Kiến Tạo Thế Gia Hệ Thống

Chương 39: Trắc Thí Thạch



Sự xuất hiện của Vương Hổ thu hút ánh mắt của rất nhiều người, bọn họ ngàn mắt nhìn nhau tự hỏi thằng khứa này là ai đây. Vương Hổ hắn sau khi ăn cú sml quất đuôi của Linh Tê Địa Long trên người khải giáp nứt vỡ quần áo lấm lem trong không khác gì khất cái, chỉ riêng nói tới khuôn mặt thôi đã bị chấn bầm dậm biến dạng nên không mấy ai nhận ra hắn.

- Tên điên nào thế?

- Ta không biết mà trong có vẻ giống cái bang teamate hơn mày à!

- Hắn nghĩ cũng đẹp nhỉ, tự dưng nhảy ra hô hoán....

Bên Vương gia người liền nhận ra Vương Hổ trưởng lão họ tức tốc vây đến cung kính.

- Hổ trưởng lão ngài y phục.....

Bây giờ Vương Hổ hắn mới chú ý tới diện mạo bản thân, hắn lo chạy quá quên cả hình tượng thật là xấu hổ mà. Hắn tức tốc xuất ra 1 bộ bạch bào mới khoác vào, sửa soạn lại đầu tóc, lau sạch vết máu vương vãi miệng vết thương cũng nhanh chóng khép lại.

- Hừ, các ngươi còn đợi gì nữa? Mau đem Linh Tê Địa Long thi thể về đây!

- Nhưng mà.......

- Nhưng nhị cái giề! Đầu Linh Tê Địa Long đó là do 1 tay Vương Hổ ta đánh đổ hiển nhiên thuộc về ta, mau đem thi thể về đây!

Không đợi Vương Hổ tiếp tục tác quái nói ẩu Chu Vận đã cướp lời.

- Ngươi cái tên không biết xấu hổ, rõ ràng Linh Tê Địa Long là do chính tay Thần công tử đánh giết cư vậy mà đứng ra nhận ẩu!

- Ngươi nói bậy cái gì, rõ ràng là do ta xuất 1 chiêu Mãnh Hổ Xuất Sơn đem Linh Tê Địa Long cho trọng thương không biết đâu ra tên tiểu bạch kiểm này nhảy vào nhận bậy!- Vương Hổ dày dạn đối chọi gay gắt, hắn sau khi ăn cú quất đuôi vạn cân của Linh Tê Địa Long liền khí lực đều không còn nhưng ý thức mảy may vẫn còn nên liền biết Lâm Thần xuất hiện sau đó ra tay đánh giết cự yêu. Ấy thế mà hắn lại nỡ lòng nào bỏ qua 1 đầu thất giai yêu thú huyết mạch hiếm đến thế, Vương Hổ liền đánh bạo ỷ vào gia tộc lên tiếng cướp đoạt.

Chu Phúc hắn 1 bên tâm tình bị dẫn dắt đi chóng cả mặt, hắn nổi bạo rõ ràng liền có thể thu Linh Tê Địa Long vào túi lại nhảy đâu ra 1 tên vương bát đản mặt dày tranh giành. Hắn liền không đợi sự việc diễn ra tiếp tục, nếu còn dây dưa hắn sợ Linh Tê Địa Long thật sẽ rơi vào tay Vương gia mất, hắn liền rút ra 1 cái bình ngọc thêm 1 cái giới trữ.

- Thần tiểu hữu ta mặc kệ có người nào ngăn cản, vừa nãy ngươi muốn đổi lấy Uẩn Hồn Dịch Thủy đúng không? Được ta cho ngươi cộng thêm

2 Hồn Thạch thế nào?

Lâm Thần lại vô cùng nhanh nhạy phối hợp với Chu Phúc lão, mục đích khiến lão ra thịt cũng đạt tới liền không do dự đem Linh Tê Địa Long thi thể ném ra thu vào Uẩn Hồn Dịch Thủy và 2 miếng Hồn Thạch.

- Chu tiền bối sảng khoái a! Ta đổi!

Ngược lại là Lâm Thần cảm thấy khá may mắn, hắn lại thu thêm được 2 miếng hồn thạch. Hồn Thạch là một loại tài liệu luyện khí tương đối quý nhưng cũng không đến nỗi khan hiếm, chẳng qua Lâm Thần từ hệ thống nhận định được độ tinh khiết của 2 miếng thạch đầu này khá cao nên không do dự chộp lấy vào túi.

Vụ mua bán giữa Lâm Thần và Chu Phúc lão diễn ra vô cùng nhanh chóng để cho toàn trường đều không theo kịp, 1 người ra hàng 1 người chộp gọn lẹ không lấy động tác thừa. MẸ nó các ngươi cũng không khỏi quá nhanh đi chứ, bọn ta còn đang muốn thương lượng thêm đây này!

Ngay cả Vương Hổ hắn đứng 1 chỗ mộng bức, té ra lời nói của hắn không có tác dụng a, họ nói bơ liền bơ luôn, con mẹ nó ta nhưng ta trưởng lão Vương gia nha không phải thứ a miêu a cẩu đầu đường xó chợ mà các ngươi bơ lão tử. Hắn nổi đóa nhưng bất quá đã muộn, ngươi ta giao dịch xong cmnr, hắn lại tiếc hận nhìn cái Linh Tê Địa Long thi thể bị Chu Phúc lão thu vào nhưng lại không dám lên tiếng, đùa, Chu Phúc lão là ai a? Hắn là Tam Thái trưởng lão của Chu gia nha nói địa vị liền viễn siêu hắn muốn so tu vi lực thì......... bỏ xa hắn cả mười con phố.

Giận cá không được thì anh mày chém thớt, Vương Hổ hùng hổ trừng trợn Lâm Thần quát nạt.

- Hỗn tiểu tử ngươi dám ngó lơ lời của ta? Ngươi to gan lắm lại dám đi chiếm lấy chiến lợi phẩm của Vương gia ta, muốn đổi với Chu tiền bối phải do Vương Hổ ta đích thân tới đổi, khôn hồn mau chóng giao giới trữ vật cộng với xin lỗi thì có khi ta rộng lượng cho qua!

Phách lối! Vô cùng Phách lối! Ý tứ hắn đều biểu đạt qua câu nói: “ đồ Vương Hổ hắn muốn chưa có ai dám đoạt! “.

Lâm Thần lại không thèm lấy 1 ánh nhìn Vương Hổ, hắn xem thường loại ỷ thế dọa người thế này, không thèm đáp lại hắn nhanh chóng hướng Phi Vân thương hội mà tới. Đã Chu gia không đem hắn gia nhập đội ngũ liền cũng đành, Lâm Thần tự nhủ từ khi xuyên việt đến giờ hắn nhưng không phải cầu xin bất kì ai nữa, hắn cũng không cần tham gia Chu gia đội ngũ để tiến vào Động Phủ vì............. hắn là khách quý với Tử Kim Lệnh Bài của Phi Vân thương hội nha!

Vương Hổ lại ăn 1 họng ngập tràn là “ bơ “, không phải chế chứ quả thật Lâm Thần bơ quá đẹp quá chi là nghệ thuật, Vương Hổ phát hỏa trên tay vung ra kim thương hướng Lâm Thần đâm tới. Cương khí hung mãnh hóa thành bạch hổ vồ mồi chộp hướng Lâm Thần, Vương Hổ vừa ra tay liền là sát chiêu hắn chưa bao giờ bị xem thường tới mức này.

- Thần công tử cẩn thận! - Chu Vận hoảng hốt hô lên. Muội muội nàng Chu Thiền cũng là 1 dạng ngồi trên đống lửa lo lắng cho Lâm Thần.

Bất quá Lâm Thần vẫn quay lưng với công kích của Vương Hổ, mọi người chung quang càng là không có ý tứ can thiệp, đầu thương vừa chạm tới gáy Lâm Thần liền xuyên thủng hắn.

- Khôngggggggggggg! - Chu Vận hét lên phẫn nộ, một số đệ tử Chu gia thụ ân huệ của Lâm Thần lại không đành nhìn ân nhân của mình bị hại bọn họ rút vũ khí toan tiến tới.

Hư ảnh bạch hổ vồ xuyên người Lâm Thần nhưng............cảnh tượng lại không nằm trong nhận thức của mọi người. Đầu vỡ nát, máu me văng tung tóe???? Không hề! Vuốt hổ vồ xuyên cả cơ thể Lâm Thần như vồ vào không khí 1 dạng, bất giác cơ thể Lâm Thần nhòe đi, lôi điện lập lòe huyễn hóa chân thân hiển nhiên Lâm Thần đã tự bao giờ đem Lôi Huyễn Thân phát động đi ra còn bản thể thì thừa cơ tránh đi mất dạng.

XOẸT!!!!!!!

Lâm Thần hư hư ảo ảo xuất hiện ngay sau lưng Vương Hổ trảo thủ đặt lên đầu hắn.

- Ồ!!! Động sát ý nhỉ?? - Lâm Thần trào phúng. - Đừng tưởng lão hổ không phát uy thì cho là mèo bệnh! Phế vật như ngươi ca đây chưa để vào mắt!

Lâm Thần cười dữ tợn trảo thủ chưởng mạnh tức khắc Vương Hổ bị chấn động mãnh liệt phun máu 3 thước. Toàn trường yên tĩnh dõi biến, Vương gia người nao nao trợn trừng không tin vào mắt họ đương nhiên biết thực lực Vương Hổ cường hãn nhưng lại dưới 1 kích của thiếu niên lạ mặt liền thụ thương.

Thật ra Lâm Thần hắn cũng chỉ lợi dụng thần hồn lực cường đại thi triển 1 chiêu Kim Không Ba ở tầm gần nên chúng cường giả lầm tưởng Lâm Thần 1 chưởng đắc thủ. Nói về thâng hồn lực của Lâm Thần thì khỏi phải bàn rồi, với tu vi Hóa Đạo tứ tinh hiện giờ của hắn cộng với việc linh hồn Minh Vương sau khi trải qua Hóa Đạo kiếp thuế biến chỉ cần đối phương không có thực lực vượt quá Thoát Hư Thần cảnh 3 tinh thì hắn ăn đứt, còn đối với võ giả luyện khí thì...........thấp hơn Thoát Hư Khí ngũ tinh hoàn toàn miểu sát.

Vương Hổ trúng 1 đòn công kích thần hồn não hãi như muốn nứt vỡ đau đớn khôn cùng, thực lực cấp tốc lùi xuống 1 đoạn dài, khí lực rệu rã hư thoát. Hắn cảm giác được sự suy nhược cực độ của cơ thể không khỏi biến sắc, trừng Lâm Thần dữ tợn mắng.

- Ngươi......ngươi rốt cuộc làm gì ta! A a.....a...aaaa m! - hắn đường đường là thiên tài Vương gia mới còn trẻ mà có tu vi cao cường nên địa vị nhanh chóng được để bạt làm Trưởng lão, nhưng giờ đây thụ 1 đòn công kích chí mạng khiến tu vi căn cơ nứt vỡ tự động lùi xuống làm sao hắn chấp nhận nổi.

- Làm gì? Phế vật như ngươi lại dám nảy sát tâm với ta, nực cười! ca nói cho mà biết dù có là Thiên Vương lão tử dám nảy sát tâm với ca thì chỉ có 1 kết quả..................TRU DIỆT!!!!!!!! - Lâm Thần phách lối bá đạo.

Vương Đạo là trưởng lão đứng đầu trong hoạt động tầm bảo lần này của Vương gia tu vi của hắn thâm mạt khả trắc, hắn nhanh chóng vung tay 1 luồng khí lực dồi dào nhanh chóng bao phủ lấy Lâm Thần, uy áp triển lộ dồn ép về phía hắn.

- Tiểu tử! Ra tay với người Vương gia, gan ngươi cũng quá to rồi đó!

Lâm Thần mặc nhiên thụ cảm giác khó chịu nhưng may mắn nhờ có thần hồn lực cường đại nên không đến mức khuất phục quỳ xuống. Hắn cắn răng nhìn chằm chằm Vương Đạo, nanh hùm mồm sói muốn triển lộ, hắn không chịu khuất phục, hắn muốn vùng lên, hắn muốn........ HÓA MA!!!!!!!!

Bỗng nhiên áp lực xung quanh Lâm Thần tiêu tán, khí huyết lưu thông lại bình thường sức ép cũng hoàn toàn mất đi, Lâm Thần cảm nhận 1 chút có luồng khí áp khác thay Lâm Thần ngăn cản uy áp từ Vương Đạo. Lâm Thần quan sát nguồn khí lực thì sắc mặt không khỏi đen tro..............người ra tay lại là Chu gia chủ Chu Kim Liên!

- Chu gia chủ người có ý gì? - Vương Đạo thần sắc kiêng kị hỏi.

- Vương trưởng lão nể mặt ta tha hắn 1 đường thế nào? - nàng yêu kiều đáp.

- Hừ, đây là chuyện riêng của Vương gia ta chẳng lẽ Chu gia chủ ngươi muốn nhúng tay?

- Không dám! Bất quá hắn dù có thế nào cũng không thể phủ nhận công lao cứu giúp Chu gia người, thân là gia chủ cảm tạ hắn là điều tất nhiên!

Vương Đạo trưởng lão lòng nhóm lửa, hắn muốn bạo nộ nhưng không dám ra tay Chu gia lực lượng nhưng không kém Vương gia hắn, nếu hai bên kẻ sống ta chết thì chỉ có nước là trái ngon cho 2 gia tộc còn lại xâu xé. Vương Đạo vung tay ra hiệu tộc nhân kéo Vương Hổ về, còn bản thân thì trừng trừng Lâm Thần đe dọa.

- Tiểu tử, nể mặt mũi Chu gia chủ Vương Đạo ta đây không tính toán với ngươi! Nhưng bất quá ngươi đừng vội mừng, chỉ cần để ta bắt gặp 1 lần ta liền giết 1 lần!

Lâm Thần biểu môi khinh thường, “ Giết đi, chấp cả Vương gia mày đến giết ca, ca nhưng là đang giả dạng nha, cho chúng bay tìm ca sml!!!!!! “ hắn thầm cười. Lâm Thần không mất thời gian hướng đội ngũ Phi Vân thương hội, Lâm Thần lấy ra lệnh bài khách quý thân phận nhanh chóng nhận được sự đồng ý của vị trưởng lão đứng đầu gia nhập đội ngũ. Ngay cả Vương Đạo lẫn Chu Kim Liên đều dõi theo Lâm Thần thắc mắc.

“ Rốt cuộc hắn có thân phận gì??? “

Lúc này ngọn núi vỡ đôi nơi Thần Cấp Động Phủ tọa lạc phát ra gay gắt hào quang, âm thanh chấn động mãnh liệt.

- Động phủ muốn mở ra rồi!

- Nhanh tiến vào, Chu gia tập hợp nhớ để ý cảnh giác xung quanh!

- Huyền gia đội ngũ mau chóng tiến vào, kẻ cản đường giết không tha!

- Vương gia cũng tiến vào thôi!

- Lâm gia xuất phát!

Đoàn người lũ lượt hướng Động Phủ phương vị mà vọt tới nhưng......OANH long long......toàn bộ mọi người bị cản bởi tầng cấm chế mạnh mẽ bên ngoài. Quần chúng cường giả ra sức oanh kích phá vỡ bích chướng nhưng vô pháp.

Liền ngay lúc này quang mang kim sắc tụ họp lại tạo thành 4 chữ: “ THẦN TỨC THIÊN PHỦ “.

Tiếp đó kim quang lại ngưng thành 8 quan môn, trên mỗi quan môn đều có 1 vệ binh canh gác uy nghiêm lẫm liệt.

Bát đại vệ binh đồng thanh lên tiếng: “ Chỉ có kẻ xứng đáng mới được bước qua!!! “

Ngay sau đó kim quang nhanh chóng huyễn hóa thành 1 vật khiến ai mặt cũng dại ra...............lại là Trắc Thì Thạch!

Trắc Thí Thạch hiển nhiên cực kì phổ biến trong các gia tộc lớn cũng như các tông môn lớn trong việc kiểm tra thiên phú của võ giả trẻ tuổi.Trắc Thí Thạch chỉ có 1 dạng kiểm tra: “ Tích Huyết “, mỗi người phải trích ra 1 giọt máu bỏ vào trên Trắc Thí Thạch, Trắc Thí Thạch sẽ nhanh chóng kết nối giọt máu đó với thiên địa đem thông tin cơ bản như tên tuổi và tu vi hiển lộ ra, đặc biệt nhất Trắc Thí Thạch sẽ biểu lộ thiên phú của 1 người dựa trên số vạch sáng.

Mọi người bị rơi vào tình cảnh “ lọt hố cmnr “, bởi vì trên trắc thí thạch rõ ràng có ghi: “ Chỉ có người dưới 50 tuổi mới được phép tiến vào “, như thế chẳng khác nào mấy lão quái vật tu vi thông thiên triệt địa ngoài này đem đi ngắm cảnh cả, con mẹ nó cái gì lực lượng ai mạnh hay yếu lần này chỉ cản duy nhất 1 thứ...........là Thiên tài........chân chính Thiên tài!

Tứ đại cổ tộc cùng 2 thương hội nhanh chóng làm ra quyết định, có 8 suất chia đều ra mỗi thế lực 1 suất còn 2 suất còn lại dùng “ Thi tài tranh đấu làm quyết định “, điều này hiển nhiên bất kì thế lực nào chiếm thêm được 1 suất thì cơ hội tầm bảo càng cao hơn!

Quy định bọn họ cũng dựa theo quy tắc của Trắc Thí Thạch mà làm, mỗi thế lực đề cử 1 người dưới 50 tuổi ra ứng chiến tranh giành danh ngạch, kẻ đứng đầu mỗi bảng sẽ có quyền thu về 1 suất cho thế lực của mình.

Bất quá............. thi thố chưa kịp diễn ra thì là có 2 thế lực vừa vặn tới!

Một cái Lâm Thần rất chi là quen thuộc Hắc U Giáo, còn 1 cái thế lực thì dựa theo dấu hiệu nhận biết ‘ âm dương bát quái đồ ‘ Huyền Cơ Cốc.

- Ha Ha, chư vị đến cũng sớm nhỉ sao không nhường 2 suất còn lại cho chúng ta! - kẻ lên tiếng là 1 tên trung niên hắc y, hắn là U Đô 1 trong tam đại Ma tướng của Hắc U Giáo chỉ dưới giáo chủ, danh khí hay nói đúng hơn là hung danh của hắn không phải là nhỏ. Có lần đồn đại rằng chỉ vì 1 viên đan dược U Đô đã huyết tế hết cả 1 tòa thành hơn 5 vạn dân để làm chất dẫn khiến sinh linh than khóc, từ 1 tòa thành nguy nga đông đúc trong nháy mắt biết thành địa ngục huyết sắc chết chóc.

Mấy người có thâm niên của mấy thế lực lớn hiển nhiên cũng nghe nói về U Đô hung danh sắc mặt không khỏi kiêng kị lên, ngược lại là Huyền Cơ Cốc người tựa như 1 dạng bạn đồng hành với Hắc U Giáo cùng đến tranh danh ngạch.

- Đúng đó tứ đại cổ tộc cùng với 2 thương hội mấy người cũng đừng tham lam quá! Kẻ đến có phần, Huyền Cơ Cốc ta cũng muốn 1 suất! - vị đạo lão râu tóc bạc phơ của Huyền Cơ Cốc tiếng tăm không nhỏ, Cơ Thành đạo nhân nổi tiếng về thuật suy đoán tiên cơ cũng như 1 thân thực lực thâm bất khả trắc.

Lâm Thần tâm tình có chút giật giật, Huyền Cơ Cốc lại chính năm xưa vì thể diện nên trục xuất không nhận đệ tử là mẫu thân hắn lại còn đem mẫu thân hắn giao cho Thần Vương Đảo xử tội, tay nắm chặt lòng rỉ máu căm hận. Lâm Thần hận bản thân không thể lao lên quật cho đám đại sĩ giả nhân giả nghĩa này 1 trận, nhưng hắn biết bây giờ có mà nổi đóa lên cũng chỉ hư bột hư đường, sát khí tưởng chừng như sắp bùng phát nhanh chóng bị áp chế lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.