Mới chỉ một nửa vật phẩm mới trong chợ phiên cũng đã moi móc một nửa chiến công Kỷ Linh sở hữu.
Một cuốn Yêu công thích hợp với Tà Yêu Vương tu luyện đến Địa Yêu tốn bảy vạn chiến công. Thấy bảo vật trước mắt mà không thể với tới là một tư vị vô cùng khó chịu, giống như bản thân đang đói mà có đứa ở trước mặt mình quơ quơ miếng thịt, không cho mình ăn vậy.
Yêu công để cho Tà Yêu tộc hay Tà thú từ Tà Yêu Vương đỉnh phong lên Yêu Hoàng. Giống như Tà Vương lên Ma Hoàng của Tà tộc, nó là một quá trình lột xác chất biến, tác động cực lớn đến lực lượng. Còn mang đến cho bọn họ khả năng phi hành bất kể chủng tộc.
Kế đến là đan dược gia tăng trăm năm thọ nguyên, giá hai vạn chiến công. Rất đáng để mua nhưng hắn hiện tại cũng không cần dùng đến. Kỷ Linh bỗng nghĩ tới những lão già trong Tổ Địa đó, nếu có thể thì lựa chọn một người ổn áp chút, cho hắn nuốt đan dược này, duy trì thế lực khoảng trăm năm cũng không tệ. Giá của nó là mười vạn chiến công.
Cái giá này quả thực là vô cùng rẻ, nhưng với tài sản của Kỷ Linh hiện tại thì chắc chắn phải hộc máu.
Còn lại ba món đều là bãi rác, đồng giá năm chiến công.
- Mua ba bãi rác, biết đâu lại ra một thứ gì đó như tấm lệnh bài đầy tà khí khắc chữ ‘Thiên’ đó.
Kỷ Linh mua ba bãi rác xuống, tốn mười lăm điểm chiến công nhưng nhận lại chẳng được gì ngoài bộ đồ rách nát cùng hai thanh vũ khí tàn phiến.
- Xem ra không phải lúc nào cũng may mắn như vậy. Vận khí có lúc lên lúc xuống như chứng khoán vậy. Không thể dựa vào vận khí mà sống được. Phải tự thân mạnh mẽ kiếm càng nhiều chiến công càng tốt. – Kỷ Linh hạ quyết tâm.
Còn về phần sáu vạn tà tinh, trước vẫn ưu tiên đám thú có số lượng ít tăng cường lực lượng, sau này có thêm tà tinh hay dư thừa cũng có thể để cho những con khác dùng luôn.
Trong không gian thức hải, một khỏa tà tinh trôi nổi, tinh cầu xa xa đã tạo được thêm hai lớp nữa, chỉ cần thêm chút thời gian là nó có thể trở thành một tinh cầu hoàn chỉnh. Tinh cầu này bỗng phát ra một lực hút đem tà tinh kia dính chặt lên trên đó rồi dung nhập vào sâu lõi của mình trong thầm lặng.
Đám Minh Viên ở tiền tuyến cũng không có chịu bao nhiêu thương tổn nhờ lớp lông dày đặc cùng cứng rắn đã cản tám phần lực lượng của đám tà vật đó tấn công. Chỉ cần lý do ở tiền tuyến với Thụ Yêu tạo thành lớp thuẫn bảo hộ thôi cũng đủ để chúng sử dụng tà tinh.
Hắn phân ra hai vạn cho mỗi bên, còn lại đều cất vào bên trong không gian thức hải.
Để chúng hấp thu xong lại tiếp tục đi ra khỏi Hắc Phong Nhai, tiến về thế lực lớn. Mà mới được một nửa, tà triều lại lên, số lượn lần này vượt qua mười vạn con làm Kỷ Linh kinh hãi.
Hắn lập tức bố trí trận hình như cũ nhưng vừa chiến đấu vừa di chuyển. Vì cần phải xông ra ngoài. Hắn không biết sẽ còn bao nhiêu lần tà vật tiến đến đánh hắn như vậy nữa. Rời khỏi đây là cách an toàn nhất.
Kỷ Linh ngồi bên trong xác thực vô cùng nhàm chán liền gọi Ám Minh Viên ra cho nó hấp thu tà tinh để khôi phục lực chiến đấu, nếu được thì mua cho nó thanh chiến phủ để nó gia nhập chiến trường, tăng tốc rời khỏi Hắc Phong Nhai.
Vừa đem nó ra thì nó đã nằm trên mặt đất, vô lực trông như sắp chết vậy. Kỷ Linh đem một miếng tà tinh tới trước miệng nó rồi bóp nát, tà khí tràn ra lập tức được Ám Minh Viên hút vào trong thể nội.
Đôi mắt Ám Minh Viên đang nhắm chặt thì hơi hé mở, nó nhìn Kỷ Linh đầy thân thiết cùng cảm tình. Kỷ Linh thấy vậy lập tức lấy ra hai khối tà tinh nữa rồi bóp nát, tà khí theo hô hấp của nó tiến vào thể nội, mắt nó có thể mở ra nhưng vẫn còn chưa thể đứng dậy.
- Không ngờ Viên Long cuồng bạo lại dẫn đến kết quả như vậy.
Kỷ Linh cảm thán nhưng cũng không có ý trách móc hắn, chỉ cần có thể để hắn khống chế được trạng thái cuồng bạo của bản thân liền có thể sử dụng lực lượng đó phục vụ cho tông môn.
Hắn tiếp tục tiếp sức cho Ám Minh Viên lại nhìn xem kết quả trên chiến trường ra sao.
Chiến trường giờ hoàn toàn là nghiền ép về phía hắn, tuy số lượng của đám tà vật tuy đông hơn nhưng bản thân hắn có chiến thuật, chém giết nghiêng về bên hắn. Trừ khi tà vật ra liên tục không ngừng thì may ra mới có cơ hội công phá phòng hộ của hắn.
Vừa mới nói xong, tà vật chuẩn bị hắn càn quét hết lại xuất hiện trở lại, số lượng đông hơn cả quân Nguyên.
- Trời không cho ta gia nhập Tà tộc sao? – Kỷ Linh lắc đầu thầm than.
Nếu không thể gia nhập vào thế lực thì lấy đâu ra những trận chiến cho hắn kiếm chiến công. Chiến đấu với tà vật này cũng không phải là mãi mãi.
Kỷ Linh chỉ có thể lắc đầu quay trở về thế giới Tà Yêu tộc tìm hiểu nguyên nhân. Rõ ràng lúc trước mình vào không hề có chuyện đám tà vật xuất hiện, vậy mà sau khi đi ra lại như vậy, chắc chắn có vấn đề.
- Trở về Tà Yêu tộc.
Kỷ Linh ra lệnh làm đám Thụ Yêu cùng Minh Viên cùng nhau quay người trở về. Từng đợt đao phong chém loạn xạ xung quanh gặt hái tà tinh nhưng hắn không có thời gian đi nhặt. Minh Viên từ vị trí dẫn đầu trở thành bọc hậu. Tiểu Khá cũng không có thời gian rảnh rỗi mà nghỉ ngơi, bị hắn ném ra tiền tuyến.
Nó nghỉ hai đợt tiến công như vậy là đã quá đủ rồi. Thị Huyết cùng Ma Đao Lang thủ lĩnh từ bọc hậu lên tiền tuyến. Lực lượng của chúng không hề yếu, đao phong quét qua đâu là có tà vật chết đến đó. Số lượng chết trong tay chúng cũng phải chiếm một phần năm đợt hai.
- Lãnh đạo đúng là một công việc nhàn hạ, chỉ cần sai người đi làm việc này việc kia cho mình.
Đây là điều Kỷ Linh rút ra được. Nhưng vì để chúng không phản loạn, lần này hắn cũng ra tiền tuyến, dù biết bản thân có thể sẽ thụ thương. Nhưng hắn có dược liệu trị thương, mình cũng không có chạy được quá xa khỏi cổng thế giới nên cũng không lo lắng bản thân mất mạng.
Mình còn có hệ thống, có chức năng u hồn bảo vệ linh hồn mình bất diệt, không sợ bản thân bị phá hủy thân thể mà chết đi.
Graaa!!
Kỷ Linh lại đem gần vạn tà tinh bóp nát, để tà khí nhập thể Ám Minh Viên. Nó rốt cục cũng hồi sức, nó đứng dậy gào thét một tiếng làm Minh Viên tại hậu phương cùng gào rú lên theo. Kỷ Linh lại nhìn vào bên trong chợ phiên, hắn đang đắn đo có nên mua cho Ám Minh Viên thanh chiến phủ này hay không.
- Mua! Dù sao thì thế giới này không hề có vũ khí cấp bậc như vậy. Tà tộc dựa vào bố móng, Lôi tộc thì đôi ăng ten trên tai, Hoan tộc là đôi mắt huyễn hoặc cùng hương khí đầy mình. Chúng đều sử dụng kỹ năng của riêng chủng tộc để chiến đấu.
Bỏ ra một vạn chiến công mua chiến phủ, bốn ngàn mua hai trăm hạt giống Yêu Linh hoa, mười lăm chiến công mua rác thì khỏi cần tính toàn. Bây giờ hắn còn lại một vạn bảy ngàn chiến công.
Chiến phủ lập tức xuất hiện trên tay hắn, Ám Minh Viên vừa gào thét xong liền bị nó hấp dẫn nhưng ngại không dám chủ động tiến tới xin xỏ, ánh mắt của nó vẫn không hề rời khỏi.
- Cầm lấy. – Kỷ Linh đưa chiến phủ tới trước mặt nó.
Ám Minh Viên đứng thẳng, vừa gào vừa lấy tay đấm ngực biểu thị vui sướng, chạy tới nhận lấy. Kỷ Linh nhìn lấy Ám Minh Viên cầm chiến phủ trên vai, hai chân một tay chạy tới tiền tuyến cũng mỉm cười, không khỏi hoài niệm trò chơi điện tử ở Địa Cầu có một con thú nuôi cũng giống như vậy.
Thiếu mỗi cái áo giáp là nó trông vô cùng hung mãnh cùng bá khí.
Bước ngạo nghễ ra chiến trường.
Trên vai mang theo chiến phủ.
Ám Viên bá khí hùng tráng.
Chém hết thảy tà vật kia.
Mở đường cho chủ trở về.
Kỷ Linh bỗng nổi hứng làm một bài thơ về Ám Minh Viên, cảm thấy cũng không tệ, về sau có cơ hội lại chuyển thể qua văn tự Việt cổ khắc lên lưỡi rìu, để nó thực sự nhiễm lấy máu tanh chiến trường, cảm thụ rõ những gì mà Ám Minh Viên kia trải qua.
Sau khi nó ra ngoài chiến trường, Kỷ Linh cũng có một loại xúc động muốn theo chân nó xông lên phía trước chiến đấu. Nhưng với lực lượng của hắn hiện tại thì làm sao có thể? Ngoài bộ móng tay có thể làm vũ khí, nhục thân xem như tốt hơn người thường một chút, lại có thể so với Minh Viên sao?
Kỷ Linh chỉ có thể bất đắc dĩ ngoan ngoãn trong vòng tay bảo hộ của Thụ Yêu.
Bên ngoài chiến trường, Ám Minh Viên cầm chiến phủ, đi tới đâu là văng rìu tới đó, nơi rìu đi qua, đầu đám tà vật bay lên, thân thể hóa thành hắc khí. Những cái đầu của nó lập tức được một đội gồm mười Thụ Yêu cùng ngàn con Ma Đao Lang thu nhặt những miếng tà tinh.
Tuy vậy lại không thể thu nhặt ở phía sau, nhưng Kỷ Linh cũng không nản lòng, đống tà tinh như vậy là đủ cho hắn sử dụng rồi. Hắn rảnh rỗi nhìn vào bên trong thức hải xem tinh cầu xây dựng tới đâu rồi.
- Cũng chỉ còn lớp vỏ nữa là đầy đủ. Tinh lực thật nồng đậm.
Tinh lực nồng đậm đến dư thừa, mà tốc độ kiến tạo vẫn như vậy, Kỷ Linh phân ra một phần khác phát triển Tinh Hồn thụ.
Kỷ Linh thấy Tinh Hồn thụ phát triển cực kỳ nhanh, trong chớp mắt có thêm một quả rụng, cây lại cao thêm trăm mét nữa. Quả thứ hai, quả thứ ba,… Đến quả thứ mười rụng thì tới giới hạn độ cao, nhưng quả thứ mười một vẫn sinh ra nhưng không thể lớn thêm.
Hắn không tin là vũ trụ của hắn chỉ có giới hạn tại đó, có thể là do bản thân mình không đủ tu vi nên mới giới hạn như vậy. Nếu đến thanh thiên, hẳn là có thể đạt được độ cao hơn hiện tại.
Mà mười khỏa tinh cầu cùng rụng này thật trùng hợp với các tầng của cảnh giới Thanh Thiên. Chỉ còn chờ đợi nó phát triển đến tinh cầu là có thể khai thiên, lập địa, mở biển mở núi.