Kiếp Này Chỉ Nguyện Bên Người

Chương 681: Đến Chơi





Mắt Ninh Úc chớp chớp, tựa hồ nghe không hiểu, ánh mắt sạch sẽ thuần khiết tô điểm cho dung nhan vô cùng tinh xảo, làm tim Ninh Tương Y lại nhảy dựng lên, tên gia hỏa này lớn lên cũng quá yêu nghiệt nha! Làm nàng một chút sức chống cự đều không có!
“Muốn lấy tay ra à!”
“Nhưng mà….” Ninh Úc có chút ấm ức hôn hôn vành tai nàng, ái muội ám chỉ, “Hoàng tỷ, nàng chẳng lẽ không nghĩ ở đây ‘làm chuyện trọng đại’ thử một lần sao?”
Ninh Tương Y nháy mắt đỏ thẫm mặt! lớn Nàng vốn dĩ chỉ muốn đùa giỡn, nhưng không thật sự nghĩ ở nơi quan trọng mà làm việc cảm thấy xấu hổ này!
“Không được! Nơi này là…..

là nơi phụ hoàng làm chuyện công việc!”
Nhưng Ninh Úc cũng đã đứng dậy, mạnh mẽ đem Ninh Tương Y ôm lên trên bàn sách.
Đem sổ sách quét sang một bên, đè nàng xuống!
Con khỉ nhỏ thấy một màn như vậy vội vàng che mắt!
Ninh Úc trực tiếp cởi áo ngoài của Ninh Tương Y phủ lên người con khỉ, yết hầu giật giật, nhìn cô vợ nhỏ dưới thân nói, “Ở chỗ này chẳng phải là càng có cảm giác sao? Hoàng tỷ, tim nàng đập thật nhanh thật!”
Tim Tương Y đập càng nhanh hơn!
Nàng muốn giãy giụa, lại sợ kinh động cung nhân bên ngoài, nên hung tợn trừng mắt với hắn.
“Mau đứng lên đi! Với lại, ngươi… Lúc này không cần kêu ta là hoàng tỷ được không!”

Xưng hô thế này thực cảm thấy xấu hổ quá!
Ninh Úc làm bộ không hiểu, “Nàng chính là hoàng tỷ của ta, chẳng phải ta là hoàng đệ, chọc nàng không vui rồi sao? Hoàng tỷ?”
Quá xấu hổ! rồi!
Không khí giống như bị thiêu đốt! Bên ngoài tuyết trắng bay tán loạn, trong phòng sóng nhiệt hoà thuận vui vẻ.
Đối mặt với Ninh Úc đang muốn giở trò, Ninh Tương Y căn bản không hề có sức chống đỡ!
Quần áo nàng từng cái bị cởi ra, nhưng Ninh Úc lại vẫn là áo mũ chỉnh tề, mắt thấy trong mắt hắn dục vọng càng ngày càng nặng, gương mặt tuấn mỹ kia hơi hơi đỏ lên, đến đến không giống người.
“Hoàng tỷ……”
Hắn cúi đầu, mái tóc màu xám bạc cùng tóc của Ninh Tương Y dây dưa, mười ngón tay đan vào nhau, giọng hắn khàn khàn.

“Ta thật sự rất yêu nàng a a…”
Ninh Tương Y bị hắn một câu thuyết phục, tim bang bang nhảy, sức phản kháng vốn có đều biến thành ngượng ngùng, thấy nàng không kháng cự, Ninh Úc câu môi cười, chuẩn bị kéo lớp quần áo cuối cùng của nàng xuống, nhưng lúc này, ngoài cửa truyền đến âm thanh.
“Vương gia, Thái Tử Phi cầu kiến.”
Ninh Giác vẫn chưa cử hành đại điển đăng cơ thì đã chết, cho nên thân phận Diệp Khuynh Vãn trở nên vô cùng xấu hổ! Hơn nữa Ninh Úc muốn phong hào cho Ninh Giác, nhưng cũng không có để ý tới Thái Tử Phi, chỉ đem nàng nhốt ở Đông Cung, cấp bậc cùng phi tần bằng nhau.
Nhưng lúc này, nàng tới tìm hắn làm cái gì?
“Không gặp!”
Ninh Úc ôm âu yếm nữ nhân muốn hoàn thành chuyện tốt, không khí tốt đẹp như vậy, sao lại có khả năng vì một người ngoài mà mất hứng?
Ninh Tương Y có chút bất mãn chùy hắn.

một chút, “Gặp một chút đi! Lỡ như có việc gì…”
Bình tĩnh xem xét, kiếp này Diệp Khuynh Vãn vẫn là rất thảm, kiếp trước ít nhất còn được tốt đẹp, một kiếp này thật sự quá bi thương, bất quá xem nàng ta như vợ của Thái tử ca ca, nàng vẫn quyết định làm Ninh Úc gặp nàng ta một lần, còn có thể chạy thoát vận mệnh bị ăn ở thư phòng!
Ninh Úc có chút bất mãn, cúi đầu cắn cắn cái miệng nhỏ của nàng cho hả giận, “Nhưng ta hiện tại rất bận……”
Ninh Tương Y cười trộm, vẻ mặt vô tội nói, “Thế sao, dù sao….

Không phải còn có buổi tối sao……”
Mắt Ninh Úc sáng ngời, “Đây chính là nàng nói!”

Trong khoảng thời gian này, buổi tối Ninh Tương Y luôn không cho hắn chạm vào nàng, nói là sợ bị thương đến con, muốn qua bốn tháng mới được, hắn nhịn sắp chết rồi!
So với tại đây chỉ có thể qua loa tới một lần, cùng buổi tối muốn làm gì thì làm, Ninh Úc tự nhiên biết chọn lựa thế nào cho hợp lý.
Ninh Tương Y ngượng ngùng gật gật đầu, rồi mới ôm quần áo đi vào bên trong phòng nghỉ.
“Thái độ người tốt một chút, dù sao cũng phải nể mặt Thái tử ca ca!”
Nàng có chút không yên tâm dặn dò một câu, môi mỏng Ninh Úc hơi cầu, bắt lấy nàng hôn một hồi, mới thở hổn hển buông tha nàng.
“Buổi tối trừng phạt nàng!”
Ninh Tương Y vội vàng ôm quần áo mặt đỏ hồng chạy đi! Ninh Úc thấy nàng đã mang thai còn xấu hổ như vậy, có chút xấu xa cười cười, rồi mới gọi người cho Diệp Khuynh Vãn tiến vào, hắn nghĩ rất đơn giản, có lẽ là bởi vì có cung nhân quản nàng ta chặt quá, nàng ta mới tới cáo trạng, tóm lại, mặc dù hắn cũng kệ mấy nữ nhân kia, nhưng xem ra thực sự căng thẳng, Diệp Khuynh Vãn không có cơ hội tiếp xúc với người của trấn quốc hầu phủ.
Lúc Diệp Khuynh Vãn lúc tiến vào còn có chút khó tin.
Lúc trước nàng ta cũng cầu kiến qua, nhưng mỗi một lần đều là bị giữ lại ngoài cửa, dù nàng ta có khẩn cầu thế nào, Nhiếp Chính Vương đều giữ ý chí sắt đá!
Nhưng lúc này đây, thế nhưng lại dễ dàng gặp nàng ta, vẫn là ở ngự thư phòng nơi trang trọng như vậy! Nàng ta kinh ngạc rất nhiều, lại càng vui mừng khôn xiết.
Nàng ta từng bước một đi vào, nơi này, dường như là không cho phép nữ tử bước vào, nàng nằm mơ cũng chưa nghĩ đến chính mình có thể tiến vào…..

Bố trí xa hoa như thế, toàn bộ đều là dựa theo quy cách của đế vương mà thiết lập… Diệp Khuynh Vãn thất thần, nếu Thái Tử không chết, nàng thành hoàng hậu nói, cũng có thể hưởng thụ cốt cách này ……
Nghĩ đến Thái Tử, liền sẽ nghĩ đến Ninh Tương Y! Diệp Khuynh Vãn đối cái tên này quả thực là hận thấu xương!
Nàng không nghĩ tới, Ninh Tương Y đã lấy chồng rồi mà còn đi quyến rũ người khác!
Ninh Giác vậy mà còn có thể vì nàng đi tìm cái chết! Không cần giang sơn, không cần ngôi vị hoàng đế, cũng muốn cùng nàng tuẫn tình!
Buồn cười nhất chính là, hắn đã chết, Ninh Tương Y lại không chết, thật là để lại tai họa ngàn năm!

Nghĩ thầm trong nơi quan trọng như thư phòng này, Ninh Tương Y sẽ không có ở đây, nàng hít sâu một hơi, đi vào.

Ninh Úc tiếp kiến Diệp Khuynh Vãn nhưng vẫn dành thời gian đọc qua tấu chương, phát hiện rất nhiều người xác thật đối với việc hoàng tỷ trở về rất kiêng kị, biểu tình hắn hơi trầm xuống, cân nhắc đối sách tốt nhất.
“Thần thiếp gặp Nhiếp Chính Vương để……”
Thanh âm nũng nịu kéo suy nghĩ của Ninh Úc, Ninh Úc ngẩng đầu liên thấy được Diệp Khuynh Vãn bởi vì lạnh mà run bần bật, bên ngoài rất lạnh, nhưng nàng ta cũng không mặc nhiều, có vẻ tái nhợt gầy ốm, dù trong điện Chiêu Dương trong có đốt nến sưởi, nàng ta vẫn là không thể ở lại đây, run rẩy không ngừng.
Nếu là Ninh Tương Y trước mặt, nàng nói một câu, thì sẽ như một đóa hoa xinh đẹp!
Nhưng Ninh Úc lại là nhíu nhíu mày, trong lớp áo đại tang, nàng ta tỏ vẻ kiều diễm như thế thì không hợp tình hợp lý.
“Có việc gì?”
Giọng nói mang tính chất quạnh quẽ đặc biệt cất lên, ở cạnh bức kim bích huy hoàng trong ngự thư phòng nhàn nhạt quay lại, khí thế nghiền áp thuộc về đại Nhiếp Chính Vương, làm Diệp Khuynh Vãn như mất não, hồi lâu đều nhớ không nổi những câu đã nghĩ sẵn trong đầu.

Ninh Úc nhìn sổ sách, không cho nàng nhiều hơn một ánh mắt, sớm một chút xong việc có thể sớm một chút trở về nghỉ ngơi! Tưởng tượng đến buổi tối có thể ôm vợ muốn làm gì thì làm, sự lãnh đạm trên người hắn đều giống như hòa tan không ít, không còn cảm giác cách xa ngàn dặm với người khác nữa.
Diệp Khuynh Vãn cảm giác đối phương không giống bộ dáng dọa người như vậy, tăng thêm chút can đảm, cúi đầu khóc ròng nói, “Cầu Vương gia làm chủ! Sau khi Thái tử chết, mỗi ngày thiếp thân cực kỳ cơ khổ! Những cung nhân đó biết gió chiều nào theo chiều ấy, thấy thiếp thân thân phận xấu hổ, thường xuyên khinh nhục….”
Ninh Úc nhíu nhíu mày, “Việc này ngươi hẳn nên tìm thái hậu.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.