Kỹ Thuật Trạch Hệ Thống

Chương 80: Lại một nụ hôn



Đối với Vương Mai mà nói, chuyện này làm không tốt, cô cũng rất căm tức, nhưng bại hoại thanh danh của Chung Hữu ở trường cũng không có ý nghĩa gì với cô, cô muốn là tiền. Giờ không chỉ bị Vệ Thư Tuân nhìn thấy, mà còn bị Chung Hữu đánh, lại phát hiện Chung Hữu nói xấu Vệ Thư Tuân nữa chứ.

Bất kể thế nào, Vệ Thư Tuân và cô cũng là bạn tốt quen biết ba năm, còn là đối tượng cô từng thầm mến. Chung Hữu không chỉ đắc tội cô, còn nhục mạ Vệ Thư Tuân, Vương Mai trong cơn tức giận liền đăng ảnh nóng của hai người lên ngay diễn đàn Đại học A.

Trường nhanh chóng xử lý việc này, cắt bỏ bài đăng, tra số tài khoản, cũng khóa IP. Vương Mai không hề gì, đổi cái tiệm net rồi post nữa thôi.

Trường xóa mau đến đâu, cũng có không ít sinh viên nhanh tay tải xuống, rất nhanh ảnh giường chiếu của Chung Hữu không chỉ bị mọi người thảo luận trên diễn đàn Đại học A, còn trở thành đề tài đứng đầu trên các diễn đàn trường đại học và một ít diễn đàn lá cải nhàm chán.

Tuy không ít người vẫn đứng về phe Chung Hữu, cảm thấy ba vạn quá đáng thật, nhưng cũng đánh không lại sự trào phúng của phe còn lại. Chung Hữu gần như không thể rời khỏi phòng, đi dọc đường ai ai cũng chỉ trỏ hắn.

Trường cũng thực căm tức chuyện này, phát thông cáo cấm sinh viên bàn luận tiếp, tận lực áp chế ảnh hưởng xấu xuống. Mặt khác về việc phạt Chung Hữu, phụ đạo viên vốn đã tận lực nói đỡ cho, kêu hắn và bạn gái dàn xếp ổn thoả đi, kết quả hắn bạo hành bạn gái, lớp trưởng Khổng Bình tức giận đến mức đi báo cáo, nói không bao giờ lo việc này nữa. Phụ đạo viên bị trưởng phòng giáo vụ gọi vào phòng mắng một trận, cũng lười xin xỏ dùm nữa.

Trường vốn chỉ muốn kiểm điểm một lần thôi, nhưng vì lộ anh nóng, làm Đại học A mất hết mặt mũi trước các trường lớn chung quanh, trưởng phòng giáo vụ trong cơn tức giận yêu cầu đuổi học Chung Hữu.

Đương nhiên việc này vẫn còn phải chờ bàn bạc, trường vẫn bằng lòng cho Chung Hữu một cơ hội sửa sai, chỉ là mặt ngoài sẽ không nói như vậy, còn phải nhìn thái độ nhận sai của hắn. Chung Hữu vừa nghe đuổi học liền luống cuống, không dám keo kiệt nữa, hứa ngay với trường sẽ lập tức bình ổn chuyện này.

Bất kể có muốn hay không, cô “Bạn gái” Vương Mai này hắn cũng chỉ có thể nhận, dù sao so với bị đuổi học, ba vạn thì không tính là cái gì cả.

Đầu tiên là lừa trong nhà là hắn tham gia hoạt động trọng yếu của trường, vớ một mớ, lại vay tiền của tất cả những bạn học quen biết, miễn miễn cưỡng cưỡng góp đủ ba vạn cho Vương Mai, cuối cùng cũng làm cô chịu yên.  Vệ Thư Tuân cũng không chú ý việc này, lúc Chung Hữu vay tiền nơi nơi, y trừ bình thường lên lớp ra, thời gian khác đều nhàn nhã giám sát ba người Tôn Y làm việc, buổi tối đến chỗ giáo sư Triệu học. Chủ đề hình ảnh quang học đã gần kết thúc, hiện tại y đang đầy cõi lòng chờ mong nội dung mới.

Hệ thống trí năng hóa trong tòa nhà sau khi hoàn thành, ba người Tôn Y nộp nó lên cho giáo sư liền không có chuyện của Vệ Thư Tuân nữa, hôm sau chính là cuối tuần, Vệ Thư Tuân phải dự tiệc ở Chu gia, nhưng quần áo còn chưa chuẩn bị nữa. Đồ y mặc luôn là mấy bộ vận động, T shirt cao bồi, tuy mặc tây trang cảm giác hơi trang trọng, nhưng hình như cũng không tiện ăn mặc quá tùy tiện.

Gửi tin nhắn hỏi Chu Tuyền, đêm đó Chu Tuyền liền lái xe đưa đến một bộ tây trang vừa người đến: “Mặc dù là tiệc nhà, nhưng cũng có khách khác, vẫn nên trang trọng chút.”

“Sao cũng được.” Vệ Thư Tuân nhận quần áo rồi lủi lên xe Chu Tuyền: “Rồi, giờ có thể nói cho em biết, anh với Vệ Thừa giấu em nói chuyện gì vậy? Nếu anh không chịu nói, hôm nay em không đi đâu hết!”

“Thư Tuân chỉ cần an an tâm tâm học hành là được rồi, chuyện khác anh sẽ giải quyết.” áp lực của tương lai, Chu Tuyền cũng không hy vọng đặt lên vai Vệ Thư Tuân, khi biết Vệ Thừa đã từng làm chuyện gì với Thư Tuân, Chu Tuyền thật muốn đánh một trận với Vệ Thừa. Thư Tuân chỉ là một học sinh bình thường thôi, Chu Tuyền hy vọng y có thể luôn vô ưu vô lự như thế mãi.

Nhưng hiển nhiên hắn đã quá lo lắng, tận thế trăm năm sau, Vệ Thư Tuân thật sự chưa từng để trong lòng. Khi đó y chết ngắc rồi, con cháu thế nào, y cũng chỉ có thể làm hết sức, chớ đừng nói cứu vớt thế giới thay đổi tương lai gì đó, cái chức này thằng cóc ké như y dính vào không nổi.

“Cho nên, anh phải nói cho em biết là chuyện gì, rồi em mới quyết định hỏi nữa hay không.” Vệ Thư Tuân bất mãn nói “Gì đi nữa thì Vệ Thừa cũng là con cháu của em, webcam là lấy từ chỗ em, ít nhất em có quyền biết chuyện chứ!”

“… Được rồi!” Chu Tuyền gật đầu: “Anh tìm Vệ Thừa, là vì hỏi chuyện về Lâm gia tương lai. Từ dấu vết để lại hiện nay mà đoán, Lâm gia tương lai cũng đã liên hệ được với thời đại này rồi.”

Chuyện này Chu Tuyền cũng là lén lút điều tra, không có nói cho người trong nhà. Nhưng từ một ít động tác của Lâm gia, có thể thấy được họ đang điều chỉnh phương diện nào đó về chính trị. May mà vì bọn họ ra tay với  Chu Tuyền, khiến Chu gia liều mạng chèn ép họ, đơn xin chuyển qua nơi khác của Lâm gia cơ bản đều bị gác lại.

“Đại khái Lâm gia chiếm được một ít thông tin chính sách tương lai, cho nên đang chuẩn bị.” Chu Tuyền nói, nhìn về phía Vệ Thư Tuân: “Vệ Thừa nói anh ta không có tư liệu của quá khứ, nếu cần, kêu anh tìm cậu hỏi máy học tập.”

Về “Máy học tập”, trước kia Chu Tuyền thừa dịp Vệ Thư Tuân say rượu có hỏi qua, còn tưởng là cái đồng hồ kia, nhưng hình như không phải. Vệ Thư Tuân không muốn nói cho hắn biết, hắn cũng đang do dự nên hỏi không, một là sợ y không vui, hai là lo giữa hai người sẽ biến thành quan hệ ích lợi thuần túy —— hắn không phải vì muốn được tư liệu về chính sách tương lai mới tốt với Thư Tuân.

Nói xong, Chu Tuyền lập tức bổ sung: “Đương nhiên, nếu Thư Tuân không muốn nói thì thôi, Lâm gia không đủ gây nên sợ hãi.”

“Em thì sao cũng được.” Webcam còn cho, bị Chu Tuyền biết máy học tập cũng không hề gì, Vệ Thư Tuân nói “Em giúp anh hỏi máy học tập một chút, coi nó có không.”

“Đương nhiên, tôi có tất cả tư liệu lịch sử, chính trị, văn hóa nhân loại.” Máy học tập đáp: “Bởi vì khi tận thế đến chính phủ lâm thời chưa hỏng mất, bởi vậy tư liệu chính trị là đầy đủ nhất.”

“Như vậy, làm sao chuyển cho Chu Tuyền được đây?” Máy học tập bắn ra đều là tư liệu hư không, chỉ có y xem được, y cả thời sự cũng không coi, căn bản không rõ lắm tư liệu dạng gì là Chu Tuyền cần, hơn nữa y cũng không rảnh mà chép lại hết, nếu có thể như USB trực tiếp chép xuống cho Chu Tuyền thì tốt rồi.

“Yêu cầu nhiệm vụ để trao đổi.” Máy học tập vận hành một hồi rồi nói, Vệ Thư Tuân đang chuẩn bị hỏi nhiệm vụ gì, đột nhiên phát hiện thân thể mình không khống chế được.

“Thư Tuân…?!”

Chu Tuyền đột nhiên phát hiện Vệ Thư Tuân dựa sát lại, đang thắc mắc thì bị hôn lên. Tuy không rõ vì cái gì, nhưng Chu Tuyền đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội khó được này, kìm lấy gáy Vệ Thư Tuân, vươn lưỡi ra, làm sâu sắc thêm nụ hôn vốn chỉ là môi chạm môi này.

“Máy học tập, mày làm gì đó?” Vệ Thư Tuân mắng to trong ý thức.

“Đang phân lớp cấy ghép.” Máy học tập đáp.

“Hả? Đó là cái gì?”

“Nếu dùng cách hiểu của nhân loại mà giải thích, tương đương với nhân đôi hệ thống!” Máy học tập đáp: “Anh ta có thể giúp cậu trở thành người vĩ đại.” Máy học tập rất hiểu Vệ Thư Tuân, y tuy không lười biếng, nhưng tuyệt đối không có lòng cầu tiến. Nhiệm vụ đến hiện tại không có bất kì tăng trưởng gì, một là máy học tập có nhược điểm trong tay y, lo ép buộc quá sẽ bị tiêu hủy, hai là hiện tại hai người hình như cũng coi là “bạn bè” như Vệ Thư Tuân nói, máy học tập tuy không quá hiểu tình cảm của loài người, nhưng không phủ nhận nó cũng rất coi trọng Vệ Thư Tuân, không hy vọng quan hệ hai bên tan vỡ.

Nếu không thể xuống tay từ Vệ Thư Tuân, trực tiếp ra tay với Chu Tuyền đi. Bảo Chu Tuyền giúp Vệ Thư Tuân thành vĩ nhân cũng là lựa chọn không tồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.