Kỹ Thuật Viên Bảo Trì Thiên Tài

Chương 75: Đến gần



Trong khi điều khiển cơ giáp, Khương Du vẫn luôn chú ý đến giọng nói trên kênh liên lạc, hắn vô cùng tò mò về vị chỉ huy này.

Nhưng giây tiếp theo, sự chú ý của hắn đã chuyển sang người khác, khẩu pháo ngắm bắn bên cạnh lại vang lên bên tai lần nữa, khiến cho người bạn của hắn đều không khỏi cảm thán.

"Tốc độ của thương pháo KID cũng nhanh quá!"

Khương Du hơi liếc sang, vũ khí hắn mang theo cũng là pháo ngắm bắn. Trong lĩnh vực đơn chiến, trình độ sử dụng pháo ngắm bắn được xếp vào top 3 của Thự Quang tinh hệ. Nhưng dù vậy, tốc độ của hắn vẫn chậm hơn thương pháo cơ giáp của KID một giây. Trong điều kiện súc lực năng lượng và tốc độ tương tự, khi Trace đã bắn được ba phát thì phần lớn cơ giáp sư thương pháo mới chỉ bắn được hai.

"Tốc độ giương pháo cùng với nhắm chuẩn của cậu ta đều rất nhanh." Khương Du nói.

Có sự chênh lệch về thời gian chứng tỏ Trace đã thao tác nhanh hơn người khác trong việc xử lý pháo ngắm bắn.

Khi thời gian tấn công kéo dài, sự khác biệt về trình độ giữa cậu ta và các cơ giáp sư khác sẽ ngày càng rõ ràng.

Hơn nữa, không chỉ mỗi Trace.

Khương Du hơi quay đầu, nhìn về phía cơ giáp KID đang tỏa sáng ở phía xa.

Trong phòng điều khiển chính bên ngoài khu ô nhiễm, người phụ trách thấy nhóm người này trông rất lộn xộn lại có thể tấn công những con chim cánh thép một cách hiệu quả mà không cần nhìn vào tín hiệu giọng nói vẫn luôn hiển thị trên màn hình. Hắn không biết phải diễn tả cảnh tượng thế nào, nhưng trong tình thế hỗn loạn như vậy, vốn là mối đe dọa lớn nhất thì lúc này chim cánh thép đang dần dần mất đi khả năng chống cự.

"Bọn họ đều rất mạnh." Một nhân viên nhận xét.

Người phụ trách nói: "Đúng vậy, bọn họ đang cố gắng để giữ gìn sự an toàn cho Thự Quang tinh hệ."

Không thể để tình hình Khâu Tân diễn biến nghiêm trọng hơn nữa, bọn họ nhất định phải tiêu diệt hố đen tại đây. Nếu để một vật ô nhiễm thay đổi một cách khó lường này đi đến khu ô nhiễm khác hoặc là khu an toàn thì nguy hiểm mà nó mang đến sẽ không thể tưởng tượng được. Hiện tại, tất cả các cơ giáp sư đều đang rất nỗ lực, có những cơ giáp sư đang trên đường đến, cũng có những cơ giáp sư vừa mới gia nhập, thậm chí còn có rất nhiều cơ giáp sư vẫn đang chiến đấu sau ba ngày liên tục khi tham gia vòng thăng cấp.

"Quản lý, bên phía BZZL1 đã tiêu diệt được cấp S rồi! Bọn họ đã cũng với những cơ giáp sư vừa mới được bổ sung đang chạy đến vị trí con cấp S còn lại." Nhân viên kích động nói: "Hiện giờ chúng ta chỉ còn lại hai vật cấp S và hố đen thôi."

Người phụ trách hiện ra sự vui mừng "Tốt quá!"

Lúc này, có một nhân viên công tác vội vàng chạy đến "Quản lý, đã có kết quả phân tích từ trường của hố đen!"

Bên trong khu vực chiến đấu, không biết đã là lần thứ mấy chim cánh thép bị biệt đội ánh sáng của KID thu hút rồi, Lâm Nghiêu và Quý Thanh Phong đều rất chịu khó, hầu như lần nào cũng căn chỉnh thời gian để tiếp cận con chim khổng lồ, dốc toàn lực để tỏa sáng và phát năng lượng ở trước mặt nó, không bỏ lỡ một giây phút nào để khiêu khích con chim.

Ngược lại với bọn họ, các tiểu đội ánh sáng ở phía xa khác đã sớm không đạt đủ KPI rồi.

Hồ La Bố nhìn mà đơ cả người, đây rõ ràng là hành động rất ngu ngốc nhưng không biết vì sao khi đặt trên người KID hắn lại cảm thấy đó lại là điều rất bình thường, không thể không nói: "Lần đầu tiên tôi thấy có người làm mồi nhử mà lại ra sức nỗ lực như vậy đấy."

Kha Lâm đang bay vòng quanh, nhận thấy sau khi chim cánh thép sau khi bị tấn công đã thay đổi phương hướng, liền nhắc nhở: "Nó muốn chạy trốn!"

Ứng Trầm Lâm: "Chặn nó lại!"

Chim cánh thép cấp S vỗ cánh để đổi hướng, bị nhiều cơ giáp oanh tạc như vậy, nó đã cảm nhận được mối nguy hiểm một cách sâu sắc. Biết rằng nếu tiếp tục ở lại nới này, nó sẽ không thể bắt được con mồi nào, mà rất có thể còn bị những con người đang điều khiển cơ này gi ết chết. Nó dùng hết sức lực điều chỉnh lại tốc độ, xác định một hướng khác, chuẩn bị phóng đi để rời khỏi nơi này.

Lâm Nghiêu nhìn vào thị giác phía sau, vội vàng phanh lại: "Cái con này đánh không lại giờ muốn bỏ chạy sao?"

"Tất nhiên, nếu nó không bỏ chạy tôi sẽ cho rằng con cấp S bị thiểu năng đấy." Quý Thanh Phong cũng dừng lại, lập tức chỉ ra phương hướng nó đang chạy trốn.

Tất cả cơ giáp sư xung quanh đây lập tức nhận ra ý đồ của nó, các con mồi cận chiến quay đầu lao thẳng về phía nó, khống chế và thương pháo cũng nhanh chóng đuổi theo. Nhưng chim cánh thép có ưu thế rất lớn về tốc độ, khi đối mặt với nguy hiểm, nó càng đẩy nhanh tốc độ hơn, lập tức bỏ xa khống chế và thương pháo cơ giáp một khoảng phía sau.

Ứng Trầm Lâm nhận thấy khoảng cách ngày càng lớn: "Lâm Nghiêu!"

Lâm Nghiêu lập tức phản ứng lại, thanh đao tích tụ năng lượng trong tay vút một cái phóng đi: "Đại Phong!"

Quý Thanh Phong theo sát phía sau, chưa kịp nghĩ gì đã nhanh chóng hành động, khóa trói buộc như một con lôi xà lao ra ngoài, đã trói được vào chân sau của chim cánh théo "Khóa được rồi —"

Hồ La Bố kích động hô lên: "Làm tốt lắm!!"

Lộc Khê sửng sốt: "Khoan đã! Tốc độ của nó."

Giây tiếp theo, cả người Quý Thanh Phong đã bị chim cánh thép lôi đi theo, lướt ngang qua Lâm Nghiêu đang ở phía trước.

Lâm Nghiêu nhanh tay nhanh mắt túm chặt lấy Quý Thanh Phong, kết quả cả hai đều bị kéo bay ra ngoài.

Những người khác vẫn chưa kịp đuổi tới, chỉ trông thấy xa xa một chuỗi ánh sáng phía sau chim cánh thép. Cả hai cơ giáp đều bật đèn pha, bị kéo đi theo sau chim cánh thép đã tạo ra một bức tranh phong cảnh đặc sắc.

Du Tố hơi nheo mắt lại, nhìn về phía cụm sáng đang rung chuyển ở đằng trước.

Trong khi đang di chuyển liền mở ống ngắm, nhắm vào vị trí đang tỏa sáng phía tước, mơ hồ có thể xác định được chim cánh thép đang bay rất nhanh.

Đang bay bên cạnh, Khương Du thấy vậy nhìn sang, giây tiếp theo một phát pháo ngắm bắn đã bắ n ra ngoài, pháo ngắm bắn tạo ra một vệt sáng trên bầu trời đêm, khi bắn trúng con chim cánh thép đã tạo ra ánh lửa chiếu rọi nơi chân trời. Lâm Nghiêu và Quý Thanh Phong phía sau cũng bị ảnh hưởng theo, rung lên hạ xuống liên tục.

Khương Du nhất thời sửng sốt, với khoảng cách gần như vậy cậu ta không sợ làm bị thương cơ giáp của đồng đội sao?

Du Tố tiếp tục bỏ thêm năng lượng vào, nhanh chóng nói: "Quý Thanh Phong, bật nguồn sáng của khóa trói buộc lên."

Tiếng của Quý Thanh Phong đứt quãng: "Chờ... Chờ đã, bật ngay đây!"

Tiếp đó là giọng nói của Ứng Trầm Lâm: "Đảo ngược chiều động cơ đẩy!"

Đang rung lắc trong gió mạnh, Quý Thanh Phong đáp lại: "Không được, con này to lắm. Khóa trói buộc sẽ không chịu nổi khi bị kéo ngược lại đâu, sẽ đứt mất!"

"Nó thể chịu được một phút." Ứng Trầm Lâm điều chỉnh số liệu cơ giáp của Quý Thanh Phong "Lâm Nghiêu, anh cũng làm như vậy đi."

Lâm Nghiêu: "Được!"

Quý Thanh Phong: "......"

Ngay khi nguồn sáng và bộ đẩy ngược được kích hoạt,mọi cơ giáp đều nhận thấy rằng tốc độ bay của chim cánh thép đã giảm đi đáng kể, không chỉ có như thế, bởi vì cơ giáp dự phòng của Quý Thanh Phong mang theo chính là khóa trói buộc,xiềng xích đang trói chim cánh thép ở trong trời đêm vô cùng nổi bật,vị trí của chim cánh thép dường như đã được xác định.

Kha Lâm lập tức nắm bắt tình hình "Những ẩn nấp cơ giáp nào có khóa trói hãy tiến lên tóm chặt lấy nó!"

Có hai chiếc ẩn nấp mang theo khóa trói buộc nhanh chóng xông lên hỗ trợ, cùng với Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu trực tiếp túm chặt chim cánh thép.

Ứng Trầm Lâm nói tiếp: "Tất cả hỏa lực nhắm về phía trước bọn họ!"

Tất cả cơ giáp sư lập tức hành động, từng trận hỏa lực liên tiếp b ắn ra.

Trong chốc lát, đạn pháo của khống chế cơ giáp cùng với pháo ngắm bắn của thương pháo cơ giáp lao đến nổ đùng đoàng, tựa như một màn pháo hoa đầy hoành tráng.

Quý Thanh Phong: "??? Pháo ngắm bắn của ai vừa mới xoẹt qua đầu tôi đấy!?"

Hồ La Bố: "Cậu có giữ yên được cái thân không? Đừng lắc lư nữa!"

Chim cánh thép phát ra một tiếng kêu r3n, tốc độ bay đã bị giảm lại, nó tcố gắng xé bỏ những dây trói trên người nhưng lại không thể làm được. Đành phải lôi theo mấy "cục tạ" lao ra khỏi đám vật ô nhiễm đang ở vòng ngoài.

Bên ngoài, đội xe tăng đang "tận hưởng" nhiệm vụ kéo vật ô nhiễm bỗng thấy được được cảnh tượng đang diễn ra ở khu vực trung tâm.

Một xe tăng nói: "Là do tôi tưởng tượng ra à? Bọn họ hình như đang bay về phía chúng ta."

Hoắc Diễm vừa quay đầu đã thấy: "Đúng vậy, tốc độ đã tăng lên thì phải?"

Triệu Nhạc Kiệt ngạc nhiên nhìn cái thứ sáng chói đang lao về phía mình: "Phắc! Gượm đã! Cái gì thế kia!?"

Mắt thấy tốc độ càng lúc càng nhanh, hắn không khỏi vội vàng dừng cơ giáp lại, liếc nhìn con chim cánh thép đang lao tới.

Trong kênh, tiếng thất thanh của các cơ giáp sư.

"Tôi không giữ nổi nữa rồi!"

"Đội phó chạy mau!"

"Triệu Nhạc Kiệt, chạy đi!!"

"Đừng đứng đần ra đó nữa!!"

Không chỉ mỗi chim cánh thép, lửa đạn đầy trời cũng đang hướng về phía này.

"......?"

"Cái ** má!!!"

Triệu Nhạc Kiệt vội đẩy mạnh khí đẩy lên mức tối đa, nhanh chóng bỏ chạy!

Quý Thanh Phong ở phía sau chim cánh thép, trông thấy Triệu Nhạc Kiệt ở đằng trước "Lão Triệu chạy mau!!"

Triệu Nhạc Kiệt khó khăn lắm mới giữ được thăng bằng, thấy chim cánh thép đuổi theo không bỏ: "Thiếu gì chỗ để bay, sao mấy người cứ phải lao đến chỗ tôi thế!?"

Lâm Nghiêu giải thích: "Bọn tôi có muốn đâu, do con chim này tự bay đến đấy chứ."

Các ẩn nấp cơ giáp khác gật đầu đồng tình.

Nhưng mà hoàn cảnh xung quanh không cho phép Triệu Nhạc Kiệt chạy nhanh, phía trước thì đang kéo theo một đàn ô nhiễm, trong khi đó đằng sau là chim cánh thép đã đuổi sát đến mông cùng với hỏa lực không thương tiếc từ đồng đội. Mới vừa né ra được vài bước thì giây tiếp theo chim cánh thép lao đến rồi hất bay cả người lẫn khiên ra ngoài.

"Nó đã đâm vào đàn ô nhiễm." Ứng Trầm Lâm lạnh lùng nói: "Toàn lực tấn công, nhớ tránh Triệu Nhạc Kiệt ra."

Trong màn đêm dày đặc, trên không trung chỉ có vài cái ánh sáng đang nảy lên nảy xuống.

Đáng thương nhất chính là tấm khiên năng lượng màu xanh lam ở ngay phía trước, dưới sự tấn công không ngừng nghỉ đến từ đồng đội cũng như kẻ địch, trên bề mặt đã xuất hiện những vết nứt nho nhỏ. Cuối cùng, trước khi khóa trói buộc của các ẩn nấp cơ giáp đứt gãy, chim cánh thép đã không thể chịu đựng nổi nữa, nó phát ra tiếng gào thét lần cuối rồi từ trên cao lao thẳng xuống vực sâu.

Trận chiến đấu cao độ kéo dài lúc này đã tạm thời dừng lại, tất cả các cơ giáp sư đều thở phào một cái.

YDS và KID đã liên tục chiến đấu trong nhiều ngày, trên gương mặt mỗi người đều hiện lên vẻ mệt mỏi.

Thích Tư Thành hỏi: "Mọi người còn gắng gượng được nữa không?"

Kha Lâm: "Gắng được, vẫn chưa đến giới hạn."

Thích Tư Thành đang định hỏi thăm KID thì trông thấy hai chiếc cơ giáp đang lao về phía chỗ chim cánh thép rơi xuống.

Quý Thanh Phong hô lên: "Tôi với Nghiêu Bảo đi xác nhận nó đã chết hay chưa."

Lâm Nghiêu phụ họa: "Yên tâm, bọn tôi sẽ mang nó trở về."

Thích Tư Thành: "......"

Xem ra không cần phải lo lắng cho KID rồi, tinh lực vẫn còn nhiều lắm.

"Đừng lơ là, xung quanh vẫn còn có những vật ô nhiễm khác. Bây giờ hố đen không động tĩnh gì không có nghĩa là đã an toàn đâu." Kha Lâm tiếp tục tiêu diệt vật ô nhiễm xung quanh, nhìn về phía vòng sáng màu đen kỳ quái kia "...... Nó là cái quái gì vậy?"

Bỗng nhiên, trên kênh liên lạc lóe sáng một chút, một giọng nói đột nhiên xen vào.

"Nó là vật ô nhiễm siêu cấp S." Giọng nói của người phụ trách có chút nặng nề: "Vừa rồi, trụ sở Liên Minh cùng với Khâu Tân đã phân tích từ trường của vật ô nhiễm siêu cấp S này và trước mắt đã đưa ra một suy đoán khá là đáng tin cậy."

Trong lúc nói chuyện, người phụ trách đã chia sẻ biểu đồ phân tích từ trường đã được đơn giản hóa của hố đen đến các cơ giáp.Ông cũng gửi báo cáo từ trường chi tiết tỉ mỉ hơn cho Ứng Trầm Lâm ở trạm cơ sở A-26

Có ba khoảng thời gian thay đổi khá rõ rệt trên biểu đồ từ trường đã được đơn giản hóa. Phân tích bao gồm khoảng thời gian trước khi giải đấu bắt đầu cho đến khi hố đen nhả các chất ô nhiễm ra. Phía trên, biên độ từ trường dao động giống hệt nhau, được chia thành ba khoảng: Cao, thấp trung bình. Hai đoạn đường cong thay đổi đều đặn, chỉ có sự khác biệt nhỏ về thời gian.

"Chúng tôi đơn giản phân tích quy luật chuyển động của chất ô nhiễm này và phát hiện ra rằng nó di chuyển phụ thuộc vào từ trường, nó ở đây là vị đã bị từ trường mạnh của Khâu Tân hấp dẫn. Nó được chia ra giai đoạn hấp thụ, giai đoạn không hoạt động và giai đoạn loại thải. Trong đó giai đoạn loại thải có từ trường phản ứng mạnh nhất, giai đoạn hấp thụ thì bình thường và yếu nhất trong giai đoạn không hoạt động."

"Khi từ trường của Khâu Tân đạt đến một dải tần số nhất định cộng hưởng với nó, khi ở gần Khâu Tân thì hố đen đang ở giai đoạn không hoạt động đã bị đánh thức, đến khi xuất hiện ở Khâu Tân thì nó cũng đã bước vào giai đoạn loại thải với từ trường cao, đó là lúc nó thả ra ba con vật ô nhiễm lần đầu tiên. Sau giai đoạn loại thải, từ trường của nó nhanh chóng trở nên suy yếu và chuẩn bị tiến vào giai đoạn không hoạt động. Nhưng vì hoạt động làm nổ tung đỉnh núi ở A-14, sự giải phóng năng lượng cường độ cao và ảnh hưởng của đàn ô nhiễm xung quanh đã khiến nó bước vào giai đoạn hấp thụ trước khi đi đến giai đoạn không hoạt động."

Đây là kết quả phân tích của tất cả chuyên gia và học giả dựa theo các báo cáo của Khâu Tân và Thiên Vực tinh. Nhờ vào khả năng nắm bắt được những đặc điểm của năng lượng từ trường ở đây, bọn họ mới có thể đề xuất các mẫu tương ứng từ dữ liệu môi trường của Thiên Vực tinh để tiến hành phân tích.

Ứng Trầm Lâm nhanh chóng kiểm tra số liệu, trầm giọng: "Vậy là phải dựa vào cường độ từ trường, khi đạt đến một ngưỡng giá trị nhất định sẽ có thể hấp dẫn nó đúng không?"

Người phụ trách: "Đúng vậy, mức độ từ trường như vậy thường không xuất hiện ở những khu ô nhiễm thông thường. Nếu không có va chạm của thiên thạch thì cường độ từ trường cần thiết ước tính phải 6000 trở lên ở những khu ô nhiễm nguy cơ cao mới có thể tạo ra được từ trường như vậy. Lần này, là do Thiên Vực tinh cùng Khâu Tân đã bị thiên thạch va vào mới dẫn đến giá trị ngưỡng cao như thế."

Kha Lâm nói: "Nếu vậy, nuốt chửng là giai đoạn hấp thụ, còn thả vật ô nhiễm là giai đoạn loại thải?"

Người phụ trách tiếp tục nói: "Với cả, ban đầu nó được cho là sản phẩm của khu ô nhiễm biên giới, Sau khi chúng tôi liên lạc với quân đội thì được biết hàng năm sẽ có một khoảng thời gian phản ứng của các vật ô nhiễm giảm xuống. Theo như suy đoán của chúng tôi, nó có thể nuốt chửng mọi thứ, kể cả các vật ô nhiễm cấp S, nhưng không phải vật ô nhiễm nào cũng bị nó tiêu hóa để chuyển thành năng lượng. Những vật không thể tiêu hóa sẽ bị đẩy ra trong giai đoạn loại thải... Ví dụ như vật ô nhiễm cấp S, hoặc một số vật ô nhiễm cấp A."

Thằn lằn cát ở Thiên Vực tinh lần trước, cùng với những vật ô nhiễm hiện giờ đều là những thứ nó không thể tiêu hóa và đào thải ra ngoài.

Trong kênh, một số cơ giáp sư vừa giết vật ô nhiễm vừa lắng nghe chỉ huy cùng người phụ trách thảo luận, rồi nhìn cái hố đen đang liên tục thu nhỏ lại ở phía xa kia, càng nghe càng thấy mông lung. Gì mà từ trường? Ngưỡng giá trị là cái gì? Lại còn giai đoạn loại thải......?

Bọn họ có thể nghe hiểu một số chỗ, nhưng vừa nghe xong thì cảm thấy đau đầu.

Hồ La Bố: "Chuyện từ trường thì tạm gác sang một bên đi? Mọi người có thể giải thích ngắn gọn thứ này khi nào nuốt chửng, khi nào thì nhổ ra được không? Với cả, hiện giờ nó đang ở trạng thái nào rồi???"

Người phụ trách thở dài: "Nói một cách đơn giản, chúng ta sẽ chia cường độ ra thành ba ngưỡng với giá trị ABC tương ứng. Khi đạt đến điểm A, có thể đánh thức nó từ giai đoạn không hoạt động, đồng thời đi vào giai đoạn loại thải. Khi giai đoạn loại thải kết thúc thì từ trường của nó sẽ yếu dần dựa theo từ trường thay đổi xung quanh nó. Nếu tốc độ suy yếu nhanh, nó sẽ đạt đến điểm C cũng là lúc từ trường yếu nhất và tiến vào giai đoạn không hoạt động. Nhưng nếu tốc độ suy yếu quá chậm, nó sẽ đến điểm B ở trung gian, sau đó sẽ xuất hiện một loại tình huống khác, bắt đầu bước vào giai đoạn hấp thụ."

Lâm Nghiêu nghe một hồi vẫn chưa thủng "Đại Phong, anh có hiểu gì không?"

Quý Thanh Phong: "Cố thì cũng hiểu chút chút, chắc cũng giống như ăn uống, ngủ nghỉ xong thì đi vệ sinh?"

"Lúc nó đang ngủ thì bị đánh thức, sau khi tỉnh dậy thì nó đi vệ sinh ở chỗ Khâu Tân chúng ta rồi thải ra một đống vật ô nhiễm đã ăn vào từ trước nhưng không tiêu hóa nổi. Sau đó, đang định ngủ tiếp nhưng vì chúng ta đánh nhau ầm ĩ quá, vật ô nhiễm bị ảnh hưởng khiến cho từ trường trở nên mạnh hơn thế là nó không ngủ nổi, bắt đầu đi kiếm gì đó để ăn."

Những người đã hiểu được: "......"

Triệu Nhạc Kiệt: "Thải ra vật ô nhiễm...... Nói thẳng là ăn ngủ đ.ái ỉ.a đúng không?"

Quý Thanh Phong: "Gì mà đ.ái ỉ.a, th ô tục thế!"

Quý Thanh Phong chú ý đến sự im lặng trong kênh, dò hỏi: "Lẽ nào tôi nói sai hả?"

Người phụ trách đã bị cái cách ví von kinh hãi thế tục này chấn kinh rồi, nhưng xác thật đúng là như vậy: "Không sai...... Rất súc tích, và điều ảnh hưởng đến nó chính là cường độ của từ trường."

Lâm Nghiêu đến giờ mới hiểu ra: "Thế thì là đứa bé to xác rồi còn gì! Ăn rồi ngủ, đến đi vệ sinh còn phải cần người nhắc? Hóa ra trí thông minh cũng chỉ có thể! Đã ham ăn lại còn biếng làm."

Mọi người: "......"

Một vật ô nhiễm siêu cấp S mà lại bị người ta nói thành đứa bé to xác, ham ăn biếng làm.

Khi những người trong phòng điều khiển chính nhận được biểu đồ từ trường này, ai nấy cũng đều trong trạng thái rất căng thẳng, bởi vì từ trường là thứ rất khó để kiểm soát cùng với sức tàn phá quá lớn của hố đen, đối mặt với một vật thể nguy hiểm như vậy đã khiến mọi người lo lắng không thôi. Nhưng không hiểu sao, sau khi nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu, bọn họ bỗng thấy này hố đen đúng là lợi hại thật, nhưng khi biết được nó bị hạn chế bởi từ trường thì cũng không quá đáng sợ đến mức vậy...

Nhân viên nói: "Thật ra, nói là đứa bé to xác cũng đúng."

Người phụ trách: "......"

Sau khi xem xét tất cả dữ liệu, Ứng Trầm Lâm đưa ra một điểm khác: "Nếu nói như thế, sau khi thu nhỏ lại thì nó sẽ đi ngủ."

Lời này đã nhắc nhở mọi người, một khi hố đen bước vào giai đoạn không hoạt động, nó sẽ hoàn toàn biến mất khỏi Khâu Tân, đến lúc đó muốn bắt nó sẽ rất khó khăn.

Thích Tư Thành lập tức hỏi: "Vậy có biết nó thu nhỏ lại đến mức độ nào thì sẽ tiến vào giai đoạn không hoạt động không?"

Mặt khác cơ giáp sư cũng lưỡng lự, giết cấp S thì bọn họ có thể làm được, nhưng họ không biết làm cách nào để tiêu diệt cái hố đen này. Với cả suy đoán cũng chỉ là suy đoán, ba cái giai đoạn gọi là ăn ngủ đi vệ sinh cũng chỉ mang tính tương đối, chẳng lẽ cứ đứng trơ mắt nhìn nó tiến vào giai đoạn không hoạt động sau đó biến mất à?

"Mẫu dữ liệu quá ít, trước mắt chúng ta chỉ có thể xác định được như vậy." Người phụ trách nói: "Nhưng chúng ta không thể đẻ nó tiến vào giai đoạn không hoạt động."

Lúc này, một phát pháo ngắm bắn ánh sáng xuyên qua không khí.

Trong lúc mọi người đang thảo luận đã bắn thẳng vào hố đen.

Tiếng động lớn này đã thu hút sự chú ý của mọi người, hố đen đang tiến gần đến giai đoạn không hoạt động nên không có phản ứng nuốt chửng nào nữa. Một pháo này của Du Tố đã sượt qua một luồng lửa trên đó, cuối cùng xuyên qua vầng sáng màu đen bắn vào ngọn núi phía xa "Không thể bắn trúng nó."

Ứng Trầm Lâm nói: "Từ trường đã dao động một chút, nhưng vẫn đang yếu đi."

"Nếu dữ liệu mẫu không đủ vậy thì tiếp tục thử nghiệm." Du Tố lại bắt đầu súc lực "Vẫn chưa đủ độ, hai người nữa đến đây đi."

Khương Du lập tức phi đến "Để tôi."

Hồ La Bố cùng thương pháo khác cũng đi tới.

Các cơ giáp sư lập tức hành động, mấy cái lý giải bọn họ không hiểu lắm, nhưng chiến đấu thì bọn họ làm được tốt.

Nếu đã vậy, việc tiếp tục tác động lên từ trường sẽ dẫn đến hai khả năng: Một là nó sẽ tiếp tục nuốt chửng mọi thứ, hai là nó sẽ thải ra vật ô nhiễm mới.

Có cơ giáp sư hỏi: "Liệu năng lượng có đủ không vậy?"

Người phụ trách nhiệt tình đáp lời: "Mọi người yên tâm, Liên Minh sẽ sẽ cung cấp cho các bạn nguồn năng lượng dồi dào."

Nhìn thấy các cơ giáp sư đã bắt đầu hành động, các nhân viên trong cục quản lý Khâu Tân nhận thấy âm thanh chiến đấu tiếp tục diễn ra, vài người trong số họ không khỏi khóe mắt cay cay "Bọn họ thực sự..."

Đúng lúc này, một giọng nói vang lên trên kênh liên lạc: "Ấy kìa! Mấy người bắn núi thì tiện tay bắn luôn vật ô nhiễm đi, đừng bắn không thế chứ! Bắn xong còn có thể kiếm được một đống tiền từ nguyên vật liệu đấy."

Nhân viên đang cảm động sắp rơi nước mắt: "?"

Sau một hồi chiến đấu đầy cam go, Kết quả chính là những ngọn núi xung quanh hố đen dường như đã bị san phẳng thành bình địa, một lượng lớn vật ô nhiễm đang bay trên bầu trời đã giảm đi một cách rõ rệt.

Bên trong phòng họp của cục quản lý Khâu Tân, người đại diện của các đại căn cứ nhìn hình ảnh lửa đạn bay lượn ngập trời, Hẻm núi lớn Khâu Tân vốn là địa danh nổi tiếng toàn tinh tế hiện giờ đã hoàn toàn thay hình đổi dạng, không còn dấu hiệu của những đỉnh núi cao chót vót trước kia nữa.

Trên chiến trường, không chỉ có hố đen có sức tàn phá cực lớn mà còn có một đội cơ giáp sư cũng đang đánh bom mạnh không kém.

Có người hỏi: "Sau khi xử lý xong hố đen, liệu có còn là khu ô nhiễm Khâu Tân trước đây nữa không?"

Không ai có thể trả lời câu hỏi này, đại diện căn cứ YDS nhìn về phía Giang Tư Miểu đang ở bên cạnh.

Trên gương mặt Giang Tư Miểu không có bất cứ cảm xúc nào, chú ý đến ánh mắt của người bên cạnh, anh thản nhiên nhìn sang "Cũng không phải lần đầu tiên núi bị san phẳng."

Lần này không phải chỉ có mỗi KID oanh tạc mà tất cả mọi người đều làm như vậy.

Ban đầu, hố đen đã dừng thu nhỏ lại vì muốn đi vào giai đoạn không hoạt động nhưng giờ nó đã bắt đầu mở rộng ra để nuốt chửng mọi thứ.Có lẽ do ảnh hưởng của cuộc trò chuyện trước đó, những kiêng kị lúc trước về hố đen đã tan thành mây khói, bây giờ khi cơ giáp sư khi nhìn thấy nó đang ăn cũng chỉ nghĩ đến bốn chữ "đứa bé to xác" mà thôi.

Mọi người tại hiện trường bây giờ đã cần biết phải làm gì, Ứng Trầm Lâm giao quyền chỉ huy lại cho Thích Tư Thành. Vì mẫu dự liệu không đủ nên đành phải thông qua các phép đo lường thực tế để xác định phạm vi thôi.

Khi nhìn thấy lỗ đen tiến vào giai đoạn nuốt chửng, tất cả cơ giáp sư lập tức tránh xa nó ra, cũng để tránh việc chiến đấu khiến cho phản ứng của hố đen tăng lên.

Khi thời gian chiến đấu kéo dài, một số cơ giáp cần phải bổ sung thêm năng lượng nên đã quay trở lại trạm căn cứ A-26. Khương Du cùng với người bạn cũng đến trạm cơ sở, vừa mới đến nới hắn lập tức rời khỏi cơ giáp rồi chạy về phía tòa nhà.

Ngườ bạn vội vàng nói: "Ơ kìa! Khương Du, cậu đi đâu đấy?"

Có một chuyện Khương Du cần phải đi xác nhận: "Tôi đến phòng điều khiển."

"Ầy thật là......" Người bạn đành phải đi tìm nhân viên để lấy ống năng lượng, nhân tiện xin cho Khương Du một cái.

Khương Du vừa chạy được vài bước thì trông thấy thương pháo cơ giáp màu đỏ đang đứng bên cạnh đường bay, một chàng trai từ trên cao nhảy xuống. Hắn lập tức nhận ra người điều khiển chiếc cơ giáp này chính là KID Trace.

Khi Du Tố trở lại trạm cơ sở, xung quanh cũng có các cơ giáp sư khác quay lại để bổ sung năng lượng. Ở phía xa đằng trước, cậu ta nhìn Ứng Trầm Lâm đang đứng bên ngoài bãi đỗ, hỗ trợ kiểm tra một số cơ giáp đang gặp những trục trặc nhỏ.

Chàng trai trẻ có vóc dáng nhỏ bé tuy đứng cạnh các cơ giáp sư cao lớn nhưng không một ai nghi ngờ năng lực làm việc của cậu bạn nhỏ đó.

Dường như cảm nhận được ánh nhìn của Du Tố, Ứng Trầm Lâm quay đầu nhìn lại rồi nói với cơ giáp sư đứng cạnh: "Chân trái không có vấn đề, tôi đã giúp anh loại bỏ trục trặc rồi."

Cơ giáp sư bày tỏ biết ơn, nhận lấy nguồn cấp năng lượng rồi chuẩn bị rời đi.

Ứng Trầm Lâm đi đến chỗ Du Tố, nhưng mới đi được hai bước thì đột nhiên toàn bộ trạm cơ sở bùng nổ tiếng báo động!!

[ Cảnh báo! Có vật ô nhiễm cấp S đang ở đến gần! ]

Phía trên cao, một vật ô nhiễm to lớn đang xé toạc không gian, đạp "rầm"một cái xuống tấm chắn bảo vệ ngoài cùng của trạm căn cứ. Một cái bóng đen khổng lồ hiện ra trên bãi đỗ cơ giáp, Ứng Trầm Lâm sửng sốt sau đó xoay người nói với nhân viên: "Lập tức tăng hệ thống phòng thủ của trạm cơ sở lên mức tối đa!"

- --

Lời tác giả muốn nói:

Cấp S: Ngạc nhiên chưa? Tui đến thăm nhà mấy bạn đây!

#Loạt truyện về Khu ô nhiễm Khâu Tân# aka Đứa bé Hố đen to xác và những vật thể lạ nó thải ra.

- --

Cảm ơn lời giải thích rất súc tích, dễ hiểu của Đại Phong và Nghiêu Bảo, 10 điểm về chỗ!! (≧◡≦)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.