Kim Gia Hiên Đi Nơi Nào

Chương 22: ‘’quỷ Thê’’




Hung thủ thật sự đã cởi bỏ mặt nạ ngụy trang, biểu hiện về sự xem thường sinh mạng của hắn ta đã khiến cho tất cả công an thẩm vấn cùng dự thính có mặt tại đó, mỗi khi nhớ tới còn cảm thấy rùng mình.
Hơn nữa, nguyên nhân gây án cùng động cơ giết người của hắn ta, đủ cho Thượng Dương đang dự thính trong phòng quan sát, đi từ cảm giác không thể tưởng tượng được đến cuối cùng là không rét mà run.
Vu Đào cùng Đoàn Song Song là một đôi đang yêu nhau.
Xưởng gia công thực phẩm mà Vu Đào làm việc có cung cấp hàng hóa cho một siêu thị ở trong thành phố.

Một lần tình cờ, hắn ta đã gặp gỡ và quen biết với Đoàn Song Song cũng đang làm thu ngân ở trong siêu thị này.

Hoàn cảnh gia đình của hai người như nhau, cũng là cha mẹ mất sớm, nghỉ học sớm, mới mười mấy tuổi liền một mình từ nông thôn đi ra thành thị làm công.

Vì đã trải qua hoàn cảnh tương đồng nên Vu Đào nhanh chóng nảy sinh tình cảm thương tiếc đối với Đoàn Song Song, thế là cặp đôi trẻ tuổi này nhanh chóng rơi vào bể tình, còn bàn đến chuyện cưới hỏi.
Mà nguyên nhân chính dẫn đến việc chia tay, lại là sau khi tình cảm của hai người đã ổn định, khi lần đầu tiên phát sinh quan hệ, Vu Đào phẫn nộ phát hiện ra Đoàn Song Song đã không còn trinh trắng nữa.

Hắn ta cho rằng bản thân mình đã bị thiếu nữ mới mười chín tuổi, thoạt nhìn thật ngây thơ trong sáng này lừa gạt, nên liền không niệm tình xưa mà gọn gàng dứt khoát chia tay với cô ấy.
Vài ngày sau, Đoàn Song Song đã treo cổ tự sát trong ngôi nhà ở thôn quê của mình.
Anh trai và chị dâu của cô chỉ vội vàng trở về chôn cất cô qua loa, sau đó liền nhanh chóng trở về thành phố kiếm tiền.
Sau khi xuống mồ qui an còn chưa đến mười ngày, mộ phần của cô đã bị đào lên, thi thể cũng bị trộm đi.
Lúc trước Vu Đào nói với công an, hắn ta hoàn toàn không biết Lưu Vệ Đông còn vụng trộm làm nghề đào mộ trộm xác nữ thi đi bán này.
Trên thực tế, Lưu Vệ Đông vay nặng lãi từ hắn ta với mức lãi suất không thể nào trả nổi, từ mấy ngàn tệ lãi chồng lãi lên đến mấy vạn tệ, khi bị hắn ta uy hiếp đòi chặt tay chặt chân, dưới tình thế cấp bách Lưu Vệ Đông đã từng nói với hắn ta, bản thân gã có làm ăn mua bán, chỉ cần bán được nữ thi đang có trong tay thì nhất định sẽ có tiền để trả cho hắn ta.
Lưu Vệ Đông vì khiến cho Vu Đào tin tưởng bản thân mình có năng lực trả tiền, còn từng miêu tả lại toàn bộ quá trình đào mộ trộm xác cùng phương thức tiến hành giao dịch vào thời điểm đó cho hắn ta nghe, cũng tuyên bố thị trường mua bán nữ thi ở tất cả các huyện nông thôn xung quanh thành phố Bạch Nguyên này, đều là do mấy người gã và Giả Bằng Phi độc quyền.
Cho nên, ngay sau khi Vu Đào biết được thi thể của Đoàn Song Song bị trộm, điều mà hắn ta nghĩ đến trước tiên chính là có thể do đám người của Lưu Vệ Đông làm.
Tuy rằng căm hận từng bị bạn gái cũ lừa gạt, nhưng hắn ta vẫn còn chút tình cảm với cô gái này, không thể chịu đựng việc sau khi cô ấy chết còn bị “Gả cho” người khác.
Hắn ta gọi cho Lưu Vệ Đông rất nhiều lần, nhưng có thể là gã đã nghĩ hắn ta gọi điện thoại đến để đòi nợ, cho nên đều không bắt máy.

Hắn ta đành phải trực tiếp đi tìm một người khác trong nhóm trộm thi, cũng chính là Giả Bằng Phi.
Trước đó, Giả Bằng Phi cũng không quen Vu Đào, Vu Đào tự xưng muốn mua thi thể của một cô gái trẻ vừa mới bị mất ở trong thôn nào đó, còn nói là Lưu Vệ Đông giới thiệu tới, hắn ta chấp nhận ra hai mươi vạn để mua thi thể của Đoàn Song Song, nói dối là được người cha đã chết nhiều năm báo mộng, muốn tìm một người vợ trẻ, cũng đã tìm qua nhiều người nhưng chỉ có bát tự của Đoàn Song Song là thích hợp nhất.
Giả Bằng Phi bán tín bán nghi, lo lắng là do công an câu cá, cho nên nhanh chóng gọi điện thoại cho Lưu Vệ Đông hỏi chuyện này là sao, Lưu Vệ Đông đang ở trên xe buýt đi tỉnh lỵ, sau khi nghe Giả Bằng Phi nói đơn này có thể bán được hai mươi vạn thì nhất thời trong lòng ngứa ngấy đến khó nhịn, nửa đường xuống xe đi cùng với Giả Bằng Phi, quyết định làm xong giao dịch này thì sẽ mua vé khác rời đi.
Có thể là do tiền tài củng cố thêm lòng gan dạ, gã liền quên đi bảy phần sợ hãi vì bị dung nhan khi chết của Đoàn Song Song dọa.
Mà thật ra, trước khi Giả Bằng Phi nhận được điện thoại của Vu Đào, cũng đã liên hệ với người mua khác, chỉ là bởi vì Vu Đào ra giá cao hơn, sau khi bàn tính với Lưu Vệ Đông, biết Vu Đào là một tên cho vay nặng lãi, còn từng bị bắt về cục công an vì tham gia vào xã hội đen, thì liền tin tưởng hắn ta tuyệt đối không có khả năng làm người của công an được.

Hơn nữa, Vu Đào cũng xác thật không phải không kham nổi khoản tiền“Báo hiếu” này.
Giả Bằng Phi quyết định thả bồ câu cho vị khách này trước, bán thi thể của Đoàn Song Song cho Vu Đào.
Vào buổi tối ngày 24 tháng 10, ở giữa đồng ruộng cách xa thôn trang, lúa mì vụ đông(*) vừa mới gieo xuống không lâu, trên đồng ruộng còn chưa có ai canh tác, hoàng hôn mùa đông lạnh lẽo treo ở phía chân trời.
(*)gieo hạt vào mùa thu, mùa hè năm sau gặt
Một chiếc xe van màu trắng đậu bên đường, Giả Bằng Phi cầm theo cuốc, làm bộ làm tịch mà giẫy cỏ, Lưu Vệ Đông ngồi xổm ở trên bờ ruộng, hai người đang tranh chấp vì chuyện của Tôn Lệ Na.
Một chiếc SUV khác chậm rãi chạy tới.
Một vụ án mạng sắp xảy ra ở nơi này.
Giả Bằng Phi chết vì cái miệng tiện ăn nói thô t.ục của thằng đàn ông, gã ta vì để cho người mua Vu Đào này vừa lòng, nên huyên thuyên nói bản thân đã làm những’’công tác” gì để làm đẹp cho thi thể của Đoàn Song Song, hơn nữa còn sử dụng những từ ngữ mang tính chất sỉ nhục mà miêu tả về thân thể của người thiếu nữ vắn số.

Vu Đào bị gã ta chọc giận, đột nhiên ra tay đập gã ta tơi bời.
Khi Giả Bằng Phi bị đánh, Lưu Vệ Đông ở bên kia im lặng không nói, cũng hoàn toàn không để ý tới Giả Bằng Phi kêu gã đến giúp.
Sau đó, Vu Đào nghe gã nói, trước khi Giả Bằng Phi đến chỗ hẹn với Vu Đào, gã ta đã khoe khoang với Lưu Vệ Đông rằng mình đã phát sinh quan hệ với Tôn Lệ Na như thế nào.
Cho đến khi Vu Đào cầm cái cuốc lên đập vào đầu gã ta, Giả Bằng Phi vẫn còn đang hùng hùng hổ hổ mắng, bỗng nhiên lại không còn một chút âm thanh.
Lưu Vệ Đông bị dọa sợ, gã co chân muốn chạy trốn, nhưng lại bị Vu Đào đuổi theo đá vào một chân làm ngã lăn trên mặt đất, sau đó cũng ăn đập một trận.
Lúc ban đầu, Vu Đào cũng không có ý định là sẽ giết người, nhưng ngay khi việc Giả Bằng Phi tử vong đã thành sự thật, hắn ta nhanh chóng nghĩ ra một kế hoạch có thể làm cho bản thân hoàn toàn đứng ngoài cuộc đối với cái chết của Giả Bằng Phi, vốn là một người không hề có liên quan gì với mình.
Hắn ta hứa sẽ xóa sạch nợ cho Lưu Vệ Đông, còn lấy thêm một khoản tiền khác làm mồi nhử để Lưu Vệ Đông không tiết lộ chuyện hắn ta lỡ tay giết người ra ngoài.

Cũng tại nơi chỉ có ba người bọn họ này, hôm đó, hắn ta lại vừa vặn mang một đôi bao tay bằng sợi bông, trên cán cuốc cũng không dính dấu vân tay của hắn ta, nếu chẳng may bị phát hiện, hắn ta có thể đổ tội cho Lưu Vệ Đông.

Sau khi uy hiếp Lưu Vệ Đông cùng hắn ta đi vứt xác, tiếp đó lại cùng nhau lái chiếc xe van trở về nhà của Giả Bằng Phi, cố gắng bày ra thế trận nghi binh để đánh lạc hướng tầm mắt của công an.
Lưu Vệ Đông đã tham tiền lại nhát gan, hơn nữa còn mới biết được Giả Bằng Phi đã lén lút quay video không đứng đắn giữa gã và Tôn Lệ Na, rồi dùng video đó để tống tiền Tôn Lệ Na, thu về một khoản lớn.

Cho nên, gã chẳng những đồng ý phối hợp với Vu Đào, còn toan tính muốn lấy luôn mười lăm vạn tệ kia.
Sau khi đôi bên đã đồng ý thỏa thuận, hai người liền đem thi thể của Giả Bằng Phi nhét vào trong cốp xe, Lưu Vệ Đông nhân cơ hội đó trộm di động ở trong túi của Giả Bằng Phi, muốn một mình nuốt trọn mười lăm vạn tệ trong tài khoản của người chết.
Không ngờ lại bị Vu Đào phát hiện hành vi lén lút của mình, gã ta sợ lại bị đánh, nên đành phải thẳng thắn khai ra một loạt chuyện lừa gạt cùng tống tiền của gã và Giả Bằng Phi xoay quanh Tôn Lệ Na, đồng thời cũng nói là biết Giả Bằng Phi đã cài đặt mở phần mềm thanh toán bằng nhận dạng khuôn mặt.
Vốn dĩ kế hoạch giết người giá họa này của Vu Đào chặt chẽ đến một giọt nước cũng không lọt, nhưng vào lúc này đã phạm phải sai lầm trí mạng.

Hắn ta đã động tâm với khoản tiền bất ngờ này.

Vì để thuận tiện cho vay dài hạn, hắn ta đã sử dụng phi pháp tài khoản Alipay dưới tên của người khác, nếu bị phát giác sẽ chịu sự truy cứu trách nhiệm.
Đáng tiếc chính là, phần mềm nhận dạng kiểu này lại không thể nhận dạng được khuôn mặt đã cứng đờ sau khi chết của Giả Bằng Phi, cuối cùng chuyển khoản thất bại.

Vu Đào thật không ngờ tới dù chuyển khoản đã thất bại cũng sẽ lưu lại lịch sử.
Sau đó, thi thể của Giả Bằng Phi bị ném vào một bãi cỏ hoang ít người lui tới ở gần đó, cỏ mộc rậm rạp, còn cao hơn cả người.
Vu Đào thay quần áo của Giả Bằng Phi, Lưu Vệ Đông thì lái xe, hai người đi thẳng một đường, thuận lợi vào trong thôn, đến nhà của Giả Bằng Phi.

Sau khi vào thôn, Vu Đào bảo Lưu Vệ Đông xuống xe giả vờ đi giải quyết, cố ý xuất hiện trong phạm vi ghi hình của camera an ninh để tiện cho tương lai công an tìm được gã, lúc đó gã liền có thể làm chứng, nói rằng ngày hôm đó, sau khi từ nhà của Giả Bằng Phi trở về thì chưa từng ra khỏi cửa, dựng lên một hiện tượng giả là Giả Bằng Phi mất tích ly kỳ ở trong nhà của mình.
Hoàn thành xong bước đầu tiên, hai người rời khỏi nhà của Giả Bằng Phi bằng con đường nhỏ, trở lại địa điểm vứt xác lần thứ hai, mặc lại quần áo cho thi thể.
Chính là ngay khi Vu Đào đang muốn theo kế hoạch, nhân cơ hội Lưu Vệ Đông còn chưa chuẩn bị tốt thì giết gã diệt khẩu, di động của Giả Bằng Phi lại nhận được tin nhắn WeChat, là vị khách lúc trước đã hẹn mua nữ thi, lại bị Giả Bằng Phi chọn bên Vu Đào ra giá hai mươi vạn tệ mà từ chối, không nghĩ tới tiền còn chưa đến tay, mạng cũng đã không còn.
Trong nhà vị khách này có một người thân là nam còn độc thân vừa mới mất, cho nên nóng lòng muốn mua một nữ thi trẻ tuổi để làm lễ kết minh hôn rồi chôn cất cùng với người thân của họ, trong tin nhắn lúc đó nhận được, vị khách nọ còn tỏ vẻ sẽ thêm một chút tiền.
Vu Đào làm bộ như thấy tiền liền sáng mắt, chấp nhận mang thi thể của bạn gái bán đi, ra hiệu cho Lưu Vệ Đông trả lời, đồng ý bán thi thể cho đối phương, cũng hẹn luôn thời gian và địa điểm để giao dịch.
Lưu Vệ Đông từng tham dự qua vài lần bán thi, lúc này liền học theo cách thức của Giả Bằng Phi, hẹn thời gian là rạng sáng ngày 26, địa điểm được chọn là tại một khe núi, giao dịch bằng tiền mặt, mười vạn chẵn.
Trong lòng gã thật cao hứng, tuy rằng bỏ lỡ mười lăm vạn tệ kia của Tôn Lệ Na thì có điểm tiếc nuối, bất quá hiện tại, có thể kiếm được một khoản tiền lớn từ việc bán nữ thi này, cộng thêm một khoản“ phí bịt miệng” của Vu Đào cho gã, sau khi cầm được tiền trong tay thì cứ cao chạy xa bay, vĩnh viễn rời khỏi thành phố Bạch Nguyên là được.
Vu Đào vừa xem nhật ký WeChat của “Người mua”, vừa giả vờ tùy ý hỏi, tôi không tìm anh đòi nợ nữa, tại sao anh phải nôn nóng muốn rời khỏi đây?
Lưu Vệ Đông nói, tôi đã đào qua mười mấy phần mộ của phụ nữ, cũng chưa từng thấy qua ai có dáng chết đáng sợ như bạn gái của cậu vậy, làm cho tôi sợ đến mức cả ngày gặp ác mộng, cảm giác không tốt lắm.

Thành phố này lại còn có một thằng công an có thù oán với tôi, tôi bây giờ nếu không đi nhanh thì không chừng một ngày nào đó sẽ điều tra được đến trên đầu của tôi, tôi không muốn ngồi tù đâu.

Vu Đào hỏi, sao lại có thù oán với công an?
Lưu Vệ Đông liền nói, phó cục trưởng Kim của Cục Công An là bạn học thời sơ trung của tôi……
Đợi gã nói xong, Vu Đào lại nói, nếu công an họ Kim này tìm anh gây phiền phức, vậy chẳng phải là sẽ liên lụy đến tôi?
Lưu Vệ Đông cười, không đâu, tôi……
Rốt cuộc gã muốn nói về mình như thế nào, cũng không còn ai biết được nữa.
Vu Đào dùng di động của Giả Bằng Phi đập mạnh vào đầu của Lưu Vệ Đông, nhân lúc mắt gã đầy sao không kịp phản ứng thì lại dùng túi nilon bọc đầu của gã lại, siết chặt cổ từ phía sau, làm gã ngộp thở mà chết.
Chạng vạng ngày 26, mấy phượt thủ lái xe đạp phát hiện thi thể một người đàn ông trong bãi đất đầy cỏ hoang, công an nhanh chóng chạy đến hiện trường điều tra, tin tức này được nhóm WeChat buôn dưa lê của quần chúng địa phương cùng vòng bạn bè lan truyền nhanh chóng.
Vu Đào vốn nghĩ đợi mấy ngày nữa sẽ mang hung khí —— cây cuốc kia để lại trong nhà của Giả Bằng Phi, nhưng không ngờ thi thể của Giả Bằng Phi lại nhanh đến như vậy bị phát hiện ra, cho nên phải vội vàng lấy cây cuốc đã được cất giấu tốt tại nơi ở của mình, nhân lúc công an còn chưa xác định được thân phận của người chết thì tranh thủ đến để lại vào trong nhà của Giả Bằng Phi trước một bước.
Kết quả là đụng phải một nhân viên bảo vệ ở trong khu nhà xưởng, còn sơ suất bị đối phương để lại dấu vân tay trọng yếu trên hung khí giết người, trực tiếp lật đổ tất cả những lời nói dối trước đó của Vu Đào.
Trong phòng quan sát, Thượng Dương thở phào một hơi, chân tướng tuy muộn nhưng cũng đã đến.
Anh cao hứng từ tận đáy lòng vì những nỗ lực cố gắng của các nhân viên hình sự tiền tuyến bỏ ra trong ba ngày qua đều đã được đền đáp xứng đáng.
Bên kia mặt kính một chiều.
Lịch Kiệt hỏi: “Là cậu đem di động của Giả Bằng Phi ném vào trong lu nước nhà hàng xóm?”
Vu Đào nói: “Đúng, vốn dĩ muốn đem cả cuốc và di động để lại nhà của gã ta, chính là quá luống cuống nên quên mất, sau khi tìm chỗ để cây cuốc xong đi ra thì mới nhớ đến di động còn ở trên người, vừa trèo tường để vào lại nhà thì nghe thấy tiếng còi xe cảnh vụ, cho nên liền thuận tay ném thẳng vào lu nước kia.”
Lịch Kiệt: “……”
Cũng tức là nói, nhóm công an và hắn ta người trước kẻ sau, bọn họ chỉ còn thiếu vài bước là có thể bắt được hung thủ ngay tại chỗ rồi.
“Thi thể đâu?” Mặt Kim Húc không cảm xúc nói, “Thi thể của Lưu Vệ Đông, cậu xử lý như thế nào?”
Vu Đào giương mắt nhìn về phía hai đồng chí công an ngồi đối diện, chậm rãi lộ ra một nụ cười quỷ dị.
Trong phòng quan sát.
Vị sư huynh thời đại học không nhịn được nói: “Tính cách của người này chỉ sợ là có chút phản xã hội.”
Thượng Dương cũng nhíu mày lại, nói: “Hắn ta có thể xử lý thi thể như thế nào? Sẽ tùy tiện vứt đi giống như đã xử lý với thi thể của Giả Bằng Phi sao? Diện tích hoang sơn dã lĩnh của thành phố Bạch Nguyên này rất lớn, nếu muốn tìm một thi thể thì lượng công việc cũng không phải là nhỏ.”
Sư huynh gật gật đầu, nói: “Hy vọng đội trưởng Lịch và Tiểu Kim có thể hỏi ra được từ trong miệng hắn ta.”
Nhưng cái này phải hỏi như thế nào? Tên này rõ ràng trước khi đền tội, còn ác ý muốn gây khó dễ nhóm công an một chút nga.
Lịch Kiệt kiềm chế tính khí của mình, gân xanh trên trán không khống chế được nổi lên.
Kim Húc lại lười biếng mà ngáp một cái.
Thượng Dương đầu đầy hắc tuyến, nhìn sư huynh trong tổ giám sát đang ở bên cạnh giải thích: “Mấy ngày nay cậu ta chỉ lo tìm manh mối, bận đến 3, 4 giờ sáng mới có thể chợp mắt một chút ……”
“Biết mà biết mà, đương nhiên có thể hiểu.” Sư huynh vẻ mặt buồn cười nói, “Cậu nói mấy câu này, sao cứ như cậu là người nhà của Tiểu Kim thế nhỉ?”
Thượng Dương cũng đành cười trừ một cái, trong lòng không khỏi nghĩ, Kim Húc đâu chỉ là không có người nhà, đến người thân hắn cũng chẳng còn một người nào cả.
Cách vách.
Kim Húc không chút để ý mở miệng nói: “Xưởng thực phẩm, trong phòng ở của cậu, chúng tôi phát hiện mười vạn tệ tiền mặt, là tiền bán thi thể của Đoàn Song Song sao?”
Vu Đào ngậm miệng không đáp.
Kim Húc nói: “Người mua này tốn mười vạn tệ, mua lớn thêm nhỏ, cũng rất đáng giá.”
Vu Đào sửng sốt, nói: “Anh nói cái gì?”
Kim Húc ra vẻ kinh ngạc nói: “Cậu không biết sao? Trước khi chết Đoàn Song Song đã có thai đó.”
Vu Đào đầy mặt ngẩn ngơ, đột nhiên nổi điên nhào đến, nhưng ghế thẩm vấn đã cột chặt hắn ta lại tại chỗ, hắn ta chỉ có thể phí công mà rống to: “Con kỹ nữ thối tha này! Ông đây vì cô ta mà giết người! Đều mẹ nó là vì cô ta! Cô ta còn mang thai con của người khác……”
Hắn ta bỗng nhiên an tĩnh lại.
Lúc hắn ta và Đoàn Song Song phát sinh quan hệ thì phát hiện ra cô ấy không còn là xử nữ nữa, sau khi không tiếc lời sỉ nhục cô thì dứt khoát nói lời chia tay, vài ngày sau, Đoàn Song Song tự sát chết.

Sau khi hắn ta nghe được tin này thì cảm thấy rất vui mừng, cho rằng trong lòng của Đoàn Song Song có hắn ta, là sau khi bị hắn ta ghét bỏ thì cảm thấy nhục nhã hổ thẹn, vì vậy mới lựa chọn cái chết.

Điều này làm cho tâm lý bị lừa gạt của Vu Đào được an ủi, cho nên mới muốn tìm lại thi thể của Đoàn Song Song, cũng là dựa vào động cơ đó mà tha thứ cho cô, xem cô như người phụ nữ mà mình yêu.
Chính là, Đoàn Song Song vậy mà lại có thai, đứa nhỏ này không có khả năng là của hắn ta.
Đây là nguyên nhân khiến hắn ta tức giận đến phát điên.
Bất quá, hắn ta trước sau vẫn luôn là một người thông minh, lập tức ý thức lại được, nếu Đoàn Song Song lả lơi ong bướm, tùy tiện phát sinh quan hệ với người khác đến mang thai như thế thì sao lại phải tự sát?
“Rất có thể cô ấy đã từng bị xâm hại,” Kim Húc nói, “Theo lời chị em của cô ấy nói, cô ấy đã từng tiết lộ mình bị người ta cư0ng hi3p, nhưng lại không chịu nói là ai, sau đó thì nói chuyện yêu đương với cậu, cho rằng bản thân đã tìm được nơi để nương tựa rồi, kết quả lại bị bỏ rơi.

Trước khi về quê, cô ấy đã từng mua que thử thai ở trong tiệm thuốc, chúng tôi có đầy đủ lý do có thể cho rằng, bởi vì cô ấy phát hiện ra bản thân mang thai, cho nên mới lựa chọn về quê tự sát.”
Lịch Kiệt nhìn hắn một cái, lập tức ý thức được cái gì, phối hợp nói: “Công an hình sự ở trong huyện cũng đã sớm nắm được manh mối về việc cô ấy bị xâm hại.”
Hai mắt Vu Đào đỏ lên, nói: “Là ai, là ai đã cư0ng hi3p cô ấy?”
Kim Húc nói: “Không biết.”
Vu Đào nổi giận mắng: “Tại sao lại không biết! Công an các người chính là một lũ phế vật!”
Kim Húc xoay cây viết nước ở giữa hai ngón tay, dùng một loại giọng điệu trào phúng nói: “Cậu cũng không biết ai cho cậu đội nón xanh, thiếu chút nữa còn nhận được tin mừng đã lên chức làm cha, ai mới là phế vật?”
Vu Đào tức giận đến mặt đều tái đi rồi.
Lịch Kiệt giả vờ quát lớn: “Cục phó Kim, chú ý thái độ.”
Kim Húc liền phối hợp mà ngồi ngay ngắn lại, nói: “Thật ra khi Đoàn Song Song vừa chết, công an hình sự trong huyện đã nghi ngờ nguyên nhân khiến cô ấy tự sát chính là vì bị xâm hại, nhưng người nhà của cô ấy không đồng ý cho khám nghiệm tử thi, khăng khăng chỉ muốn nhanh chóng chôn cất, cậu cũng biết có một số việc ở nông thôn, công an chúng tôi cũng không quản lý đến được, cuối cùng chỉ có thể xem như án treo.

Bất quá, tình huống hiện tại lại khác, thi thể của cô ấy bị cuốn vào một vụ án giết người, nếu chúng tôi có thể tìm được thi thể của cô ấy, vậy thì có thể tiến hành khám nghiệm tử thi, làm kiểm tra DNA đứa con trong bụng của cô ấy, như vậy là có thể biết rốt cuộc là ai đã xâm hại cô ấy.”
Đôi tay Vu Đào dùng sức nắm chặt thành ghế thẩm vấn, biểu tình có chút dữ tợn.
Kim Húc thoải mái mà xoay chuyển viết trên tay, nói: “Cậu đều đã xóa hết tất cả thông tin liên hệ với người mua cùng lịch sử giao dịch WeChat trong di động của Giả Bằng Phi, hiện tại chúng tôi không thể tìm thấy thi thể của cô ấy, không bằng cậu cung cấp chút manh mối đi, rốt cuộc cô ấy bị cậu bán đến chỗ nào rồi?”
Một bên khác của kính một chiều.
Thượng Dương đầy đầu mờ mịt, Đoàn Song Song từng bị xâm hại sao?Trong hồ sơ hoàn toàn chưa từng nhắc đến chuyện này.
Hơn nữa mấu chốt vấn đề của hiện tại, không phải là nên tìm thi thể của Lưu Vệ Đông sao? Tại sao Kim Húc lại chỉ tập trung hỏi về chuyện thi thể của Đoàn Song Song ở đâu vậy?
Sư huynh lại nở nụ cười, nói: “Nếu Tiểu Kim mà không được giao nộp lên cho công an, hiện tại nhất định sẽ là một tên lừa đảo đáng gờm đấy.”
Thượng Dương: “?”
Trong phòng thẩm vấn.
Vu Đào hiểu ra vấn đề nhanh hơn Thượng Dương một chút, nói: “Cục phó Kim, anh đang lừa tôi, có phải hay không?”
Kim Húc chỉ nhìn hắn ta, cũng không có nói gì.
Thật giống như một trận đọ sức âm thầm không một tiếng động.
Vu Đào biết rõ Kim Húc đang lừa hắn ta, nhưng lại không biết rốt cuộc câu nào của Kim Húc mới là lời thật, câu nào lại là giả.
Tóm lại, toàn bộ sự kiện đều không có khả năng đều là Kim Húc bịa đặt vô căn cứ.
Cuối cùng Vu Đào nhận thua, nói: “Tôi biết tôi ra không được, không thể tự tay báo thù cho Song Song.

Hy vọng cục phó Kim có thể nói được làm được, bắt được tên đã cư0ng hi3p cô ấy.”
Kim Húc nhàn nhạt nói: “Cái này không cần cậu nói, tôi là công an, đối đầu với tội ác chính là công việc của tôi.”
Vu Đào lặng im một lát, nói: “Tôi không có bán Song Song.”
Thẳng đến lúc này, Thượng Dương mới đột nhiên phản ứng lại.
Tình cảm của Vu Đào đối với Đoàn Song Song không giống như bình thường, cho nên hắn ta sẽ không mang thi thể của cô ấy đi bán cho người khác để kết “Minh hôn”.
Nhưng công an lại tìm được mười vạn tệ tiền mặt từ việc bán thi.
Vu Đào vẫn luôn ngậm chặt miệng, không chịu khai báo đã vứt thi thể của Lưu Vệ Đông ở nơi nào, Kim Húc hẳn là liền nghĩ tới một loại khả năng quỷ dị nhất, nên đã lấy lui làm tiến, thay đổi phương hướng, ép chính miệng Vu Đào thừa nhận đã không bán ra thi thể của Đoàn Song Song.
Như vậy, “Nữ thi” mà Vu Đào bán đi, chỉ có thể là một bộ thi thể khác theo ý của hắn ta.
Thôn trang họ Chu, xưởng gia công thực phẩm.

Lịch Kiệt dẫn đội, áp giải Vu Đào đi tới kho lạnh loại nhỏ của xưởng gia công.
Lần theo địa điểm Vu Đào chỉ ra và xác nhận, công an hình sự mở tủ lạnh, lấy tấm ván ở trong ngăn sâu nhất ra, một bộ nữ thi lẳng lặng nằm ở đó.
Đoàn Song Song chết là vì thắt cổ tự sát, lại bị những phần tử phạm pháp đào ra khỏi mộ, sau nhiều lần dày vò thì bị giấu ở nơi này, khuôn mặt và cả người đều bị đông lạnh ra một lớp sương trắng, hai mắt trợn lên không thể khép lại, miệng cũng mở, giống như còn có điều gì đó chưa nói hết với thế gian này vậy.
Nhóm công an hình sự dày dặn kinh nghiệm cũng không khỏi kinh người, biểu cảm ai nấy đều hoảng sợ phải lùi về sau nửa bước.
Ngoại trừ Vu Đào đang bị áp giải.

Ánh mắt của hắn ta vẫn luôn bình tĩnh cùng chất chứa dịu dàng mà nhìn “Cô ấy”.
Sau đó, báo cáo khám nghiệm tử thi của Đoàn Song Song cho thấy, cô ấy từng phá thai không chỉ một lần, pháp y cũng thành công lấy được mẫu DNA của thai nhi ở trong bụng của cô ấy, kết quả so sánh càng làm cho người ta khiếp sợ.
Không lâu sau, anh trai của Đoàn Song Song bị bắt vì hành vi xâm hại t1nh dục lâu dài đối với em gái mình.

Bởi vì lần đầu tiên khi Đoàn Song Song đi phá thai vẫn còn là trẻ vị thành niên, cho nên tên anh trai cầm thú này phải bị pháp luật trừng phạt thích đáng.
Đây đã là một vụ án khác.
Lập tức, đồng thời cùng với Đoàn Song Song được tìm thấy ở trong xưởng chế biến thực phẩm.
Một thôn nào đó trực thuộc huyện nào đó ở thành phố Bạch Nguyên.
Kim Húc dẫn theo mấy vị công an hình sự đến đào một ngôi mộ mới đắp, lộ ra hai cỗ quan tài hợp táng.
Thượng Dương không có mặc đồng phục công an, ở bên cạnh nói chuyện với người nhà của chủ nhân ngôi mộ.
Dưới sự chỉ ra và xác nhận của người nhà chủ ngôi mộ, nhóm công an mở ra một trong hai cỗ quan tài kia.
Có mặt ở đây chính là chị của chủ mộ, là một người phụ nữ trung niên, chị ta làm việc trong chính quyền xã.

Trong phần mộ này chôn em trai của chị, cậu ta bị thiểu năng trí tuệ bẩm sinh do hội chứng Down, mới qua đời cách đây không lâu.
Theo lời chị ta nói, khi em trai mình còn sống, cha mẹ đã thu xếp cưới cho cậu ta một người vợ để sinh một đứa cháu trai, nhưng lại bị chị ta cực lực ngăn cản, phải biết rằng, việc kết hôn của người bị thiểu năng trí tuệ vốn dĩ đã không hợp pháp, hơn nữa hội chứng Down này cũng vô cùng có khả năng sẽ di truyền cho đời sau, cho nên cuối cùng cha mẹ của chị ta cũng đành phải từ bỏ.
Không lâu trước đây, khi em trai của chị ta qua đời, cha mẹ tuổi già người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, tuy rằng chăm sóc đứa con như vậy là vô cùng vất vả, nhưng nghĩ đến khi con trai còn sống còn chưa cưới được vợ cho con trai, nay đã chết rồi còn không thể làm minh hôn cho con trai sao?
Người phụ nữ trung niên này bị cha mẹ của mình làm ầm ĩ đến không chịu nổi, đành phải nhờ người hỏi thăm có nữ thi nào thích hợp hay không.

Sau khi tìm được Giả Bằng Phi, cha mẹ chị ta vừa nghe có cô gái mười chín tuổi vừa mới chết không lâu, thì liền nhờ người tính bát tự mà Giả Bằng Phi gửi tới, lại tính ra được kết quả là cùng với em trai của chị ta vô cùng xứng đôi, cho nên cha mẹ của chị ta thật vừa lòng, liền vung tay ra giá cao, tám vạn tám.
Lại không ngờ ngày hôm sau, bên phía Giả Bằng Phi bỗng nhiên đổi ý nói không bán nữa.
“Trong lòng tôi nghĩ cũng đúng lúc, đỡ phải dằn vặt.” Người phụ nữ bất đắc dĩ nói, “Kết quả là cha tôi vừa nghe, liền ngay đến cơm cũng không ăn, ông cả ngày đều ngồi trước di ảnh của em trai tôi lau nước mắt, nói cuộc đời em trai tôi đáng thương quá, khổ cả đời, người cũng đã chết, vậy mà người vợ mới vừa nói xong cũng có thể chạy.

Tôi lại mềm lòng, liền gửi tin nhắn cho bên bán thi kia, chấp nhận thêm một chút tiền, gom đủ mười vạn chẵn, lần này hắn ta đồng ý rồi.”
Ba ngày trước, vào 12 giờ 30 đêm, hai bên hẹn gặp dưới một chân núi ở huyện nào đó, một tay giao tiền một tay giao thi.
Người phụ nữ này không có tự mình đi mà giao cho một người em họ bên nội, người em họ lại dẫn theo bạn cùng đi.

Trong núi không đèn không lửa, lại đang vận chuyển một khối thi thể trở về, hai người trẻ tuổi nơm nớp lo sợ, chỉ liếc mắt nhìn cổ thi thể một cái, cũng không dám nhìn kỹ thì đã giao tiền, sau đó liền hoang mang rối loạn mang thi thể bỏ lên xe tải chở đi.
Kết quả khi trở về giao cho chị họ nhìn lại một cái, cả hai đều choáng váng.
Người phụ nữ nói đến nơi đây, đều là một lời khó nói hết, vẻ mặt hoang đường nói: “Khi trở về, hai thằng ngốc kia còn nói với tôi, cô gái này mi thanh mục tú khá xinh đẹp, chính là không được gầy cho lắm, di chuyển có chút nặng.

Nhưng tiền cũng đã tiêu rồi, việc này lại không thể báo công an.

Nói trắng ra là mua vì để cho cha mẹ tôi an tâm, vì vậy tôi mới bảo hai đứa nó đừng làm ầm lên, dứt khoát cứ lừa gạt cha mẹ tôi, tạm mang thi thể này chôn chung với em trai tôi là được.

Hai người bọn họ vui vẻ mà em trai tôi ở dưới đất cũng có vợ, tôi cũng đỡ phải lo lắng nhiều.”
Thượng Dương: “……”
Khi cỗ quan tài kia bị mở ra, nằm ở bên trong đúng là Lưu Vệ Đông đang mặc đồ nữ, hai bên má còn tô thêm hai cái vòng tròn đỏ, hoá trang thành “Quỷ thê”..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.