Kiều Phi Bị Tráo Đổi

Chương 5: 5: Nhỡ Hết Tiền Rồi Sao




“ Ta quản nàng tốt làm cái gì có thể đẻ ra thế lực giúp ngươi lật đổ thái tử sao? Ngươi cái đồ đần độn phụ hoàng ngươi hôm nay làm thế để cho ngươi không có cơ hội tiếp cận thế lực của tiểu Thần Vương, hắn là đệ đệ ruột của bệ hạ có truyền ngôi cũng không đến lượt hắn nhưng thế lực trong tay hắn ai lôi kéo được chính là sức mạnh khổng lồ…..”
Lương quý phi nói đến đây trong lòng càng tức tiện tay ném chiếc túi thơm mà Thời Tịnh Kỳ nhờ Mạc Phong Tức đem vào lên người hắn.

“ Nhưng cái thứ ngu xuẩn ngươi vì nàng ta mà đã tự tay đẩy tiểu Thần vương sang phía Thái tử rồi, hoàng hậu hôm nay ra mặt ngươi nghĩ là tốt sao bà ta là đang vì vốn trai mà kéo quan hệ, cái kế hoạch ngu xuẩn của ngươi ai không mù đều sẽ nhìn rõ ràng, bản cung và hoàng hậu đấy cả nửa đời người rồi bản cung không thua nàng ta gì hết nhưng hôm nay ta thua nàng ta vì thứ ngu xuẩn như ngươi! Cút đi! Đem nàng cùng nhau cút cho ta!”
“ Mẫu phi nhi thần lập tức đi người đừng nổi giận kẻo sinh bệnh!” Hắn thấy Lương quý phi nổi giận liền cắp đuôi lại nhanh chóng ra ngoài.
“ Vương gia vương phi, nương nương hôm qua ngủ không ngon giấc nên hôm nay có hơi nóng nảy lên hai vị đừng để trong lòng, lão nô nhắc nhở người một câu nhớ tới thỉnh an Thái hậu!”
Hai người rời đi nhanh chóng tới thỉnh an thái hậu, nhưng thái độ của thái hậu cũng hết sức lạnh nhạt khiến lòng Mạc Phong Tức càng rầu rĩ, Thời Tịnh Kỳ nhìn dáng vẻ này của hắn ta trong lòng cũng không khá hơn tí nào, nàng cố gắng bình tĩnh hạ nhẹ giọng xuống muốn an ủi Mạc Phong Tức hai câu…
“ Vương gia, chàng cũng đừng khổ tâm quý phi nương nương chỉ là nhất thời tức giận sẽ không giận chàng lâu đâu!”
“ Ta biết rồi, hồi phủ thôi!” Mạc Phong Tức tâm trạng đang kém chẳng hơi đâu để ý nàng, quay mặt liền đi nhanh phía trước.


Hai người vừa đi không lâu tin đồn trong cung liền lan truyền phủ Thần Vương với phủ Thất Vương gia bị tráo đổi tân nương, trái với mọi người suy nghĩ tiểu Thần vương với vướng phi rất ân ái còn Thất vương gia với vương phi lại bất hoà, tin đồn này cũng mau chóng lan ra ngoài trở thành đề tài nóng nhất kinh thành.
……..
Bên này Hứa Quân Dao vén mành xe ngựa hứng thú nhìn khắp nơi, Mạc Ảnh Quân xem nàng bộ dáng tò mò với cả thế giới của nàng chỉ thấy khó hiểu, nếu như theo những gì thuộc hạ hắn bẩm báo nàng yêu Thất vương gia đến chết đi sống lại thì hôm nay nàng không nên bình tĩnh tới vậy, nàng cũng không phải tiểu thư bị nuôi nhốt tại sao đối với tất cả mọi thứ lại hiếu kỳ đến như vậy? Thời Quân Dao đang dở trò gì, còn có âm mưu gì đang chờ hắn sao?
Mạc Ảnh Quân thúc ngựa tới bên cửa sổ chắn tầm nhìn của nàng…..
“ Dao Dao có muốn đi dạo một chút không, vi phu dẫn nàng đi!”
“ Có thể đi sao?” Mắt Hứa Quân Dao sáng lên ngay lập tức trèo xuống khỏi xe ngựa như thể sợ hắn đổi ý vậy.
Hai người đi dạo trên đường lớn thu hút rất nhiều ánh mắt, ai cũng tò mò không biết họ là ai do hai người từ khí chất đến nhan sắc đều không tầm thường, nhìn họ cùng xuyên thanh y mọi người đều đoán được họ là một đôi có không ít người thất vọng, nam nhân kia nhìn cũng biết là cao quý tướng mạo như họa anh tuấn yêu nghiệt mỗi lần hắn nhìn nữ tử bên cạnh trong mắt đều là ôn nhu nhường nhịn làm cho mấy người xung quanh ghen tị.

Nhưng cũng không thể phủ nhận nữ nhân bên cạnh hắn cũng không kém cạnh mắt hạnh mũi cao lông mi như cánh bướm chớp động hai bên tóc mai rủ xuống, đôi môi nhỏ xinh xắn cười rạng rỡ làm mọi người bất giác nghĩ tới hoa đào tháng 3, khí chất nhan sắc hai người họ như sinh ra để đứng bên cạnh nhau vậy.

Hắn quanh năm ở biên quan nàng lại thay đổi trong chớp mắt nên không ai nhận ra hai người, cũng vì thế mà chuyến đi này hai người cực kỳ thoải mái, Mạc Ảnh Quân để mặc nàng kéo hắn đi hết chỗ nọ tới kia vui vẻ cười nói hắn cũng bị năng lượng của nàng ảnh hưởng gương mặt mềm mại hiếm thấy.

“ Phu nhân thật có mắt nhìn trâm này rất hợp với khí chất phu nhân!” Cây Trâm bạc rất đơn giản trên đầu có chỉ có 1 bông hoa mai một dây mảnh rũ xuống, nàng trước giờ luôn thích mấy thứ nhỏ nhỏ xinh xinh nên thấy liền thích nhưng nàng quay lại nhìn Mạc Đông thị vệ của hắn nghĩ tới điều gì liền đặt xuống muốn rời đi.
“ Sao vậy? Ta thấy nàng rất thích nó tại sao không mua?” Hắn thấy sự do dự của nàng, Mạc Ảnh Quân khó hiểu thích thì mua sao lại do dự.
“ Vẫn là thôi đi ta mua nhiều như vậy rồi, còn mua nữa nhỡ hết tiền rồi sao?” Mạc Ảnh Quân tuy là vương gia nhưng hắn quanh năm ở biên quan làm gì có nhiều tiền hôm qua còn mới đại hôn,nàng không nên phung phí của như vậy, nàng coi phim biết được mấy tướng quân như hắn đều rất nghèo hơn nữa còn bị hoàng thượng kiêng kỵ aizzz thật đáng thương mà.


Mạc Ảnh Quân bỗng dưng cười, nương tử của hắn sợ hắn hết tiền Mạc Đông phía sau cũng không nhịn được mà bật cười sau đó rất nhanh lại nghiêm túc, Hứa Quân Dao ngu ngơ nhìn họ cười nàng có nói gì buồn cười lắm, Mạc Ảnh Quân mặc kệ nàng trả bạc cho ông chủ rồi lấy cây trâm nhẹ nhàng cài lên cho Hứa Quân Dao.

Tóc mái của nàng nhẹ lướt qua tay hắn nam nhân ôn nhu nữ nhân yểu diệu, không khí đang rất tốt đẹp thì….
“Ọt…ọt….” Bụng của Hứa Quân Dao kháng nghị phá huỷ không khí của hai người, nàng cảm thấy trên mặt có chút nóng, nàng mất tự nhiên quay đi xấu hổ chết mất.
“ Đói rồi sao, đi ta dẫn nàng đi ăn!”
Mạc Ảnh Quân dẫn nàng tới Thượng Xuân cư tửu lâu nổi tiếng của kinh thành nơi này đa phần đều phải đặt trước, kể cả quan lại quyền quý cũng không ngoại lệ.

Hai người được tiểu nhị dẫn lên lầu hai vào căn phòng ở giữa nơi này có địa hình rất tốt, đứng bên cửa sổ có thể thấy hết quang cảnh ngọ môn tấp nập.

Hứa Quân Dao thích thú trong lòng thầm thán phục ông chồng nhặt được này theo ký ức của nguyên thân nàng biết được nơi này không dễ đặt phòng, phòng tốt như vậy lại càng khó.

“ Ngươi làm sao dễ dàng vào được vậy, lần trước ta tới rất sớm nhưng cũng không có phòng!“ Lần trước nàng nói đương nhiên là nguyên thân Thời Quân Dao tới rồi, lần đó nàng theo chân Mạc Phong Tức tới nhưng không có kết quả còn bị chế diễu.

Đối với thái độ của nàng hắn chỉ cười cười phân phó tiểu nhị lên món, sau đó hắn liền cứ ngồi im nhìn nàng.
Mạc Đông biết điều lui ra thầm nghĩ có thể không dễ dàng sao cả tửu lâu này đều là của vương gia mà nhưng cái này không thể tuỳ tiện nói với vương phi.
“ Ngươi không muốn hỏi ta điều gì sao?” Hứa Quân Dao xem thái độ của hắn cũng hiểu một hai, nàng không phải kẻ ngốc hắn cũng không phải, nàng cũng nhìn ra được việc kiệu hoa bị nhầm này có âm mưu mà người này ra nó không nói cũng biết là ai.

Nhưng dù sao thì thái độ của một người đột nhiên thay đổi như vậy ai cũng sẽ nghi ngờ, Hứa Quân Dao cũng không biết chuyện gì xảy ra lúc xuyên tới nàng đã thấy lạ rồi, cả người vô lực cũng không điều khiển được hành vi của mình, bản thân nàng cũng không biết nên giải thích thế nào.
“ Nếu ta nói ta không biết gì hết ngươi tin không?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.