần nói một tiếng?”

Kiệt Quỷ lắc đầu thản nhiên nói: “Mặc kệ bọn chúng, đây là lỗi của Tử Anh, cho dù hắn có tìm đến chất vấn cũng không nói lại chúng ta. Vả lại ta nghĩ, bọn nó cũng nghĩ đến chuyện bỏ chạy rồi.”

Hồn thú tu luyện khắc khổ hơn nhân loại rất nhiều, vì vậy sở hữu một chút linh trí như Tà Mâu Bạch Hổ, Chấn Thiên Thú đều không nguyện liều cái mạng của mình vì một trận chiến không thể chiến thắng. Cho nên từ khi phát giác địch thủ đông hơn mình tưởng, nó đã nghĩ tới chuyện tạm thời lui binh.

Đinh Hương vừa nhìn liền biết đối phương đang muốn thoái lui, nàng tất nhiên sẽ không cho chúng toại nguyện, một tay giơ lên liền vung xuống, quát lớn:

“Toàn quân! Tấn công! Ưu tiên giết chết tà hồn sư.”

Dưới hiệu lệnh của nàng, trên dưới Khởi Minh đều hò hét vang dội, bọn họ không zXtSWcu khác gì thủy triều cuốn tới, bỏ qua mọi sự mệt mỏi vì chiến đấu đã lâu, thẳng vào trận địa của quân địch mà công kích.

Ở phía bên này, Kiệt Quỷ ánh mắt cả kinh, vội vàng hét lớn:

“Tận sức thoát đi, gặp lại tại doanh trại.”

Câu này của Kiệt Quỷ, còn thế hiểu là ‘mạnh ai nấy chạy, thân ai nấy lo.’

Vừa dứt lời, nguyên một đám tà hồn sư cùng nhau hóa thành hắc vụ, dùng tốc độ nhanh nhất của mình đào tẩu.

Vân Chính Thiên cũng không có do dự, cũng hóa thành lưu quang bắn theo sau một đạo hắc vụ, mà chủ nhân đoàn hắc vụ này, thình lình lại là Hãm Thi.

“Cản bọn chúng lại.” Thiên Chí Vỹ quát lớn, Phá Hồn Thương trên tay như một con hắc long phóng ra, vậy mà lướt qua chân một tên tà hồn sư xấu số, đem hắn thế lui trì hoãn lại.

Giang Tiểu Phi không bỏ lỡ cơ hội này, máu điên của hắn đã bốc lên đến não, một đôi ưng trảo vồ tới, đem thân thể tên tà hồn sư kia oanh nện xuống đất, kẹp chặt lại. Cùng lúc đó, đám người Đinh Hương cũng tới nơi, phố hợp bắt giữ hắn.

Ở một mặt khác, Thiết Thiên Kỳ sử ra võ hồn của mình, Thiết Quang Đao phát ra lấp lánh đao quang, hướng về phía mấy đạo hắc vụ đang điên cuồng phóng kia, một đao nặng tựa ngàn cân chém ra.

Sưu!

Đao quang mãnh liệt, đột phá siêu tốc độ lướt gió mà tới, phản phất dưới uy lực một đao này có thể bổ đôi một ngọn đồi nhỏ, khí thế hùng bá oanh nện vào lưng một tên tà hồn sư khác, đem hắn đánh bay thẳng vào trong rừng, máu tươi không quên cuồng phúng.

Tên Thiết Thiên Kỳ này, trong người chảy xuôi bản tính hung hăng của Thiết Huyết bộ lạc, vì chờ đợi quá lâu tự sinh ra lửa giận, bộc phát một đao vậy mà triệt để đánh bại đối thủ.

Thế nhưng không phải ai cũng có lực bộc tác mạnh mẽ như Thiết Huyết bộ lạc, những tên tà hồn sư khác thực lực cũng không thấp, đã liều mạng đào tẩu thì muốn giữ lại rất khó khăn. Rốt cuộc vẫn để bọn chúng chạy thoát, chỉ thu lại được hai tên xấu số ban nãy.

Tà hồn sư nhanh như vậy lựa chọn đào tẩu làm Tà Mâu Bạch Hổ cùng Chấn Thiên Thú hết sức ngỡ ngàng, vốn dĩ bọn chúng dự định sẽ chiến đấu, đến khi nào không chịu được thì mới lui. Vậy mà đối phương không hề báo trước, cứ như vậy rời đi, còn không phải phá vỡ hiệp ước thì là gì.

Rống lên một tiếng giận dữ, Tà Mâu Bạch Hổ triển khai hai hồn kỹ tăng phúc của mình, thân thể bành trướng đến hơn mười mét, dùng chính lực lượng của mình cản lại thế công của đám nhân loại kia.

Hống!

Chấn Thiên Thú cũng không có do dự sát cánh với Tà Mâu Bạch Hổ, nó há miệng gầm rống liên tục, âm ba sóng công kích trên phạm vi lớn lan tỏa ra, làm cho thế công như vũ bão của Khởi Minh tạm thời trì hoãn lại vài phần.

Nhiêu đây đã đủ để cho thuộc hạ của bọn chúng tháo chạy.

Mặc dù đứng ở hai chiến tuyến, nhưng hành động này của Tà Mâu Bạch Hổ và Chấn Thiên Thú đủ để người khác ngưỡn mộ. So với đám tà hồn sư chỉ biết có bản thân mình kia, những con vật này sống còn có tình có nghĩa, chí ít nhất vẫn là tinh thần trách nhiệm và tính đồng loại.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.