Kỷ Linh Thần Quân

Chương 57: Công năng mới



Quyển 1: Thần Quân Tinh!

- Ương bá!

Hai người dường như quen biết Cẩn Ương, chào hỏi hắn một câu liền chắp tay hướng Kỷ Linh.

Nhìn lấy bộ đồ trên thân bọn họ dường như đã trải qua không ít trận chiến đã rách rưới không ít, trong khi ai nấy đều nguyên vẹn, ngoại trừ Cẩn Ương này như đã quen việc ăn mặc như vậy.

- Cầm lấy!

Tay phải hắn vỗ vỗ vào bốn bộ đồ bên cạnh liền tiếp tục lục lọi.

Hai người thấy vậy liền tiến tới, tiếp nhận vải đen kia, sau một hồi tò mò quan sát thì lập tức kinh hỉ, chắp tay cúi người thật sâu:

- Cảm tạ tộc trưởng đã ban thưởng! Hai huynh đệ ta cả đời này chỉ nghe lời một mình ngài. Vì ngài mà sống! Vì ngài mà chết!

- Không có gì! Chỉ là vài bộ quần áo mà thôi.

Kỷ Linh cũng không quá quan tâm lắm, chỉ đáp lại vài câu rồi lấy ra hai đôi chủy thủ bằng thép xịn khiến lực chú ý của ba người đều tập trung vào. Thấy được số lượng của nó Cẩn Ương thì không còn gì để nói, còn hai người Cẩn Lôi thì lập tức cảm tạ rối rít.

- Cảm tạ tộc trưởng ban thưởng! Ân bồi dưỡng không cách nào báo hết, cả đời này của chúng ta cũng chỉ mong bảo hộ ngài bình an.

Kỷ Linh cũng chỉ gật đầu cười cho có lệ, liền tiếp tục lục lọi. Hắn rất nhanh liền lấy ra bộ đồ màu trắng của đám người Lý gia, cùng một đống giấy đặt bên cạnh:

- Cẩn Ương! Đến lấy quần áo đi. Còn hai người Cẩn Lôi và Cẩn Điện đem đống giấy cùng bút mực này đưa cho Cẩn Lương.

Thấy Cẩn Ương cũng có phần, hai người nhanh chóng chúc mừng:

- Chúc mừng Ương bá!

- Cảm tạ tộc trưởng ban thưởng!

  

Cẩn Ương chỉ phẩy tay ý bảo không có gì liền cảm tạ Kỷ Linh một câu. Cẩn Ương nhận lấy quần áo cũng không có thay ngay, mà đứng chờ đợi.

Kỷ Linh không có để ý nhiều, tầm mắt của hắn lập tức va phải bộ đồ màu vàng sáng bóng, mặt trời chiếu vào ánh lên vàng kim vô cùng chói mắt. Trước mặt hắn liền xuất hiện thông tin bộ đồ.

Cổn Miện.

Thời hạn sử dụng: Đến khi băng hà

Điểm cộng thêm: Uy quyền +9999999

Kỹ năng cộng thêm: Ngôn trọng hơn núi (lời đã nói ra, không thể làm trái)

Lưu ý: Chỉ có Hoàng Đế mới được mặc. Nếu tự tiện mặc ắt chịu thiên phạt.

- Chỉ có Hoàng Đế mới được mặc? Ta vốn là Hoàng Đế, để xem thiên nào dám phạt ta!

Nói xong, hai người Cẩn Lôi đã rời đi nên không có nghe thấy lời của hắn, Cẩn Ương cũng mơ hồ trước lời nói của hắn. Chỉ thấy hắn nhanh chóng chộp tới, tháo xuống y phục trên thân, Cẩn Ương thấy vậy lập tức quay đầu lại không dám nhìn tiếp. Không quá lâu, hắn liền mặc xong áo cổn mũ miện, bộ đồ này vô cùng vừa người, giống như nó sinh ra để dành cho hắn vậy.

- Thực đẹp! Rất hợp ý ta!

Cẩn Ương thấy Kỷ Linh như vậy, bất giác hơi cúi đầu, không dám nhìn thẳng.

Hắn thì không thể tự quan sát bản thân trông như thế nào nhưng hắn khẳng định bản thân vô cùng soái, uy phong. Bộ đồ này ngoại trừ tông chủ đạo là màu vàng ra thì còn mang vải đen với đỏ làm viền may, hai loại màu sắc tà dị huyết tinh rất hợp ý hắn. Nhìn lấy chín hàng chuôi ngọc lủng lẳng trước mặt, hắn lập tức cười một tiếng như hài lòng liền tiếp tục tìm kiếm.

Trong khoảng thời gian tìm kiếm hắn thấy trong bảng thuộc tính của hắn đã thêm hai dòng. Bên dưới dòng trí lực chính là uy quyền biểu thị bảy số chín, đúng như những gì trong bảng thông báo nói, đặc biệt là khi thấy Cẩn Ương bị hắn nhìn chằm chằm thật lâu thì càng ngày đầu hắn cúi càng thấp như muốn quỳ lạy. Và một dòng khác chính là Trang bị đang mặc: Áo cổn mũ miện. Kỹ năng đặc biệt ngoại trừ thống lĩnh ra thì còn thêm một cái, ngôn trọng hơn núi.

Hắn cũng muốn thử xem công năng của thứ này nhưng hắn muốn thử thì phải thử vào lần khác rồi.

Tiếp tục tìm kiếm, hắn nhanh chóng thấy được bên trong đống đồ còn có không ít vật dụng quan trọng khác như cuốc xẻng, vật dụng làm nông thông thường và một số thứ khác nữa hắn không tiện sử dụng tại đây. Nhìn thấy đống thiết hoàn của hắn đã không còn chút tác dụng nào với hắn nữa, hắn lập tức nghĩ tới đám người có thể chất đặc biệt. Trong đám đó thì hắn thấy ba người thực sự là nhân tài đáng đào tạo.

- Hệ thống bắt đầu nâng cấp!

Thanh âm của hệ thống lại vang lên trong đầu hắn khiến hắn lập tức kinh hỉ, mỗi lần hệ thống nâng cấp đều là ngẫu nhiên, hoàn toàn không phải dựa vào một thứ gì đó mà có thể nâng cấp tiếp được.

- Hệ thống nâng cấp thành công! Có hai hạng mục công năng mới, vui lòng kiểm tra!

Trước mặt hắn lập tức xuất hiện một cái bảng thông tin của hắn, chỉ số không có gì thay đổi nhưng phía trên cùng còn có hai cái ô khác nữa.

"Dung hợp công năng" và "Mở rộng phạm vi"

Hắn nhanh chóng chuyển sang bên trang dung hợp công năng liền thấy được ngoại trừ hai cái khung được phân chia thì chẳng còn gì khác, bên trái có một cái ô cực đại ở chính giữa, trên đầu ô ghi "Vật phẩm", chính là vật phẩm cần dung hợp công năng vào với hệ thống. Bên phải là hàng loạt ô nhỏ khác kín mít, trên đầu ghi "Tay nải", hay chính là những thứ hắn có được.

Kỷ Linh hắn nhanh chóng chuyển hết đồ vật hắn có vào bên trong tay nải, đám ô bên phải chi chít kia lập tức xuất hiện hình ảnh đồ vật cúa hắn. Quan sát từng cái từng cái, hắn lập tức thấy được tên cùng công dụng của vật phẩm đó. Thiên Địa Hoa Lô lần trước hắn có được cũng không có biết công dụng thì vào đây cũng đã biết, nó chính là để ngưng tụ khí vận kết hợp với khí vận thiên địa. Chỉ cần thiên địa bất diệt, triều quốc của hắn liền bất diệt.

- Nếu ta dung hợp nó vào cùng hệ thống, chẳng phải ta cũng bất diệt?

Không chút do dự, hắn nhanh chóng chuyển Thiên Địa Hoa Lô sang bên ô trái. Bên dưới lập tức sáng lên một cái nút bấm, dung hợp. Ngay lập tức ấn vào, hệ thống lại hỏi lại một lần nữa xem hắn có chắc chắn sẽ đồng ý dung hợp hay không, hắn liền ấn vào đồng ý. Thiên Địa Hoa Lô bên trái liền biến mất, nút dung hợp bên dưới cũng tối đi. Trong đầu hắn vang lên thanh âm của hệ thống:

- Chúc mừng túc chủ giải khai một công năng mới: Công năng hệ thống.

- Chúc mừng túc chủ dung hợp công năng đầu tiên: Thiên Địa Hoa Lô. Công dụng: ngưng tụ và liên kết khí vận nhân khẩu triều quốc cùng thiên địa.

- Chúc mừng túc chủ giải khai công dụng ẩn của Thiên Địa Hoa Lô, sau khi hoàn thành một lần hoan hợp, túc chủ sẽ nhận được lực lượng tương ứng.

Liên tiếp ba lần chúc mừng để cái đầu hắn như muốn nổ tung, thanh âm dễ nghe một chút thì được chứ cái thứ máy móc vô cảm này thực khiến hắn muốn đập đầu chết đi cho xong. Kỷ Linh để ý nhất vẫn là cái công năng cuối cùng, đã là Hoàng Đế sao lại không có nhiều phi tần mỹ nữ được. Chỉ là lực lượng tương ứng khiến hắn tò mò không biết liệu sẽ là loại lực lượng nào trong số lực lượng hắn đang có.

Dù hắn một lòng thủy chung với Dương Lạc Kỳ ở Địa Cầu nhưng nàng trải qua nhiều chuyện như vậy làm chính thê sau cũng không phải là chuyện quá khó. Kỷ Linh nhanh chóng đọc thấy cuốn sách rách nát của hắn cũng không phải công pháp thần kỳ nào cả mà tất cả chỉ là một đống giấy rách, phẩm bậc cũng chỉ là cấp Sĩ, không đáng để hắn để tâm nhiều, lập tức đem phân loại nó thành rác.

Hắn vẫn còn một món nữa chưa biết sử dụng như nào thì bây giờ cũng đã có đất dùng. Vạn Dược Kính!

Đem Vạn Dược Kính chuyển qua ô bên trái, hắn lập tức thấy được ô dung hợp sáng lên, bảng thông báo lại hiện ra, không chút do dự, hắn lập tức bấm đồng ý.

- Chúc mừng túc chủ dung hợp công năng thành công. Công năng thứ hai: Vạn Dược Kính. Công dụng: thiên kỳ bách dược trong thiên địa đều có thể thấy được.

Kỷ Linh cũng không có để tâm sang bên ô công năng hệ thống kia mà bắt đầu chuyển sang ô mở rộng phạm vi kia. Ô mở rộng phạm vi cho hắn thấy được phạm vi hiện có của bộ lạc, hay chính xác hơn chính là phạm vi đất đang được cải tạo, nhìn địa đồ ba mươi dặm xung quanh bộ lạc kia, nhìn từng vòng tròn xuất hiện khiến hắn lập tức liên tưởng tới núi, một đường kẻ cùng một cái vòng tròn khác khiến hắn liên tưởng tới sông cùng hồ nhỏ.

- Xem ra khi mở rộng phạm vi sẽ biết được bản thân mình sẽ có được địa hình trông như thế nào.

Điều này khiến hắn càng thêm vui vẻ vì biết đâu sau này cải tạo thêm ngay trên mảnh đất mình xây dựng lại là một quả núi thì sao. Kỷ Linh nhìn về phía bộ lạc của mình thì thấy được bên cạnh bộ lạc có dòng sông chảy qua, uốn khúc lên phương bắc khoảng năm dặm thì tới hồ nước, trên đường đi cũng phân ra không ít nhanh nhỏ. Hắn cũng không biết một dặm tại Trường Sa Phong Bạo Lục này quy ước là bao nhiêu, có thể là hai km, ba km, cũng có thể chỉ có khoảng ba mươi trượng.

Nhưng nhìn thấy quả núi kia dài như vậy, con sông kia chảy dài như thế, hắn cũng lập tức hiểu phạm vi một dặm là bao nhiêu. Mà ngay bên cạnh đó cũng đã quy ước cho hắn một dặm bằng năm km. Điều này đối với hắn quả thực vô cùng thỏa mãn và sảng khoái. Ba mươi dặm của hắn sẽ bằng một trăm năm mươi km mà nó còn đang tính bán kính.

Nhưng so với phạm vi trên địa đồ thì cũng không đáng là bao nhiêu. May thay là vị trí của hắn cũng khá gần so với phía Nam.

Hắn như nghĩ ra điều gì liền nhanh chóng hỏi hệ thống:

- Hệ thống! Có thể quy ước từ dặm sang khoảng thời gian đi đường hay không?

- Có thể! - Hệ thống nói xong, quy ước độ dài của hắn đã thay đổi từ năm km sang quãng thời gian cần đi chính là khoảng một tiếng đồng hồ đi bộ, như vậy thì ba mươi dặm của hắn cũng chỉ mất hơn một ngày đi đường không nghỉ ngơi. Đúng quả thật như hắn từng nói ba mươi dăm so với toàn bộ nơi này vô cùng nhỏ bé.

Kỷ Linh cũng không còn để ý chút này nữa mà bắt đầu phân loại đồ vật rác. Sau khi phân loại một hồi lâu, hắn nhanh chóng nhớ tới bản thân đã có hệ thống, hẳn là có thể tự động phân loại giúp hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.