Kim Chủ Có Đứa Em Trai Ngốc Nghếch Thấy Khổ Tâm

Chương 42: Làm sáng tỏ mối quan hệ? Người thân và người yêu!



"Báo hôm nay." Tề Ngụy ôm một chồng báo đến phòng làm việc của Khương Kỳ.

"Sao?" Khương Kỳ cũng không ngẩng đầu lên nói, còn đang vội xử lý công việc kéo theo sau khi hủy hợp tác với Tùy Ánh, những ngày qua anh gọi hàng trăm cuộc điện thoại, ngay cả thời gian ăn cơm cũng bỏ qua, nếu không phải Giang Nguyện mỗi ngày ba cuộc điện thoại căn dặn anh, có khi anh còn chẳng có thời gian ăn cơm luôn.

"Scandal của cậu và Giang Nguyện." Tề Ngụy đau đầu nói.

Khương Kỳ lấy tờ báo, tiêu đề chính là —— "Nghi vấn Giám đốc của Khương thị đồng tính luyến ái bao dưỡng sao nam dưới trướng"

"Không chỉ tiêu đề, còn có tin tức khác."

Tề Ngụy chỉ cho anh xem, na ná như nhau không khác là mấy đều nói, Khương Kỳ và Giang Nguyện có quan hệ khá sâu.

"Có ảnh nào thân mật hơn không?" Bức ảnh trên tiêu đề là ảnh chụp lúc hai người họ đi thảm đỏ, nhìn qua rất thân mật, nhưng khi ấy có rất nhiều phóng viên quay chụp thảm đỏ, từ góc độ khác nhau có thể nhìn ra bức ảnh trên tiêu đề chỉ do một người chụp.

"Có, nhưng rất mơ hồ." Tề Ngụy lật tới một trang trong đó, bức ảnh do paparazzi chụp lén điển hình, hình ảnh cực kỳ mơ hồ, xa xa nhìn thấy Giang Nguyện treo trên cổ Khương Kỳ, tuy mặt rất mờ, nhưng cẩn thận phân biệt thì vẫn có thể nhìn ra, tên được truyền thông cẩn thận viết tắt.

"Gửi một bản thảo tin tức." Khương Kỳ gọi một cuộc điện thoại triệu Sở Yến vào ——

"Nói Khương thị sắp niêm yết trên thị trường, công ty đối thủ có ý định bôi nhọ, không cần chỉ mặt gọi tên, để lại không gian tưởng tượng cho bọn họ, làm sáng tỏ quan hệ bao dưỡng, sau đó nghi vấn độ chân thực của tấm hình này, cô cứ nói bối cảnh của tấm hình này căn bản không phải chụp trong nước, trong vòng một năm, tôi và Giang Nguyện không cùng nhau ra nước ngoài lần nào, hi vọng truyền thông bất lương có thể tung thêm mấy tấm hình, còn quan hệ của tôi và Giang Nguyện, không phủ nhận cũng không trả lời."

"Đây không phải là ở trong nước?" Tề Ngụy kinh ngạc nói, nhìn kỹ lại, cũng không nhìn ra cái gì.

Khương Kỳ chỉ chỉ một vật thể giống như giẻ lau sàn ở một góc không ai chú ý tới trong bức ảnh, "Bố bố."

Tề Ngụy ha ha cười thành tiếng, cười xong sau lại rơi vào trầm tư, "Cho nên, cậu nói tấm hình này..."

"Ít nhất là một năm trước, khi đó quan hệ giữa tôi và Tiểu Nguyện vẫn rất bình thường, hẳn là... chú ba của tôi làm."

Tề Ngụy há to miệng, cuối cùng cũng không nói gì cả, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, Nguyên gia cũng không có ai tầm thường.

Sở Yến nhớ kỹ, "Giám đốc Khương, anh có muốn làm sáng tỏ quan hệ với Giang Nguyện không?"

"Chỉ làm sáng tỏ quan hệ bao dưỡng, chuyện khác không thừa nhận cũng không phủ nhận, trước tiên làm cho mọi người dời lực chú ý tập trung vào thuyết âm mưu đã, phía bên này cô dùng danh nghĩa của công ty đăng tin. Tôi cũng sẽ đăng tin nói rõ ràng trên Weibo."

"Tôi hiểu rồi."

"Tề Ngụy, tra một chút xem là ai đăng tin."

"Ừm, tiêu đề dễ điều tra, Thịnh Minh hoàn toàn chẳng che đậy chút nào, nhưng đằng sau đống tin tức vụn vặt này không dễ tra lắm."

"Tin tức này còn có vụ quơ đổ tủ kệ làm vỡ đồ sứ lần trước, làm đơn báo giá gửi hết cho Tùy Kiền."

Tề Ngụy há miệng, "Cậu đây là muốn tức chết Tùy lão đầu đấy à."

Khương Kỳ lạnh lùng cong khóe môi, "Chỉ sợ tức mà không chết."

"Nhưng mà tôi cũng không ngờ rằng cậu vậy mà lại chẳng tức giận gì cả." Tề Ngụy tấm tắc thấy lạ nói.

"Tôi đã nghĩ tới chuyện này từ lâu rồi." Vẻ mặt Khương Kỳ hờ hững, "Đây đã là tình huống tốt lắm rồi, cho nên trước tiên cần đè quan hệ anh em giữa tôi và Giang Nguyện xuống."

"Hai người định..." Tề Ngụy nhíu mày, mà Sở Yến bên cạnh hắn đã hít vào một hơi.

Tề Ngụy liếc mắt nhìn cô, mới biết cô cũng không biết chuyện này, nhưng nếu Khương Kỳ đã nhắc tới trước mặt cô, Tề Ngụy cười híp mắt hướng về phía tổng thư ký nói: "Chị Sở à, để tôi kể cho chị một câu chuyện xưa."

Khi văn phòng một lần nữa trở về tĩnh lặng, Khương Kỳ nhìn mấy tờ báo, nhanh chóng có phán đoán, chuyện của anh và Giang Nguyện, anh đã hình dung ra rất nhiều cách để đối phó, thực ra tình huống này đã coi như không tồi.

Anh có tiếng là tự biết mình, anh là nhân vật công chúng, cho dù Giang Nguyện không gia nhập ngành này, quan hệ của bọn họ cũng sẽ bị người để ý phát hiện. Đây cũng chính là lí do vì sao anh vội vã thuyết phục cha mẹ và ông nội đồng ý chuyện của bọn họ, nếu như lúc trước bọn họ phản đối, đương nhiên anh sẽ liều đến cùng, nhưng anh và Giang Nguyện có lẽ vẫn sẽ không thể ở bên nhau, anh không thể lấy bảo bối của mình ra mạo hiểm như vậy.

Nhưng thật may là người trong nhà cũng không phản đối, vậy nên hiện giờ cửa ải khó khăn duy nhất của bọn họ là làm thế nào để người ngoài tiếp thu quan hệ của họ, cho dù là loại quan hệ nào đi nữa.

Cho dù là anh em hay người yêu, Khương Kỳ đều không hối hận, anh tin Giang Nguyện cũng không. Tuy lúc trước mối quan hệ này khiến cho bọn họ giẫm chân tại chỗ, nhưng bọn họ cũng quý trọng quan hệ anh em này hơn bất kỳ ai.

Bọn họ có nhiều tính độc chiếm hơn anh em thông thường, giữa hai người họ cũng không thể có người thứ ba chen chân vào, giữa bọn họ lại có thêm một sự ràng buộc sâu sắc hơn giữa người yêu thông thường, cùng quấn lấy nhau không thể tách rời.

@ Công ty giải trí Khương thị - Khương Kỳ: [ hình ảnh ]

"Trịnh trọng tuyên bố"

Đầu tiên, đối với những cáo buộc vô căn cứ trong báo chí, tôi xin được phủ nhận, cậu Giang Nguyện là nhân viên ưu tú của Công ty giải trí Khương thị, giữa tôi và cậu Giang Nguyện từ trước tới nay chưa từng có quan hệ bao dưỡng giao dịch tiền sắc, sau này cũng sẽ không có chuyện có quan hệ bao dưỡng.

Đồng thời, Công ty giải trí Khương thị sắp niêm yết, vì vậy đối thủ ác ý bôi nhọ và tiến hành cáo buộc vô căn cứ, thậm chí bất chấp hư cấu nên "sự thật" của bức ảnh. Để đối phó với hành vi cạnh tranh bất chính này cùng với chuyện xâm phạm quyền riêng tư và làm ảnh hưởng đến danh tiếng của tôi cũng như nghệ sĩ trong công ty, Khương thị sẽ xúc tiến hành động pháp lý truy cứu tới cùng.

Cuối cùng, tôi đã có một người bạn đời để cùng đi tới cuối đời, là người thân và cũng là người yêu, hi vọng người ngoài sẽ không quan tâm quá mức tới cuộc sống riêng tư của chúng tôi, càng không ác ý bịa đặt chửi bới, cảm ơn.

***

Sáng sớm Giang Nguyện vừa rời giường đã thấy tuyên bố này, sững sờ há to miệng, một lúc sau mới mím môi chia sẻ Weibo của Khương Kỳ, cho dù nhìn thấy mấy tin tức kia cũng không nhịn được mà cười thành tiếng, thật tốt, anh thừa nhận quan hệ của họ rồi.

Nhưng chờ sau khi tỉnh táo lại, cậu đột nhiên chảy mồ hôi lạnh khắp cả người, lần đầu tiên thấy may mà cha mẹ và ông nội không dùng Weibo.

Tin tức như thế này cùng lắm chỉ có thể giấu một buổi sáng, nếu có người có tâm, bây giờ nên cầm báo chạy đi tìm lão gia tử. Người ngoài có thể sẽ không nhìn ra vấn đề, nhưng tuyên bố này cha mẹ Khương vừa nhìn sẽ biết ngay là có vấn đề.

"Cha, mẹ."

Hứa Uyển vừa ăn sáng xong chớp mắt một cái, "Con trai, con làm gì thế?"

Khương Mục Hải nhìn đứa con trai nhỏ quỳ ở chỗ hơn một tháng trước đứa con cả vừa quỳ, ê cả răng.

"Con đã làm chuyện sai." Giang Nguyện nhìn người cha đã đưa cậu về nhà nuôi lớn, không phải ruột thịt nhưng còn hơn cả ruột thịt.

"Vậy con sẽ thay đổi sao?" Khương Mục Hải nhìn đứa con trai vẻ mặt biết sai cũng không thay đổi, không nhịn được mà nghĩ thật không hổ là hai anh em.

Giang Nguyện lắc đầu, "Xin lỗi, cha mẹ, là con... dụ dỗ anh, anh thương con nên mới không đành lòng từ chối, con không hối hận, nhưng thật xin lỗi, có lẽ là chúng con sẽ không thể kết hôn, cũng không có cách nào cho cha mẹ ôm cháu."

Trước đây cậu vốn muốn chờ sức khỏe của Khương Mục Hải tốt lên rồi mới nói, nhưng lúc ăn cơm, cậu thấy chú ba trực tiếp gửi tin tức tới điện thoại di động của Khương Mục Hải, làm Khương Mục Hải tức đến mức không ăn nổi bữa sáng. Lần này cậu không còn cơ hội để dần dần bước tiếp từng bước nữa, cậu hiểu cha mình, lúc này trực tiếp tốt hơn quanh co lòng vòng.

Hứa Uyển chớp chớp mắt, liếc nhìn Khương Mục Hải.

Khương Mục Hải giận không chỗ phát tiết, hai đứa con trai không cùng nhau trở về thì thôi, còn thay phiên nhau show ân ái một lần, "Chờ con về cùng anh trai con sắp xếp trau chuốt câu từ cho trôi chảy rồi lại nói với cha mẹ sau."

"Gì...Gì cơ ạ?" Giang Nguyện đột nhiên ngẩng đầu.

Khương Mục Hải nhìn đứa con trai nhỏ đã lộ ra khóe mắt đỏ hồng, lắc đầu, "Cha và mẹ con không ngốc, mấy năm nay những gì con nói với cha mẹ, cha mẹ đều hiểu."

"Cha..." Giang Nguyện lẩm bẩm.

"Anh con trở về quỳ một lần, con trở về lại quỳ một lần nữa, cha mẹ trông không văn minh cởi mở như vậy sao?"

"Mẹ... Anh con đã trở về?" Giang Nguyện mở to hai mắt, "Ý mẹ nói lần trước đi bàn chuyện làm ăn anh ấy..."

Hứa Uyển đỡ đứa con trai nhỏ dậy, sờ mí mắt cậu, "Được rồi, có chuyện gì sau này hẵng nói, tối hôm qua có phải con lại thức đến nửa đêm không? Anh con đã vất vả, con cũng vất vả, mẹ nghe anh con trước đây có nói, ông nội cũng đồng ý, lão gia tử bên kia con đừng để ý, chuyện của công ty quan trọng, đừng để người khác có cơ hội nhắm vào khuyết điểm của con."

"Khụ." Giang Nguyện vừa muốn rời đi liền bị Khương Mục Hải gọi lại, Khương Mục Hải biệt nữu nghiêm mặt nói: "Gì mà không kết hôn, gì mà không thể ôm cháu? Hai đứa không muốn mang thai hộ thì có thể nhận nuôi một đứa, cha với mẹ con vẫn còn sức ôm, còn kết hôn, nếu đã định ở bên nhau cả đời, sao lại không kết hôn?!"

Lúc này Giang Nguyện thực sự không thể kìm nén nữa, nước mắt tuôn ra khỏi viền mắt, chạy như bay đến bên cạnh cha mẹ, ôm hai người đang từ từ già đi, nức nở nói: "Cha, mẹ..." Một bụng lời cuối cùng hóa thành bốn chữ —— "... Cảm ơn cha mẹ."

"Nếu con còn cùng ông đây khách sáo như thế, sau này công ty tự mình quản lý đi." Khương Mục Hải bực mình, đứa con trai nhỏ đáng yêu biết bao lại bị con cả lừa mất giờ như ông cụ non thế này, bực cả mình.

Giang Nguyện nhìn cái chân bó thạch cao của Khương Mục Hải, "Cha, bây giờ con là ngôi sao, con ký tên cho cha nhé, lúc nào đó có thể bán lấy tiền."

Khương Mục Hải nhìn chữ trên cực kỳ vui vẻ, vui vẻ xong lại không vui, quay về phía Hứa Uyển nói: "Bà nói xem thế có hơi kỳ không? Cho dù nó có trở thành siêu sao quốc tế đi nữa, tôi cũng là cha nó mà, lúc đó tôi bảo nó ký tên cho tôi thì có vấn đề gì sao?"

Hứa Uyển hé miệng cười nói: "Có lẽ là Tiểu Nguyện muốn tự mình ở bên chăm sóc ông, nhưng không có cách nào thoát ra được, công ty còn không phải là mớ lộn xộn ông để lại sao?"

Khương Mục Hải hầm hừ nhìn hai chữ ký, ký một cái thì thôi đi, tiểu tử thúi còn bắt chước được cả chữ ký anh trai nó, show ân ái!

____________________

Chương sau mình sẽ đăng bản như trên Tấn Giang hiện giờ, những bạn đã trả lời các câu hỏi ở chương 34, nhận được link chương 34 rồi, nếu muốn đọc bản đầy đủ ban đầu thì cứ inbox mình gửi tiếp link chương 43 bản đầy đủ nhé.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.