Ký Ức Ai Cập

Chương 5: Rời khỏi Ai Cập



Author: Lakshmi

Ta choàng trên người áo khoác trắng dài chấm gót, trên áo choàng thêu hoa sen bằng chỉ vàng tinh xảo ôm trọn lấy cơ thể nhỏ bé của ta. Năm nay ta mười ba tuổi còn em trai ta thì mười hai, nhìn Menfuisu cỡi trên lưng ngựa cao lớn, ta thật sự cảm thấy thời gian trôi qua quá nhanh.

"Asisu! Ta vẫn cảm thấy nàng nên đi cùng ta!."

Ta lắc đầu cười, chạm vào con ngựa hắn đang cởi: "Ta đã nói rõ ràng rồi Menfuisu! Đệ cũng biết tỷ rất ngang bướng, sẽ không làm theo ý đệ đâu."

Menfuisu thở dài bất lực, ta cười càng thêm rạng rỡ: "Hỡi nữ thần Serket vị thần của sự bảo vệ xin hãy nâng đỡ gót chân người chiến binh non trẻ này. . ."

Menfuisu thúc ngựa đi trong lời chúc phúc của ta. Gió nổi lên thổi tung vó ngựa đang gõ:" . . . thổi hơi vào đôi cánh chim ưng để nó luôn bay đúng hướng. Đưa chiến binh đi và cũng sẽ dẫn lối khi về! Nhân danh thần Serket ta chúc lành cho em, Menfuisu!."

Lời cuối cùng vừa dứt ta nhìn thấy Menfuisu quay đầu nhìn ta một cái rồi tiếp tục thúc ngựa rời đi.

Gió vẫn không ngừng thổi, cuốn áo choàng của ta bay phần phật, Ari tiến lên nói nhỏ: "Điện hạ Asisu! Chúng ta cũng xuất phát thôi!.".

Ta gật đầu chuẩn bị lên ngựa thì bỗng nhiên có tiếng nói làm ta giật mình: "Con chúc phúc cho Menfuisu, vậy ai sẽ là người chúc phúc cho con. Hỡi vầng trăng nhỏ của ta!."

Ta quay đầu lại, nhìn về phía cha ta đang đứng, kiềm lòng không được, ta nhào vào lòng cha. Cha ôm ta thật chặt, hôn lên vầng trán của ta thật mạnh, đặt bàn tay ấm áp của ngài lên đầu ta ban lời chúc phúc: "Nhân danh pharaoh Nefenmat vĩ đại, dâng con gái dưới chân mình lên trong sự bảo hộ của các vị thần, là vầng thái dương của Ai Cập, nhận tri thức và sự thúc giục của Seshat và Thoth. Ta cầu xin thần Hapy vị thần của sông Nile huyền bí, nâng đỡ gót chân con. . ."

Vừa nói ông vừa bế ta lên ngựa, ông đánh vào mông ngựa khiến nó chạy đi.Đoàn người dần xuất phát trong lời chúc phúc của cha ta : ". . . gái của ta. Đưa con đi cũng mang con trở về, các đấng tối cao sẽ luôn che chở con!. Asisu!.".

Ta lao ngựa về phía trước đáy lòng nặng trĩu tâm tư, chuyến đi này khó khăn nguy hiểm trước mắt là không thể đo đếm. Ta vẫn muốn thử một lần, nhìn thế giới ngoài kia đang thay đổi là một trải nghiệm thú vị với ta.

Bắt đầu từ bây giờ, trò chơi sẽ bắt đầu!

Ta giảm dần tốc độ thả lỏng dây cương cho ngựa đi thong thả, nói gì thì ta cũng chỉ mới mười ba tuổi thể lực đương nhiên không thể so với người lớn.

Minue thúc ngựa đi sát bên cạnh ta: "Thưa công chúa! Bây giờ ngài tính đi đâu?". Ta đón lấy bình nước trên tay Ari rồi trả lời hắn: "Giza! Ta muốn đến thăm nơi được gọi là Hạ Ai Cập, nhưng hiện nay ta không thể đến đó bằng thân phận công chúa Ai Cập. Cho nên ta cần một người đi thăm dò trước tình hình ở đó và đồng thời chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng chờ ta đến, Minue, ngươi sẽ nhận nhiệm vụ này chứ?."

Trong khi ta uống một ngụm nước thì Minue trả lời: "Nhưng an toàn của ngài là trên hết hơn nữa. . ."

Ta đưa tay quệt miệng cắt lời hắn: "Ta chờ tin tức của ngươi tại ranh giới Thượng - Hạ Ai Cập. Trên lãnh thổ Ai Cập sẽ không ai dám làm gì ta đâu!.".

Minue miễn cưỡng tuân lệnh ta, hắn dẫn theo năm người nữa rồi tiến về phía Hạ Ai Cập. Nhìn cái bóng của hắn đi khuất, ta âm thầm thở phào một phen, vậy là đã cắt đuôi được Minue, mối lo ngại Menfuisu sẽ bất thình lình xuất hiện sau lưng đã được loại bỏ.

Ari nhìn ta đầy nghi hoặc: "Công chúa! Ngài dự tính sẽ đến Giza thật sao?.", ta liếc nhìn Ari rồi quay đầu ngựa, phóng ngang qua chỗ Luca đang đứng: "Không đâu Ari! Chúng ta sẽ đến Hittle, Luca, nhiệm vụ của ngươi bắt đầu rồi đó!.".

Luca cung kính nhận lệnh, đoàn người lại vội vã giục ngựa về phía trước. Luca nhìn Asisu phóng ngựa ngay bên cạnh, lại nghĩ đến mệnh lệnh của hoàng tử Izumin nhất định phải lợi dụng tình thế mang công chúa Asisu đến cho ngài.

Người con gái nổi tiếng nhất Ai Cập vì nghe được ý chỉ của thần linh, mười năm qua đưa ra hàng loạt các chính sách cải cách bộ máy nhà nước lẫn phương thức canh tác nông nghiệp. Lần lượt thay đổi Ai Cập từ mọi phía, góp phần không nhỏ đưa Ai Cập trở thành một đế quốc nhất nhì phương đông này.

Nhưng những lời ấy đều do hoàng tử Izumin ngồi phân tích cho hắn nghe, trên thực tế danh tiếng của nàng chỉ dừng lại ở việc nghe được thần dụ còn sau mỗi lần pharaoh gặp riêng nàng tại thần điện thì mới có những phương án cải cách trên.

Theo lời hoàng tử nói, nàng công chúa này quả thật rất thông minh, vừa che giấu trí tuệ của mình vừa đóng vai trò chủ chốt nắm giữ vận mệnh Ai Cập. Một cô gái như thế không hổ danh là lời chúc phúc của thần linh mà người Ai Cập xưng tụng.

Trên thực tế, Asisu đã rút ra được bài học từ "danh tiếng con gái nữ thần sông Nile" của Carol hai đời trước, vì nổi tiếng thông minh uyên bác tinh thông kim cổ. Cô nàng Carol đã trở thành miếng mồi ngon khiến các nước lân bang dành giật, để rồi vòng tròn bị bắt và được cứu diễn ra liên miên không ngớt.

Lúc này Asisu đang ở Babylon khi nhận được tin tức cũng phải tự hỏi rốt cuộc vị hoàng phi Ai Cập kia đang diễn trò gì vậy? Sự thông minh trác tuyệt của cô ấy đã đi đâu vào những giây phút này?.

Để tránh tình trạng bị kéo vào trò chơi "đuổi bắt" Asisu đã khéo léo dựa vào thần dụ và sự sáng suốt của pharaoh Nefenmat, nhờ đó nàng vừa làm tròn nhiệm vụ xây dựng Ai Cập vừa bảo vệ được bản thân mình.

Đoàn người tiến nhanh ra khỏi lãnh thổ Ai Cập, tạm thời nghỉ ngơi ở một ngôi làng ven biên giới Hittle và Ai Cập.

Để thuận tiện cho việc đi lại, chúng ta đều thay trang phục của dân lái buôn, đóng giả làm thương nhân sẽ dễ dàng hành động hơn. Ta cũng bắt bọn người Ari gọi ta là tiểu thư thay vì công chúa và Aisu thay cho cái tên Asisu.

Nên nhớ công chúa Asisu đang chịu sự dạy bảo của thần linh trong tế điện, không thể xuất hiện một công chúa Asisu thứ hai ở đây được.

Nói một cách khác, trong vòng một năm này ta không được phép sử dụng thân phận công chúa trừ khi ta quay về Ai Cập trước thời hạn một năm.

Đồng nghĩa với việc nếu ta có xảy ra chuyện gì bất trắc bên ngoài. . . hoàng tộc cũng sẽ tuyên bố ta "đổ bệnh" đột ngột và qua đời, để bảo đảm sự an toàn cho Ai Cập bắt buộc phải làm như vậy.

Rất nhiều người đã từ bỏ cuộc khảo nghiệm vì lý do trên, nhưng cha ta pharaoh Nefenmat vũ đại đã lựa chọn nguy hiểm và ông đã chiến thắng. Ta cũng muốn nối gót cha ta và khiến ông tự hào về sự dạy dỗ của mình!

Chúng ta tiến sâu vào ngôi làng, bước vào một quán ăn nhỏ kêu vài món ăn tối. Trong lúc thưởng thức những món ăn, ta lại nghe được tiếng ồn ào ngoài kia.

Thì ra người đầu bếp của quán ăn đang nạt nộ một cậu bé khoảng 16 tuổi: "Hassan! Mày lại làm cái gì vậy hả? Suốt ngày cứ thí nghiệm mấy cái thứ thuốc vô ích chưa đủ, lần này mày còn làm chết con cừu của ông. Mày mau nói chú mày đền tiền đi!".

Ta nghe ông ta nhắc đến Hassan, ta vội vã buông đôi đũa xuống chạy vội đến xem. Không phải chứ? Ở nơi như thế này mà cũng có thể gặp được hắn sao?.

Đám người Ari cũng cuống quýt chạy theo ta: "Tiểu thư. . . Tiểu thư?." ta phớt lờ bọn họ nhìn thiến niên trước mặt mình.

Đúng là hắn! Hassan vị thầy thuốc trẻ sau này sẽ bắt cóc Carol rồi lại đem lòng yêu thầm cô ta, phải yêu thầm một người như thế hắn ta quả là đáng thương.

Bỗng trong suy nghĩ của ta lóe lên một tia giảo hoạt, ta quay sang Ari nói khẽ: "Đưa túi tiền cho ta Ari!".

Hassan! Đột nhiên ta rất có hứng thú muốn chơi đùa với ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.