Triệu Nhạc Kiệt: "Nói thế thì lên giảng võ đức với nó đi!"
"Không phải không lên." Quý Thanh Phong vô cùng nghiêm túc: "Quan trọng là nó có hiểu tôi nói gì không đã!"
Tình hình không thể chần chừ thêm nữa, Kha Lâm lập tức nói: "YDS chúng tôi sẽ đến phía nam trạm cơ sở!"
Thích Tư Thành nói: "Tật Phong sẽ đến lối vào ở phía bắc."
Khương Du cũng nói tiếp: "Phía tây giao cho đơn chiến bọn tôi."
Hoắc Diễm vừa định lên tiếng thì các cơ giáp sư quân đội bên cạnh đã đi về phía đông, anh dừng lại: "Vậy KID chúng mình đi đâu đây?"
Triệu Nhạc Kiệt ngẩng đầu, chỉa chỉa lỗ hổng ở trên cao "Lên giảng võ đức."
KID: "......"
Vật ô nhiễm đang tụ lại trên cao, nhiều không thể đếm xuể, đặc biệt là mấy con ô nhiễm to lớn kia, đúng là gây shock về mặt thị giác. Các cơ giáp sư không chần chừ nửa bước, tiến về phía bãi đỗ chuẩn bị cất cánh tham gia chiến đấu. Với sự xuất hiện của lực lượng biên phòng, tất cả các cơ giáp sư trên chiến trường đã có nửa ngày để nghỉ ngơi, đối với những người thân kinh bách chiến như vậy là quá đủ rồi.
"Trước tiên hãy dọn sạch vật ô nhiễm ở lối vào!"
"Bên trong trạm cơ sở còn có những người khác, không thể để bọn chúng xâm nhập vào khu vực này được."
Du Tố vừa định tiến lên thì phát hiện người đứng bên cạnh đã biến mất.
Trạm cơ sở là địa điểm cung cấp hỗ trợ gần nhất cho tiền tuyến A-14, chưa kể một lượng lớn năng lượng dự trữ của Quân đội Biên phòng cũng đang ở đây, đồng thời còn có những nhân viên không có khả năng chiến đấu. Cho dù thế nào cũng phải giữ được hệ thống phòng thủ bằng mọi cách.
Đối với tình huống phát sinh đột ngột như vậy, tất cả các nhân viên của cục quản lý Khâu Tân đều trở tay không kịp.
"Đã phát hiện bảy vị trí có từ trường tương tự với hố đen."
"Trạm cơ sở B-147 vẫn đang ổn định, nhưng mức độ ô nhiễm ở trạm cơ sở A-26 đang ngày càng tăng cao!"
"Chủ tịch đã dẫn một đội chuyên gia đến rồi, hiện giờ đang kết nối liên lạc. Bên cơ quan quản lý của Tinh Minh cũng đã gửi yêu cầu đến đây!"
Chủ tịch Thự Quang Liên Minh Cơ Giáp Lý Tĩnh Ngôn truy cập vào kênh liên lạc: "Tình hình hiện tại thế nào rồi!?"
"Giá trị ô nhiễm của Khâu Tân vẫn đang tăng lên, sắp chạm đến mức 7000!"
Nghĩa là đã gần đạt tới giá trị của khu ô nhiễm biên giới, nhân viên nhìn vào số liệu rồi lẩm bẩm: "Cái thứ này nào phải là đứa bé to xác...... Nó có trí thông minh hẳn hoi."
"Điều này cho thấy nó đã phản ứng với các đợt tấn công của chúng ta."
Thiếu tá Quách nói: "Không phải tấn công không có hiệu quả, mà là chúng ta chưa nhìn thấy kết quả thôi."
Vật ô nhiễm siêu cấp S nào có thể dễ dàng đối phó như vậy, nó thực sự quá khác biệt so với vật ô nhiễm cấp S.
Có thể tự do ra vào hệ thống bảo vệ của khu ô nhiễm, có lẽ khả năng phòng thủ của bản thân nó cũng không quá mạnh, nhưng dị năng quỷ dị của nó lại mang đến sự đe dọa khủng khiếp.
Có một người lính đột nhiên nói: "Thiếu tá, đã tra ra được dữ liệu của một con cấp S... từng được biên giới ghi nhận, nhưng lần cuối xuất hiện đã cách đây 50 năm về trước."
Khi thông tin này được đưa ra, mọi người đều lập tức im lặng.
Vật ô nhiễm từ 50 năm trước, rốt cuộc hố đen đã lang thang bao nhiêu năm rồi???
"Sự đào thảo của nó đã vượt qua dự tính ban đầu của chúng ta, vật ô nhiễm phải xử lý càng sớm càng tốt." Ông Khâu nhìn tình hình trong khu ô nhiễm đang ngày càng leo thang, nghiêm túc nói: "Việc đào thải nhiều hơn đã cho thấy nó có thể kiểm soát được số lượng phun ra. Chúng ta không thể xác định trong người nó đang có bao nhiêu vật ô nhiễm, nên tuyệt đối không cho nó chạy thoát, cũng không thể để tình trạng như vậy kéo dài......"
"Nếu tiếp tục kéo dài, Khâu Tân sẽ trở thành mối nguy hiểm tiềm ẩn đáng sợ nhất đối với Thự Quang cũng như biến thành "Khu ô nhiễm biên giới" đầu tiên xuất hiện trong lãnh thổ của Tinh Minh."
Mọi người vẫn yên lặng, chỉ có những tiếng cảnh báo tít tít của hệ thống vang lên.
Lý Tĩnh Ngôn nói: "Mất bao lâu mới có thể sử dụng được vũ khí hạng nặng?"
Nghe thấy vậy, ông Khâu nói: "Tôi đã dẫn theo một đội đến đây. Bọn họ đã thu thập được số liệu trên xác vật ô nhiễm cấp S. Để mô phỏng dữ liệu và chế tạo vỏ vũ khí,cần ít nhất 36 giờ."
Lý Tĩnh Ngôn nói: "Có đảm bảo chắc chắn sẽ tiêu diệt được hố đen không?"
"Sức mạnh của loại vũ khí hạng nặng này đủ để tiêu diệt vật ô nhiễm siêu cấp S đã từng nghi nhận trong Tinh Minh."
Ông lão nghiêm túc nói: "Xin hãy tin tưởng quân biên cảnh, đây là phương pháp duy nhất có khả năng tiêu diệt được hố đen."
-
Trên Tinh Võng, rất nhiều người dân của Thự Quang tinh hệ đang theo dõi sát sao tình hình tại Khâu Tân. Do động tĩnh quá lớn nên Liên Minh Cơ Giáp đã không còn khả năng áp sự việc xuống cũng như ngừng phát sóng hệ thống thi đấu. Tuy nhiên, bên trong địa điểm thi đấu, giá trị ô nhiễm ngày càng gia tăng đã khiến cho chất lượng đường truyền dần kém đi, thậm chí một số tín hiệu của các trạm đã bị tắc nghẽn hoàn toàn, khu vực xung quanh hố đen đã không thể thấy rõ, những góc nhìn còn hoạt động chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Bởi vì trạm cơ sở A-14 là nguồn phát tín hiệu nên một số camera bên trong vẫn hoạt động, người theo dõi không thể quan sát ở góc nhìn khác đang ùn ùn kéo đến đây.
Trông thấy một khoảng đen nghịt ở trên cao, mọi người không khỏi giật thót tim, cảm giác nặng nề dần dâng lên trong lòng.
[ Chẳng phải tình hình hôm qua đã giảm bớt rồi sao? Sao nay tự nhiên lại xuất hiện lắm thế? ]
[ Nhiều vật ô nhiễm thế kia...... Khủng khiếp quá! ]
[ Mấy người có rảnh thì ngó qua phát sóng ở biên giới Thự Quang đi, tình hình ở đó còn ác liệt hơn nhiều. ]
[ Để trở thành cơ giáp sư chuyên nghiệp không phải dễ đâu nhé. Mỗi lần ra vào khu ô nhiễm đều là một lần mạo hiểm đấy. ]
Trước đây, các Tinh vực khác cũng có livestream những tình huống phát sinh tại khu ô nhiễm.
Chỉ là lúc này, dưới sự theo dõi của mọi người, sự cố hố đen đang ngày càng nghiêm trọng, rất nhiều người đang lo lắng cho các cơ giáp sư đang chiến đấu ở tiền tuyến, ngoài ra còn có những cơ giáp sư cũng như các bảo trì viên nhìn thấy tình cảnh như vậy đã tự đề cử lên Liên Minh để đi chi viện.
[ Nếu vấn đề của Khâu Tân không thể giải quyết thì sẽ thế nào? ]
[ Khu ô nhiễm đã ổn định trong nhiều năm như vậy. Với những tình huống khẩn cấp kiểu này, Liên Minh vẫn đang xử lý tốt. ]
[ Nhiều căn cứ cơ giáp đã gửi đến yêu cầu hỗ trợ, giờ chỉ còn biết đặt niềm tin vào các cơ giáp sư thôi! ]
Trong khi nhiều người Tinh Võng đang theo dõi thì tình hình trong khu ô nhiễm Khâu Tân vẫn chưa hề vơi bớt.
Với vai trò dự trữ nguồn năng lượng lớn để cung cấp chủ yếu cho khu ô nhiễm, trạm cơ sở thường xuyện bị vật ô nhiễm quấy rối. Kể từ khi sự cố xảy ra, trạm cơ sở Khâu Tân liên tục bị vật ô nhiễm tấn công, nhưng nhờ có hệ thống phòng thủ ngăn chặn nên đã giảm được phần lớn những tác động của chúng.
Nhưng hiện giờ, hệ thống phòng thủ bị hư hại một phần đã gây ra phản ứng rò rỉ nguồn năng lượng khiến cho vật ô nhiễm càng lao đến nhiều hơn.
Vật ô nhiễm càng nhiều, sức chống đỡ càng đạt đến giới hạn.
Các cơ giáp sư đang phân bố khắp nơi trên trạm cơ sở A-26, cố gắng đẩy vật ô nhiễm lùi khỏi hàng rào phòng thủ càng xa càng tốt.
Sau vài giờ nghỉ ngơi, thể trạng của Ứng Trầm Lâm đã gần như được phục hồi.
Sau khi hỗ trợ nhân viên xử lý các vấn đề khác, thời điểm quay trở lại phòng điều khiển của trạm cơ sở, anh thấy quân lính thủ tại trạm cơ sở đang liên lạc với tổng cục Khâu Tân.
—— Thự Quang Liên Minh Cơ Giáp cùng với quân đội biên giới quyết định kích hoạt vũ khí hạng nặng tiêu diệt hố đen.
Màn hình chính trong phòng điều khiển đang hiển thị dày đặc các phản ứng với vật ô nhiễm, mỗi phản ứng đều tương ứng với một cảnh tượng kinh hoàng trên bầu trời. Đợt tấn công lần này còn khủng khiếp hơn so với trận đột kích của sói khổng lồ, số lượng vật ô nhiễm cấp A gần như tăng gấp đôi, trong đó có những con có độ biến dị gần chậm đến cấp S... Cấp A và cấp A cấp biến dị còn dễ xử lý, khó khăn ở đây chính là việc xuất hiện thêm 4 con ô nhiễm cấp S ngay trên đầu trạm cơ sở.
Khâu Tân đến nay cũng đã không ít lần gặp phải vật ô nhiễm, nhưng với quy mô lớn như vậy thì là lần đầu tiên.
Trong giai đoạn hố đen đào thải, khu ô nhiễm Khâu Tân đã xuất hiện tổng cộng 10 phản ứng về vật ô nhiễm cấp S.
Phải mất 36 giờ mới hoàn thiện được vũ khí hạng nặng. Trong khoảng thời gian đó, không những phải đối phó với đám vật ô nhiễm cấp S mà còn phải còn phải sẵn sàng ứng phó với vật ô nhiễm mới được thả ra trong giai đoạn đào thải của hố đen.
Một nhân viên cho biết: "Cục quản lý đã cử một đội cứu hộ đến đây, một số cơ giáp thi đấu đã được sửa chữa xong cũng đang được đưa đến ——"
Đang nói dở chừng thì đột nhiên phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Một trong những đơn binh đang chi viện cho trạm cơ sở phía tây đã bị vật ô nhiễm cấp S từ trên cao đánh trúng rồi rơi xuống, tổn thương lên tới 80%.
Tình huống bất ngờ xảy ra khiến mọi người phải ngỡ ngàng, từ khi hố đen xuất hiện đến nay vẫn chưa có bất cứ thương vong nào đối với cơ giáp sư. Tuy nhiên, việc xử lý vật ô nhiễm vốn là nhiệm vụ có độ rủi ro rất cao, đặc biệt khi phải đối mặt với vật ô nhiễm cấp S.
"Cứu viện đâu rồi!?"
"Tật Phong ở phía bắc đã cử Triệu Nhạc Kiệt đến hỗ trợ."
"Cơ giáp bị hỏng đã được kéo về."
Một nhân viên hô lên: "Cậu Ứng ơi!"
Ứng Trầm Lâm không ở phòng điều khiển nữa, anh vội vàng chạy về phòng nghỉ lấy túi dụng cụ rồi lao đến bãi đỗ cơ giáp của trạm cơ sở. Từ xa trông thấy một chiếc cơ giáp đang xách theo cơ giáp bị thướng xuất hiệ ở lối vào, trên bề mặt xuất hiện những vết ăn mòn hình tròn, trong đó có một vết ngay trên khoang điều khiển.
Khi Khương Du mang cơ giáp trở về thì trên kênh liên lạc đã còn nghe thấy giọng nói của người bạn nữa.
Ở phía tây có một con ô nhiễm cấp S có khả năng ăn mòn, dị năng của vật ô nhiễm có thể tung ra dây trói rất quải gở, cơ giáp bị trói lại sẽ đụng phải một chất lỏng ăn mòn do nó tiết ra. Người bạn của hắn vốn đang xử lý vật ô nhiễm cấp A, không kịp phòng bị thì bất ngờ bị con cấp S đánh lén sau lưng, khi nhận ra thì đã bị trói chặt rồi.
Đến khi Khương Du cứu được cơ giáp thì độ tổn thương đã đạt tới 80%.
Cơ giáp bị hỏng được đặt trên bệ hạ cánh, chất lỏng chảy xuống từ cơ giáp cũng ăn mòn một phần mặt đất. Các nhân viên lập tức phun chất tẩy rửa lên bề mặt cơ giáp, cố gắng trung hoà, triệt tiêu hiệu quả ăn mòn của chất lỏng, tuy nhiên cơ giáp sư bên trong cơ giáp lại không có bất kỳ phản ứng nào.
"Vẫn còn hô hấp! Cơ giáp sư hiện tại đã bất tỉnh!"
"Chúng ta cần phải mở khoang điều khiển để cứu người."
"Mau đưa cho tôi dung dịch trung hòa cùng với một bộ đồ bảo hộ."
Ứng Trầm Lâm cởi áo khoác ngoài rồi lấy những dụng cụ cần thiết từ trong túi dụng cụ ra. Anh nhanh chóng mặc quần áo bảo hộ vào "Lắp tất cả các thiết bị giám sát rồi rà quét tình trạng bên trong."
Nhân viên nói: "Việc này giao lại cho chúng tôi, cậu cứ yên tâm."
Khương Du nhìn Ứng Trầm Lâm nhanh chóng leo lên cơ giáp, nghiêm túc phó thác: "Nhờ cả vào các anh!"
Tình hình cứu hộ tại hiện trường không mấy lạc quan, bên ngoài xảy ra giao tranh, việc rung chấn là điều khó tránh khỏi.
Các nhân viên đã sử dụng robot phụ trợ có tầm nhìn cao để rà quét tình trạng bên ngoài khoang điều khiển. Nhìn vào diện tích vị hư hại, một nhân viên có một chút kiến thức sửa chữa liền nhíu mày: "Có chút khó xử lý đây, một ít dịch ăn mòn đã xâm nhập vào bên trong cơ giáp rồi."
Dịch ăn mòn đã được dung dịch trung hòa loại bỏ, nhưng không thể tiêu trừ toàn diện, những khe hở trên cơ giáp kiểu gì cũng còn sót lại, cùng với bề mặt đã bị hao tổn sẽ dần dần ngấm vào bên trong sẽ phá hủy một số chức năng nhất định.
Cơ giáp thiệt hại chỉ là một vấn đề, đáng lo nhất chính là người đang nằm trong khoang điều khiển kia.
Khoang điều khiển được bọc kín hoàn toàn. Nói chung, loại chất lỏng ăn mòn này sẽ không ảnh hưởng quá lớn, nhưng hiện giờ bên ngoài khoang điều khiển đang có những có những dấu vết ăn mòn nghiêm trọng, Tuy nhiên, cũng không thể loại trừ việc cưỡng ép mở khoang điều khiển tạo điều kiện cho chất ăn mòn chất lỏng ngấm sâu vào...... Nếu vậy sẽ ảnh hưởng đến cơ giáp sư đang hôn mê ở bên trong.
Ứng Trầm Lâm đã phán đoán xong tình hình, hơi ngẩng đầu nhìn lên trên cao, làm ơn đừng rung lắc vào lúc này.
Tuy trời đã sáng, nhưng đám vật ô nhiễm trên hệ thống phòng thủ đã che lấp hết ánh sáng, không gian âm u như thể những đám mây bão đang sắp ập đến.
Bóng dáng của các cơ giáp xuyên qua sự u ám này, tình cảnh vừa nặng nề lại cực kỳ uy hiếp khiến những người đang chú ý cũng phải nín thở.
Tin tức về vụ tai nạn của cơ giáp sư đã truyền đến cục quản lý. Khi nghe thấy tin này, bọn họ biết rằng tình huống đáng lo ngại nhất đã xảy ra.
"Vẫn chậm một bước rồi sao?" Thiếu tá Quách nhíu mày: ""Đội cứu hộ vẫn chưa tới trạm cơ sở ư?"
Bên trong trạm cơ sở chỉ có robot y tế. Khi số lượng vật ô nhiễm tăng đột biến, bác sĩ quân y và kỹ thuật viên bảo trì của quân đội cùng với các thợ bảo trì của các căn cứ cơ giáp có thể tham gia hỗ trợ trong cục quản lý cục đã thành lập một đội nhỏ quá độ xuất phát đến hiện trường để giải quyết những tình huống khẩn cấp.
"Môi trường quá độ không được ổn định." Một nhân viên cho biết: "Do ảnh hưởng bởi lượng vật ô nhiễm quá lớn nên quỹ đạo quá độ đã bị lệch đi. Chúng tôi đang cố gắng duy trì tần số quá độ một cách ổn định, ước chừng 10 phút nữa mới có thể đến được địa điểm cứu hộ."
Ban đầu, cú nhảy vọt lẽ ra có thể hoàn thành trong vài phút nhưng giờ đây khó khăn càng thêm chồng chất hơn do đột ngột phát sinh tình huống bất ngờ.
Đột nhiên, một người lính nói: "Thiếu tá, tại hiện trường đang có một thợ bảo trì làm việc."
Hình ảnh được chuyển sang hiện trường, kỹ thuật viên bảo trì mặc quần áo bảo hộ đang xử lý tình huống trước khoang điều khiển, do mặc quần áo bảo hộ nên không nhìn rõ người này là ai. Thiếu tá Quách hơi dừng lại "Đây là nhân viên của trạm cơ sở à?"
Người phụ trách thấy vậy đưa ra nhận định "Không phải nhân viên của trạm. Đó là cậu Ứng, một kỹ thuật viên bảo trì rất tài năng."
Vị cao tuổi đang đứng bên cạnh quan sát cơ giáp bị hư hại thấy thế liền quay đầu, tò mò hỏi: "Họ Ứng?"
Người phụ trách nói: "Ngài Khâu quen cậu ấy à? Cậu ấy là thợ bảo trì của KID. Tuy còn trẻ nhưng tay nghề lại rất cao!"
Thiếu tá Quách quay đầu nhìn về phía ông lão, ông Khâu đã tham gia nghiên cứu vật ô nhiễm ở biên giới lâu năm rồi. Trong những năm đầu, ông tập trung vào việc phát triển những tài liệu của vật ô nhiễm. Ngày nay, nhiều loại vũ khí hạng nặng của quân đội biên giới đều là thành quả nghiên cứu của ông.
Sau khi đến Khâu Tân, ông vẫn chỉ tập trung vào hố đen.
Có thể thu hút được ông đa phần là vật ô nhiễm, hiếm khi thấy ông có hứng thú với người nào hay đồ vật nào khác.
Trong phòng điều khiển có phần ồn ào, màn hình chính đang hiển thị hình ảnh cứu hộ khẩn cấp trên bãi đỗ cơ giáp.
Gương mặt của người thợ bảo trì đã bị bộ đồ che mất, nhưng nhìn cơ thể vẫn có thể nhận ra đây là một người trẻ tuổi.
Vẫn còn trẻ như thế......?
Ông lão thầm nghĩ, ánh mắt dừng lại trên người đó một lúc, sau đó mới nói: "Tôi không quen cậu ấy."!