Kim Bài Điềm Thê: Tổng Tài Sủng Hôn Trọn Đời Trọn Kiếp

Chương 6: Tôi Nhìn Cô Cởi



Tô Bắc cố gắng để bản thân không tỏ ra hoảng loạn, liên tục lùi người về phía sau.

Đối phương là một người đàn ông cao to, nếu như anh ta tức lên thì xé xác cô là việc dễ như trở bàn tay. Cô cũng chạy không thoát bởi dù sao hai người cũng đã là vợ chồng, người chịu thiệt chỉ có mình cô mà thôi!

Cô đã sắp rơi xuống đất rồi, Lộ Nam túm chặt tay cô, ánh mắt xoáy sâu vào lòng cô: “Được! Cứ coi như chưa từng có đám cưới này, tốt nhất là cô nên nói được làm được!”

Tô Bắc nghe thấy Lộ Nam nói thế thì thở phào nhẹ nhõm.

Cô cũng không dám quá buông lỏng nên nhanh chóng mở miệng, giống như sợ Lộ Nam sẽ nuốt lời: “Tôi chắc chắn có thể làm được!”

Thấy dáng vẻ hứa hẹn chắc như đinh đóng cột của Tô Bắc, Lộ Nam chỉ hừ lạnh một tiếng: “Cô đừng vui mừng quá sớm! Nếu cô không làm được, tôi sẽ cho cô biết kết cục khi lừa gạt tôi là như thế nào!”

Tô Bắc trừng mắt, nói với giọng khiêu khích: “Chỉ dựa vào anh thôi à?”

Ánh mắt của Lộ Nam lạnh đi, không khí xung quanh dường như cũng bị đóng băng khiến cho Tô Bắc nổi da gà.

“Đúng! Chỉ dựa vào tôi!”

Anh lại lạnh lùng nói tiếp: “Thứ nhất, đây là nhà họ Lộ, không có ai muốn nhìn thấy một người ngoài như cô, vậy nên cô phải ở trong phòng không được đi đâu!”

Anh bị biến thái à!

Tô Bắc siết chặt tay, thầm khuyên bản thân không được tức giận.

Lộ Nam thấy cô âm thầm chịu đựng thì lửa giận trong người mới nguôi ngoai phần nào, anh nói tiếp: “Thứ hai, thân phận của cô đặt chung với nhà họ Lộ chính là một trò cười, vậy nên cô không được để bất cứ ai biết được quan hệ của chúng ta!”

Tô Bắc bất giác gật đầu. Cô là quản lý, về nước bước chân vào giới giải trí chắc chắn sẽ phải xuất hiện rất nhiều, nếu không cẩn thận sẽ bị truyền thông chụp được ảnh đời tư!

Lộ Nam tưởng rằng Tô Bắc lưu luyến vị trí mợ chủ nhà họ Lộ nên cười lạnh đầy khinh thường: “Không làm được thì cút khỏi đây cho tôi!”

Tô Bắc tức đến mức đau đầu, cô hất tay Lộ Nam ra, hận không thể tát vào cái miệng đang không ngừng lải nhải của anh, nhưng cô không thể không nhẫn nhịn.

Phương châm từ trước đến nay của cô luôn là người đối xử với mình thế nào thì mình sẽ đối xử lại như thế, vậy nên cô lạnh giọng nói: “Tôi nói cho anh biết, loại người như anh tôi thật sự không ngấm nổi!”

Nhìn thấy sắc mặt khó coi của Lộ Nam, Tô Bắc cười càng thêm đắc ý, cô nói: “Tôi cảnh cáo anh, không được nói ra quan hệ của chúng ta ở trước mặt người ngoài, nếu không...”

Lộ Nam thấy ý cười lạnh nhạt và châm chọc của Tô Bắc thì cau mày: “Cô...”

Tô Bắc nhìn anh không chút sợ hãi rồi nói tiếp: “Cô cái gì mà cô, tôi có tên, Tô Bắc!”

Bỗng Lộ Nam cảm thấy thần thái lúc nói chuyện của người phụ nữ trước mặt cực kỳ mê hoặc. Sự quyến rũ khó diễn tả thành lời lẫn trong sự ngang ngược khiến anh không thể không thừa nhận trái tim mình bị hẫng mất một nhịp.

Tô Bắc lo rằng Lộ Nam sẽ còn có thêm nhiều yêu cầu nghiêm ngặt và biến thái hơn nữa bèn nhướng mày: “Tôi buồn ngủ rồi, anh mau đi đi!”

Cô làm tư thế chuẩn bị cởi quần áo nhưng Lộ Nam cứ nhìn cô chằm chằm khiến cô bối rối ho khan hai tiếng.

Người đàn ông này còn chày cối ngồi đây làm gì, không thấy mình muốn đi ngủ à?

Cô không nhịn được nhắc lại: “Tôi buồn ngủ rồi!”

Lộ Nam bật cười: “Không phải cô muốn cởi quần áo sao, tôi đang nhìn đây, cô cởi đi!”

Tô Bắc ngẩn người rồi hít sâu một hơi.

Bọn họ chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, chẳng phải ban nãy đã nói rõ là ai đi đường nấy, không can thiệp vào cuộc sống của nhau rồi hay sao!

Cô tỏ ra bực bội khó chịu, lại thấy Lộ Nam thản nhiên trèo lên giường cởi quần áo.

Tô Bắc lập tức nhảy khỏi giường, nhanh chóng xoay người đi.

Trái tim cô đập rất loạn xạ, miệng lắp bắp: “Anh... anh... anh muốn làm gì! Anh mau mặc quần áo vào đi!”

Lộ Nam cười lạnh: “Không cởi quần áo thì ngủ kiểu gì? Cô đừng quên đây là phòng tôi đấy!”

Tô Bắc tức nghẹn họng!

Đây là địa bàn của đối phương, nếu như anh ta thật sự muốn làm gì cô thì cô cũng không có cách nào phản kháng được!

Nhưng nếu như cô chạy khỏi phòng cưới ngay trong ngày cưới thì không biết nhà họ Tô sẽ làm gì cô của cô nữa. Nghĩ đến sự vô liêm sỉ của Tô Vân Thiên, Tô Bắc lắc đầu thật mạnh. Cô hạ quyết tâm tối nay nhất định không thể chạy khỏi đây!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.