Kiếp Nạn Tình Nhân

Chương 48: Vi Vi, thật ra mẹ đang ghen phải không?



“Cộc cộc cộc.” Một cô gái trông có vẻ như thư ký đứng ngoài cửa.

Lăng Vi quay đầu lại, đã nghe cái miệng xinh đẹp của cô ấy nói: “Tổng giám sát Monica, xin chào, rất vinh hạnh khi được làm thư ký của cô, gọi tôi Tiểu Tô là được rồi, bên ngoài có một bạn nhỏ, nói là tìm cô.”

“Cho nó vào đi.” Lăng Vi vẫy tay một cái.

Cô gái kia gật đầu đi ra ngoài, qua một lúc sau, Lăng Dịch Sâm liền tung ta tung tăng chạy vào.

“Vi Vi, cái chú vừa mới đi qua kia, giống chú khờ khạo lắm nha, chẳng lẽ là anh em sinh đôi, hay là giả bộ như không biết con nhỉ?” Lăng Dịch Sâm lấy một hộp chocolate ra, ngồi trên sô pha tiếp khách trong phòng làm việc của Lăng Vi.

Lúc này Lăng Vi đang tập trung tinh thần xem công việc đấu thầu, không hề nghe rõ Lăng Dịch Sâm đang nói cái gì, đợi đến khi cô ngẩng đầu lên lần nữa, thì đã qua 20 phút rồi.

Lúc này, Lăng Dịch Sâm đã làm tổ ngủ trên sô pha rồi, trên người đắp áo khoác của cô, miệng thì vẫn đang lẩm bẩm gì đó.

Đến giờ nghỉ trưa, Lăng Vi định dắt Dịch Dịch xuống lầu ăn cơm. Còn chưa kêu Dịch Dịch, thì cửa lại bị gõ nữa rồi, vẫn là cô thư ký vừa nãy.

“Có chuyện gì thế?” Cô thật sự không thích bị quấy rầy, chủ yếu vẫn là mùi nước hoa trên người cô thư ký kia, tuy đủ cao cấp, nhưng đáng tiếc mũi của cô dị ứng.

Cô thư ký lễ phép nói: “Tổng giám sát Monica, nhà ăn của công ty chúng ta ở lầu dưới, đây là thẻ cơm.”

Lăng Vi đi lên trước hai bước nhận lấy thẻ cơm, mỉm cười nói: “Xin hỏi, khi nào thì bắt đầu đấu thầu? Tôi có bao nhiêu thời gian để chuẩn bị?”

“Trợ lý Sở nói buổi chiều sẽ tìm cô cùng đi họp, cô đừng vội.” Nói xong, cúi đầu xoay người đi ra ngoài.

Tố chất của nhân viên tập đoàn Thượng Lạc không tệ, tuy cô thư ký này ăn mặc trang điểm xinh đẹp, nhưng không phải bình hoa có ngực không có não, biết phải đối đãi với cấp trên như thế nào, cũng biết không nên tùy tiện nhìn lung tung. So sánh ra, chắc chắn không bằng mấy trợ lý kia của cô, nhưng mà, cũng coi như được rồi.

“Dịch Dịch, mẹ phải xuống nhà ăn của công ty, con có muốn đi cùng không?”

Lăng Dịch Sâm đang trong giấc mơ không trả lời, Lăng Vi lại hỏi thêm một lần: “Nghe nói, tất cả mấy chị xinh đẹp trong công ty đều đi……”

“Thật ạ?” Nhóc con ngồi dậy nhảy xuống sô pha, mặt đầy vui vẻ nhìn Lăng Vi: “Mami nói thật hả?”

Thằng nhóc thối, cứ thích giả bộ ngủ như thế, vừa rồi cô thư ký kia đi vào thì cô đã biết Lăng Dịch Sâm tỉnh rồi, haiz. Lăng Vi trừng mắt với Lăng Dịch Sâm: “Nếu như con đã dậy rồi, thì ở trong phòng làm việc chờ mẹ đi, mẹ mua về cho con ăn, nhà ăn đông người, sợ con chạy mất tiêu.”

“Ok, nhớ mua thứ con thích ăn nhé, đợi một chút cũng không sao, Vi Vi, thật ra mẹ đang ghen phải không?” Lăng Dịch Sâm nhảy đến trước mặt Lăng Vi, ngẩng đầu nhìn mami, mắt lấp la lấp lánh, lộ ra tia sáng xảo trá.

“Mẹ ghen gì chứ?” Lăng Vi hơi sửng sốt.

Lăng Dịch Sâm sờ sờ mũi của mình, cười lớn lên: “Ha ha ha ha ha, tuy tuổi tác của mẹ hơi lớn một chút, nhưng con vẫn yêu mẹ mà, cho dù sau này có cưới vợ, cũng sẽ để cô ấy hiểu thảo với mẹ, nếu như cô ấy không hiếu thảo với mẹ, con sẽ đánh cô ấy, cho cô ấy về nhà mẹ đẻ luôn.”

“Lăng Dịch Sâm!” Lăng Vi quát lạnh một tiếng. Thằng ranh này, cái gì cũng dám nói, răng còn chưa mọc hết nữa, thế mà đã nghĩ đến chuyện lấy vợ rồi. Lăng Vi vươn tay bắt lấy Lăng Dịch Sâm, ấn cậu ngồi xuống sô pha, ánh mắt cực kỳ uy nghiêm, giọng điệu cũng lạnh lùng nói: “Chút nữa mẹ sẽ cho người đến đón con, con vẫn nên về nhà thì tốt hơn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.