[Kỳ Duyên Hệ Liệt] Ô Long Kỳ Duyên

Chương 34



Nhìn ánh mắt chân thành của ái nhân, Lâm Tiểu Thiên nghĩ lại một chút, đúng vậy, mình cũng hạ thấp ái nhân quá, cũng đem tình cảm hai bên xem như mỏng manh, yếu ớt. “Thật xin lỗi, Hạo Nhiên, ta nghĩ nhiều quá”

“Biết mình nghĩ nhiều là tốt rồi. Vậy hiện tại người không còn băn khoăn gì nữa, không còn lý do để cự tuyệt” Lôi Hạo Nhiên biểu tình tà mị mà nói.

Chưa từng thấy qua bộ dáng tà mị của ái nhân, Lâm Tiểu Thiên liền bị mê hoặc, chờ khi y phục hồi lại tinh thần y phục của y đã bị cởi bỏ, chỉ còn lại cái quần không thắt chặt còn mặc trên người, tùy tiện động vào cũng có thể cởi ra.

“A….” Lôi Hạo Nhiên hôn từ cổ kéo xuống bả vai xinh đẹp của y. Từ yết hầu phát ra một tiếng rên rỉ.

Đối với tình hình này, Lôi Hạo Nhiên mặc dù không nóng lòng, nhưng không phải là không muốn, dù sao y cũng là nam nhân, có đôi khi cần phát tiết một chút, hơn nữa, hắn thường xuyên ra ngoài bàn chuyện làm ăn, có đôi khi phải ra vào những nơi phong nguyệt, cho nên hắn cũng không ngoại lệ. Nhưng cùng nam nhân vẫn là lần đầu tiên, hắn cũng không rõ ràng gì, chỉ biết là nam nhân trong lúc làm chuyện ấy nếu không cẩn thận sẽ làm ái nhân bị thương, vì trời sinh nơi đó không dùng để tiến vào. Cho nên hắn cố gắng tìm điểm nhạy cảm trên người Lâm Tiểu Thiên, muốn cho y cảm nhận được nhiều khoái hoạt từ hắn.

Ngay khi Lôi Hạo Nhiên ngậm lấy hai điểm đỏ hồng trước ngực Lâm Tiểu Thiên, Lâm Tiểu Thiên không kìm được mà phát ra tiếng rên rỉ, nghe được tiếng mình rên rỉ, Lâm Tiểu Thiên không nhịn được mà quay mặt sang một bên, không cho ái nhân nhìn thấy bộ dáng của mình.

“Đồ ngốc!” Lôi Hạo Nhiên ngẩng đầu khẽ hôn môi Lâm Tiểu Thiên “Tiếng này là do chúng ta lưỡng tình duyên tuyệt mà phát ra, nếu đã thích, sao lại còn phải ngượng ngùng? Đây là chuyện bình thường, nó chứng minh rằng ngươi cảm nhân được khoái hoạt”

“A” Lâm Tiểu Thiên nhất thời rút khẩu khí, không thể tin mà nhìn ái nhân trên người mình. Lôi Hạo Nhiên trấn an Lâm Tiểu Thiên, đồng thời một tay luồn vào quần của y, vuốt ve hạ thân mềm mại.

Nhìn phản ứng của Lâm Tiểu Thiên, Lôi Hạo Nhiên cười khẽ ra tiếng, thật sự là một tiểu gia hỏa đơn thuần.

“A …A …” Lôi Hạo Nhiên vuốt ve hạ thân, Lâm Tiểu Thiên cảm nhận được khoái cảm trước nay chưa từng có. Không biết từ khi nào y phục trên người cả hai đã không còn nữa, làn da nóng rực áp sát vào nhau, cơ thể không ngừng tiết ra mồ hôi và nhiệt độ cũng tăng lên không ngừng.

Lôi Hạo Nhiên lại ngậm hai điểm đỏ hồng trước ngực ái nhân, tay không ngừng vuốt ve thân dưới, cho dù bên dưới đã hừng hực gấp rút nhưng vẫn đang tự chủ đè xuống. Hắn rất hiểu tính cách của ái nhân, y cũng là nam nhân, không phải vì yêu mình, cho dù có làm thế nào, y cũng không cam tâm tình nguyện mà như phái nữ nằm dưới thân mình.

“A ….Đủ rồi!… Đủ rồi! Hạo Nhiên … sắp ra rồi …” cảm giác được mình sẽ bắn ra, Lâm Tiểu Thiên kêu to ái nhân, muốn cho hắn rời khỏi.

“Không sao, bắn tới tay ta là tốt rồi!”

“Đừng mà … Hạo Nhiên, buông tay …” Toàn thân đều đã thả lòng, Lâm Tiểu Thiên vô lực nhìn bả vai cường tráng của Lôi Hạo Nhiên.

Đáng tiếc Lôi Hạo Nhiên không cho y như mong muốn, cố làm cho y bắn ra trong tay mình. Đột nhiên, ngay huyệt đạo đã xuất ra “A ….” Cao giọng rên rỉ, Lâm Tiểu Thiên phóng ra dục vọng của mình vào tay hắn …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.