Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 581: Uống Thuốc





Ninh Giác ngẩn người, ngay sau đó có chút ẩn nhẫn đau khổ, hắn đều nguyện ý vì Y.

Nhi chịu thiệt đến vậy, vì sao Y Nhi vẫn là muốn ép buộc hắn như vậy? Chẳng lẽ hắn đi cưới mấy người phụ hoàng sắp xếp cũng còn chưa đủ sao? Nàng thật sự quá tàn nhẫn.

Mặt trời lên cao, giờ này khắc này Ninh Giác không hề cảm thấy ấm áp, mà là cảm thấy lạnh.

Trái tim hắn có chút băng giá, rốt cuộc muốn hắn phải lùi bước đến mức nào thì mới có được nàng? Hoặc là phải đến nông nỗi ép buộc mạnh mẽ thế nào mới không làm tổn thương nàng! Hắn thật sự rất thống khổ…… Rất thống khổ!
Ninh Tương Y thở dài, “Thái Tử ca ca hãy nghĩ lại đi, nơi này cách Thái Cực Điện không xa, ta tự mình trở về là được rồi.” Dứt lời, nàng chuẩn bị đi trước một bước.
Mà Ninh Giác lại đột nhiên giữ nàng lại, vén ống tay áo lên, trên cánh tay trắn nõn của nàng đã không còn điểm chu sa kiều diễm nữa!
Đồng tử Ninh Giác co rụt lại! Sự ôn nhu cả người nháy mắt tiêu tán, trở nên đáng sợ hơn!
Ninh Úc! Hắn đã ra tay?
Cảm giác cầu mà không được oán khí cùng ghen tuông trong khoảnh khắc bùng nổ, hắn nắm tay Ninh Tương Y thật mạnh hỏi, “Đây mới là lý do nàng cự tuyệt ta? Nàng cùng Ninh Úc tư thông, có phải đã sớm quyết định xa chạy cao bay không?”
Ninh Tương Y cả kinh, đột nhiên rút về tay, hai má ửng hồng.

“Huynh làm càn!?”

Ninh Giác đột nhiên cười lạnh, Thái Tử ca ca ấm áp ngây ngô vừa rồi đã biến mất, thay vào đó, là một người tràn ngập lệ khí, nam nhân băng lãnh đến đáng sợ!
“Ta làm càn?” Hắn hai mắt phảng phất ý lạnh, càng ngày càng tới gần Ninh Tương Y tới!
“Nếu là ta làm càn, ta lúc trước ở tỉnh thành nên muốn nàng! Làm nàng trở thành ta nữ nhân! Mà không phải Ninh Úc!”
Ninh Tương Y nghe hắn khơi lại chuyện cũ, trong lúc nhất thời cũng không biết như thế nào phản bác.

Ninh Giác lại nói.

“Từ lần đầu tiên nàng hôn ta, ta liền yêu nàng, ta rõ ràng so với Ninh Úc là đến sớm hơn! Vì cái gì nàng lại không chịu cho ta cơ hội?” Hắn gắt gao nhìn chằm chằm Ninh Tương Y! Hai mắt đỏ ngầu, không cam lòng chết mà không rõ nguyên nhân!
“Ta với Ninh Úc nguyện ý đều chờ đợi sự nguyện ý của nàng! Ta đã hạ mình như vậy, mặc do nàng giẫm đạp! Nàng rốt cuộc còn muốn ta như thế nào mới có thể đáp ứng ta? Muốn ta chết ở trước mặt nàng sao???
“Ninh Giác!”
Ninh Tương Y bị hắn nói có chút luống cuống, nàng đau đầu nhắm mắt lại, “Một nữ nhân không thờ hai chồng, nếu ta đã lựa chọn Ninh Úc thì sẽ không thay đổi!?”
“Vậy nàng vì cái gì không lựa chọn ta?!” Những lời này, Ninh Giác cơ hồ là rít gào ra tiếng, cũng may xung quanh không có ai, bằng không thật là hết đường chối cãi.

“Huynh thật muốn biết?”
Ninh Tương Y đột nhiên ánh mắt rét run, nhẹ nhàng ngó hắn liếc mắt một cái.


Trong lòng Ninh Giác rơi lộp bộp, bởi vì Ninh Tương Y chưa từng dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn.

Hắn đang nói chuyện, nhưng hai mắt Ninh Tương Y dần dần phiếm hồng, sát khí ngưng tụ, thế nhưng làm hắn có chút không thở nổi!
Trong nháy mắt kia! Ninh Tương Y thật muốn nói cho hắn, thật muốn đối với hắn nói, bởi vì người đời trước phụ bạc ta!”Hung hăng phụ bạc ta! Ta đem thế gian tốt nhất tất cả bày trước mặt ngươi! Ngươi lại vì một người mà ruồng bỏ ta!
Trong lòng lệ khí cuồn cuộn, Ninh Tương Y đột nhiên cả kinh!
Nàng đây là xảy ra chuyện gì, sao lại đột nhiên có cảm giác muốn bẻ gãy cổ Ninh Giác chứ?
Lưng Ninh Tương Y phát lạnh, chẳng lẽ cổ độc của nàng lại muốn phát tác rồi?
Nàng rốt cuộc bất chấp Ninh Giác, xoay người hướng Thái Cực Điện bay nhanh tới.

Trên đường trở về, Ninh Úc nói hắn đã sai người đi tìm thuốc giải, hắn còn dùng Tuyết Vô Tức làm thực nghiệm, cũng không biết bao giờ mới tìm ra giải dược, mà nàng nhất định phải khống chế, nếu ở hoàng cung mà bạo phát, hậu quả không dám tưởng tượng!
Ninh Tương Y âm thầm hạ quyết tâm, chờ hoàng đế uống thuốc xong, nàng liền rời khỏi, vẫn phải đến chỗ của Ninh Úc, để hắn trông coi nàng thì tương đối ổn thỏa hơn.

Mười mấy ngày đi qua, Ninh Úc có chút thần thần bí bí, thường xuyên thần long thấy đầu không thấy đuôi, mà Ninh Tương Y cũng nhẹ nhàng thở ra, bởi vì cổ độc của nàng không phát tác, thái y cũng truyền đến tin tức tốt, đó chính thuốc của hoàng đế, đã được phối thành công!
Một chén thuốc đen nhánh được bưng tới trước mặt Ninh Kham, thái y đã nói qua, khả năng thành công chỉ có nửa phần, lúc bắt đầu còn không cảm thấy đây là một chén thuốc quý, bây giờ Ninh Tương Y lại khẩn trương lên, cảm thấy chén trong tay như nặng ngàn cân, ngược lại Ninh Kham cười trấn an nàng.

“Không có việc gì, sống hay chết, trẫm đã chuẩn bị sẵn sàng!”

Ninh Tương Y trừng mắt liếc hắn một cái, “Cái gì chết hay không chết chứ! Phụ hoàng nói năng thật lung tung!”
Nàng lại liếc nhìn chén thuốc trong tay, “Thuốc này bà ngày sau mới có kết quả…… Trong ba ngày này, thân thể ngài sẽ có chút khó chịu, ngài phải kiên nhẫn một chút.”
Thuốc này không phải đặc hiệu, phải uống trong ba ngày, ba ngày này thân thể Ninh Kham sẽ biến thành một chiến trường, thành công, theo tuổi tác Ninh Kham, sống thêm hai mươi năm cũng không thành vấn đề, nhưng nếu thất bại……
Ninh Tương Y đột nhiên không dám suy nghĩ tiếp, Ninh Kham thấy nàng lo lắng, lại do dự, trực tiếp vườn bàn tay to tiếp nhận - chén thuốc trong tay nàng, ừng ực ừng ực uống.

Đôi mắt Ninh Tương Y đăm đăm, nhìn thân thể gầy yếu của hắn, có chút không đành lòng.

Ninh Kham chỉ có thể ăn thức ăn lỏng, hơn nữa không thể ăn bất luận món ăn mặn có dầu, một chút dầu mỡ đều sẽ làm đầu hắn đau muốn nứt ra, cho nên hắn thực sự rất gầy, trước kia dáng người cường tráng khỏe mạnh bao nhiêu, hiện tại nhìn qua làm cho người khác phải đau lòng, nhưng động tác uống thuốc vẫn thật tiêu sái, tựa hồ lúc uống xong, cảm giác giống như không phải là thuốc quyết định sinh từ, mà là không phải thuốc than gì cả.

Thấy bộ dạng Ninh Tương Y vẫn đượm buồn, Ninh Kham cười sờ sờ đầu nàng.

“Nha đầu ngốc, ngươi cũng không nghĩ, phụ hoàng ngươi, có thể dễ dàng bị đánh bại như vậy sao?
Nhiều ngày qua tinh thần của hắn đã tốt hơn nhiều, có lẽ là bởi vì điều để hi vọng.

Nhưng lúc này cười, trên mặt bởi vì không có mỡ, khiến cho da mặt hai bên nhăn lại chồng chất lên nhau…… Nếu là lúc hắn khỏe mạnh, nụ cười này khẳng định là như ánh sáng mặt trời, nhưng lúc này, Ninh Tương Y chỉ cảm thấy đau lòng.

Nháy mắt hốc mắt nàng chợt đỏ, nhẹ nhàng lôi kéo hắn tay hỏi, “Người vẫn ổn chứ?” Ninh Kham gật đầu khẳng định, “Trẫm còn chưa được nhìn thấy lúc người xuất giá, còn chưa nhìn thấy lúc người sinh con cái, sao có thể chết được?”
Hắn cười làm lộ ra hàm răng trắng chỉnh tề, nghĩ đến lời nói lúc trước của Ninh Úc lúc tới thăm hắn, hắn không khỏi thở dài.


“Bất tri bất giác, ngươi cũng đã là đại cô nương, chờ người sinh con, con trai chính là Vương gia! Con gái chính là công chúa, quân vô hí ngôn!”
Ninh Tương Y trong lòng chua xót, nhưng vẫn bị hắn làm cho tức cười.

Nàng chua xót nói.

“Quân vô hí ngôn nha!”
Ninh Kham gật đầu.

“Tin tưởng trẫm, được không?”
Ninh Tương Y lúc này mới gật đầu.

Sau đó thuốc bắt đầu có tác dụng, Ninh Kham dần dần đi vào giấc ngủ, liên tục ba ngày này, có thể nói đây là ba ngày mang tính quyết định!
Ninh Tương Y ngày ngày lo lắng đề phòng, đến cả thái y cũng có chút ngượng ngùng.

“Công chúa yên tâm, độc này tuy ràng rất mạnh, nhưng thân thể bệ hạ trước kia rất tốt, việc đánh lùi bệnh tật, sẽ không dễ dàng suy sụp đâu! Đã nhiều ngày, đúng hạn uống thuốc, không cần chịu kích thích, tĩnh dưỡng ba ngày, rất nhanh, công chúa sẽ lại nhìn thấy bệ hạ long tinh hổ mãnh!”
- ---------------------------.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.