Kiêu Ngạo Thiên Hạ

Quyển 1 - Chương 53: Hai mắt lưng tròng cầu vào tổ đội



Sáng sớm tám giờ, ánh mặt trời như thường lệ chiếu vào hang gấu, chỗ duy nhất không giống như trước chính là nơi này không còn nhiều người như trước nữa.

Càng ngày càng nhiều người chơi vượt qua cấp 15, nhiệm vụ Liệp Sát Bạo Hùng với bọn họ mà nói đã là chuyện quá khứ rồi.

Đương nhiên, không phải là ngọn núi này hoàn toàn không có người, luôn có một vài người vì đủ loại nguyên nhân nên chưa hoàn thành nhiệm vụ, khi cấp bậc cao hơn, bọn họ không tránh khỏi sẽ trở lại hoàn thành nhiệm vụ này.

Có điều nếu là một người chạy tới nơi này tìm người muốn vào đội làm nhiệm vụ thì không có, chuyện này đã lâu rồi không xảy ra.

Nếu như là lúc trước thì tình trạng này còn có, chứ lúc này, tình trạng này không thể xảy ra. . .

Ánh nắng từ từ chiếu vào bên trong, một người đứng dưới ánh nắng tạo thành một cái bóng thật dài, chiếu thẳng lên vách đá.

Rõ ràng là sáng sớm tràn đầy sức sống, nhưng khi ánh sáng dừng lại trên bóng người này lại tạo thành một cảm giác nắng chiều nặng nề, tịch mịch.

-A ~! Sao vẫn không có người tới thế này!

Trong giây lát, người này giơ pháp trượng lên, ánh mặt trời chiếu vào, lộ ra một khuôn mặt trẻ trung.

Đây là một gã pháp sư, Kiến Tập Nguyên Tố Pháp Sư, cấp bậc: 19 cấp, chủng tộc: Nhân tộc, trò chơi ID: Hôi Cơ. Lệ thuộc Nghiệp đoàn: Diệp Lãng Lan Tịch Các.

Tóm lại, mặc kệ Hôi Cơ trang bị hoàn mỹ thế nào, thậm chí còn có một bố vai màu xanh da trời Hoàn Mỹ phẩm chất, hoặc là hắn lệ thuộc một trong 2 Nghiệp đoàn mạnh nhất Ngõa Cách Thụy trấn, chỉ cần hắn một mình đứng ở nơi này, chắc chắn hắn là một tên bi kịch.

Hơn nữa, bi kịch còn bắt đầu từ 4 giờ trước, lúc bắt đầu bi kịch là 4 giờ sáng, điều này càng điểm tô thêm sự bi kịch của hắn.

Đứng ở cửa Sơn cốc, đợi hơn 4 giờ, thế mà không có đội ngũ nào tới!

Nhìn ánh mặt trời trên không, Hôi Cơ cảm thấy ông trời đang trêu đùa hắn.

Thật lâu sau, Hôi Cơ không thể kiềm nén được, hắn mở ra danh sách bạn tốt ra, chuyển tới một cái tên, sau đó bắt đầu nịn nọt, ID hắn liên lạc rõ ràng là —— Áo Đặc Mạn Đả Tiểu Quái Thú.

-Anh họ, anh login thật sớm! Chăm chỉ như thế, khó trách có thể đi vào top 10 bảng xếp hạng.

Hôi Cơ nói lấy lòng.

Sau một lát, đầu kia của kênh bạn tốt, ‘Áo Đặc Mạn Đả Tiểu Quái Thú’ nói:

-Tôi đang bận mang nhóm đáng Vực Sóng Dữ cấp khó khăn, có việc nói trọng điểm. Còn nữa, trong trò chơi, không được gọi là anh họ, phải gọi là đội trưởng.

Nghe vậy, Hôi Cơ oán thầm một phen, giọng nói càng thêm cung kính:

-Vâng, đội trưởng, đội trưởng! Em đã đứng ở cửa động Bạo Hùng 4 giờ, có thể phái người tới giúp em hay không?

Kênh bạn tốt yên lặng hồi lâu, Áo Đặc Mạn Đả Tiểu Quái Thú bất đắc dĩ nói:

-Anh nói này em họ, trong trò chơi anh đối với chú thế nào?

-Tốt lắm, anh họ rất chiếu cố em.

Hôi Cơ nói những lời này rất thiệt tình.

-Vậy thì cậu đừng làm tôi khó xữ, hiện tại Nghiệp đoàn đang thiếu người nghiêm trọng, chính cậu tự chờ đội ngũ đi.

Áo Đặc Mạn Đả Tiểu Quái Thú, sau đó hắn bổ sung thêm một câu:

-Anh nói này, cậu không thể sửa được cái tật nghiện nhiệm vụ ư? Không nên làm hết nhiệm vụ ở nơi này mới chuyển sang khu vực khác, đây là giai đoạn đầu của trò chơi đó, cậu không thể nhảy nhiệm vụ được sao?

Hôi Cơ phẫn nộ nói:

-Anh họ cũng biết em chỉ có cái ham này mà thôi. . .

-Quên đi, BOSS đến, nếu cú đến Uy Bá Nhĩ thành hoặc đi Vực Sóng Dữ thì liên lạc anh, anh giúp chú tìm đội ngũ.

Nói xong, Áo Đặc Mạn Đả Tiểu Quái Thú đóng kênh liên lạc lại.

Kênh trò chuyện cắt đứt, Hôi Cơ đứng đó giậm chân, hét lớn:

-Còn như thế này sao? Còn như thế này sao? Chẳng lẽ không có ai đi làm nhiệm vụ? Đây chính nhiệm vụ cấp Khó Khăn nha? Nhiệm vụ rất có tính khiêu chiến, ban thưởng còn là. . . , ách, 14 cấp Ưu Tú pháp bào. Ân, có chút. . .

Hôi Cơ nhìn chằm chằm nhiệm vụ, bỗng nhiên hắn cảm thấy ban thưỡng này quá bình thường, căn bản không đáng để hắn hao phí thời gian đứng chờ ở đây.

Ngay khi Hôi Cơ do dự, bắt đầu sinh ra ý tưởng lùi lại, trong sơn cốc xuất hiện tiếng bước chân đã kéo lại một tia hi vọng của hắn.

"Bịch bịch bịch. . ."

-Tiếng bước chân này, người này mặc giáp dày! Là Chiến Sĩ! Nếu là Thuẫn Giáp hoặc Kỵ Sĩ càng tốt.

Sự vui mừng trên mặt Hôi Cơ tăng thêm vài lần, giờ khắc này hắn làm gì muốn rời khỏi nữa, hắn hi vọng người này có thể nhanh chóng đi tới trước mặt mình.

Đang vui sướng, Hôi Cơ đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, hắn thầm nghĩ: Khoan đã, mình dù gì cũng là thanh viên của Điệp Lãng Lan Tịch Các, nếu như biểu hiện quá chủ động, chẵng phải là làm mất tên tuổi của Nghiệp đoàn sao? Dù sao thì bằng trang bị của mình, chỉ cần đối phương ít người, nhất định sẽ mời mình vào nhóm?

Suy nghĩ cảm thấy rất hợp lý, hắn liền cố gắng thu lại sự vui mừng của mình, bước hai bước tới chỗ ánh nắng, sau đó hắn cố gắng bày ra trang bị Hoàn Mỹ của mình.

Cứ như vậy, Hôi Cơ quả thật có một chút hơi thở cao thủ.

Người mà hắn chờ đã lâu cuối cùng cũng đã đi tới, một tên Chiến Sĩ toàn thân giáp nặng xuất hiện trước mặt hắn, trước hết hắn cảm thấy vui vẻ, khi nhìn thấy cái đầu mào gà, hắn liền sững sốt, sau khi ném một cái Cảm Giác ra, cảm xúc tiếp theo xuất hiện chính là khinh thường.

Tên này quả thật là chức nghiệp hắn chờ đợi nhất, nhưng toàn thân tên này thế nhưng chỉ có hai kiện Ưu Tú trang bị.

Đạo lý không thể trông mặt mà bắt hình dong ai cũng hiểu được, nhưng trong trò chơi, một tên Kiến Tập Thuẫn Giáp Sĩ, toàn thân chỉ có 2 món Ưu Tú trang bị, tên này không thể nghi ngờ sẽ bị xếp vào dạng gà con, hơn nữa loại phân chia này rất chính xác.

-Hương Thảo Thiên Không? Tên này. . .

Hôi Cơ âm thầm lắc đầu:

-Cho dù chuyển chức xong đi làm nhiệm vụ, trên người cũng không thể nào chỉ có 2 món Ưu Tú trang bị chứ! Chẳng lẽ tên này ngay cả nhiệm vụ cũng không làm.

Thất vọng rất nhiều, Hôi Cơ nghĩ tới cùng hắn tổ đội, nói không chừng một lát nữa sẽ rất nguy hiểm, trong lòng nhịn không được cảm thấy bất đắc dĩ.

-Ai, quên đi, thật sự là mạng khổ.

Hôi Cơ thương hại nhìn Hương Thảo Thiên Không một cái, nghĩ thầm:

-Dẫn gà con một lần vậy.

Đang suy nghĩ, hắn thấy gà con đi tới, Hôi Cơ nghĩ thầm: hắc, quả nhiên là người dựa vào ăn mặc. Ca ca ta một thân trang bị thế này quả nhiên là người gặp người thích, hoa gặp hoa nở! Tiểu tử, còn không mau cầu ca vào đội?

Trong lòng đắc ý nghĩ, trên mặt Hôi Cơ hiện lên sự ngạo nghễ, hắn âm thầm lo lắng một hồi làm thế nào để có thể miễng cưỡng đáp ứng yêu cầu tổ đội.

Ai ngờ, tình cảnh khóc quỳ cầu tổ đội trong tưởng tượng của hắn không có xuất hiện, tên Chiến sĩ mào gà kia căn bản không thèm nhìn hắn, cứ như đi qua trước mặt hắn.

-Móa! Tên gà con này cứ vậy là đi qua?

Hôi Cơ khó tin nhìn Hương Thảo Thiên Không, trong lòng thầm nói:

-Không thấy một pháp sư mặc trang bị tốt đứng trước mặt à? Ân? Chẳng lẽ hắn đang đợi bạn mình tới, thuận tiện lo lắng như thế nào thỉnh cầu mời mình vào đội? Đúng, nhiệm vụ Liệp Sát Bạo Hùng này chỉ có một đội đầy 15 cấp mới an toàn hoàn thành.

Hôi Cơ không ngừng khẳng định suy nghĩ của mình, sau một lúc lâu, khi nghe được bên ngoài có tiếng bước chân, miệng hắn không nhịn được nhếch lên:

-Tốt! Tốt lắm! Nhất định là bọn họ không đủ người, vừa lúc mình bổ sung vào. Bọn họ không phát hiện được trang bị của mình tốt cũng không sao, gà con mà! Ai mà không trải qua giai đoạn này chứ, một hồi ca ca ta cố gắng chủ động yêu cầu gia nhập là được chứ gì.

Trong lòng lo nghĩ, Hôi Cơ dời ánh mắt ra cửa sơn cốc, hắn thấy một Ám Dạ Tinh Linh Đức Lỗ Y xuất hiện.

-Ân! Trang bị của tên Đức Lỗ Y này có thể miễn cưỡng chấp nhận.

Hôi Cơ âm thầm cho tên Đức Lỗ Y này 60 điểm, thầm nghĩ:

-Tên này hẳn không phải là gà con, khẳng định có thể thấy được trang bị của mình.

Ý niệm này xẹt qua trong đầu, thế nhưng Hôi Cơ bi ai phát hiện mình một lần nữa bị bỏ qua, một thân trang bị này dường như hai tên kia không thấy được, cả hai giống nhau cứ vậy đi ngang qua mặt hắn.

-Các người, thế nhưng. . .

Hôi Cơ khó tin nhìn 2 tên kia tụ họp lại, sau đó đi tới cửa động, nhịn không được hắn bắt đầu nghĩ:

-Hai tên này muốn 2 người hoàn thành nhiệm vụ! ?

Trong đầu đột nhiên xẹt qua một khả năng, Hôi Cơ bất chấp tôn nghiêm và rụt rè, hai mắt lệ nóng lưng tròng, hắn nhanh chóng khóc gào:

-Hai vị đi làm nhiệm vụ Liệp Sát Bạo Hùng sao? Có thể mang theo tôi không?

Nghe vậy, Sở Thiên Biến và Hương Thảo Thiên Không quay đầu, đồng thời nhíu mày nhìn chằm chằm Kiến Tập Nguyên Tố Sư xa lạ, dưới ánh mắt của hai người, Hôi Cơ mới hiểu được bọn họ căn bản không có ý định muốn mời hắn vào đội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.