Ký Chủ Của Ta Là Ác Ma

Chương 114: Điện Hạ Thật Yêu Nghiệt 52





Một bóng dáng chậm rãi đi vào, trong mắt Cố Vận Dịch lộ ra một chút thất vọng.

"Ngươi là ai?"
Cố Vận Dịch nhìn bóng dáng xuất hiện trước cửa lớn, giọng điệu không tốt hỏi.

Không phải Nhiễm Bạch, đến Dịch Vương Phủ làm gì? Chẳng lẽ, Nhiễm Bạch xảy ra chuyện rồi?
Nghĩ đến khả năng này, Cố Vận Dịch liền vội vàng hỏi:
"Có phải là Nhiễm Bạch đã xảy ra chuyện gì rồi?"
Nguyệt Lạc Sơ cắn cắn môi, đố kỵ trong mắt thoáng biến mất, làm sao có thể qua cửa ải đầu tiên là khiến người này thích mình đây!
"Không phải.


"
Nguyệt Lạc Sơ nũng nịu nói, thanh âm mềm mại vũ mị, dù là nam nhân nào nghe đều sẽ tâm thần dập dờn.

Nghe Nguyệt Lạc Sơ trả lời, Cố Vận Dịch thở dài một hơi, chỉ cần Nhiễm Bạch không có việc gì thì tốt rồi.

Về phần Nguyệt Lạc Sơ cố ý làm ra dáng vẻ kệch cỡm, Cố  Vận Dịch lại coi như không nhìn thấy.

"Vậy ngươi tới đây làm gì?"
Lúc này Cố Vận Dịch mới chú ý tới người Nguyệt Lạc Sơ này, nghi ngờ hỏi.

Vô Tình nghe được giọng nói của Nguyệt Lạc Sơ thì rùng mình một cái, cái giọng này! Không cách nào hình dung.

Mắt nhìn Nguyệt Lạc Sơ đánh giá, vậy mà là bọn hắn lại cứu nàng ta ở trên đường đấy.

Vô Tình thực sự khẳng định, nữ nhân này tuyệt đối là coi trọng chủ tử, đến đây quyến rũ chủ tử.

Nghĩ đến EQ thấp đến số âm của chủ tử nhà mình, Vô Tình không khỏi lo lắng, vạn nhất chủ tử vì nữ nhân này mà có hiểu lầm với Bạch cô nương thì làm phải sao bây giờ?
Vô Tình biểu thị: nhất quyết giữ gìn tình cảm của chủ tủ và cùng vương phi tương lai, hắn nghĩa bất dung từ!
Nguyệt Lạc Sơ cắn nát răng ngà, khiếp sợ chỉ vào mình, không thể tin:
"Ngươi không biết ta?"
Cố Vận Dịch nhìn Nguyệt Lạc Sơ:
Ừm, xác nhận lại thêm lần nữa, thật sự không quen.


"Bản vương phải biết ngươi sao?"
Nguyệt Lạc Sơ cảm giác tim phổi đều muốn tức điên, nàng đã múa một điệu kinh người ở trên yến hội như thế, tất cả mọi người đều sùng bái nhìn nàng.

Thế nhưng nam nhân trước mặt nàng lại còn nói không biết nàng, làm sao có thể!
Nguyệt Lạc Sơ miễn cưỡng cười mỉm, nhẹ nhàng nói với Cố Vận Dịch:
"Lúc nãy ở trên yến hội, ta cũng ở đó.

" Ở đây mới đăng tới chương 115, Wattpad đã tới chương 160 rồi nha cả nhà.

ủng hộ editor bằng cách đọc truyện trên Wattpad nha.

Cố  Vận Dịch không kiên nhẫn lắc đầu, hắn đâu có biết nữ nhân khó hiểu này, hắn còn phải chờ Nhiễm Bạch nữa? Nếu Nhiễm Bạch trở về nhìn thấy có một nữ nhân ở đây rồi tức giận thì phải làm sao bây giờ?
Nếu như Vô Tình biết Cố Vận Dịch nghĩ như vậy, nhất định sẽ phi thường kích động, chủ tử của tôi ơi, cuối cùng người cũng thông suốt rồi.

"Ta quen ngươi sao, có việc thì nói, không có việc thì đi đi.

"
Nghe  giọng điệu không kiên nhẫn của Cố Vận Dịch, Nguyệt Lạc Sơ ủy khuất cắn cắn môi, một bộ vô cùng đáng thương, trong lòng lại càng chán ghét căm hận Nhiễm Bạch.

Cho dù Cố Vận Dịch nói chuyện với nàng như vậy, nàng cũng chưa từng trách Cố Vận Dịch, đem hết thảy lỗi lầm đẩy lên trên người Nhiễm Bạch, nếu như không có Nhiễm Bạch thì Cố Vận Dịch sẽ không đối đãi như thế với mình.

Con nhóc Nhiễm Bạch kia có cái gì tốt? Lãnh khốc lại tàn bạo, còn dám giết người! Có chỗ nào xứng với Cố Vận Dịch?
"Vương gia, người nhảy trên yến hội lúc nãy chính là ta.


"
Nguyệt Lạc Sơ không có cách nào, đành phải tự mình nói ra.

"Người nhảy trên yến hội sao?"
Cố Vận Dịch dùng khẩu khí nghi vấn hỏi.

"Đúng đúng đúng.

"
Nguyệt Lạc Sơ vội vàng đáp, trong lòng có chút đắc ý, bây giờ biết nàng là ai, nhất định sẽ kinh diễm mà chiêm ngưỡng nàng đi, nghĩ như vậy, trong lòng Nguyệt Lạc Sơ lộ ra mấy phần chờ mong, đợi nàng triệt để mê hoặc Cố Vận Dịch, nhất định phải làm cho Nhiễm Bạch quỳ dập đầu trước mặt nàng, sau đó để cho Cố Vận Dịch đuổi nó ra khỏi Vương phủ! Nghĩ đến bộ dạng  đau khổ cầu khẩn lúc đó của Nhiễm Bạch, Nguyệt Lạc Sơ càng thêm hưng phấn.

Mà trên thực tế thì sao, Cố Vận Dịch phun ra một câu khiến Nguyệt Lạc Sơ tức giận muốn thổ huyết:
"Người nhảy trên yến hội là ai?"
Kỳ thật Cố Vận Dịch là thật sự không biết, bởi vì lúc ở trên yến hội, hắn chỉ chăm chú nhìn Nhiễm Bạch, làm sao sẽ chú ý một người nhảy nhót?
Nguyệt Lạc Sơ tức giận chỉ vào mình, con mắt có mấy phần dữ tợn:
"Ngươi không xem ta nhảy sao?"
Cố Vận Dịch nhìn dáng vẻ của Nguyệt Lạc Sơ, đáy lòng có mấy phần suy đoán, người này bị điên đúng không,  khi không lại chạy tới Dịch Vương Phủ hỏi những cái không thể giải thích nổi?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.