Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 503: Thành Ác Quỷ





Cơ thể Ninh Tương Y nhoáng một cái, không thể tin lấy tay che bả vai, một kiếm này của hắn, thật giống như một kiếm mà nàng đâm Thu Trọng Thiền, ngay cả vị trí và độ sâu đều giống nhau, khiến nàng tự chế giễu nghĩ, nếu vừa rồi kiếm nàng không có chếch đi, mà trực tiếp đâm vào ngực Thu Trọng Thiền, vậy kiếm này của Thu Hành Phong, có phải cũng sẽ xuyên thủng qua tim nàng không?
Vô Tức thấy Ninh Tương Y trọng thương, trực tiếp dùng tay chộp tới ngực nàng! Như muốn mọi tim Ninh Tương Y!
Còn Ninh Tương Y bị trúng một kiếm của Thu Hành Phong, tinh thần chấn động, nhìn Vô Tức khí thế hung ác tấn công, vậy mà chỉ tránh đi!
Trong lúc mơ hồ, nàng gần như nghe được những âm thanh náo loạn… Tựa như đao kiếm va nhau… Nhưng âm thanh lại liên tục thay đổi, lại nghe những giọng nói lẩm bẩm bên ngoài, nhưng Vô Tức mặt mày càng dữ tợn ở trước mắt nàng, Ninh Tương Y từ từ nhắm mắt lại, sau đó đột nhiên cảm nhận một dòng máu phun ra trên mặt mình!
Vô Tức hét thảm một tiếng, kêu như kêu rên!
Máu thuận theo mặt Ninh Tương Y chảy xuống, nhưng mặt nàng rất bình tĩnh, thật giống như không quan tâm đến sự sống nữa, thế nhưng Thu Hành Phong lại không hiểu tại sao, khi hắn thấy Vô Tức lao tới tấn công nàng, hắn phải rất vui vẻ, vì chuyện hắn không ra tay được, lại có người khác làm thay hắn!
Thế nhưng khi thấy Ninh Tương Y nhắm mắt lại dùng tay che vết thương, trong nháy mắt đó, hắn lại không cần suy nghĩ chụp lấy kiếm, trực tiếp chặt đứt một cái tay của Vô Tức!
Hắn biết rõ Vô Tức là ai, kia là sư mẫu của hắn, cho nên khi thấy sư mẫu đánh sư phó một chưởng, mặc dù hận, nhưng vẫn nhịn được, nhưng chẳng biết tại sao, khi thấy sự mẫu muốn làm tổn thương Ninh Tương Y hắn lại không thể nhịn nổi!
Nhìn cánh tay đứt nằm trên đất, Thu Hành Phong không muốn để ý tới vị sư mẫu đang phát cuồng này, so với sư mẫu, rõ ràng là sư phụ quan trọng hơn, mà hắn cũng không muốn đối mặt với Ninh Tương Y thêm, nên liền ôm Thu Trọng Thiền rời đi!
Vô Tức ôm tay nằm trên mặt đất kêu rên, Ninh Tương Y mạnh hơn nàng, tới giao chiến lâu như vậy, nàng sớm đã kiệt sức, bây giờ lại bị chặt mất một cái tay, cho nên cho dù dược tính vẫn còn, nàng đã bủn rủn tay chân không thể đứng lên, thế này xem ra, thật đúng là cả đám đang tự cắn xé nhau!
Thái hậu thấy cảnh này liền cười to!
Cho dù Ninh Úc có lợi hại hơn nữa, nàng đã bắt được Ninh Tương Y, còn sợ Ninh Úc không ngoan ngoãn nghe lời sao?
Cho nên nàng đưa cho thuộc hạ một viên thuốc, muốn hắn tiến đến ép Ninh Tương Y ăn, hiện tại người Ninh Tương Y đã bị trọng thương, chắc chắn không cần sợ nàng phản kháng, lúc này, nếu nàng còn ăn loại thuốc tán công này thì không còn gì phải sợ!
Người kia run run rẩy rẩy đi đến bên cạnh Ninh Tương Y đang máu me khắp người, còn Vô Tức ngồi trên mặt đất kêu rên, không ai để ý, Ninh Tương Y kiệt sức ngồi trên bậc thang trong điện, che vết ốc thương lại, không biết đang nghĩ gì.


Cung nhân kia ấp úng nói.

“Công chúa uống thuốc đi.

Hiện tại công chúa bị thương nặng, tốt hơn hết là đừng cố chấp chống lại.”
Ninh Tương Y nhìn hắn một cái, sau đó không để hắn uy hiếp thêm, đưa tay cầm viên thuốc trong tay hắn.

Há miệng, giọng nói lại vô cùng bình tĩnh.

“Ta ăn.”
Thái hậu và tất cả mọi người đều trơ mắt nhìn chằm chằm Ninh Tương Y lấy thuốc ăn vào, nàng đã phạm sai lầm giống như Tư Vô Nhan, cái thuốc này, không thể nào lọt xuống bụng Ninh Tương Y.

Thấy Ninh Tương Y uống thuốc, Thái hậu nhẹ nhõm thở ra, lúc này, có người đến báo tin tức, nói chiến trường đang nguy cấp! Dường như có người đang giúp Hoàng đế, đồng thời người tới vô cùng lợi hại, đã phá vỡ tình hình chiến sự!

Thái hậu nghe xong nhíu mày, nhưng nhìn qua Ninh Tương Y lại cười, Ninh Úc coi trọng Ninh Tương Y như vậy, nếu nàng lấy Ninh Tương Y làm mồi nhử, khống chế Ninh Úc dùng đầu của Tư Vô Nhan đến đổi, hắn dám làm không?
Nghĩ đến đây, Thái hậu đắc ý cười.

Cho dù Vô Tức tính toán đủ kiểu thì sao, cho dù Ninh Úc phá vỡ tình hình chiến sự thì sao? Có Ninh Tương Y trong tay, nàng mới là người chiến thắng cuối cùng!
Trước mắt thấy Ninh Tương Y đã vô hại, nàng liền muốn đích thân mang Ninh Tương Y đến chiến trường tìm Ninh Úc giao dịch, cảnh tượng đó nhất định rất thú vị!
Đại sảnh nhanh chóng được dọn dẹp sạch sẽ, nhưng Ninh Tương Y vẫn còn hoảng hốt toàn thân chật vật, rõ ràng Thái hậu cố tình.

Cuối cùng, Thái hậu thay quần áo khác, mang theo đám người cao ngạo đi ra ngoài điện, bọn họ vừa đi ra, phát hiện ngày mới vừa hé lên, phía chân trời màu sắc vô cùng đẹp mắt, hiện tại mặc dù còn hơi tối, nhưng rất rõ ràng, hôm nay sẽ là một ngày nắng đẹp.

Không ít đại thần ủng hộ Thái hậu cũng chạy đến thật sớm, bọn họ lo lắng tình hình chiến đấu, cho nên sáng sớm đã đến chở ở ngoài sảnh, thấy Thái hậu xuất hiện, bọn họ thay nhau quỳ lạy.

Trước đó bọn họ không chứng kiến cuộc hỗn chiến mùi máu tanh kia, nên không nhận ra ai, bọn họ chỉ thấy Thái hậu tinh thần phấn chấn xuất hiện, còn phía sau nàng, là một nữ tử trên người bị thương nặng, máu me đầy mặt.


Có người không khỏi lo lắng nói, “ Thái Hậu Nương Nương, chiến sự báo cáo đang nguy cấp, còn dân chúng thì đang tức giận bởi binh lính bị trúng độc trở nên nóng nảy gây nhiễu loạn, Ngọc Hoa Thành sợ không thể phòng thủ! Chi bằng rút lui về Diêm thành, ở Diêm thành tập trung binh lực, phản công lại, có được hay không?!”
Binh lực trong tay Thái hậu vốn nhiều hơn so với Tư Vô Nhan, hắn có sáu vạn, Tư Vô Nhan trong khoảng thời gian ngắn này có thể điều động đến cực hạn, nhưng Thái hậu lại điều động đến bảy vạn binh mã!
Bảy vạn đối đầu sáu vạn, tuy có phần thắng, nhưng phần thắng không cao, cho nên nàng nghe theo Vô Tức, làm bốn vạn người ăn thuốc vào để hưng phấn, trước hết cứ để cho bốn vạn người này xung phong, còn dùng ba vạn người tiến vào sau, có thể nói vậy sẽ nắm chắc thắng lợi trong tay!
Mặc dù được Vô Tức tính toán, nhưng Ninh Úc đã trở về, chen tay ngang phá vỡ tình hình chiến sự, nhưng chỉ cần Ninh Tương Y ở trong tay nàng, ván cờ này, nàng sẽ không thua!
“Không cần!”
Thái hậu cười lạnh nhìn Ninh Tương Y một chút, nàng dám cho binh sĩ hạ độc, có vẻ Thái hậu đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho người dân Ngọc Hoa Thành ghét bỏ, chỉ cần trong tay nàng còn có ba vạn binh sĩ bình thường, chỉ cần hôm nay thắng, những dân chúng kia ghét bỏ, có liên quan gì?
Nàng vẫn là Thái hậu Ngọc Kỳ Thái, đồng thời sau ngày hôm nay, nàng sẽ làm người cầm quyền duy nhất!
Chỉ thấy nàng vung tay lên, cung nhân tiến lên đè Ninh Tương Y xuống, nhưng bởi vì máu Ninh Tương Y trên mặt, đám người nhìn rõ nàng lắm, Thái hậu liền sai người bưng một chậu nước tới.

Một chậu nước đổ ào xuống đầu!
Ninh Tương Y cúi đầu, Thái hậu lại đưa tay ép nàng ngẩng đầu lên, nàng là muốn để thiên hạ nhìn, Ninh Tương Y bây giờ khổ sở bao nhiêu!
Trên tóc những giọt nước không ngừng rơi, mặc dù cả khuôn mặt đều là máu và nước, những gương mặt của nàng dần dần rõ ràng...!Ánh sáng bình minh chiếu vào mặt Ninh Tương Y, một khắc này, vừa lúc mặt trời mọc, mọi người nhìn thấy rất rõ xung quanh liền bừng sáng lên! Ninh Tương Y cũng bị tia sáng đầu tiên chiếu đến mà nheo lại, dường như chưa kịp thích ứng.

Đám người cuối cùng cũng thấy rõ ràng, nữ tử này lại là Ninh Tương Y! Là tỷ tỷ của nam nhân khiến người người sợ hãi kia!
Nhìn thấy đám người kinh ngạc phát ra tiếng, Thái hậu cười đắc ý.


“Chỉ cần có nàng ở đây, chúng ta sẽ không thua! Cái thiên hạ Ngọc Kỳ này, vẫn nằm trong tay Ai Gia!”
Đám người nghe vậy, đều nhẹ nhõm thở ra, cũng nhao nhao cười lên khen ngợi Thái hậu thông minh hơn người.

Mà lúc này, Ninh Tương Y đang không nhúc nhích đột nhiên tỉnh lại!
Nàng đưa tay vuốt mặt một cái… Trên tay nàng tràn đầy vết máu tươi đã khô, nàng vuốt mặt một vòng khiến cả khuôn mặt càng thêm dữ tợn giống như ác quỷ!
Động tác này khiến đám người bỗng nhiên yên tĩnh lại, rõ ràng nàng là tù nhân, khóe môi nàng lại nhếch lên, khí thế trên người trong nháy mắt...!Xảy ra thay đổi nghiêng trời lở đất...!
Một trận gió lùa đến, trên mặt mọi người đang vui, bỗng nhiên lông tóc trên lưng trực tiếp dựng lên!
Bọn họ vẫn không hiểu mình bất thình lình rùng mình là vì cái gì, thấy nàng liền đứng thẳng người!
Nếu như lúc nãy, nàng vẫn luôn khổ sở uể oải, giống như một con rối đã chết lặng, nhưng chỉ một giây sau, một thân nàng đang chật vật, nhưng thật giống như… Niết Bàn sống lại!
Nàng bất ngờ nhìn Thái hậu, vậy mà khiến Thái hậu sợ lùi lại một bước!
“Ngươi biết không?”
Ninh Tương Y giọng nói vẫn bình tĩnh như cũ, nàng nhìn Thái hậu, lại nhìn đám người đang không yên trước mặt, nàng mang theo máu me đầy mặt, nhẹ nhàng cười một tiếng.

“Thật lòng ta, cũng muốn bỏ đao kiếm xuống làm thần thánh, nhưng hết lần này tới lần khác lại có vô số người, bức ta trở thành quỷ!”
- ---------------------------.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.