Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 360: Điểm Sắc Lên Môi





Thấy Ninh Tương Y nhìn ngơ ngác, hắn bật cười cười một tiếng.

Nụ cười này thật sự đẹp muốn chết, như tuyết tan ra trong ánh nắng ấm áp, phản chiếu màu trong veo, đây là điểm khiến Tiêu Uyên bị hạ thấp đi…
“Không đẹp!” Nàng không thành thật nên quay người lại, quay lưng về phía Ninh Úc, hai tay liền bụm mặt, lọc nhịp tim lại bắt đầu nhảy nhanh một chút...!Nàng đang làm sao vậy, cảm giác lần này gặp hắn, trở nên có chút kỳ lạ!
Ninh Úc mím môi cười một tiếng, Ninh Tương Y quay lưng lại không lời nhìn thấy trong mắt hắn là tình ý cùng giảo hoạt, đôi tay tà ác đã đặt trên eo của nàng… Nhẹ nhàng cù lét nàng.
“Ha ha ha ha!! Ninh Úc, người chết chắc!!”
Ninh Tương Y thân thể nháy mắt co lại như con tôm, sau đó lăn lộn lung tung trên giường! Mà Ninh Úc không Thể dừng lại, giống như khi còn bé nàng nằm ỳ như vậy, hắn lại vô sỉ đi chọc nàng nhột.

Thấy nàng cười đến sắp khóc, Ninh Úc mới thỏa mãn thu tay lại, mà hắn vừa thu lại tay, cả người liền bị Ninh Tương Y bổ nhào tới như hổ săn mồi!
Mắt nàng toả sáng, hung dữ nói, “Ngươi xong đời rồi Ninh Úc, ta muốn cù chết ngươi, ngươi có sợ hay không?!”
Lúc này Ninh Úc đưa tay lên trên đầu, trong giọng nói lạnh lùng còn có chút chờ mong?
“Tới đi “
… Thật giống như khiêu khích, Ninh Tương Y giận dữ từ trong người lấy ra một sợi dây ni lông, chuẩn bị đem hắn trói lại!
Ninh Úc đột nhiên nói, “hoàng tỷ, nàng muốn làm chuyện kỳ quái đó với ta sao?” Hắn liền nghĩ đến một nửa ngọn nến chưa đốt xong kia, còn có roi da nhỏ, khẽ nhíu mày.


Trong lòng có chút chờ mong nghĩ, nếu như nàng thật sự thích, hắn sẽ hợp tác.

Hắn dịu dàng ngoan ngoãn nhắm mắt, một bộ dạng buông thả, Ninh lọc Tương Y làm sao mà làm vậy với hắn được..

Nàng cũng chưa đem roi da lọc nhỏ ra, chưa bắt đối phương cởi áo, còn rút quần đối phương!
Một hồi nàng thu lại sợi dây thừng, lấy không ít đồ chơi nhỏ trong người ra!
Ninh Úc có chút lo lắng, mặc dù hắn biết hoàng tỷ sẽ không làm gì hắn, nhưng thấy nàng ngồi trên người mình, thì cũng không khỏi lo lắng!
“Nhắm mắt lại.” Nàng cao giọng như Nữ Vương nói.

Ninh Tương Y lại lấy phấn ra, vỗ nhè nhẹ đánh thật trắng trên mặt hắn, nếu như người bình thường chắc chắn sẽ cảm thấy nữ tính? Nhưng lông mi dài Ninh Úc run rẩy, lại cảm giác lấp lánh yếu ớt, thật là….”
Ninh Tương Y lại lấy son môi ra, dùng ngón tay nhẹ nhàng dính lên, sau đó bôi lên trên cánh môi rất nhạt của hắn..

Ninh Úc có chút thở mạnh thổi tới trên ngón tay của nàng, để trong lòng nàng đột nhiên có cảm giác ngột ngạt, khiến hô hấp của nàng tiết tấu cũng bị xáo trộn…
Điểm này, nàng không phát hiện, nhưng Ninh Úc nằm ở dưới người nàng lại phát hiện, tay của hắn bỗng ôm vào eo Ninh Tương Y, hai người đều đang hưởng thụ sự yên bình khó có này.

Cùng môi đỏ khiến hắn nhìn qua đã yêu, lại đẹp không gì sánh được, nếu như hắn là nữ tử, tuyệt đối không thua kém ai.

Ánh mắt hai người đụng vào nhau, liền không có cách nào rời đi, Ninh Tương Y giờ mới ý thức khoảng cách này nguy hiểm cỡ nào, nàng nhanh chóng muốn lui, nhưng trên hông một đôi tay mạnh mẽ đã giữ nàng lại, khiến nàng không chỗ trốn.

“Hoàng tỷ, nàng làm cái gì trên mặt ta?”
Ninh Úc cười nhẹ nhàng hỏi, cho dù là Ninh Tương Y đùa ác, nhưng hắn không bực bội chút nào.

Ninh Tương Y nhìn mặt của hắn, mới phát giác điều xấu mình vừa làm, nàng cười làm lành, “Cũng không có gì.

Ninh Úc vô thức nhắm nghiền hại mắt, sau đó liền cảm giác trên mắt mát lạnh, hoàng tỷ đang bối cái gì trên mặt hắn? bên tai là giọng Ninh Tương Y cười trộm.

Đây là đồ trang điểm nàng mang từ nơi khác đến, không còn thừa bao nhiêu nữa, nàng lấy phần mặt màu đen bôi lên mắt Ninh Úc!

Vốn dĩ nàng cho rằng hắn sẽ giống, như một con gấu trúc lớn, hắn phải xấu xí lắm, nhưng không biết vì sao, bôi lên mặt Ninh Úc, nhìn vết đen có chút nhòe nhoẹt, lại mang đến cho người ta một vẻ đẹp đen tối mê hoặc.

Thấy hắn muốn mở mắt, Ninh lớp Tương Y vội vàng nói không được nhúc nhích! Hắn lúc này mới thật sự ngoan ngoãn tùy ý Ninh Tương Y muốn làm gì thì làm.

… Chính là khiến người đẹp hơn một chút.”
“Hoàng tỷ trong tay nàng có gương à?” Ninh Úc ngồi dậy ôm nàng, lúc này tư thế hai người rất mập mờ, Ninh Tương Y dạng chân ở trên người hắn, mà hắn thì ngồi dậy ôm eo Ninh Tương Y.

“Không có...”
Ninh Tương Y muốn chạy trốn,nhưng lúc này nàng không biết trốn nơi nào mới được, hai mắt nhìn trái phải, để lơ đi không nhìn Ninh Úc, nhưng có gương mặt ửng hồng của nàng, và đôi mắt óng ánh đã làm nàng bại lộ.

Ninh Úc nhếch môi đỏ cười, nụ cười này, coi thật đẹp đến mức chấn động lòng người, “Hoàng tỷ, lại không nghe lời, ta cần phải dạy dỗ nàng.”mắt nàng trừng lên, bộ mặt kinh hoảng!
“Để cho ta điểm lên môi nàng chút màu sắc đi.”
Nói xong, liền đem môi hắn nhẹ lọc nhàng ấn lên trên môi Ninh Tương Y!
Cái hôn này, ròng rã đã chờ nửa lọc năm!
Lúc này cả người nàng nhẹ nhàng run rẩy, giống như đang sợ sệt cái gì, vừa kháng cự vừa khát vọng gì đó, đôi mắt trợn to dần dần vô thần, sau đó làm phát ra ánh sáng long lanh… Hai tay của nàng đặt trên ngực Ninh Úc, nghĩ thầm, như thế này một hội cũng được, một hồi nữa nàng nhất định sẽ đây hắn ra!
Đôi môi đỏ tươi của Ninh Úc khẽ mở, môi hắn quá mềm, thật ấm nóng, thông qua ngón tay truyền đến trong lòng nàng khiến lòng của nàng cũng lộn xộn loạn cả lên…
Giờ khắc này, hai người đều không nói chuyện, dường như nói ra sẽ làm quấy nhiễu cái gì đó, mà Ninh Úc lặng lẽ mở mắt, nhìn Ninh Tương Y đang gần trong gang tấc trước mặt, hơi thở của nàng nhẹ nhàng thổi vào trên cằm hắn, cảm giác như bị câu dẫn.

Tóc nàng rũ xuống một bên, mắt hơi nhíu, dường như đang hoàn thành đại sự gì, mà miệng nhỏ thì lộ chút răng nhỏ, nhẹ cắn môi dưới nhìn thật sự là ngon miệng cực kỳ.


Lúc này, Ninh Tương Y cũng hoàn thành xong rồi phủi phủi trên tay, Ninh Úc trừng mắt nhìn, cặp mắt màu đen.

Chẳng biết tại sao, hắn dùng loại giọng điệu uy hiếp này, vô thức khiến Ninh Tương Y nuốt nước miếng, sau khi trong lòng quyết tử đấu tranh, nàng rốt cũng chịu thua, run rẩy lấy tấm gương đưa tới.

Ninh Úc một tay ôm nàng, một tay soi thử, Ninh Tương Y còn cười theo nói, “ rất đẹp mà… Bờ môi của ngươi quá nhạt và mỏng, nên ta muốn lấy màu đỏ nhấn một chút mới đẹp...”
Ninh Úc đột nhiên cất gương đi, nhìn Ninh Tương Y khóe môi hơi, nhếch lên, ánh mắt giống như Ma cà rồng nhìn Ninh Tương Y giống như nhìn vào con mồi.

“Hoàng tỷ, môi của nàng cũng nhạt rồi...” Tay hắn vừa thu lại kéo cả nửa người Ninh Tương Y nghiêng về phía trước đụng vào lồng ngực của hắn! Hai mắt nàng trừng lên, bộ mặt kinh hoảng!
“Để cho ta điểm lên môi nàng chút màu sắc đi.”
Nói xong, liền đem môi hắn nhẹ nhàng ấn lên trên môi Ninh Tương Y!
Cái hôn này, ròng rã đã chờ nửa năm!
Lúc này cả người nàng nhẹ nhàng run rẩy, giống như đang sợ sệt cái gì, vừa kháng cự vừa khát vọng gì đó, đôi mắt trợn to dần dần vô thần, sau đó phát ra ánh sáng long lanh… Hai tay của nàng đặt trên ngực Ninh Úc, nghĩ thầm, như thế này một hồi cũng được, một hồi nữa nàng định sẽ đẩy hắn ra!
- ---------------------------.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.