Kiều Phi Bị Tráo Đổi

Chương 129: Đừng làm nàng đau!



Vương phi chúng ta làm như vậy, Hoàng thượng mà biết…” Tỳ nữ thân cận của Thời Tịnh Kỳ không yên tâm ngoái lại nhìn đám đông hỗn loạn, nữ nhân kia là nữ nhân của Thần vương cũng là nữ nhân mà Hoàng đế yêu cầu. Nếu như nàng xảy ra chuyện, hoàng thành này liệu có ngăn được cơn giận dữ của Thần vương không.

“ Tử sĩ sẽ chết sau khi hoàn thành nhiệm vụ, đến lúc đó chết không đối chứng! Chàng làm sao mà biết được!” Thời Tịnh Kỳ cười quái dị, nàng xoa xoa chiếc bụng của mình: “ Hơn nữa chàng sẽ vì một Thời Quân Dao mà không cần con sao?” Mạc Phong Tức đang trong thời kỳ nguy hiểm, hắn vừa lên ngôi căn cơ chưa vững, bây giờ đứa con chính là một phần giúp hắn ổn định triều cương, Thời Tịnh Kỳ đánh cược, cược xem tình cảm Mạc Phong Tức dành cho Hứa Quân Dao sâu bao nhiêu, hay chỉ là nhất thời hứng thú.

Xung đột nổi lên, đám binh sĩ này tuy không được đào tạo ra sao nhưng cũng người đồng thế mạnh, một mình Đông Ca chống đỡ cực kỳ vất vả.

“ Vương phi, bám sát thuộc hạ!” Đông Ca hạ tên này lại có tên khác tới, dùng thân hình nhỏ bé che chắn cho nàng, Đông Ca biết tình hình không ổn rút ra tên hiệu bắn lên trời, rồi lao vào chiến đấu. Hứa Quân Dao cũng không muốn mình vô dụng, nàng nhặt lên chuôi giáo bị Đông Ca chém đứt của binh sĩ, nàng giúp Đông Ca một tay. Đánh lên người những tên bị Đông Ca đánh ngã, Hứa Quân Dao sức yếu, đánh một hồi thấy người bất tỉnh liền chạy về sau lưng Đông Ca.

Nếu chỉ có một mình Đông Ca có thể dễ dàng chạy thoát nhưng sức không đủ để đem theo nàng, họ mạnh hơn về số lượng, Đông Ca có giỏi tới đâu thì sức lực cũng sẽ giảm sút. Chỉ trong một chút sơ suất, Hứa Quân Dao bị tách ra khỏi Đông Ca. Hứa Quân Dao bị bắt lấy, dù đã chống trả nhưng không có ích. “ Đông Ca…”

Hứa Quân Dao bị lôi đi, Đông Ca liều mạng chạy tới, dành Hứa Quân Dao lại, ngay lúc hỗn loạn này một lưỡi kiếm phản ánh sáng của trăng như lưỡi hái tử thần lao từ phía sau Hứa Quân Dao tới, Đông Ca bị vây đằng trước không quan sát hết được. Hứa Quân Dao hét lên một tiếng hai mắt nhắm chặt, ngay lúc này một bàn tay đã nhanh hơn một bước túm lấy vai nàng, nhấc bổng lên……

Đông Ca đưa tay với lấy nhưng đã muộn còn bị chém vào tay một vệt dài. “ Vương phi…”

Hứa Quân Dao chỉ thấy cả người nhẹ bẫng, trên tai toàn tiếng gió xé qua, Hứa Quân Dao liều mạng nhúc nhích thân thể cứng nhắc vì sợ hãi, cát bay qua khiến hai mắt nàng không thể mở. Hai chân chạm đất, Hứa Quân Dao theo bản năng sờ soạng lung tung muốn tìm đường chạy thoát, người kia vốn không muốn buông tha nàng, hắn túm cổ áo Hứa Quân Dao giật lại, cổ Hứa Quân Dao bị xiết chặt liền họ sặc sụa.

“ Đừng làm nàng đau!”

Tiếng nói quen thuộc vang lên, người kia buông nàng ra, Hứa Quân Dao cả người run lên vì sợ hãi. Hứa Quân Dao cất giọng khàn khàn: “ Mạc Phong Tức…ngươi…ngươi muốn làm gì?”

Hứa Quân Dao mở hai mắt cơn đau xót quét qua cùng với sợ hãi khiến hai mắt cô đỏ bừng hốc mắt cũng trực trào nước mắt, Mạc Phong Tức tiến tới Hứa Quân Dao lê bò lùi về đằng sau, cho tới khi bị Mạc Phong Tức túm chân lôi lại.

“ Dao nhi đừng sợ!”

“ Mạc Phong Tức…ngươi buông ta ra! Ngươi định làm gì….” Hứa Quân Dao sợ hãi lời nói cũng hỗn loạn, xem xét biểu tình của Mạc Phong Tức bây giờ giống y hệt những tên tội phạm biến thái chuẩn bị phạm tội, trong những bộ phim hình sự. “ Mạc Phong Tức buông ta ra, khốn kiếp, tên bất nhân bất nghĩ…ngươi muốn làm trái luân thường đạo lý sao? Buông ta ra… Mạc Ảnh Quân sẽ không tha cho ngươi đâu…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.