Kỳ Thiên Lộ

Chương 74: Tiểu sư phó



Tiên lôi phù tại tu chân giới phi thường nổi danh, nếu lôi phù bình thường thì là lựu đạn, lôi phù do cao thủ chế tác là pháo đạn, mà tiên nhân chế tác lôi phù cũng như là một trái bom.

Vật này tại Kết Tiêu Điện thuộc về bảo vật vô giá, là ngọc phù tốt nhất, nghe nói liên hợp hội còn một chút tồn hóa, nhưng đều không bán. nguồn TruyenFull.vn

May là đang trong lưới điện não, Trình Kiến Côn nhanh tay, đóng ngay cánh cửa điện nguyên của phòng mua vật phẩm, dùng phương thức cắt điện để rời khỏi Kết Tiêu Điện.

Trong tay cầm tiên lôi phù do linh ngọc luyện chế, Trình Kiến Côn nhu nhu con mắt, khó tin nhìn kỹ lại, nửa giây sau phun ra một hơi: " Đúng vậy! Đích thật là tiên lôi phù hiếm thấy, ngươi lấy được từ nơi nào? Thật không thể tư nghị!"

Tần Tiểu Thiên không ngờ tới một quả lôi phù lại có thể làm cho người ta kinh hãi tiểu quái, nói: " Cái gì mà không thể tư nghị, tiên lôi phù lợi hại lắm sao? Có gì lạ chứ."

Hắn đột nhiên nhớ tới Tập Bắc Phong, lúc đầu có lẽ mình cũng có ý nghĩ như Trình Kiến Côn, nghĩ không ra tự mình cũng thể hội cảnh huống như Tập Bắc Phong một lần.

Trình Kiến Côn mở to miệng nói không ra lời, trong lòng nói thầm: " Ai, tiểu tử này đến tột cùng là ai? Tiện tay là có thể xuất ra trọng bảo như tiên lôi phù?"

Tần Tiểu Thiên tâm tình không tệ, lại không thèm giải thích với Trình Kiến Côn, xoay người rời khỏi phòng mua vật phẩm.

Trình Kiến Côn hồi tỉnh, phát hiện Tần Tiểu Thiên đã rời đi, trong tay mình vẫn còn cầm tiên lôi phù, rất hiển nhiên Tần Tiểu Thiên cũng không quá để ý đến mai ngọc phù này.

Hắn không khỏi cười khổ, trong lòng không hề khinh thị tiểu tử kia, hẳn là tốt tốt đào móc một chút, có lẽ trên người đứa nhỏ này còn những bí mật mà mình không biết.

Đổ ước với Điền gia không phải kịch vui, phải cần mua một chút tài liệu và các loại vật phẩm, một lần nữa xếp đặt cải tạo kỵ sĩ. Trình Kiến Côn vốn tin tưởng mười phần, đạt được một quả tiên lôi phù, lòng tin càng thêm bành trướng.

Nếu đem tiên lôi phù xếp đặt vào trong mình kỵ sĩ, cấp cho đối phương một chiêu bất ngờ, cho dù hắn xếp đặt kỵ sĩ có thất bại, cũng có thể đồng quy vu tận, ít nhất có thể duy trì thế cục hòa!

Trình Kiến Côn nhịn không được nở nụ cười, lại khởi động phòng mua vật phẩm.

" A, chỉ điểm một chút?"

Tần Tiểu Thiên nửa nằm nửa ngồi trên ghế salon, nhàn nhạt nói: " A Côn, ngươi làm sao tu chân vậy? Một trận pháp đơn giản mà cũng làm rối loạn linh tinh, sư tôn ngươi làm sao chịu được tên..." Hắn suýt chút nói ra hai chữ ngu ngốc.

Mà Trình Kiến Côn lại đem Tần Tiểu Thiên xem như ngang hàng, thậm chí là tiền bối, bởi vì Tần Tiểu Thiên nói ra, phần lớn đều là hắn không thể giải thích, nhưng chỉ nghe hiểu được một bộ phận nhỏ, hắn cũng đã thu hoạch không ít.

Tu chân giới là một thế giới coi trọng thực lực, chỉ cần có năng lực, bất luận ngoại hình như thế nào, đều có thể đạt được sự tôn trọng, thông qua khoảng thời gian tiếp xúc, kiến thức của Tần Tiểu Thiên làm hắn hoàn toàn khâm phục.

Tỷ thí kỵ sĩ, cũng chính là tỷ thí năng lực phòng ngự và năng lực tiến công. Viêm Tinh là tinh cầu khoa kỹ phát đạt, phòng ngự lực có thể kết hợp với tài liệu hợp kim sử dụng, lực công kích chính là yêu cầu đối với lực lượng.

Trình Kiến Côn phải tăng mạnh lực phòng ngự của khải giáp kỵ sĩ, hôm đó hắn đang bày trận trong khải giáp thì vừa đúng lúc Tần Tiểu Thiên nhìn thấy, bị hung hăng cười nhạo một trận, Tần Tiểu Thiên tiện tay vẽ ra một trận pháp liền quay đầu bỏ đi, trận pháp này, làm cho Trình Kiến Côn đau đầu ba ngày.

Bản thân trận pháp cũng không phức tạp, nhưng trong đó ẩn hàm huyền bí, siêu ra sự giải thích của hắn. Ba ngày này Trình Kiến Côn quả thật khổ không muốn sống, trận pháp trước tiên phải giải thích mới có thể bố trí, thiếu chút cũng không được, bất đắc dĩ, hắn không thể làm gì khác hơn là thỉnh giáo Tần Tiểu Thiên.

Trình Kiến Côn khiêm cung đưa lên trận pháp do chính mình vẽ ra. Tần Tiểu Thiên nhìn lướt qua, nói: " Sư tôn ngươi không có dạy ngươi trận pháp trụ cột hay sao? Muốn chính thức giải thích trận pháp này, phải chăm chú học tập vài loại trận pháp trụ cột nhất, tất cả phải hiểu được hết, lại nghiên cứu phòng ngự trận ta đưa cho ngươi."

Trình Kiến Côn khóc tang nói: " Ta đã phục tập rồi...nhưng vẫn còn không hiểu được trận pháp này, ai!"

Tần Tiểu Thiên nói: " Không có khả năng...ách, ngươi học trụ cột trận pháp gì?" Hắn đột nhiên tỉnh ngộ lại, có lẽ sở học về trụ cột trận pháp của Trình Kiến Côn không giống như của mình.

Trình Kiến Côn nói: " Ta vẽ cho ngươi xem!" Hắn liên tục vẽ ra mười mấy loại trụ cột trận pháp.

Tần Tiểu Thiên gãi gãi đầu nói: " Cũng quả nhiên...trụ cột trận pháp ngươi học không đúng, ai, ngươi học cái gì đây, thứ này mà cũng gọi là trụ cột trận pháp?"

Hắn xuất ra bản vẽ về trụ cột trận pháp, ném ra bảy tám tờ, thở dài nói: " Bỏ đi, trận pháp ngươi học, nghiêm khắc mà nói, đều không phải trụ cột trận pháp."

Mắt Trình Kiến Côn choáng váng, thở phì phò hồi lâu nói: " Không thể nào?"

Tần Tiểu Thiên nói: " Được rồi, dù sao ngươi cũng không có thời gian học tập trụ cột trận pháp, trước tiên hãy nghĩ biện pháp bày trận trên khải giáp đi, trụ cột trận pháp ít nhất có mấy ngàn trận, tối trụ cột ít nhất cũng có trăm trận, nếu như học biến trận, càng dễ hù chết người, ngươi dù muốn học cũng không kịp."

Bị một tiểu hài tử giáo huấn như vậy thật sự rất không có mặt mũi, cũng may không có người ngoài nhìn thấy, Trình Kiến Côn chỉ có thể dày mặt mà nghe, ai bảo tri thức trận pháp của mình nông cạn như thế. Hắn đỏ mặt, vuốt râu, xấu hổ cười nói: " Tới kịp, ta có thời gian...a a."

Tần Tiểu Thiên vặn người một cái, hữu khí vô lực nói: " Ai, sao lại khốn như vậy a? Ngươi có thời gian thì đi học đi, ta muốn đi ngủ."

Từ khi hắn phát hiện mình có thể ngủ, thật sự là phi thường vui vẻ, thật lâu không có ngủ qua, có thể mỹ mỹ mà ngủ, là một chuyện rất hưởng thụ, cho nên vài ngày gần đây hắn vẫn luôn ngủ mãi.

" Ách..." Trình Kiến Côn nhất thời không nói gì, tiểu tử này thật khó đối phó, muốn từ chỗ hắn đào móc đồ vật đi ra thật khó khăn không nhỏ. Sửng sốt chốc lát, hắn nói: " Tiểu Thiên, khái khái, a a, Tiểu Thiên...này...cái kia...ngươi dạy ta mấy trụ cột trận pháp, không cần nhiều, cho ta...a a, nghiên cứu một chút...a a."

Tiểu Thiên phốc xích một tiếng bật cười, hắn không phải không muốn dạy, mà chỉ hiềm phiền toái.

Bây giờ hắn không thể lưu lại trong ngọc đồng giản, lại không cách nào sử dụng pháp thuật hay tiên linh khí, chỉ có thể duy trì bậc thấp nhất, tỷ như dẫn bạo lôi phù, bố trí trận pháp cũng rất khó khăn, tốc độ không thể so với trước kia, chỉ có thể mạnh hơn con người một chút.

Hắn tiện tay vẽ một họa đồ, nói: " Đây là bản vẽ cơ bản, đừng xem nó đơn giản, phải thuần thục suy nghĩ mới có thể vẽ ra."

Trình Kiến Côn như hoạch được chí bảo, trong lòng mừng như điên, cầm bản vẽ chạy nhanh đi mất. Tần Tiểu Thiên mỉm cười, vừa lại thấy buồn ngủ, hắn liền chìm vào giấc ngủ mơ.

Trong lúc vừa nhập mộng, chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh tinh quang sáng lạn.

Tần Tiểu Thiên nghi hoặc nói: " Đây là nơi nào?" Tinh quang huyễn khởi huyễn diệt, cảm giác giống như đang phiêu đãng trong vũ trụ, vô số tinh cầu hủy diệt, vô số tinh cầu sinh ra, dần dần, hắn say mê.

Đột nhiên, một viên hằng tinh trước người nổ mạnh ra...

Trình Kiến Côn trở lại trong biệt thự của mình, trong nông trường có hai biệt thự, hắn có một, nhỏ hơn một chút so với đại ca đại tẩu, hắn chạy vào phòng, mở bản vẽ ra, cẩn thận tìm hiểu trận pháp vẽ trong đó.

Bản vẽ này phi thường tinh xác, chỉ là không nói rõ điều gì. Trình Kiến Côn biết rõ Tần Tiểu Thiên làm như vậy đã phi thường hào phóng, truyền thụ trận pháp cũng như luyện khí, tại các tu chân môn phái, thuộc về bí mật bất truyền.

Vẽ ra bản vẽ và ghi lại trong ngọc đồng giản không giống nhau, bản vẽ nhắn nhủ tin tức có hạn, nhưng ngọc đồng giản lại khác, có thể đạt được hoàn toàn ấn tượng của trận pháp, chỉ cần thực tiễn một chút là có thể nắm giữ, mà dùng bản vẽ truyền thụ, phải tốn hao tinh lực rất lớn để giải thích thần bí trong đó.

Nội dung nhắn nhủ trên bản vẽ làm Trình Kiến Côn rất buồn rầu, bởi vì trận pháp không phải là mặt phẳng. Bản vẽ này hoàn toàn khác hẳn những trận pháp đã học trước kia, trước tiên hắn phải tìm được sự giải thích, sau đó phải diễn tả ra, tuần tra tư liệu có liên quan, cố gắng tìm ra đáp án.

Người tu chân Viêm Tinh, đều có một điện não xa hoa đắt tiền, dùng để ghi lại các loại tư liệu. Điện não của Trình Kiến Côn năm ngoái mới thăng lên bản cao cấp, hắn đem bản vẽ vào tìm hiểu trong điện não, dùng tư liệu chứa đựng hạch tra, rất nhanh đã cởi được không ít gút mắc.

Bất quá điện não cũng không phải vạn năng, vẫn còn lưu lại không ít nghi điểm, làm cho Trình Kiến Côn nghĩ không ra.

Hắn mơ hồ cảm thấy, trận pháp do Tần Tiểu Thiên giáo dạy mới đúng là trận pháp chính thức.

Chỉ một trụ cột trận pháp, đã tiêu hao ba ngày thời gian của Trình Kiến Côn, trong đó có một điểm khó thiếu chút nữa làm cho hắn hỏng mất, cuối cùng nhờ điện não trợ giúp, dựa vào tính toán, mới tìm được đáp án chính xác.

Khi hắn hoàn toàn hiểu được trận pháp này, lại xem phòng ngự trận pháp do Tần Tiểu Thiên cấp cho, mới bắt đầu giải thích được một ít tư liệu xếp đặt trong đó. Loại cảm giác hưng phấn này làm hắn khó thể tự chủ, gấp gáp chạy đến phòng Tần Tiểu Thiên.

Những ngày này Tần Tiểu Thiên ngủ không ngừng, lại không ngừng bừng tỉnh, mỗi lần có thể mộng thấy một thế giới khác nhau, tràng cảnh cũng không giống, duy nhất giống nhua chính là sau khi tỉnh giấc thì thân thể lại lớn hơn một chút, còn có thể đạt được một ít kinh nghiệm kỳ quái, làm cho hắn càng thêm dễ dàng đối mặt thế giới này.

Một loại lực lượng mới sinh thành trong cơ thể, không giống thần dịch lực, cũng không là tiên linh khí, càng không phải là chân nguyên lực và hắc ma lực. Tần Tiểu Thiên còn không thể nắm giữ cổ lực lượng mới xuất hiện này, nhưng hắn có thể nhận thấy được sự lưu động của cỗ lực lượng này trong cơ thể, đó là một loại cảm giác rất kỳ diệu.

Liên tục ba ngày đều là như thế, ngoại trừ đi ra ngoài ăn cơm, hắn vẫn trốn ở trong phòng, hưởng thụ niềm vui thú khi được ngủ. Vào một ngày, vừa cảm giác tỉnh lại, hắn lại cảm giác trong cơ thể có lực lượng chảy xuôi, phi thường thoải mái, tâm tình không khỏi thật tốt.

" Phanh...!"

Trình Kiến Côn một đầu chàng vào phòng, lớn tiếng nói: " Ta hiểu rồi! Ta hiểu rồi!"

Tần Tiểu Thiên không biết hắn dùng điện não để tính toán tìm hiểu được trận pháp trụ cột, có thể trong ba ngày thời gian học hiểu, thật cũng ngoài dự đoán. Hắn bình tĩnh nói: " Sẽ hiểu mà thôi."

Trình Kiến Côn hưng phấn nói: " Cho ta thêm một bản!"

Tần Tiểu Thiên tỏ vẻ tức giận nói: " Ta thiếu nợ ngươi à?"

Trình Kiến Côn nhất thời nhuyễn xuống tới, hắn rót một ly trái cây, đặt ngay trước người Tần Tiểu Thiên, cười nói: " Tiểu tổ tông, ai chọc giận ngươi vậy? A a."

" Ngươi chọc ta đó."

Cầu người thì không ngại tính tình, đối mặt một đứa nhỏ linh khí mười phần như vậy, Trình Kiền Côn phải làm sao? Hắn không thể căm tức nổi, cười khổ nói: " Được rồi, được rồi, người chỉ có một chút xíu, sao lại có hỏa khí lớn như vậy? A a, Tiểu Thiên, cảm ơn ngươi!" Hắn thành khẩn tạ ơn.

Tần Tiểu Thiên luôn luôn chịu mềm không chịu cứng, huống hồ hắn đối với gia đình Trình Kiến Côn rất có hảo cảm, vừa rồi chỉ là muốn chơi đùa với Trình Kiến Côn, ai biết người này lại xem là thật.

Tần Tiểu Thiên xòe đôi tay nhỏ bé: " Thôi, có gì đáng tạ." Nói xong lại vẽ ra một trụ cột trận pháp, nói: " Có gì không rõ...ân, nếu thật sự không cách nào giải thích thì hỏi lại, nếu tìm được đáp án thì tận lực tìm, tự mình học hiểu, mới chính thức hữu dụng."

Trình Kiến Côn giờ khắc này sinh ra một ý niệm trong đầu, cảm thấy mình mới là một tiểu hài tử, mà Tần Tiểu Thiên là trưởng bối, hắn có sự uy nghiêm của một sư tôn, không khỏi trả lời: " Dạ!"

Tần Tiểu Thiên hỏi: " Ngươi tu đến Nguyên Anh kỳ chưa?" Mặc dù có thể nhìn thấy được Trình Kiến Côn là người tu chân, nhưng không biết hắn tu đến giai đoạn nào. Bởi vì Tần Tiểu Thiên không có tu chân, vừa tu luyện lại chính là cổ tiên pháp môn, trong mắt hắn, Nguyên Anh kỳ xem như nhập môn tu chân, cao thủ Hợp Thể kỳ mới có chút ý nghĩa.

Trình Kiến Côn nói: " Bây giờ ta là Tâm Động hậu kỳ, lập tức sẽ đến Linh Tịch kỳ...Ách, Nguyên Anh kỳ? Ai, nếu ta đã Nguyên Anh kỳ thì đã sớm không còn ở lại Viêm Tinh, người tu chân Nguyên Anh kỳ..." Trong mắt hắn lộ ra quang mang sùng bái, kiên định nói: " Ta sẽ đạt tới Nguyên Anh kỳ!"

Tâm Động kỳ? Trách không được năng lực kém như vậy...Tần Tiểu Thiên nói: " Ân, cố gắng, ta xem được ngươi!"

Một người có bộ dáng tiểu hài tử, nói ra lời nghiêm chỉnh như thế, là một chuyện rất quái lạ. Trình Kiến Côn cười khổ nói: " Ta cần tranh thủ thời gian cải tạo kỵ sĩ, đổ thua thì thảm rồi."

Trình Kiến Côn vốn rất tự tin, nhưng sau khi cùng Tần Tiểu Thiên trao đổi, nhưng lại có chút không tin tưởng, sau khi nhìn phòng ngự trận pháp do Tần Tiểu Thiên cung cấp, hắn mới biết được mình là ếch ngồi đáy giếng, lòng tin chiến thắng Điền bác bì bắt đầu dao đông, Điền gia nếu có tu chân cao thủ, hắn rất có thể thất bại trong tỷ thí.

Tần Tiểu Thiên cười nói: " Có ta giúp ngươi, sợ gì?"

Trong lòng Trình Kiến Côn hoan hô, rốt cuộc kéo được Tần Tiểu Thiên xuống nước. Hắn nói: " chúng ta đi bố trí phòng ngự trận!"

Tần Tiểu Thiên ngủ vài ngày, cũng muốn hoạt động một chút, hắn suy nghĩ, nói: " Được rồi, đến phòng cải tạo của ngươi."

Hai người đi ra phòng, ở hành lang gặp Tiểu Gian, nghe nói thúc thúc muốn cải trang kỵ sĩ, hắn lập tức đi theo sát.

Ba người đi tới một biệt thự phía sau. Trình Kiến Côn dẫn đường phía trước, đi tới mật thất dưới đất, nơi này là hắn chuyên dùng làm phòng cải tạo, bên trong tồn phóng bốn kỵ sĩ, trong đó có một kỵ sĩ đã bị rã thành linh kiện, đặt ở giữa đài bằng thép ngay trung ương.

Trình Kiến Côn bắt đầu bày trận, hắn sử dụng thủ đoạn không phải phương thức tu chân, mà là phương thức khoa kỹ, trước tiên trong điện não tiến hành miêu tả, hình thành bản vẽ trận pháp, sau đó dùng tia lôi xạ khắc họa, cuối cùng mới thao tác thủ công. Hắn phải tự mình vây quanh Thải Tinh, hơn nữa dùng chân nguyên lực khởi động, từng bước này thì điện não không cách nào thay thế.

" Ngu ngốc! Căn tuyến nếu phóng ở chỗ này, sẽ không phải là phòng ngự trận, mà là tự sát trận!" Tần Tiểu Thiên nhịn không được mở miệng mắng.

" Dạ.." Trình Kiến Côn một đầu mồ hôi lạnh, luống cuống tay chân thao tác điện não.

" Ngu ngốc! Đây là hai trọng điệp, không phải một cái!"

Tiểu Gia nghiêng đầu lẩm bẩm: " Tiểu Thiên, ngươi hảo khốc, ồ, có thể mắng thúc thúc như vậy..." Tinh mang trong mắt hắn lóe ra, tràn đầy sùng bái.

" Ngu ngốc! Đây là điệp gia liên tiếp, trước phải tách ra, sao đó liên tiếp!"

Tần Tiểu Thiên khẩu khí như thất vọng, mà Trình Kiến Côn mồ hôi ướt đẫm, dựa theo sự chỉ dạy của Tần Tiểu Thiên, từng bước từng bước hoàn thiện trận pháp. Bị mắng mỏ mặc dù rất khó chịu được, nhưng thu hoạch to lớn làm cho hắn nghĩ không ra. Tần Tiểu Thiên hoàn toàn đổ bỏ đi những sở học trận pháp trước kia của Trình Kiến Côn, ở trước mắt, là một ý niệm và thực tiễn trận pháp hoàn toàn mới mẻ.

Tiểu Gia có chút sợ hãi lại có điểm sùng bái nhìn Tiểu Thiên, trong ấn tượng của hắn, còn chưa ai dám giáo huấn thúc thúc như vậy, ngay cả lão ba cũng không dám, không biết Tần Tiểu Thiên sao lại làm được?

Nhưng hắn rất thông minh, nhìn ra được Tần Tiểu Thiên đang chỉ dạy thúc thúc bản lãnh, thương cảm cho thúc thúc rõ ràng có chút ngu ngốc. Hắn rốt cuộc nắm được thời gian rảnh rỗi, cầm lấy một cái khăn, nói: " Thúc thúc, cho chú lau mồ hôi."

Trình Kiến Côn lúc này mới phát hiện bộ dáng chật vật của mình bị cháu chứng kiến, mồ hôi trên mặt càng nhiều, gương mặt cũng đã hồng lên, nói: " Tiểu Gia, cháu đi chơi đi, thúc thúc còn có chuyện." Nếu còn tiếp tục hắn sẽ không còn mặt mũi đi gặp người, cho dù là đứa cháu trai hắn yêu thích.

Tiểu Gia ngoại trừ nghe hiểu Tần Tiểu Thiên đang giáo huấn, đối với nội dung hai người bọn họ trao đổi một chút cũng không hiểu, đây đều là thuật ngữ khô khan, hắn đã muốn đi, nghe vậy cười nói: " Thúc thúc đỏ mặt, ha ha!" Nói xong xoay người bỏ chạy.

Làm Trình Kiến Côn tức giận đến lầm bầm: " Tiểu quỷ này, dám cười nhạo thúc thúc...Ai, ta...ta...dọa người a!"

Tần Tiểu Thiên phốc xích một tiếng bật cười, hắn rất giải thích Trình Kiến Côn, lúc ở Tiềm Kiệt Tinh gặp mấy dã tu cũng là như thế này, không có gì đáng dọa người. Hắn biết Trình Kiến Côn sở dĩ rất khó chịu được, chủ yếu là vì ngoại mạo của mình, không có người trưởng thành nào có thể chấp nhận bị một đứa nhỏ giáo huấn.

Thẳng đến Tiểu Gia rời đi, Trình Kiến Côn mới lau mồ hôi, nói: " Ai, tiếp tục, tiếp tục...dù sao mặt mũi cũng mất hết rồi, tìm điểm chất lượng để mà đền bù, a a."

Tần Tiểu Thiên hì hì nói: " Ta lại tiếp tục mắng?"

Trình Kiến Côn vội vàng phủ nhận nói: " Không phải! Không phải! A a, là ta cần tiếp tục học a."

Tần Tiểu Thiên mở ra hai tay nhỏ bé, nói: " Ngươi trước tiên quen thuộc phòng ngự trận này đã, rồi hãy nói. Nơi này bao hàm sáu chủng loại trụ cột trận pháp, mười hai biến trận, hợp thành ba mươi sáu liên hoàn trận, tổng cộng phải sử dụng hai trăm mười sáu khỏa toái tinh.

" Ân, dựa theo sự tính toán của các ngươi nơi này, hẳn là hai trăm mười sáu khắc toái tinh, dùng ý niệm của ngươi vây quanh trong trận pháp, lúc vây quanh ta không thể nào hỗ trợ, chỉ có khắc sâu sự lý giải trận pháp, mới có thể chính xác vây quanh và khởi động, ngươi hiểu được tự mình nắm giữ được bao nhiêu?"

Vẻ mặt Trình Kiến Côn có chút cay đắng, nói: " Hẳn là...Ách, đại khái nắm giữ được một ít."

Tần Tiểu Thiên cấp ra phòng ngự trận quả thật tương đối dường như khó khăn, thuộc về phạm trù cổ tiên trận, mặc dù đơn giản hơn rất nhiều, nhưng một người tu chân bình thường vẫn đang rất khó nắm giữ, nếu Trình Kiến Côn đạt tới ngoài Nguyên Anh kỳ, học trận pháp này sẽ dễ dàng một chút.

Tần Tiểu Thiên không có ý thức được khó khăn trong đó, đối với hắn mà nói, đây là trận pháp tương đối đơn giản. Nếu trận pháp có tính công kích, bên trong trận pháp liên quan cơ bản càng nhiều, giá cấu lên càng thêm phức tạp, cho dù có trí tuệ điện não cũng không làm nên chuyện gì, toàn phải nương vào thần thức bày trận, chuyện này không phải người tu chân bình thường có thể làm được, đơn giản mà nói, Trình Kiến Côn thật sự rất ngốc.

Trình Kiến Côn nhỏ giọng nói thầm: " Ta rất cố gắng...nhưng ngươi dạy quá khó khăn, có thể...đơn giản một chút hay không? A a, cần tuần tự học ma?"

Tần Tiểu Thiên nói: " Đây đã là trận pháp trụ cột tri thức đơn giản nhất, còn đơn giản hơn, ta cũng không biết."

Trình Kiến Côn càng ngày càng nhìn không thấu tiểu tử này, nói: " Ta hết sức học...A a, nhất định là được."

Hắn sợ Tần Tiểu Thiên buông tay mặc kệ, trong lòng thầm buồn rầu, hắn hiểu được tự mình cũng không ngu ngốc, thời gian tu chân không quá dài đã đạt tới Tâm Động hậu kỳ, rất nhiều người đồng thời tu luyện còn kém mình xa.

Tần Tiểu Thiên biết hắn rất chăm chỉ, nói: " Ngươi chậm rãi học đi." Hắn có chút ngứa ngáy tay chân, rất muốn tự mình động thủ cải trang kỵ sĩ, bất quá lại cảm thấy không thể nào xuống tay, đối với lực lượng mới sinh ra, không biết nên làm sao sử dụng, hơn nữa Tần Tiểu Thiên hiểu lầm một việc, hắn tưởng rằng bây giờ mình không thể động thủ, tựa như Tập Bắc Phong, phải đợi sau hai mươi năm phát triển thành người lớn.

Chỉ một khối giáp ngực đã làm khó Trình Kiến Côn, muốn buông tha cho trận pháp mới, bố trí trận pháp tự mình am hiểu, nhưng trận pháp do Tiểu Thiên cấp cho lại quá tinh diệu, hắn lại không nỡ. Mắt thấy thời gian qua từng chút, gấp đến độ hắn liều mạng chuyên tâm nghiên cứu trận pháp mới, kết quả, kiến thức bày trận đã đại trướng.

Tần Tiểu Thiên sống rất dễ chịu, mỗi ngày lên điện não, mua chút đồ vật, thời gian nhàn hạ thì đi phòng cải tạo của Trình Kiến Côn, cao hứng thì truyền thụ một trận pháp, không vui thì mắng vài câu. Trình Kiến Côn đã bị hắn mắng thành dày mặt, cho tới bây giờ không phản bác, có một câu nghe một câu, khả năng nghe mắng cũng theo tiếng mắng của Tần Tiểu Thiên nhanh chóng bay lên.

La Nam cũng rất hưng phấn, nàng thuận lợi đem hồng quả phục chế đi ra, dựa vào kỹ thuật tiên tiến, bồi dục ra loại quả cây mới, bắt đầu tiến hành bồi dục tiểu quy mô. Bởi vậy nàng bề bộn nhiều việc, tạm thời không quan tâm được ba đứa nhỏ, nhiệm vụ nấu cơm làm thức ăn đều rơi vào trên đầu Trình Kiến Trọng.

Cuộc sống thoải mái như vậy trôi qua hai tháng, Trình Kiến Côn phải đi tỷ thí đổ cuộc.

Cả nhà hành động, vợ chồng Trình Kiến Trọng mang theo ba đứa nhỏ, còn có mấy hồ bằng cẩu hữu của Trình Kiến Côn.

Trước khi đám bằng hữu đến, Trình Kiến Côn chuyên môn đi tìm Tần Tiểu Thiên nói chuyện một lần, khẩn cầu Tần Tiểu Thiên không nên trước mặt bằng hữu hắn mà mắng hắn, làm cho Tần Tiểu Thiên cười to không thôi. Trình Kiến Côn trước kia cũng là một công tử có tiền, có một đám bằng hữu rượu thịt, dù sao cũng xem như là một danh nhân, nếu trước mặt bằng hữu bị một tiểu hài tử giáo huấn, vậy thực sự quá xấu hổ.

Tần Tiểu Thiên miệng đầy đáp ứng, hắn không phải loại người không phân biệt nặng nhẹ, đương nhiên hiểu được sự băn khoăn của Trình Kiến Côn.

Nhưng thật ra hắn mắng chửi người, một nửa nguyên nhân là vì Trình Kiến Côn, vì học tập, Trình Kiến Côn không tiếc để cho Tần Tiểu Thiên mắng, cũng phải oạt một chút bảo bối đi ra, thu hoạch quả nhiên không nhỏ.

Thiên Hà kỵ sĩ diễn võ trường là sản nghiệp trung tâm của đồ chơi hoài cổ, chuyên môn dùng tỷ thí kỵ sĩ, chiếm mặt đất đạt hơn mười mét vuông công lý, bên trong có bốn tòa đại hình đấu trường và vô số tiểu hình đấu trường.

Thiên Hà diễn võ trường cách Trình gia nông trường khoảng một ngàn công lý, trọng hình xe bay đến nơi đó phải mất năm giờ, sáng sớm bảy giờ xuất phát, giữa trưa mười hai giờ mới đến.

Tần Tiểu Thiên cùng đi thuần túy là vì xem náo nhiệt, thời gian ngủ của hắn càng ngày càng dài, hơn nữa tùy thời đều có thể ngủ, ngồi trong xe bay, hắn lại ngủ thiếp đi.

Gia đình Trình Kiến Trọng đều đã quen thuộc chuyện thích ngủ của Tần Tiểu Thiên, chỉ cảm thấy hắn lớn lên quá nhanh, La Nam nghĩ có rảnh sẽ đưa Tần Tiểu Thiên đi bệnh viện xem thử, nhưng lại bị Trình Kiến Côn ngăn cản.

Chỉ có Trình Kiến Côn biết Tần Tiểu Thiên lợi hại, trong lòng hắn hiểu được, đứa nhỏ này nhất định là người tu hành, hơn nữa còn là người tu hành có tầng cấp rất cao, không phải mình có thể hiểu rõ, cho nên đối với chỗ cổ quái đặc dị của Tần Tiểu Thiên vẫn một mực không truy cứu.

Vừa tỉnh lại, Tần Tiểu Thiên phát hiện xe bay vẫn bất động, hắn mơ mơ màng màng hỏi: " Lúc nào xe chạy?"

Tiểu Yên vỗ tay cười nói: " Còn trùng ngủ tỉnh rồi! Hì hì, con trùng ngủ tỉnh rồi!"

Tiểu Gia nói: " Mau đứng lên! Ta muốn đi khởi động kỵ sĩ!"

Tần Tiểu Thiên nhu nhu con mắt, nói thầm: " Nhanh như vậy đã tới rồi, a a, ngủ thật thoải mái." Hắn lớn tiếng nói: " Tiểu Gia, ta cũng đi khởi động kỵ sĩ." Trong xe bay cũng có kỵ sĩ do hắn cải trang.

Chợt nghe bên ngoài xe có một tiếng thét chói tai: " Ngươi muốn làm gì? Buông tay!"

Là thanh âm của La Nam.

Sắc mặt Tần Tiểu Thiên biến đổi, nói: " Mau đi ra!" Lời còn chưa dứt, người đã lách ra ngoài


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.