Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 517: Ngón Tay





Ánh mắt lạnh lùng đặc thù của Ninh Úc quét qua, bọn họ trả lời vô cùng vang dội chỉnh tề, sau đó đi thật nhanh! Căn bản đều không dám hỏi Vương gia đang làm cái gì kia!
Hồi lâu, Ninh Tương Y mới thò đầu nhìn ra, nàng trừng mạnh Ninh Úc một chút, tức giận đến muốn cắn hắn một cái!
“Ninh Úc! Ta cảm thấy chúng ta phải có ba điều luật!” Nàng nghiêm túc nói.

“Ừm?”
Ninh Úc hai mắt nhìn chằm chằm môi nàng, sau đó nghiêng mắt nhìn qua bờ vai đang bị thương của nàng, cuối cùng tiếc nuối thu tầm mắt lại, vô thức “Hả?”
Ánh mắt tiếc nuối kia của hắn hiện rõ ý đồ xấu xa!
Dọa Ninh Tương Y liền ôm lấy thân mình, ngay thẳng nói.

“Thứ nhất! Trong cung không được tùy tiện hôn ta!”
Ninh Úc trừng mắt nhìn, vậy cũng đồng ý.

Rất tốt!
Ninh Tương Y cảm thấy có dũng khí hơn một chút, điều thế tử dặn đoạt, Tiểu Ninh Úc sao dám từ chối?
“Thứ hai! Trong cung đều phải nghe ta!”
Ý này chính là ra ngoài thì …, Ninh Úc chần chờ một lát, cũng đồng ý!

Khuôn mặt lạnh lùng kia bên trong lộ ra trong sáng ngoan ngoãn, sao lớn lên lại đẹp như vậy, khiến Ninh Tương Y kém chút cũng bị mê hoặc! Không hợp lý… Ninh Úc lại ngoan như vậy.

“Thứ ba...” Nàng nhướng mày lên suy nghĩ, “Thứ ba, ta muốn người đi theo ta!”
Ninh Úc trừng mắt nhìn, dường như không hiểu.

Ninh Tương Y cúi đầu, mặt lại đỏ, thái độ lại ngông cuồng lại ác liệt!
“Ngươi đã nói thích ta, ngươi...!Còn chiếm hữu nhiều chỗ của ta như vậy, ngươi nhất định phải đi cùng với ta, vinh hoa phú quý cái gì, quyền lợi địa vị, ngươi nhất định phải chọn ta!”
Nói xong, nàng còn dũng khí dùng ngón tay trắng nõn đi đâm vào ngực Ninh Úc!
“Ngươi vừa nãy còn dám chần chờ? Ta mặc kệ! Ngươi trêu chọc ta, thì nhất định phải trả giá đắt! Ta muốn người phải đi theo ta! Dù sao ta đã chọn ngươi! Ngươi đời này đều phải làm nam nhân của ta, mà còn ngươi cũng chỉ có thể có một nữ nhân là ta!”
Thấy Ninh Úc vẫn không trả lời, nàng thẹn quá hoá giận, “Ninh Úc! Không đồng ý nữa ta sẽ theo luật xử lý ngươi!”
Thế nhưng một giây sau, nàng không nhảy mà bay lên!
Ninh Úc ôm nàng, dùng khinh công đi đến một nơi nào đó, dọa Ninh Tương Y dùng tay đập đập vào bờ vai của hắn.

“Ngươi muốn làm gì! Ngươi muốn tạo phản sao?”
Nàng nhìn góc nghiêng của Ninh Úc, cũng đúng lúc hắn nhìn qua.

G
Trong ánh mặt trời, mái tóc như mực bay trong gió, khuôn mặt tinh xảo vốn có chút quái dị, khi liếc ngang, đôi mắt đen như ngọc như có ánh sáng rực rỡ, vẻ đẹp chấn động lòng người!
Hắn mím môi cười một tiếng, rõ ràng động tác nữ tính này nhưng khi hắn làm lại khiến Ninh Tương Y một chút ngừng thở!
Phạm quy! Dùng nhan sắc dụ dỗ phạm quy!
Rất nhanh, nàng liền biết chỗ nàng sẽ đến, trong hoàng cung này, có một nơi là lãnh địa bí mật của bọn họ, đó chính là một Lãnh Cung!
Ninh Tương Y gương mặt đỏ bừng, nàng còn nhớ rõ cái bàn đá kia, lần trước nàng kém một chút đã bị Ninh Úc ăn sạch ở nơi này, chờ một chút! Lại đến nơi này vậy trinh tiết khó giữ được rồi! Nàng bị thương còn chưa khỏi mà!
Cho nên nàng nuốt nước miếng, nói lắp bắp.

“Không… Không phải nói chuyện chính sự? sao lại đến nơi này.”
Đã thấy Ninh Úc cởi đai lưng!
“Chờ một chút chuyện gì cũng từ từ! Một lời không hợp liền cởi áo cởi dây lưng này là ai dạy ngươi!” Ninh Tương Y trợn tròn mắt.


Ninh Úc lại cười, Ninh Tương Y đột nhiên cảm thấy Ninh Úc cái người này đặc biệt có ý đồ xấu! Hắn bình thường là cố ý không cười, lúc then chốt vẫn cười cười mê hoặc nàng, mấu chốt nàng thật sự không cố gắng! Rõ ràng một gương mặt nhìn nhiều năm như vậy, lại vẫn không có một chút lực chống đỡ nổi, lúc này hắn nhàn nhạt cười một tiếng, phối hợp với hơi thở mập mờ cởi áo nới dây lưng, khiến nàng mặt đỏ, nhịp tim hơi thở đều rối loạn!
Ninh Úc đáy mắt đều nụ cười ý cưng chiều.

“Không còn cách nào, hoàng tỷ nàng căn bản không cho ta cơ hội mở miệng, ta không thể làm gì khác hơn là...!Hành động cho nàng thấy…”
Ninh Tương Y bị nụ cười hắn làm run chân, một chút liền ngồi trên bàn đá, “Cho ta… Thấy… Thấy cái gì…?”
Ninh Úc từng bước một tới gần nàng, cũng không biết hắn động đậy thế nào, áo ngoài của hắn liền rơi trên mặt đất, lộ ra bộ quần áo trong tuyết trắng.

“Cho ngươi xem…”
Hắn một tay nâng cằm Ninh Tương Y, mi mắt ngước xuống, lông mi thật dài chợt khẽ hiện, trái tim nhỏ bé của Ninh Tương Y như muốn nhảy ra!
“Cho nàng xem…quyết tâm của ta muốn làm nam nhân của nàng.”
Ninh Tương Y hồi lâu không có hiểu ý tứ lời nói của hắn, còn Ninh Úc đã bao vây nàng, một tay chống bên cạnh người nàng, ép nàng một lần nữa ngửa ra sau, hai tay chống vào người hắn, còn một cái tay khác của Ninh Úc, không… Một ngón tay của cái tay khác, giống như có ma lực, từ cằm của nàng một chút xíu đưa lên trên, một chút sờ lên bờ môi nàng, đầu ngón tay kia rõ ràng không nóng, lại làm cho nàng giống như bị bỏng, mỗi một chỗ bị hắn đụng đến, đều tê dại run sợ muốn lùi lại.

“Nàng nói...!Muốn ta quên đi tất cả đi theo nàng?”
Ninh Tương Y vốn dĩ đầu óc đã tan rã gắng tập trung lại, nín thở nghe hắn nói thế nào.

Thế nhưng ngón tay hắn lại ác ý nhét vào trong miệng nàng! Dùng ngón tay đi chạm vào lưỡi của nàng! Rõ ràng cũng không phải cảnh tượng dâm loạn, lại làm cho nàng một lần nữa mặt đỏ nhịp tim nhảy vọt, ngón tay kia ngậm cũng không được, nuốt cũng không được, muốn dùng đầu lưỡi đẩy ngón tay hắn đang làm loạn kia đi ra, hắn lại dùng ngón tay mân mê, thật giống như...!Thật giống như đang hôn…
Ánh mắt nàng mờ mịt, hai mắt mọng nước, nhìn qua giống như muốn khóc, cái bộ dạng non nớt này khiến yết hầu Ninh Úc không ngừng nhấp nhô, nhưng hiểu rõ nàng có thương tích trong người, hắn nhịn xuống, dùng một loại ngông cuồng, âm thanh phảng phất từ chân trời nói với nàng.

“Nàng biết không?”
Hắn nhẹ nhàng hỏi, Ninh Tương Y ngậm lấy ngón trỏ của hắn mơ màng hừ một tiếng xem như trả lời, âm thanh như con mèo con, lại kém chút khiến Ninh Úc sụp đổ!

Ánh mắt hắn càng u ám.

Rốt cục lấy ngón tay rút ra, thay bằng môi của mình, cả người đều đè lên, trực tiếp đặt nàng nằm trên bàn đá.

“Vừa nghĩ tới có thể quên đi tất cả, cùng nàng cao chạy xa bay, ta...!Ngay lập tức vội vã không nhịn nổi!”
Ánh mắt hắn tràn ngập thâm tình nóng bỏng kém một chút muốn làm Ninh Tương Y bốc cháy!
“Nàng vĩnh viễn sẽ không hiểu ta đã chờ giờ khắc này chờ bao lâu, ta muốn cùng với nàng, hai người chúng ta nghĩ đến tim đau nhói.”
Tảng đá lớn trong lòng Ninh Tương Y nháy mắt rơi xuống đất, sau đó bị ngọt ngào nhồi vào! Nàng ôm cổ Ninh Úc hừ một tiếng, tiện miệng nói.

“Nếu không người tiếp đi...!Ta cảm thấy vết thương của ta không có gì đáng ngại!”
To gan như vậy trần trụi dụ dỗ, khiến tay Ninh Úc ôm nàng bỗng nhiên xiết chặt!
Nhưng nhìn thấy vết thương của nàng đang không ngừng rướm máu, trong lòng của hắn thiện ác giao chiến, cuối cùng quyết định! Đợi vết thương nàng tốt một chút sẽ thành hôn! Sau đó cao chạy xa bay, cũng không trở về nữa!
Ninh Tương Y cũng cảm thấy vết thương đau nhức, cho nên đang cố ý!
Nàng cảm giác được Ninh Úc kìm nén đến khó chịu, Ninh Úc vẫn muốn ôm nàng ngủ, Ninh Úc không còn cách nào, lòng tràn đầy nóng bỏng ôm nữ nhân mình yêu mến nằm trên giường, sau đó ôm nhau ngủ, trong lòng một mực đang yên lặng niệm chú, đại hôn là thứ cần thiết, trong mắt hắn lóe lên một ý tưởng lớn! Muốn cử hành cho nàng một hôn lễ thịnh thế!
Cả đời chỉ có một lần, sao có thể qua loa được?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.