Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 445: Thiên Hoa Bạo Kích



Lỗ Kỳ vừa dứt câu, trên người huyết sắc đường vân càng thêm rõ rệt. Cơ hồ từ sau lưng hắn tại chỗ xương vai bất thình lình nhô lên hai khúc xương màu trắng. Lỗ Kỳ thuận tay nắm lấy, mạnh dạn rút ra.

Xoạt ——.

Cơ lưng của hắn lập tức rách toạt, máu tươi nương the hai khúc xương trắng bị kéo ra mà cuồng phún, cảnh tượng thật hãi hùng. Bất quá nhìn nét mặt hắn không chút nào đau đớn, tựa như sự tình này cùng hắn không chút liên quan.

Lúc Lỗ Kỳ đem hai khúc xương trắng giơ ra trước mặt, có thể nhìn thấy chúng nó có hình dạng giống như đoản đao đã được mài sẵn, có cán cầm, có hoa văn điêu khắc. Hắn đưa đoản đao lên gần miệng, lưỡi thò ra liếm một đường trên thân đao, chỉ thấy hoa văn trên đao cũng trở nên đỏ thẫm, tựa như Huyết Đao.

Đúng vậy, cái này đoản đao, tên gọi là Huyết Cốt Song Đao, là vũ khí thành danh của Lỗ Kỳ. Hai thanh đoản đao này không phải từ hợp kim rèn đúc mà thành, cũng không phải hồn đạo khí chế tác. Bởi vì cái này là chân chính Lỗ Kỳ cốt cách tạo ra.

Nhân loại có ba mươi sáu cái xương sườn, bất quá Lỗ gia sở hữu Hấp Huyết Ma Nhân, thân thể cấu trúc so với thường nhân khác biệt rất nhiều. Tỷ như hai khúc xương trắng trên tay hắn bây giờ, chính là xương sườn thứ ba mươi bảy, ba mươi tám. Thông qua tế tự luyện chế nhiều lần mà hình thành vũ khí phòng thân. Cùng Huyết Sắc Thánh Giá của Lỗ Hào đồng dạng một loại.

Chỉ khác một điều, Huyết Cốt Song Đao của Lỗ Kỳ chứa đựng man lực kinh khủng hơn Huyết Sắc Thánh Giá a.

Bởi vì là tự thân tế tụ luyện chế mà ra, cho nên Huyết Cốt Song Đao đối với bản thân Lỗ Kỳ cực kỳ phù hợp, từ xưa đã theo hắn nam chinh bắc phạt, uống máu không biết bao nhiêu kẻ thù, cho nên đao này đã sớm hình thành linh trí, vượt qua đao linh tầng thứ, sớm bước vào đao hồn cảnh giới tồn tại.

Không cần nghi ngờ, Lỗ Kỳ đích xác một cái khó xơi đối thủ, cũng là Mã Thiên Hoa từ trước đến nay mạnh nhất đối thủ.

“Hít.”

Nắm chặt song đao, Lỗ Kỳ khí tức bành trướng đến mức nghẹt thở, dưới chân địa địa sụt lún. Lấy vị trí hắn làm hạch tâm ngàn vạn vết nứt tựa như mạng nhện lan truyền ra.

Lỗ Kỳ tự thân tu vi hồn lực là chín mươi hai cấp tả hữu, tuy không phải cao giai Phong Hào đấu la thế nhưng không phải một cái hậu bối Hồn Thánh có thể chống đỡ được. Chính vì vậy bộc phát toàn bộ lực lượng ra, là muốn nhanh chóng đem hai cái phiền toái nữ nhân này chém giết.

Mã Thiên Hoa lẳng lặng huyền phù mà lên, đối mặt Lỗ Kỳ cấp bậc này cường giả cộng thêm nàng hồn kỹ đa phần là quần thể công kích, tự nhiên không thể đứng quá gần Ân Minh Tuyết để tránh mang tới ảnh hưởng không cần thiết cho đồng đội.

“Khặc! Ngươi đã muốn chết một mình, ta không còn gì để nói.”

Lỗ Kỳ vừa dứt lời, ánh mắt xẹt ra một tia thích thú, trên tay Huyết Cốt Song Đao vũ động, tùy tiện một đao chém tới.

Vù ——!

Một kích này ẩn chứa phong duệ đao mang, tại trong không khí hóa thành một đạo huyết sắc lưỡi liềm, bắn thẳng tới Mã Thiên Hoa vị trí.

Tâm tình không chút biến động, Mã Thiên Hoa trên tay nháy mắt bốc lên một đoàn hỏa diễm, sau lưng nàng bảy cái đuôi cũng lấp lóe ánh hào quang.

Kể từ khi đạt được võ hồn chân thân hình thái, còn không rõ vì sao lại xuất hiện thêm mấy cái đuôi như vậy, tuy nhiên Mã Thiên rõ ràng cảm nhận được. Số lượng đuôi phượng tăng thêm đã giúp nàng gia tăng uy lực của bất kỳ hồn kỹ nào mình sở hữu, đại khái phải tăng tới năm mươi phần trăm uy lực công kích.

Cho nên bây giờ, dù là yếu nhất hồn kỹ cũng mang lại kinh khủng lực lượng viễn siêu quá khứ.

Đệ nhất hồn kỹ, Phượng Hoàng Dục Hỏa.

Oành——.

Đao mang cùng hỏa diễm chạm nhau, đinh tai nhức óc âm thanh vang lên. Cuồng bạo sóng năng lượng nơi vị trí va chạm lan tỏa ra bên ngoài, một lát sau khói bụi mờ dần đi, chỉ thấy một đạo bóng hình xinh đẹp từ bên trong phân tách ra.

Là Mã Thiên Hoa.

Va chạm vừa rồi, chiếm thượng phong dĩ nhiên là Lỗ Kỳ. Ngay khi hắn một đao hạ xuống, liền một đao chém lên, nhất thời ép cho Mã Thiên Hoa bại lui liên tục.

Bất quá Mã Thiên Hoa cũng không phải quả hồng mềm, hỏa nguyên tố của nàng trình độ hiện tại chính là một ẩn số. Cho dù cường độ thân thể của Lỗ Kỳ có mạnh đến cách mấy cũng không dễ dàng đón nhận.

Nếu để ý nhìn kỹ, sẽ thấy Mã Thiên Hoa công kích tuy không thể so với Lỗ Kỳ cường, thế nhưng khả năng khống hỏa của nàng đã đạt tới lô hỏa thuần thanh. Mỗi một chưởng đánh ra đều góp phần đem hỏa diễm tung bay toán loạn, ngắn ngủi vài giây đã đem Lỗ Kỳ bốn phía xung quanh tràn ngập hoa lửa vờn quanh.

“Giở trò mèo?”

Lỗ Kỳ cũng không phải người ngu, hắn rất nhanh đã nhận ra xung quanh nhiệt độ kịch liệt tăng trưởng. Ngay cả hô hấp cũng muốn không thông bởi vì oxy đã bị hỏa diễm đốt cháy.

Hừm!

Hừ lạnh một cái, Lỗ Kỳ đã thu liễm lại đao quang, đồng thời tay áo phất lên, tức thì một đoàn huyết quang từ trong thể nội hắn ồ ạt tuôn ra, không ngừng đối với hỏa nguyên tố xung quanh tiến hành một hồi cắn nuốt.

Đúng là thôn phệ cùng cắn nuốt!

Mã Thiên Hoa thấy vậy, sắc mặt lập tức cả kinh. Nàng dĩ nhiên không nghĩ huyết quang kia lại có thể đối với hỏa diễm của nàng làm ra loại sự tình như vậy.

Lỗ gia đắc ý nhất nghiên cứu, đó chính là dung nhập oán niệm cùng tự thân huyết thống lực lượng. Rốt cuộc thành công chế tạo ra huyết quang. Bất quá huyết quang này không phải vô cùng vô tận, mỗi một lần tiêu hao là một lần đau khổ, nếu không tìm được nạn nhân để hấp huyết, huyết quang chi lực sẽ không thể sử dụng được a.

Có thể gọi huyết quang có đặc tính thôn phệ này là thiên phú hồn kỹ của Hấp Huyết Ma Nhân võ hồn.

Huyết quang thôn phệ phần lớn hỏa nguyên tố, trực tiếp làm cho Thất Vĩ Hỏa Phượng Hoàng hỏa quang ảm đạm. Mã Thiên Hoa bờ môi khẽ cong lên, ánh mắt tràn ngập kiên định chi sắc. Chính vào lúc này, sau lưng nàng đôi cánh phượng bỗng nhiên huy động, đem nàng thân thể lao lên trời cao.

“Muốn chạy?”

Lỗ Kỳ ngữ điệu khinh thường, hắn Huyết Cốt Song Đao thản nhiên vung xuống, hai đạo đao quang tựa như đạn ra khỏi nòng, chớp sáng đã hóa thành huyết sắc thập tự hình dáng, đối với Mã Thiên Hoa bóng lưng xé gió bắn đi.

Mã Thiên Hoa có thể cảm thấy sống lưng của mình trở nên lạnh lẽo, hỏa nguyên tố trong thiên địa lập tức chuyển động, đem thân thể của nàng bao phủ thêm một tầng phòng ngự, cứ như thế nàng kiên trì lao lên không trung.

Ầm, ầm ——.

Huyết sắc thập tự nện trúng vào hỏa nguyên tố vòng bảo vệ, ầm ầm hai tiếng nổ vang. Vòng bảo vệ vỡ tan, Mã Thiên Hoa trong miệng máu tươi cuồng phún, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ.

Lấy nàng hỏa nguyên tố chi lực hóa thành vòng bảo vệ, vậy mà vẫn không cách nào cản được công kích của Lỗ Kỳ. Phong Hào đấu la thật sự quá kinh khủng, tưởng như chỉ cần giơ tay nhấc chân là có thể đem nàng gạt bỏ. Nếu không phải bản thân nàng huyết thống có biến hóa, chỉ sợ một kích vừa rồi cũng đủ đem nàng đánh bại.

Phong Hào đấu la quả thực không hổ là đỉnh tiêm tầng thứ, cho dù Mã Thiên Hoa có thể nương nhờ huyết mạch mạnh mẽ miễn cưỡng đấu cứng, thế nhưng vẫn chân chính không cách nào thu hẹp được song phương chênh lệch. Vả lại lúc này Lỗ Kỳ còn chưa có đem võ hồn chân thân lấy ra.

Thế trận cục diện hoàn toàn nghiên về phía đối thủ. Bất quá Mã Thiên Hoa vẫn không có từ bỏ, nàng hàm răng trắng tinh cắn chặt, thân thể cứ thế lao vút lên không trung, tựa như trên đó có một thứ gì đó nàng không muốn bỏ lỡ.

“Ngươi có chạy đến cùng trời cũng không thể thoát khỏi bàn tay của lão phu. Mau chịu chết đi, ta sẽ đem ngươi xinh đẹp thi thể hảo hảo nghiên cứu. Ha ha ha!”

“Đê tiện.” Mã Thiên Hoa hừ lạnh một câu, tức thì tại trong không trung nàng cước bộ dừng hẳn. Lúc này nàng đã cách mặt đất hơn ngàn mét, cũng là độ cao cực hạn đối với tu vi của nàng bây giờ.

Sau lưng Mã Thiên Hoa, đệ lục hồn hoàn vào lúc này sáng lên. Một cột hỏa diễm quang trụ từ đỉnh đầu của nàng bắn thẳng lên, đem mây đen tà khí vần vũ trên đó hung mãnh xé rách ra một cái lỗ hổng.

Thú Vực nồng độ tà hồn lực so với Lưỡi Quỷ đại đạo lúc trước dày hơn nhiều, tốc độ khôi phục cũng cực kỳ nhanh. Dù là Vân Chính Thiên lúc còn vận dụng được Quang Minh Thánh Kiếm cũng không thể nào làm được như đối với Thiên Vực.

Cho nên mây mù tà khí trên không trung vừa bị nàng hỏa diễm quang trụ xé rách ra, đã lấy tốc độ cực nhanh khôi phục lại. Bất quá khoảnh khắc ít ỏi đó cũng đủ để thái dương chi lực phủ xuống.

Nàng không tiếc giá nào lao lên không trung, chính là vì điều này. Đón lấy thái dương chi lực.

Mã Thiên Hoa hai tay kết ấn, tức thì toàn bộ thái dương chi lực lập tức đối với nàng tụ tập, lại có cảm giác giống như hân hoan đón chào chủ nhân một loại.

Thất Vĩ Hỏa Phượng Hoàng chân thân, sau đuôi khinh động phất phới vẽ ra một đạo thất thải quang mang ngang trời. Thời điểm thất thải quang mang lần nữa dung nhập vào không trung bên trên, rốt cuộc hóa thành một cái cực lớn phượng trảo.

Đệ lục hồn kỹ, Phượng Hoàng Phần Thiên Chưởng.

Cái này hồn kỹ, là phải mượn nhờ thái dương chi lực, nếu không uy lực sẽ không thể hoàn toàn bộc phát ra. Mã Thiên Hoa khi nãy không tiếc tiêu hao hồn lực xông thẳng lên trời, còn cam chịu hứng lấy một kích của Lỗ Hào, chủ yếu vì nàng muốn đón lấy thái dương chi lực, đón lấy đại nhật hào quang.

Thái dương chi lực bên trong chính là hỏa cùng quang minh song thuộc tính, lại thêm nàng võ hồn đã tiến hóa thành Thất Vĩ Hỏa Phượng Hoàng, cái này đệ lục hồn kỹ đã tăng lên tới trước đây chưa từng có uy lực.

Mã Thiên Hoa gương mặt xinh đẹp nhất thời trở nên ngưng trọng. Võ hồn biến dị mang tới cho nàng mạnh mẽ lực lượng, những cùng vì vậy khiến thân thể của nàng chịu tải quá lớn. Nếu không phải thái dương chi lực tái Thú Vực yếu ớt, nàng cũng không muốn liều lĩnh thôi động cái này hồn kỹ.

Đó là lý do tại sao trước đây còn ở Nhân Vực, Băng Tháp Chủ từng nói với nàng không được liều lĩnh triển khai cái này hồn kỹ khi chưa đạt tới Hồn Thánh cấp bậc.

Xùy!

Hít mạnh một hơi, Mã Thiên Hoa song chưởng vỗ xuống. Đằng sau lưng nàng, cự đại phượng trảo lấy thuấn di tốc độ cấp tốc giáng xuống Lỗ Kỳ.

Bên dưới một chưởng này, không gian tựa như đạt tới băng liệt trạng thái. Phản phất trong một tia sát na, hỏa nguyên tố trong thiên địa đã bị bòn rút đến cạn kiệt, là vì một chưởng này mà dâng hiến vô tận năng lượng đưa đến chống đỡ.

Đối mặt một chưởng này, Lỗ Kỳ thần sắc cũng biến hóa. Hắn vạn lần không ngờ một tiểu nha đầu Hồn Thánh lại có thể phát động kinh khủng công kích như thế.

Nghiến răng kèn kẹt, Lỗ Kỳ trên tay Huyết Cốt Song Đao lật lên, không có nhìn rõ mấy cái hồn hoàn phát sáng, chỉ biết huyết quang trên người đã hoàn toàn cùng song đao này dung hợp.

Lỗ Kỳ nhìn lên cự đại phượng trảo đang phủ xuống kia, nhất đao chém tới.

Bàng bạc huyết đao quang rạch một đường, sinh sinh cùng phượng trảo ngạnh hám.

Phanh——!

Cuồng bạo phượng hoàng uy thế vào lúc toàn diên bộc phát ra. Huyết đao quang vừa chạm vào liền không khác gì thủy tinh bị va đập, vỡ nát thành vô số mảnh nhỏ. Lỗ Kỳ ánh mắt hãi hùng, trên tay Huyết Cốt Song Đao cứ thế chém loạn, bất quá nó như cũ không cách nào cản lại được hung bạo khí thế tựa như đến từ viễn cổ thời đại kia.

Phượng trảo cường hoành công phá mà đến, nháy mắt hỏa diễm hào quang đã xuyên thấu đến Lỗ Kỳ vị trí.

...

Banhbaothit

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.