Ngoài cửa sổ đàn chim bắt đầu hót líu lo , nhưng cũng không đánh thức được người đang ngủ say , cho đến khi nắng chiếu xuyên qua rèm cửa , Đường Tư Tư mới chậm rãi mở ánh mắt mới phát hiện mình đang được phu quân ôm ấp , xấu hổ cười. Công Tôn Ngọc Chân cùng Ngọc Thanh Thanh đã đi mất xem chừng là đã rời giường sớm. Đường Tư Tư nhẹ nhàng đẩy Lăng Phong, khi hắn vừa tỉnh lại, nàng mắc cỡ cái đầu dựa sâu vào ngực hắn khẽ nói:" Tướng công, chúng ta cũng nên rời giường rồi ." "Không nên." Lăng Phong nâng nàng dậy nói:" Hôm qua là đêm tân hôn của chúng ta dậy muộn một chút cũng không có sao." "Tướng công , hay là chúng ta rời giường nha , muộn quá sợ các tỷ muội chê cười sẽ không tốt." "Nằm một chút nữa , Tư Tư , chúng ta coi như trải qua kinh nghiệm đau khổ, mới thành vợ chồng." Nói xong dùng sức ôm lấy eo nhỏ của nàng rồi đặt lên đôi môi nhỏ nhắn một nụ hôn. "Ân, mới vừa sáng mà" Đường Tư Tư cố gắng né tránh nhưng vẫn bị Lăng Phong hôn lên , vừa hôn nhẹ nhàng ,vừa từ từ sờ xuống, cuối cùng là đặt trên song phong mà hí lộng "A tướng công trời sáng rồi không nên a."Đường Tư Tư nũng nịu hô, một tay ngăn cản Lăng Phong. Lăng Phong không buông tha nói:" Ai nói trời sáng là không thể a." "A phôi tử" Đường Tư Tư tiểu thủ nhẹ nhàng đánh một cái , tỏ vẻ vừa vui vừa sợ. Lăng Phong bị đánh đột nhiêu co rụt lại nói: "Ai nha đau chết người Tư Tư ngươi thật tàn nhẫn." Cử động này làm cho Đường Tư Tư thấy sợ hãi ,nàng nghiêm túc nói: " Như thế nào ? Đã biết lợi hại phải không?Cho ta nhìn xem" Vừa nói náng cũng quên mất xấu hổ kéo chăn ra , cúi xuống dùng bàn tay nhỏ nhắn cầm lên cẩn thận xem xét. "Đáng ra còn đau nhưng khi ngươi cầm tựu hết đau." Lăng Phong cười giỡn , khiến hắn được no mắt. Thân thể trắng noãn của Đường Tư Tư lộ hết bên ngoài, làn da trắng không chút tì vết hai đỉnh ngọc phong màu hồng phấn thiếu nữ, thấy vậy Lăng Phong trong lòng nổi sóng không nhịn được nắm lấy hai đỉnh ngọc phong của nàng . Hiểu rõ ái lang trêu trọc mình, Đường Tư Tư mắc cỡ xoay người dựa vào người Lăng Phong .Cái yếm nhỏ nhắn không thể che hết song phong của nàng, thật là xuân quang lộ nhân. "Không nên ta, phôi đản tướng công ,đừng" vừa nói Đường Tư Tư dùng hai tay mãnh liệt đánh vào ngực Lăng Phong , cử chỉ thập phần quyến rũ làm cho Lăng Phong cười ha hả. "Cười gì đó? Ta không thuận theo, đừng tới a" Đường Tư Tư giận dỗi nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên! Lăng Phong sợ nàng giận, liền tranh thủ ôm chầm lấy nàng, hôn lên cái miệng nhỏ , xoay người đem nàng đặt phía dưới"Vậy thì ta hôn." Hồi lâu, Đường Tư Tư thở ra một hơi nói:" Tướng công, người thật mạnh , ta không chịu nổi đâu." Trong miệng nói không nên, nhưng phía dưới hai chân đã tách ra tạo cơ hội cho Lăng Phong . "Tướng công nhè nhẹ một chút , đau" Đường Tư Tư mới vừa nói chữ đau ra khỏi miệng, Lăng Phong đã tấn công trực tiếp. "A Tướng công, thật là khổ a" "Tư Tư , nơi nào khổ a?" Lăng Phong nghịch ngợm hỏi. "Không biết, nhân gia cũng thấy khó khăn chứ sao." "Nơi nào khổ a?" "Ân chàng xấu lắm ! Mau động đi " "Tư Tư nàng không nói làm sao ta biết? Lăng Phong vừa nói vừa ra sức kịch chiến, thẳng cho đến khi cả người Đường Tư Tư tê dại, không nhịn được thốt lên: "A không được ! Ta muốn" "Nói hay không?" "Tốt lắm, nhân gia nói không được sao, cho nhân gia sung sướng đi" Đường Tư Tư vừa dứt lời khuôn mặt đỏ rực như gấc, làm cho Lăng Phong một trận mừng rỡ. "Tướng công, nhân gia muốn người nhanh lên một chút a" "Đây chính là Tư Tư dâm đãng ta muốn." "Nhân gia sẽ không dâm đãng." "Không thì ta lấy ra." Lăng Phong vừa nói biểu hiện bộ dáng uể oải .Đường Tư Tư không nhịn được ôm hắn, không cho hắn rút ra. "Hảo tướng công, không nên rút ra nha, tướng công thật xấu làm cho nhân gia sướng đến chết! Ta muốn." " Phải như thế nào nha?" "Tướng công, nhân gia muốn." "Ta đến đây"Lăng Phong lửa dục trỗi dậy liền hung hăng đem Đường Tư Tư làm cho d*m thủy chảy ròng, trong miệng không ngừng rên rỉ. Hai người buổi sáng ở chung một chỗ d*m thủy chảy trên giường làm ướt một mảng lớn. Một lát, Đường Tư Tư mới thở một hơi nói: "Tướng công, ngươi chút nữa lấy mạng của Tư Tư." "Tư Tư thoải mái không??" Xuân quang ẩn hiện làm cho Lăng Phong hồn như bay mất .Đường Tư Tư ôm lấy Lăng Phong đôi môi thơm mềm hôn tới. Hai người ôn tồn một lúc, cuối cùng Đường Tư Tư nói:" Đủ rồi a, mau rời giường , các tỷ muội khác không cười chết mới lạ." Lăng Phong nói:" Có gì buồn cười , tân hôn của chúng ta sợ cái gì." "Ân! Không mau dậy đi"Đường Tư Tư lắc cái eo nhỏ bộ dáng cực kì khả ái. "Hảo, chúng ta cùng dậy nào." "Ngươi trước." "Tại sao ngươi không đứng lên?" "Không, tướng công, nhân gia sợ chàng nhìn"lúc này Lăng Phong không kìm được nở nụ cười , hắn mặc y phục đi tới trước giường nói :" Tư Tư ta tới kéo nàng." "Vậy chàng nhắm mắt lại." Lăng Phong quy hàng nhắm chặt hai mắt, đợi một lát , Đường Tư Tư nhanh chóng đưa tay cho hắn . "Nha " "Làm sao vậy?" "Đau, rất đau, tất cả tại chàng hại ta"Đường Tư Tư oán giận nhìn Lăng Phong. Lăng Phong thể hiện bộ dạng bất cần đời nói:"Ai kêu vừa rồi nàng như điên cuồng như vậy giờ lại trách ta." "Tướng công,tại người ,ta không biết đâu" Đường Tư Tư vừa nói, đưa tay muốn đánh hắn. Cuối cùng nàng để cho Lăng Phong ôm lấy, qua một trận hôn ngọt ngào, lúc này mới vui vẻ thay quần áo. Đường Tư Tư đi theo Lăng Phong gặp chúng tỷ muội , nàng quả thật không dám tin, chỉ trong thời gian ngắng ngủi, Lăng Phong có thể "lừa gạt" được nhiều mỹ nhân quốc sắc thiên hương như vậy, quả thật trời cao đã ưu ái hắn. Xét thấy hậu cung quá khổng lồ, cho nên thê thiếp Lăng Phong phân nhóm nhận chức,Lăng Phong đối với chuyện này không phát biểu ý kiến gì, tránh cho bị hiềm nghi là thiên vị.Nhưng nhóm lão bà của hắn bận rộn không ngừng. Ở trước mặt các nàng vấn đề chính yếu là trong hậu cung ai là người đứng đầu ,ai là đứng vị trí hoàng hậu. Bây giờ trong nhà, Lăng Phong thê thiếp đã có bốn tám người, trong đó thê tử hai mươi tám người, theo thứ tự là Từ Diễm Quân, Tần Thục Phân, Hà Bích Tú, Nam Cung Vân, Nam Cung Tình, Từ Tử San, Tống Ngọc Chi, Tây Môn Đình Đình, Kỷ Nhược Yên, Quý Nhược Lan, Bạch Lộ, Thẩm Nghi Quân, Đỗ Chỉ Lan, Hà Nguyệt Mai, Trầm Ngọc Quân, Liễu Thi Vân, Mộ Dung Thanh thanh, Công Tôn Ngọc Chân, Đường Tư Tư, Thẩm Nhạn Băng, Ân Bích Hà, Lam Phượng Hoàng, La Ngọc Thanh, Hứa Phượng Phượng, Thanh Lăng, Chu Tú Kỳ, Lục Phỉ Nhi, Tạ Lâm Lam. Thiếp thân hai mươi người : gồm có Xuân, Hạ , Thu , Đông tứ nữ, Tố Hoa, Tú Châu, Tú Ngọc, Tố Phân, Tử Phượng, Tú Hoàn, Tú Quỳnh, Đan Phượng, Tử Lăng, Bạch Lăng, Hương Lăng, Tuyết Kỳ, Tô Kỳ, Linh Nhị, Tần Túc, Tô Đình. Trong suy nghĩ chúng nữ , có bốn người được chọn : Từ Diễm Quân, Quý Nhược Lan, Tây Môn Đình Đình, Thẩm Nhạn Băng. Trong đó Từ Diễm Quân đại biểu Nam Cung thế gia chúng nữ sớm đã là là người của Lăng Phong, cùng trận doanh với nàng có Tần Thục Phân, Hà Bích Tú, Từ Tử San, Tống Ngọc Chi, Trầm Ngọc Quân, Liễu Thi Vân. Còn Quý Nhược Lan là đại biểu của Ngũ Tiên Giáo tỷ muội, bao gồm Bạch Lộ, Trầm Nghi Quân, Đỗ Chỉ Lan, Hà Nguyệt Mai, Kỷ Nhược Yên, Tố Hoa, Tú Châu, Tú Ngọc, Tố Phân, Tử Phượng, Tú Hoàn, Tú Quỳnh, Đan Phượng: Còn lại Tây Môn Đình Đình là đại biểu đại gia khuê tú, thiên kim tiểu thư thân phận tỷ muội, trong đó bao gồm Nam Cung Vân, Nam Cung Tình, Mộ Dung Thanh Thanh, Công Tôn Ngọc Chân, Đường Tư Tư, Xuân Cầm, Hạ Kỳ, Thu Thi, Đông Mai các nàng. Thẩm Nhạn Băng là đại chocác tỷ muội thân cận nhất của Lăng Phong, trong đó bao gồm Ân Bích Hà, Lam Phượng Hoàng, La Ngọc Thanh, Hứa Phượng Phượng, Thanh Lăng, Chu Tú Kỳ, Lục Phỉ Nhi, Tạ Lâm Lam, Tử Lăng, Bạch Lăng, Hương Lăng, Tuyết Kỳ, Tô Tần, Linh Nhị, Tần Túc, Tô Đình. Nếu như chỉ luận bối phận mà nói, Từ Diễm Quân không thể nghi ngờ là cao nhất, nếu như từ độ thân mật mà nói, Thẩm Nhạn Băng lại là cao nhất, đối ngoại chân mà nói thì đó chính là Tây Môn Đình Đình đại biểu. Chúng nữ không biết dùng cách nào để định bối phận, đề cử Thẩm Nhạn Băng đi tìm Lăng Phong hỏi ý kiến thì hắn nói vợ không phân biệt lớn nhỏ thiếp cũng vậy, thân phận đều giống nhau. Lăng Phong khẳng định chắc chắn, chúng nữ yên tâm không ít , nhưng một nghìn năm lễ giáo đạo đức, tôn ti cấp bậc, làm cho các nàng phải phân ra bối phận.Một mặt , Thẩm Nhạn Băng cho thấy thiên phú hơn người của nàng. Cuối cùng trải qua một phen hiệp nghị , lấy hoàng cung hậu phi chế độ làm mẫu, càng gia tăng danh phận , Nam Cung thế gia biến thành hậu cung của Lăng Phong . Thiết lập Đông Tây Nam Bắc cung nương nương bốn người :Đông cung là Từ Diễm Quân, Tây Cung là Thẩm Nhạn Băng, Nam Cung là Tây Môn Đình Đình,còn Bắc Cung là Quý Nhược Lan, các nàng cùng là thân phận hoàng hậu. Mà Tần Thục Phân, Trầm Ngọc Quân, Từ Tử San, Kỷ Nhược Yên, Đường Tư tư, Nam Cung Vân, Ân Bích Hà, Lam Phượng Hoàng là thứ phu nhân, dưới nữa là nhất phẩm phu nhân, gồm có: Hà Bích Tú, Trầm Nghi Quân, Đỗ Chỉ Lan, Hà Nguyệt Mai, Nam Cung Tình, Mộ Dung Thanh Thanh, Công Tôn Ngọc Chân, La Ngọc Thanh, Hứa Phượng Phượng, Thanh Lăng, Chu Tú Kỳ, Lục Phỉ Nhi, Tạ Lâm Lam. Còn các phẩm còn lại, theo thứ tự là Từ Tử San, Chu Ngọc Chi, Tố Hoa, Tú Châu, Tú Ngọc, Tố Phân, Tử Phượng, Tú Hoàn,Tú Quỳnh, Đan Phượng, Xuân Cầm, Hạ Kỳ, Thu Thi, Đông Mai, Tử Lăng, Bạch Lăng, Hương Lăng, Tuyết Kỳ, Tô Kỳ, Linh Nhị, Tần Phượng, Tô Đình. Còn dư lại tất cả là tỷ nữ của các nàng đem tới. Từ Diễm Quân chủ quản đối ngoại sự vụ và tài vụ. Thẩm Nhạn Băng chịu trách nhiệm thưởng phạt nội sự vụ, Quý Nhược Lan chịu trách nhiệm an toàn, Tây Môn Đình Đình chịu trách nhiệm về cuộc sống của Lăng Phong, cuộc sống hàng ngày bắt đầu đi vào qui luật .Theo phân công mọi người đều vui mừng, đặc biệt là Từ Diễm Quân , Thẩm Nhạn Băng, Tây Môn Đình Đình, Quý Nhược Lan bốn người chung sống hòa bình, làm cho Lăng Phong hô vạn tuế không dứt. Theo như phân công, Nam Cung thế gia hậu viện khắp nơi xuân sắc , Lăng Phong đi đến đâu cũng cùng nữ nhân quan hệ.Cho nên hắn cố tình nằm trên giường không đi, đến cuối cùng hơn trăm mỹ nữ cùng gia nhập chiến đoàn, tạo thành cảnh nam nữ xuân sắc đại chiến chưa từng có. Lăng Phong dùng ba ngày ba đêm thời gian mới thỏa mãn hết tất cả mỹ nữ. Mỹ nỹ sau trăm trận nằm trên giường, bàn,ao nước , phòng tắm, sân cỏ xuân sắc tràn đầy.Sau khi đại chiến kết thúc , Lăng Phong tiến vào trạng thái hôn mê thụy nhãn. Ban đầu Thẩm Nhạn Băng cùng các nàng còn tưởng hắn hư thoát, nhưng khi xem mạch mới biết hắn không những khí mạch vững vàng, hơn nữa còn vô cùng hùng hậu .Đoán chừng là do nhập định tu luyện, nên cũng không quấy rầy. Thật lâu, Lăng Phong "ngủ" thật lâu, không biết vì sao, cảm giác lỗ mũi có vị chua chua. "Hmm " Lăng Phong thở một ngụm khí, tỉnh táo lại, mở mắt thấy nụ cười trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tây Môn Đình Đình , nàng gục trên lưng Lăng Phong đắc ý hướng Lăng Phong vẫy vẫy mái tóc đen nhánh. "Phu quân, chàng đã tỉnh?" Tây Môn Đình Đình khuôn mặt hưng phấn, thậm chí trong mắt hiện lên lệ quang hạnh phúc. Lăng Phong lật người Tây Môn Đình Đình kéo vào ngực nói:"Nàng nghĩ đến ta à, ta nhớ tối hôm qua còn tới?" Tây Môn Đình Đình chu cái miệng nhỏ nhắn nói:" Ngươi đã ngủ hai ngày hai đêm rồi!" "Đình Đình nàng không nói giỡn chứ , ta cùng các nàng đại chiến hai ngày ba đêm , ngủ ba ngày sao có thể a!" Lăng Phong cười hì hì nói. "Ta cũng không nói giỡn, chàng đã ngủ ba ngày ba đêm, lúc trước mỗi ngày đều ép chàng , nhưng là chàng cũng không tỉnh lại!" Tây Môn Đình Đình cũng không giỡn nói. Lăng Phong sửng sốt , không nghĩ tới mình đã ngủ lâu như vậy, hắn chỉ nhớ rõ cùng mấy trăm mỹ nữ đại chiến ba ngày ba đêm, toàn than tiêu hao mỏi mệt chỉ muốn nghỉ ngơi chút không nghĩ nằm xuống liền ngủ ba ngày ba đêm. Thật ra thì Lăng Phong tự mình cũng không biết, hắn đã tiến vào một trạng thái dưỡng sinh quy tức đặc biệt. Trải qua mấy ngày, hắn không phải đánh nhau chính là cùng chúng nữ hoan ái, cả người thời gian dài bị kích động ở trạng thái hưng phấn ,linh khí cùng chân khí tổn hao rất lớn ,mặc dù có sinh mệnh năng lực cực mạnh nhưng cũng không thoát khỏi mệt mỏi. Nhưng Lăng Phong dù sao cũng là người chứ không phải sắt, hơn nữa khoảng thời gian này hắn cũng hấp thu được Nữ Thể Nguyên Tinh nên cũng cần thời gian để hấp thụ nhằm biến thành dương tinh của mình .Lăng Phong bởi vì tu luyện Tiêu Dao tâm quyết nên Lăng Phong có thể không cần điểu chỉnh trạng thái mà thông qua nghỉ ngơi để lột xác, hóa kén thành bướm. Lăng Phong mở mắt chớp cảm giác được sự bất đồng với trạng thái cũ , toàn thân nhẹ nhàng sức mạnh tùy thời tiếp nhận khiêu chiến giống nhau. Tây Môn Đình Đình thấy Lăng Phong ngẩn người không biết hắn nghĩ về cái gì, không nhịn được hỏi:" Chàng đang suy nghĩ gì đấy?" Lăng Phong ôm cổ nàng nhẹ nhàng nói :"Ta đang thưởng thức tư vị hạnh phúc". Nói xong khẽ nở nụ cười, đưa tay trước ngực Đình Đình xoa nắn :" Có đôi khi ta suy nghĩ thế này có phải nằm mơ chăng?" " Phu quân không nên a!" Tây Môn Đình Đình thở hổn hển nói nhưng hai tay Lăng Phong đã bóp chặt nó rồi. Mặt nàng đỏ bừng cầu xin tha thứ nói:" Phu quân không nên ,sáng sớm nhân gia phía dưới còn đau"Lăng Phong ra vẻ kinh ngạc nói:" Đã bao nhiêu ngày rồi mà nàng còn đau?" Tây Môn Đình Đình ngượng ngùng nói nói:" Mấy ngày trước còn không có cảm giác được , ba ngày ba đêm nhân gia phía dưới sưng giống như một cái bánh bao nhỏ ,rất là khó chịu a" Lăng Phong ha hả cười to nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của nàng, mạnh mẽ cởi quần áo của nàng.Tây Môn Đình Đình kinh ngạc hỏi:" Phu quân , chàng muốn làm gì?" "Ta còn muốn nhìn bánh bao nhỏ của nàng là cái dạng gì? Cho ta nhìn một cái"Lăng Phong nháy mắt một cái. "Chàng xấu lắm, nhân gia muốn gọi chàng rời giường"Tây Môn Đình Đình khuôn mặt đỏ bừng cái đầu tựa trên bả vai Lăng Phong , cắn lỗ tai hắn mị thanh nói :"Tối nay phu quân hẵn làm có được không?" "Đình Đình ,muốn hưởng lạc phải làm sớm, tối nay chăn lớn cùng ngủ, nàng phải chia sẻ tướng công rồi" Lăng Phong cười véo hạt anh đào của nàng một cái, đoạn cười nói. "Phu quân" Tây Môn Đình Đình toàn thân như lửa đốt nhịn không được hôn hít trên mặt Lăng Phong ,cuối cùng cái miệng nhỏ đón nhận cái hôn của Lăng Phong. Lăng Phong tay ôm eo Tây Môn Đình Đình , tay đã thăm dò vào quần lót của nàng , một trận hoạt đông ân ái "Ân " nàng rên rỉ . Lăng Phong tức giận tháo quần nàng xuống để Tây Môn Đình Đình gục bên giường,ngọc đồn cao vểnh lên. Tây Môn Đình Đình bị Lăng Phong khơi lên dục hỏa cũng bất chấp xấu hổ hướng cái mông vểnh lên cao .Lăng Phong theo đúng mục tiêu ra sức tiến lên một đường thẳng ."Phốc" một tiếng ngọc dịch trơn tru không có trở ngại nào thẳng tiến cung điện.