Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 324: Đích Thân Tới





Ninh Tương Y thật không ngờ, Long Thành Thính Tuyết thông minh như vậy mà đều dùng hết ở đây, nàng quá đánh giá thấp đối phương!
Nàng thật sự tính toán rất hay, đầu tiên là lợi dụng Lý Kha và người của Chúc Luân bắt lấy Ninh Tương Y, cứ như vậy, Lý Kha có thể đạt được nhiệm vụ nhiễu loạn Đại Dục, tất nhiên cũng không thể để thêm Long Thành Thính Tuyết chết, mà tạo thành đại họa.

Cho nên rõ ràng, sau khi bắt được Ninh Tương Y, hai người chắc chắn sẽ hợp tác, giết hết người của Chúc Luân!
Đến lúc đó Lý Kha mang Ninh Tương Y trở về phục mệnh, nàng mang Chúc Luân đem về Lâu Diệp, thỏa thích tra tấn, báo mối thù bị làm nhục trước đó! Thật đúng là một công đôi việc!
Đáng tiếc thông minh như vậy, lại dùng để hại người giúp giặc!
Nghĩ xong, Long Thành Thính Tuyết nhìn Chúc Luân, nhịn xuống sự oán hận và kinh tởm, nói với tên súc sinh vừa làm nhục mình.

“Mặc dù người đã làm chuyện quá đáng với ta, nhưng chỉ cần người có thể giúp ta cùng nhau bắt được Ninhọ Tương Y! Ta sẽ bỏ qua chuyện cũ!”
Đúng, là hiện tại nàng sẽ bỏ qua chuyện cũ, nhưng đợi lát nữa thì có trời mới biết!
Mà Chúc Luân thấy người của Long Thành Thính Tuyết rất ít, không thể uy hiếp được hắn, vậy mà hắn vẫn đồng ý, tính toán sau khi bắt được Ninh Tương Y, hắn và Lý Kha sẽ cùng nhau hợp tác bắt Long Thành Thính Tuyết, bọn họ bắt đầu nhìn qua hướng Ninh Tương Y.

Phải nói, Ninh Tương Y thật sự bị bọn họ làm cho ghê tởm!
Trong mắt Lý Kha loé lên sự nguy hiểm, hắn mặc kệ những người này có ý đồ gì, hắn chỉ cần đạt được mục đích là đủ.

“Đã như vậy, các ngươi còn chờ cái gì nữa?”
Hắn vừa nói xong tất cả sát thủ đều chuẩn bị đao kiếm xông lên, bên cạnh Ninh Tương Y là mười cấm quân bọn họ vây quanh Ninh Tương Y, sẵn sàng trận địa!

Long Thành Thính Tuyết có chút đắc ý! Trong mắt nàng lóe lên sự điên cuồng, tựa như khiến Ninh Tương Y lâm vào cảnh khốn khổ, chính là mục đích và thành tựu lớn nhất của nàng!
Ninh Tương Y buồn bực hỏi nàng.

“Ta có thể hỏi một chút là vì cái gì không?” Ninh Tương Y lúc này rất tò mò với cái não kia của nàng!
Long Thành Thính Tuyết lúc này không cố kìm nữa, hung hãn nói!
“Trách thì trách người cướp Ninh Úc! Hắn rõ ràng là đệ đệ của ngươi! Người còn làm ra chuyện đê tiện như vậy! Ngươi đã không biết liêm sỉ như vậy, Vậy thì để ta đích thân dạy dỗ ngươi!”
Ninh Tương Y không ngờ, nguyên nhân lại có liên quan đến Ninh Úc ở đây? Nàng biết Long Thành Thính Tuyết hình như có chút rung động với Ninh Úc, nhưng cũng không đến nỗi như thế, chẳng lẽ còn có quá khứ gì bên trong mà nàng không biết?
Mặc kệ, Long Thành Thính Tuyết muốn làm trò gì, bây giờ, cánh tay nàng giật giật có chút đau nhức, nàng đứng thẳng lên đảo mắt một vòng, hừ lạnh nói.

T
“Các ngươi với chút người này mà nghĩ bắt được ta sao? Đúng có mơ tưởng hão huyền!”
Lý Kha lại cười, “Vốn là không được, nhưng trên mũi đao người của ta đều mang độc dược, sau khi chạm vào máu, sẽ khiến cho da thịt càng ngày càng đau nhức, không làm được gì… Nếu bắt đầu chỉ có người của ta, ta đúng là không dám liều mạng cứng rắn với người, nhưng bây giờ, người hoàn toàn không có viện trợ, không còn gì để ra điều kiện, ta muốn nhìn xem là kiên trì của người thắng hay số lượng người của ta thắng!”
Lúc này Ninh Tương Y sắc mặt có chút nghiêm trọng, bởi vì người của Long Thành Thính Tuyết đã thả Chúc Luân, nàng hiện tại thật sự đang là một đấu ba!
Long Thành Thính Tuyết cười ha ha!”Ninh Tương Y! Ngươi cũng có hôm nay!”
“Lên đi!”
Một nháy mắt, quân địch từ mọi hướng bọc đến đánh, hai bên giao chiến cùng nhau.

Không biết từ lúc nào nước sông trong hầm mỏ đã tràn lên trên mặt đất, hòa với bùn cát.

Làm trở ngại cho động tác của cả hai phe.

Ninh Tương Y bên tai nghe Long Thành Thính Tuyết đang cười vui sướng, da đầu của nàng bắt đầu tê dại, bàn tay càng lúc ngày càng nặng thêm, khiến lòng nàng nặng nề.

… Bây giờ, nàng rốt cuộc phải làm thể nào mới có thể dẫn người xông qua vòng vây này?
Lúc này, cấm quân bên cạnh nàng nói nhanh!
“Công chúa! Không cần phải để ý đến chúng thần, chúng thần yểm trợ cho người đi trước!”
Ninh Tương Y sững sờ, nhìn thấy bọn họ từng người đều cố gắng bảo vệ nàng, trong mắt đã quyết tử!
Nàng… Kiếp trước cũng không có chuyện vứt bỏ chiến hữu mà chạy trước! Huống chi là kiếp này?!
Nàng phải nghĩ cách, không gian này còn có gì có thể sử dụng? Nhất định phải có cách!
Tình huống càng ngày càng gấp gáp, quân địch quá nhiều người, khiến Ninh Tương Y dần dần đến bản thân cũng sắp không cứu nổi.


“Công chúa! nhanh đi đi! Chỉ cần người còn sống thì mới có thể báo thù cho chúng ta!”
Không biết ai đã hộ, Ninh Tương Y vừa quay đầu lại, liền thấy người kia bị nhiều đạo chém chết, một khắc này, cặp mắt như rướm máu đầy sát khí!
Đột nhiên một trận mưa tên từ trên trời lao đến, nháy mắt bao phủ nửa bầu trời!
Những mũi tên dường như có mắt, không hề làm bị thương người của lo Ninh Tương Y, mà những người khác lần lượt ngã xuống đất, một chút đã chết không ít!
Là ai? Rốt cuộc là ai?! Lại có năng lực chiến đấu đáng sợ như thế! Trong thời điểm bất lực, lại tạo cho nàng một cơ hội!
Khi tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn quanh, lại một trận mưa tên che ngợp bầu trời lao đến!
Mà lần này, là bao phủ toàn bộn lọc chiến trường!
Nhìn người bên cạnh từng người đổ xuống, người của Ninh Tương Y đều ngừng lại, bọn họ đứng ở trong đó, vậy mà không hề bị ảnh hưởng!
Ninh Tương Y ngẩng đầu nhìn bầu trời, bên tai là tiếng mưa tên như xé gió, tiếng kêu thảm thiết của kẻ địch, nàng đứng ở trong đó, cảm giác kỳ lạ nhưng nhẹ nhõm…
“Là… Ninh Úc?”
Tứ phía trên sườn núi đột nhiên xuất hiện vô số cung tiễn thủ! Có một nam nhân cưỡi ngựa đứng ở phía trước, đôi mắt lạnh lùng kia đang nhìn vào Ninh Tương Y, nàng nhẹ nhàng thở ra, tốt rồi là hắn, hắn đã đến kịp thời.

“Ninh Úc!”
Tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc sững sờ! Bọn hắn không ngờ, lại nhìn thấy Ninh Úc ở chỗ này!
Long Thành Thính Tuyết mặt mày trắng bệch, lúc này nàng quần áo không chỉnh tề vô thức trốn ở người sau lưng thuộc hạ, Lý Kha vừa khủng hoảng vì trong khoảnh khắc bị chết hơn phân nửa thủ hạ, thì lại bị sự xuất hiện của Ninh Úc làm chấn động lần nữa!
Ninh Úc cưỡi ngựa, nhanh chân tới gần.

Sắc mặt lạnh lùng, da trắng như lọc tuyết.

Vẫn mặc chiến bào màu đen tràn ngập sát khí, da trắng y phục đen hoà vào nhau, hắn đẹp mang vẻ uy hiếp và mạnh mẽ!
Lúc này hắn uy phong lẫm liệt gương mặt đầy mồ hôi và máu, cưỡi ngựa nhanh chóng đi đến, trên mặt đất đều là thi thể và những cung tên dựng đứng, máu tươi hoà với nước bùn, cảnh tượng thảm sát này bị móng ngựa của hắn không thương tiếc mà chà đạp qua một cách tàn nhẫn
Sợ hãi.


Đến mức người còn sống ở đây cũng không dám động đậy, đứng nhìn hắn cưỡi ngựa đi đến Ninh Tương Y.

Nam nhân này, hắn vừa xuất hiện đã làm máu chảy thành sông! Rõ ràng không cần nói một chữ, những người kia cũng đã sắc mặt sợ hãi, phát hoảng rồi.

Sát Thần à…
Nhưng giờ phút này...!Ninh Tương Y chỉ cảm thấy hắn lại quá dịu dàng, như Vương Tử cưỡi ngựa trắng cũng không khác gì.

Ninh Tương Y thở dốc đứng ở đó, lúc này nhưng sợi tóc nàng dính vào trán, trên thân chi chít viết thương, nhìn qua hẳn là rất khó coi!
“Ngươi sao lại đến đây?”
Ninh Tương Y giọng điệu hơi kinh ngạc, lúc nàng lên tiếng, tất cả quân địch còn sống đã bị người Ninh Úc lạ mang tới khống chế lại toàn bộ.

c
Một người khống chế toàn chiến trường, chính là loại khí thế này.

- ---------------------------.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.