Trời còn chưa sáng đã bị ta đuổi đi thượng triều, sau một thời gian ngắn như thế, thế cục trong triều có vẻ có xu thế chuyển biến tốt đẹp.
Mỗi khi ta đi qua ngự hoa viên, đều có thể nghe thấy các cung nữ thái giám nhỏ giọng nghị luận ngày hôm qua bệ hạ đem tham quan nào đó điều tra, hôm nay bệ hạ lại hạ lệnh c.h.é.m đầu nịnh thần nào đó, bệ hạ thật sự là quá anh minh thần võ vân vân.
Thế cho nên hiện tại thú vui lớn nhất mỗi ngày của ta chính là mang một cái ghế nhỏ ngồi ở phía sau đám người cắn hạt dưa, một bên nghe bọn họ tán gẫu bát quái, một bên níu lấy hệ thống nói chuyện phiếm.
Ta nhìn qua không lâu nữa, nhiệm vụ chính tuyến này ta có thể hoàn thành.
Mặc dù là ngồi mát ăn bát vàng, ta vẫn cảm thấy có chút đắc ý nho nhỏ.
Hệ thống hừ lạnh nói: "Ngươi nghĩ rất hay.”
Ta cũng hừ hừ một tiếng, vẫn cắn hạt dưa nói:
"Ngươi liền ghen tị thôi, chờ ta hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, ta chính là ký chủ hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất trại huấn luyện chúng ta Top1 á! Đến lúc đó, cho dù ngươi có khen ngợi ta, ta cũng sẽ không để ý tới ngươi đâu ~"
Hệ thống liếc mắt: "Đúng vậy đúng vậy, nhưng ngươi cũng đừng quên, nhiệm vụ chính tuyến ngoại trừ trọng chấn triều cương, còn có một điều kiện phụ. Sao? Ngươi quên? Nếu Tiêu Cẩn g.i.ế.c chóc quá nặng, ngươi cũng coi là nhiệm vụ thất bại, cẩn thận đến lúc đó ngươi lại bị cưỡng ép thoát ly thế giới.”
Nghe vậy, ta cười cười, lời này ta lại càng không sợ, chê cười, có ta mỗi ngày nhìn chằm chằm Tiêu Cẩn như vậy, hắn có thể g.i.ế.c người nào?
Vì thế ta cười nói: "Ngươi ít oan uổng người, Tiêu Cẩn hiện tại chính là thanh niên đức trí thể mỹ toàn diện phát triển. Làm sao có thể g.i.ế.c chóc vượt chỉ tiêu? Ngươi đừng hòng gạt ta, tham quan tiền triều làm nhiều chuyện ác, c.h.ế.t chưa hết tội, cũng không tính lạm sát người vô tội.”
Có lẽ là nhìn ra trong mắt ta không tin, hệ thống khinh thường cười: "Ngươi còn đừng không tin. Không tin, chính ngươi đi kính thần điện nhìn xem.”
...... Kính Thần Điện cái gì?
Ta do dự chớp mắt, nghi ngờ làm cho ta muốn nổ tung.
Nhưng mà ngữ khí của nó chắc chắn như vậy, giống như nắm chắc phần thắng......
Vì thế ta im lặng, chậm rãi buông hạt dưa trong tay xuống, triệu tới một tiểu cung nữ dẫn ta đi kính thần điện.
Trên đường, ta cố ý vô tình hỏi Kính Thần Điện hôm nay có chuyện gì phát sinh hay không.
Tiểu cung nữ kia sợ tới mức liên tục lắc đầu, một đường nơm nớp lo sợ, thủy chung không dám nói thêm gì với ta.
Thấy tình hình này, trong lòng ta lộp bộp một tiếng, đã có đáp án.