Kỷ Kỷ Phục Kỷ Kỷ

Chương 1



Chi tiết tối hôm đó, Giản Minh quả thật nhớ không nổi. Tửu lượng của anh ở mức bình thường, tối đó lại gặp khách hàng quá cứng, uống đến say mèm, về đến nhà chỉ còn biết nghiêng ngả gục xuống sô pha.

Bạn cùng phòng của anh là Hạ Tiểu Sơn, là trạch nam, thất nghiệp, mỗi ngày nhốt mình trong phòng uống chút rượu rồi chơi game. Tối đó vừa đánh thắng liên minh tranh bá, uống cũng hơi say, cũng nằm trên sô pha mơ mơ màng màng.

Giản Minh trực tiếp bổ nhào vào người hắn, hai người đàn ông nồng mùi rượu quấn lấy nhau, nhìn nhau, một lát sau Hạ Tiểu Sơn ngẩng đầu hôn lên môi anh.

Cái gì chứ, Giản Minh mơ hồ nhớ lại, đây không phải là Hạ Tiểu Sơn sao, miệng thật mềm.

Anh cúi đầu hôn lại hắn.

Sáng hôm sau thức dậy, bọn họ ôm nhau ngủ trên giường của Giản Minh, chiếc chăn dính đầy tinh dịch cùng mùi cồn bao lấy họ như hai đứa trẻ. Mất rất nhiều sức lực mới thoát khỏi chỗ đó, anh một mình ôm góc chăn, trần trụi tựa vào đầu giường đốt thuốc.

Ngồi nhớ cả buổi, Giản Minh qua màn sương khói lượn lờ hỏi, “Tôi làm cậu?”

Hạ Tiểu Sơn ho sặc một chút, khàn giọng nói, “Không, tôi làm cậu.”

Hai người đều eo mỏi lưng đau, dấu hôn đầy mình, tự mình xốc lên chăn kiểm tra một chút, sau đó đồng thanh chửi, “Phắc!”

Hôm nay là cuối tuần không đi làm, Giản Minh đỡ eo lau sàn, lau bàn, dọn dẹp quần áo giày dép ném đầy đất. Trên bàn trà ngoài phòng khách là một bãi màu trắng nhìn rất mờ ám, khiến cho huyệt Thái Dương của anh đập thình thịch.

Thật kịch liệt như chó, bọn họ cuối cùng là làm mấy hiệp đây?

“Hạ Tiểu Sơn cậu thật trâu bò,” Anh nhịn không được thở dài, “Bị tôi làm mà còn có thể phản công.”

“Là tôi làm anh trước.” Hạ Tiểu Sơn đang trong WC cố gắng chà drap giường cao giọng nói.

“Mẹ nó cậu có chứng cớ sao? Lấy bằng chứng ra xem?”

“…… Tôi lúc ấy đúng là nên chụp ảnh,” Hạ Tiểu Sơn thở dài, “Uống nhiều, không còn suy nghĩ được gì nữa.”

“Cút mẹ cậu đi, Hạ Tiểu Sơn,” Giản Minh đột nhiên bốc hỏa, “Lần trước bắt quả tang cậu xem GV, cậu không phải đã nói chỉ vì tò mò à, còn nói cậu tuyệt đối là trai thẳng!”

“Vậy còn cậu? Cậu không phải có bạn gái sao? Uống say lại có thể làm với đàn ông? Phóng khoáng quá há?”

Giản Minh cầm cây lau nhà đứng ngay cửa WC, nghẹn nửa ngày, “…… Tháng trước mới chia tay cô ấy, tôi là song tính luyến.”

Hạ Tiểu Sơn bong bóng đầy tay, nhún vai thẳng thắn, “Lần trước lừa cậu, tôi là gay.”

“……”

Hai người mắt to mắt nhỏ trừng nhau một lát, đồng lòng cảm khái: Mẹ nó vậy cũng bày đặt giấu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.