Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 322: Cứu Người





Nếu nàng không chạy đi thì tốt, nàng không nghĩ tới, lại có người đã sớm có theo dõi nàng ôm cây đợi thỏ, nếu như nàng ngồi yên trong đội ngũ, Ninh lớp Tương Y nhất định sẽ bảo vệ cho nàng chu toàn!
Nhưng hiện tại hối hận cũng đã muộn, bởi vì đối phương to lớn lại xấu xí đã đè thân thể nàng xuống, nàng ngay cả phản kháng đều không có lực! i Một khắc này, trong mắt nàng đầy hận thù!
Đều là do Ninh Tương Y nếu không rời đi, nàng sao lại muốn thừa cơ chạy trốn, nếu như nàng phát hiện nàng mất tích sớm một chút, nhanh một bước tìm thấy nàng, nàng sao lại bị cái này, bị một tên nam nhân buồn nôn nhục nhã?
Lúc này nàng bị hắn lật người, tay chân bị trói, quần áo bị xé rách hắn muốn xâm phạm từ phía sau! Trong lòng nàng đang khóc ra máu, ước gì người bị làm nhục ở đây là Ninh Tương Y!
Mà Ninh Tương Y đang dẫn người đột nhập từ lòng đất, động tác rất cẩn thận.

Đi theo nàng, một nhóm được nàng phái đi ra gọi thêm người, còn một số nàng phái đi làm một chuyện khác, cho nên lúc này, nàng chỉ đem theo mấy người lẻn vào.

Người của quặng mỏ này chắc chắn đã bị đối phương giết, nhưng là bọn họ vạn lần không ngờ tới, bởi vì cái mỏ này là cái đầu tiên nàng tìm thấy ở Ngọc Hành, cho nên bố cục quặng mỏ, nàng so với bất kì kẻ nào đều rất quen thuộc, cho nên nàng trực tiếp vòng qua phía trước, im ắng lẻn vào.

Lúc này trong lòng nàng rất gấp gáp, mặc kệ Long Thành Thính Tuyết nhân phẩm như thế nào, nhưng tuyệt đối không thể chết ở trong tay nàng, chết ở trên con đường này!
Bỗng nhiên nàng nghe được một chút âm thanh?

Chính là chỗ này! Ninh Tương Y mắt liếc ra hiệu với người đứng ở sau một cái, để bọn họ đi làm chuyện nàng trước đó phân phó, sau đó tự mình hành động, đi đến chỗ phát ra giọng nói.

Không ngờ, nơi đó tập trung không ít người!
Ninh Tương Y vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều lôi binh khí ra! Nàng liếc mắt qua sơ sơ, phát hiện có hơn hai trăm người!
Nàng kinh ngạc đến ngày người, phía trước nhiều tên bảo vệ như vậy, nơi này, còn có nhiều hơn?
Cả người ở chỗ này cũng kinh ngạc đến ngây người! Dù Ninh Tương Y chỉ là một người, bọn họ cũng cảm thấy nặng như ngàn cân, Ninh Tương Y vậy mà có thể chui vào nơi này thần không biết quỷ không hay!
“Bỏ vũ khí xuống, ta muốn gặp thủ lĩnh của các ngươi!”
Tình huống địch nhiều ta ít như thế này, mà có thể phách lối như vậy cũng chỉ có Ninh Tương Y làm được, mà cũng không cần ai đi thông báo, giọng của nàng trong huyệt động truyền đi rất xa, chỉ chốc lát sau, sau lưng đám người, một người áo đen đứng ra.

“Là ngươi!”
Ninh Tương Y thật đoán quá tốt, thật sự là người của Long Hương Hương, bởi vì người tới là Lý Kha.

Lâu rồi không gặp, Lý Kha càng gầy, cả người giống như một cây trúc, không còn phong thái ngày xưa.

Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn cả đám người mình, lại nhìn một chút Ninh Tương Y lẻ loi đứng một mình, chế giễu nói, “ ngươi là tới cứu người? Chỉ bằng một mình ngươi?
Hắn cũng không sợ Ninh Tương Y gọi viện binh, hắn đã sớm tìm hiểu qua, cái mỏ này bốn phương thông suốt, hắn đường nào cũng có thể đi ra.

Ninh Tương Y cười cười, “Ta là tới tìm người đàm phán, Lý huynh.”
Hai chữ “Lý huynh”, khiến Lý Kha chấn động! Nhưng hắn cũng không quên hắn ở đây để làm gì, cho nên sắc mặt hắn càng thêm đáng sợ nói nói, “ đừng có làm bộ dạng này, chúng ta không có gì để nói, ngươi chỉ có một mình, có tư cách gì để cùng ta đàm phán?”
Ninh Tương Y cười, “Vốn là không có tư cách, dù sao trong tay người còn có con tin, nhưng mà…” Trong tay nàng lấy một ông trúc nhỏ ra, “Cái này, người nhận ra không?”
Lý Kha ánh mắt co rụt lại! Hắn vậy mà quên đi Ninh Tương Y trong tay có thứ lợi hại này!
Nhưng hắn nhận định Ninh Tương Y không dám, cười lạnh nói, “đừng cầm thứ này tới dọa ta, một khi người nổ nát nơi này, chính người cũng không trốn thoát được! Ta không tin, người muốn cùng ta chết ở chỗ này!”
Ninh Tương Y không nghĩ tới hắn đầu óc hắn nhanh như vậy, lại cười, “Ngươi biết những người khác theo ta đi đâu rồi không?”

Nghe nàng kiểu nói này, tất cả mọi người im lặng.

“Cũng coi như các ngươi không may, chọn quặng mỏ bên trên Lôi Hà! Cái mỏ này là ta một tay xây thành, vì dự phòng hoả hoạn các loại vấn đề, ta đặc biệt thiết kế một đầu, để chỉ cần có người kéo đập nước ra, nước Lôi Hà liền sẽ ập vào, mà trong tay ta thuốc nổ chính là tín hiệu, Ngươi tin hay không, ta nhất định sẽ trốn thoát trước khi mỏ sập giống như ta có thể im ắng chui vào nơi này.”
Nàng cuối cùng khiến Lý Kha chần chờ, hắn rất muốn bắt tiểu công chúa, nhưng không có nghĩa là hắn bằng lòng đem mạng mình hy sinh!
Hiện tại hai bên thật giống như điểm thăng bằng để giữ cái gì đó bên trên, mọi người trong tay đều có át chủ bài, cho nên cũng không ai chịu lui một bước.

Ninh Tương Y trong lòng nhẹ nhàng thở ra, quá tốt bọn họ không tìm hiểu tình huống mà đã mù quáng tin mình, không thì nàng không biết làm như thế nào để kéo dài thời gian!
Lúc này, tất cả mọi người im lặng, có một chút giọng nói rất nhỏ phát ra, đó là..

Giọng của Long Thành Thính Tuyết? Ninh Tương Y có chút trở mặt, “Các người đem nàng ra làm gì rồi?”
Lý Kha tựa như có chút vui vẻ, nghiêng người, chỉ về phía sau đường hành lang nói,” chính ngươi đi xem một chút là chẳng phải sẽ biết à?”
Hắn tà khí cười, “Nghe giọng nói đang hưởng thụ phải không?”
Ninh Tương Y mặt tối lại, thật sự đi đến phía sau hắn.

Trong quá trình này, nàng đang tay không một mình đi qua hai trăm tên sát thủ...!
Ninh Tương Y giơ thuốc nổ, nhanh chân đi về phía trước, khí thế kia, dường như không sợ hãi! Mà khiến cho những người khác ngược lại đều lui lại, khiến nàng thuận lợi đi đến trong đám người, đồng thời tốc độ rất nhanh

Lý Kha nhìn nàng, nàng vĩnh viễn là gan lớn như vậy còn dứt khoát, làm người khác vĩnh viễn không đoán ra nàng bước kế tiếp muốn làm gì.

“Bắt lấy nàng!”
Hắn phát ra mệnh lệnh nháy mắt! Tất cả sát thủ đều hành động, mà Ninh Tương Y cũng hành động!
Lý Kha là nghĩ nàng chìm sâu trong đám người, chắc chắn sẽ không dám nhóm lửa thuốc nổ, cho nên mới sẽ dùng phương pháp này lừa nàng đi về phía trước, mà Ninh Tương Y ngay từ đầu cũng không phải là đi về phía tiểu công chúa, nàng là đi về phía Lý Kha, bắt vua trước bắt giặc!
Xung quanh đều là kẻ địch, không gian quá nhỏ, Ninh Tương Y cũng không ra tay được!
Nàng chỉ có thể dùng nội lực biến thành cơ giáp, liền mặc kệ những kiếm đao chém trước mặt, lao tới Lý Kha như một mũi tên, túm lấy cổ áo hắn vừa lúc hắn muốn lui ra!
Giờ khắc này thật sự quá nhanh! Cho dù nội lực thực chất cũng không phải vô địch, lưỡi đao vẫn chém trên người nàng để lại vô số vết thương, chỉ là cạn hơn thôi, khiến y phục của nàng từng mảnh nát ra, nàng vọt tới trước mặt Lý Kha chỉ khoảng bảy tám bước đường, nàng lại chém không dưới một trăm kiếm!
Nhưng nàng thành công, chịu đựng đau nhức kịch liệt toàn thân lao đến bắt Lý Kha, bóp vào cổ họng của hắn, đem hắn kéo ra trước mặt của mình!
Lý Kha sửng sốt! Hắn từng nghe người ta nói nội lực có thể lấy đi phần lớn sức mạnh của kiếm khí của đối phương, nhưng nhìn thấy nhiều kiếm chém về phía bản thân, áp lực trong lòng không phải người thường có thể chịu được! Y phục xé thành từng mảnh, nhưng vẫn chỉ hướng về một mục tiêu mà sắc mặt không chút thay đổi, Ninh Tương Y người này! Trong lòng nàng thật sự không sợ hãi hay sao?!
- ---------------------------.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.